Niệm Băng nhìn hắn một cái, nói: “Cái nồi này bán bao nhiêu?” Lão bản thử thăm dò, nói: “Vốn cái nồi này nên bán giá một kim tệ, bất quá, thấy ngài có ý muốn mua, ta giảm cho ngài nửa giá, năm ngân tệ đi, quá tiện nghi rồi.” Niệm Băng cất cái nồi vào lại trong hòm, lạnh nhạt nói: “Hay là ngài cứ lưu nó lại làm trấn điếm chi bảo đi.” Nói xong cũng không quay đầu lại đi thẳng ra ngoài.” “Hả! Tiên sinh, tiên sinh, ngài chờ chút! ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 45 Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 45 : Đối bất khởi, Tuyết TĩnhNiệm Băng nhìn hắn một cái, nói: “Cái nồi này bán bao nhiêu?”Lão bản thử thăm dò, nói: “Vốn cái nồi này nên bán giá mộtkim tệ, bất quá, thấy ngài có ý muốn mua, ta giảm cho ngàinửa giá, năm ngân tệ đi, quá tiện nghi rồi.”Niệm Băng cất cái nồi vào lại trong hòm, lạnh nhạt nói: “Hay làngài cứ lưu nó lại làm trấn điếm chi bảo đi.” Nói xong cũngkhông quay đầu lại đi thẳng ra ngoài.”“Hả! Tiên sinh, tiên sinh, ngài chờ chút! Giá tiền có thể thươnglượng, ngài ra giá đi.” Lão bản vội vàng đuổi theo gọi NiệmBăng lại.Niệm Băng nhìn về phía hắn nói: “Nếu là cả bộ trù cụ, ta sẽxuất một kim tệ. Nguyện ý thì bán, không bán thì thôi, ngươiđưa ra toàn đồ giả, căn bản không phải của Thiên Tuyền Hiên.”Lão bản trợn mắt há hốc mồm nói: “Tiến sinh, những lời nàykhông thể nói lung tung, sao ngài lại nghĩ đây là đồ giả?”Niệm Băng lạnh nhạt cười nói: “Chất liện, sản phẩm của ThiênTuyền Hiên màu sắc đậm hơn mấy thứ này một chút, nhưng lạicàng nặng hơn một chút, hơn nữa ấn ký có phần không đúng.Dấu hiệu của Thiên Tuyền Hiên là hình tam giác, toàn bộnhững thứ này ta trả ngươi một kim tệ đã là cao lắm rồi, nếuta đoán không sai, ngươi thu mua những thứ này với giá thấptừ đâu đó mà thôi.”Lão bản vẻ mặt đau khổ nói: “Tiên sinh, cho dù là giả, nhưngBăng Hỏa Ma Trùngài xem, nhiều thứ như vậy, một kim tệ cũng quá ít.”Niệm Băng hừ một tiếng. “Quá ít? Vậy ngươi tìm ai khác muađi. Đồ giả như vậy, ở chỗ khác ta nhiều nhất cũng chỉ trả támngân tệ.” Nói xong, lại làm bộ dáng muốn đi.“Được, được được, dù sao ngài cũng là khách nhân đầu tiêncủa ta hôm nay, bán cho ngài giá một kim tệ vậy, ai, ta phảichịu lỗ rồi.” Lão bản bộ dáng không cam lòng, nhượng bộ nói.Niệm Băng lấy ra một kim tệ đưa cho lão bản, ôm lấy đốngdụng cụ làm bếp ly khai cửa hảng. Nhìn bóng lưng hắn rờikhỏi, lão bản thấp lùn hừ một tiếng, tự nhủ: “Đúng là đồ đần,biết rõ là đồ giả còn mua, ta chỉ mất có ba ngân tệ là muađược rồi. Ân, lần buôn bán này lời không ít.” Phải biết rằngmột kim tệ đủ cho một nhà ba miệng ăn sống qua một tháng.Rời khỏi cửa hàng, Niệm Băng đồng dạng cảm thấy may mắn.Đúng là đồ ngốc, thật là quá tốt, được lời lớn rồi. Dụng cụThiên Tuyền Hiên này không phải là giả, hắn cùng lão bản kiacò kè mặc cả như thế, chủ yếu là bởi vì giá mà lão bản đưa ta.Đồ của Thiên Tuyền Hiên, cho dù là bán rẻ cũng phải tới vàikim tệ, mà lão bản lại muốn bán cho mình một cái nồi nămngân tệ, lại nghĩ tới Băng Lan thành là một thành thị thôngthường, hắn dễ dàng đoán được lão bản kia mua được từ tayngười không hiểu giá trị. Thiên Tuyền Hiên ở Hoa Lan Đế quốc,người bình thường rất khó nhìn thấy sản phẩm của họ, dướitình huống lão bản không nhận thức được giá trị, Niệm Băngđương nhiên ép giá xuống.Tìm một chỗ không người, Niệm Băng đem mỗi dụng cụ ra thuvào trong Không Gian Chi Giới, bây giờ cho dù phải ngủ ngoàitrời cũng không sợ không có công cụ nấu ăn nữa. Trên đườngvề khách sạn, hắn vừa đi vừa thu mua các loại gia vị mình cần,bên trong Không Gian Chi Giới, ngoại trừ mấy thanh đao bảobối ra, đúng là một phòng bếp di động.“Tĩnh Tĩnh, ngươi dậy chưa?” Niệm Băng trở lại khách sạn thìđã là ban ngày, tự nhiên không có bảo vệ cản trở nữa, NiệmBăng đi thẳng lên lầu, đến phòng của mình.Băng Hỏa Ma TrùCánh cửa mở ra, Tuyết Tĩnh vẻ mặc bất mãn xuất hiện trướccửa. “Tối hôm qua ngươi làm gì?”Niệm Băng mỉm cười nói: “Ta ngủ trên ghế ở đại sảnh.”Tuyết Tĩnh hừ một tiếng nói: “Còn dám nói dối nữa, sau khivào phòng ngủ, ta cầm một ít chăn mền đem xuống cho ngươi,nhưng ngươi đã không thấy tăm hơi đâu nữa rồi. Rốt cuộc là điđâu?” Vừa nói nàng vừa kéo Niệm Băng vào phòng. NgheTuyết Tĩnh nói, Niệm Băng không khỏi cảm động, nhưng nghĩtới tự do của bản thân sau này, hắn đành nhẫn tâm nói: “Tachỉ tùy tiện tìm một chỗ nghỉ thôi.”Tuyết Tĩnh nhíu mày nói: “Khuya như vậy còn có nơi nào cóthể ở sao? Mau nói thật đi, rốt cuộc là ở đâu.” Mải hỏi NiệmBăng tối qua đi đâu, nàng cả cánh cửa cũng quên không đóng.“Kỹ viện, chung quy vẫn có thể mà. Ngươi không biết mình rấtphiền hay sao?” Niệm Băng giả bộ mất kiên nhẫn.“Cái gì?” Thanh âm Tuyết Tĩnh nhất thời trở nên bén nhọn.“Ngươi, ngươi lập lại lần nữa, ngươi đi đâu?”“Kỹ viện a! Sao vậy? Ở đó ngủ còn thoải mái hơn.” Niệm Băngbày ra bộ dáng không quan tâm.Sắc mặc Tuyết Tĩnh vốn hồng thuận nhất thời trở nên tái nhợt,nâng ngón tay chỉ Niệm Băng. “Ngươi, ngươi thế mà lại tới loạiđịa phương đó, ngươi, ngươi………”Niệm Băng lạnh lùng nói: “Đi đến đâu là tự do của ta, mặc dùchúng ta là bằng hữu nhưng ngươi cũng không có quyền hạnchế tự do của ta, ta cũng là một nam nhân, đi kỹ viện khôngphải chuyện bình thường sao?”Tuyết Tĩnh thanh âm run rẩy. “Được, ngươi được lắm NiệmBăng, ta đi cả ngàn dặm đuổi theo ngươi, thế nhưng ngươi lạiđối đãi với ta như vậy?”Băng Hỏa Ma TrùNiệm Băng trừng mắt nhìn Tuyết Tĩnh. “Làm gì mà khoatrương tới ngàn dặm. Tĩnh Tĩnh, ta nói rồi, đây là chuyện củata. Ta coi ngươi là bằng hữu nên mới nói thật thôi.”Phẫn nộ khiến cho Tuyết Tĩnh khuôn mặt tái nhợt, đỏ bừnglên: “Tối hôm qua ta đồng ý cùng ngươi ngủ, ngươi lại ba bốnlần ngăn lại, nhưng ngươi lại đi kỹ viện, vì cái gì? Ngươi nói chota biết, vì cái gì?”Niệm Băng ngồi xuống một bên, trong lòng hắn lúc này cũngcó chút khẩn trương, không biết nên nói tiếp hay không, hítmột hơi thật sâu, nói: “Rất đơn giản, chúng ta là bằng hữu,hơn nữa kỹ nữ thì không phải chịu trách nhiệm.”“Ngươi …..” Soẹt một tiếng, bảo kiếm đã rời khỏi bao, TuyếtTĩnh chỉ mặt Niệm Băng. “Trong mắt ngươi, ta ngay cả kỹ nữcũng không bằng?”Niệm Băng lắc đầu nói: “Không, Tĩnh Tĩnh, ngươi phải hiểu,chúng ta ngoại trừ là bằng hữu ra không hề có quan hệ gìkhác. Ta cũng không biết mình đã làm sai cái gì, đây là lần thứhai ngươi dùng kiếm chĩa vào người ta. Ta cũng muốn hỏingươi một câu, ngươi có quyền gì mà can thiệp và ...