Từ h ngày thường mỗi ngày 1 chương (= 2bi ^^), đến thứ 7, chủ nhật ta rảnh sẽ ngồi biên tập 1 loạt bản dịch thô ném lên.Lườm tên tộc nhân kia một cái, Kim Nghê lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ ngươi quên phân phó của long chủ đại nhân rồi sao? Không có mệnh lệnh của người, ai cũng không thể tiến nhập hỏa long động.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 63b Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 63: Phượng tộc đích bí mậtTừ h ngày thường mỗi ngày 1 chương (= 2bi ^^), đến thứ 7,chủ nhật ta rảnh sẽ ngồi biên tập 1 loạt bản dịch thô ném lên.Lườm tên tộc nhân kia một cái, Kim Nghê lạnh lùng nói: “Chẳnglẽ ngươi quên phân phó của long chủ đại nhân rồi sao? Khôngcó mệnh lệnh của người, ai cũng không thể tiến nhập hỏa longđộng.”“Nhưng, những người đó mà đánh thức long chủ đại nhân thìlàm sao? Như vậy, long chủ đại nhân sợ rằng cũng sẽ trách tội.”Kim Nghê trong mắt lãnh quang đại phóng, “Nếu bọn họ thôngminh, thì sẽ không làm như vậy. Huống chi, trong bọn họ còn cóphượng tộc nhân, sẽ càng không để bọn họ làm như vậy. Ngươimang một trăm người lên đỉnh núi, nếu bọn họ từ nơi đó chạyra, ngươi biết nên làm như thế nào. Mặc dù hỏa long động cóhai đường ra, nhưng bọn họ cũng tuyệt không có cơ hội nào. Tamuốn vây bọn họ chết ở bên trong. Xem bọn họ có thể kiên trìbao lâu. Nếu bọn họ thật sự đánh thức long chủ đại nhân, tađây cũng chỉ có thể khóc thương bọn họ mà thôi. Ta nghĩ, longchủ đại nhân dù là trách tội, cũng sẽ không quá nghiêm trọng,ta đã chuẩn bị rất nhiều tuyết ngư khô mà người thích ăn.”“Không được rồi, trưởng lão. Huynh đệ bị thương nặng củachúng ta đã chết hết rồi.” Một gã hỏa long nhân chiến sĩ vộivàng chạy tới.“Cái gì? Sao có thể? Bọn họ thương thế tuy nặng, nhưng vớinăng lực khôi phục tự thân, không có khả năng chết.” Kim Nghêđứng nhanh dậy, kéo động vết thương trước ngực, sắc mặtBăng Hỏa Ma Trùkhông khỏi trở nên càng cau có.“Trưởng lão, là độc, hơn nữa tựa hồ là kịch động chuyên mônnhằm vào chúng ta long nhân tộc. Các huynh đệ toàn thân đềubiến thành màu đen mà chết. Ta xem, nhất định là nữ nhân đíchkia, trên thanh kiếm của nàng có độc.”Kim Nghê chấn động toàn thân, mặc dù là đối địch, nhưng ấntượng của hắn đối với Phượng Nữ kỳ thật rất tốt. Cũng khôngphải do Phượng Nữ xinh đẹp, mà là bởi vì nàng trong lúc giaochiến vẫn hạ thủ lưu tình, cho dù khi trong trạng thái cực kỳphẫn nộ, nàng cũng không hạ sát thủ.“Không, tuyệt không thể là nàng. Nếu không, với trạng tháiphượng hoàng biến thân, nàng căn bản không cần phải hạ độccũng có thể dễ dàng giết chết chúng ta, đi, mang ta đi xem.”Nói xong, Kim Nghê được tộc nhân dẫn tới phía trong rừng. Hắncũng không chú ý, trong nháy mắt ngay khi hắn vừa mới vàorừng cây, một đạo màu đen thân ảnh mập mờ nhẹ nhàng chuivào bên trong động huyệt.Theo thời gian trôi đi, các thành viên của Băng Nguyệt dongbinh đoàn tâm thần dần dần ổn định lại. Lý Đắc, Phong Vâncùng Long Linh từ trong không gian hệ ma pháp vật phẩm lấyra một chút thực vật và nước uống cho mọi người, qua kiểm tracẩn thận, toàn bộ ba mươi chín người ngoại trừ Long Linh, LýĐắc cùng Phong Vân ra đều bị thương với nhiều mức độ, trongđó trọng thương có đến hai mươi ba người. Đại bộ phận đều chỉmiễn cưỡng có năng lực hành động mà thôi, may là còn chưa tửvong.Niệm Băng cùng Phượng Nữ đã quay lại đám người, được LongLinh trợ giúp, vết thương trên bả vai lại được xử lý một lần nữa.Lý Đắc dùng ma pháp lực mới vừa tích tụ lại được tạo ra mộtthất giai thủy hệ trị liệu thuật, lúc này mới giúp Niệm Băng bớtđau đớn một chút. Thế nhưng, thủy hệ trị liệu tối đa chỉ có thểkhiến cho vết thương của hắn khép lại, không thể nối liền đầukhớp xương cùng kinh mạch bị gãy, trong tình huống hiện tại, ởtrong huyệt động này, cũng không có biện pháp nào tốt hơn.Niệm Băng đơn giản đem phỏng đoán của Phượng Nữ nói quavới Lý Đắc, Tạp Lạc, Gia Đặc Lâm, Hoa Nhị mấy người. Vừa nghecó cơ hội trốn thoát, mọi người nhất thời rất hưng phấn.Băng Hỏa Ma TrùTạp Lạc do dự một chút, nói: “Niệm Băng. Nếu chúng ta chỉ lấycái chai? Chúng ta đã tới nơi này rồi, ….”Niệm Băng ngắt lời Tạp Lạc, quả quyết: “Là lúc nào rồi, ngài còntính chuyện này nữa. Có thể còn sống trở về đối với chúng tamà nói đã là rất may mắn rồi. Chỉ có vứt bỏ tham niệm mới cóthể sinh tồn, chẳng lẽ tài vật có thể sánh bằng sinh mệnhsao?.”Tạp Lạc thở dài một tiếng, gật đầu, nói: “Được rồi, chuyện nàycứ định như vậy, ta sẽ ước thúc thủ hạ.”Niệm Băng nhíu mày, từ giọng nói của Tạp Lạc hắn không cảmnhận được sự kiên quyết. Lúc này rồi hắn chẳng lẽ vẫn còn ảotưởng sao? Giờ này khắc này, hắn lần đầu tiên cảm giác đượcdong binh bị liệt vào loại công hội đẳng cấp thấp cũng là có đạolý.“Nếu có người cố động thủ đối với tài vụ này, ta tuyệt đối khôngkhách khí nữa. Vì sinh tồn, ta không ngại giết người.” PhượngNữ lấy Ly Thiên thần kiếm ra, chậm rãi đi tới. Nàng đã khôngcòn run rẩy, Chính Dương đao của Niệm Băng lúc này nằm trongngực nàng, dựa vào Hỏa Diễm Chi Thần Đích Bào Hao, sau khinghỉ ngơi một đoạn thời gian, nguyên khí của nàng đã khôiphục vài phần.Thấy Phượng Nữ xuất hiện, Tạp Lạc sắc mặt nhất thời có vàiphần xấu hổ, “Phượng Nữ tiểu thư, người không nên hiểu lầm,ta khẳng định sẽ ước thúc thủ hạ, điểm ấy người có thể hoàntoàn yên tâm. Chúng ta cũng không muốn táng thân ở chỗ này!.”Phượng Nữ gật đầu nói: “Như vậy thì tốt, vì sinh mệnh của mọingười.”Sau khi thương nghị, mọi người quyết định trước nghỉ ngơi vàingày, chí ít là để thương thế khôi phục một chút, dù sao thựcvật và nước uống vẫn còn đủ, trạng thái càng tốt, cơ hội đàosinh càng lớn.Bởi vì Niệm Băng tay phải trọng thương, Tử Thanh Mộng trởthành trù sư cho dong binh đoàn, bất quá nàng cũng không thểđốt lửa, chỉ đành nhờ Niệm Băng phụ trợ. Bên ngoài trời đã tối,đối với người bệnh mà nói, cơm tối là sự hưởng thụ lớn nhất.Băng Hỏa Ma TrùNiệm Băng mang Tử Thanh Mộng tới phía sâu trong huyệt động,đây là một không gian giống như thạch thất, Niệm Băng cườikhổ nói: “Nơi này chẳng có gì để đốt, chỉ có thể ma pháp, Tử cônương, phiền toái ngươi rồi.”Tử Thanh Mộng thở dài một tiếng, đáp: “Phiền toái cái gì, đã tớitình cảnh này rồi, còn sống thoát ra ngoài rồi hãy nói đi.” Vừanói, nàng vừa đem mấy võ sĩ kiếm cắm trên mặt đất, Niệm Bănglấy ...