Danh mục

Băng Hỏa Ma Trù-Chương 67

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 168.00 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Gia Lạp Mạn Địch Tư âm âm cười, tự nhủ nói: “Niệm Băng tiểu tử, ngươi không phải nấu cơm sẽ bị mệt sao? Lúc này ta giúp ngươi rèn luyện thân thể cho tốt một chút, tránh cho ngươi từ nay về sau lười biếng không nấu cơm cho ta. Ma pháp sư rèn luyện thân thể, ài, lựa chọn không sai
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 67 Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 67: Băng Hỏa đồng nguyên tiến hóaGia Lạp Mạn Địch Tư âm âm cười, tự nhủ nói: “Niệm Băng tiểutử, ngươi không phải nấu cơm sẽ bị mệt sao? Lúc này ta giúpngươi rèn luyện thân thể cho tốt một chút, tránh cho ngươi từnay về sau lười biếng không nấu cơm cho ta. Ma pháp sư rènluyện thân thể, ài, lựa chọn không sai. Bất quá, ta nói cũng là sựthật, cũng không tính là lừa ngươi. Oa ha ha, Gia Lạp Mạn ĐịchTư vĩ đại thật là thông minh, mĩ thực của ta ơi! Ta tới rồi!”Tiện tay phẩy một cái trong đống bảo bối, quang ảnh chợt lóe,khi Niệm Băng bị vứt bay lên đến trăm trượng, hắn chỉ cảm thấytoàn thân căng thẳng, thân thể đã bị Gia Lạp Mạn Địch Tư nắmgiơ lên tại đỉnh đầu, còn không biết rõ sự tình như thế nào, haingười đã xuất hiện tại bên ngoài huyệt động. Nhất thời, khôngkhí trong lành đã đập vào mặt mà đến, Niệm Băng lấy đao chốngđất, rốt cuộc không cần ở bên trong tĩnh tọa nhìn trời chịu tội.Gia Lạp Mạn Địch Tư đem không gian chi giới trong tay chơi đùa,cười hắc hắc nói: “Chúng ta có thể đi rồi. Yên tâm, mấy ngày nàyngươi chỉ cần toàn lực chạy đi là được, không cần nấu cơm chota.”Niệm Băng nhìn sự mênh mông của ngọn núi lớn, cười khổ nói:“Thực sự muốn để ta tự mình vác đao mà chạy sao? Gia Lạp MạnĐịch Tư vĩ đại, ngươi xác định phương pháp này đối với tu vi mapháp có lợi?”Gia Lạp Mạn Địch Tư bày ra một bộ hình dáng nghiêm túc, “Đương nhiên, Gia Lạp Mạn Địch Tư vĩ đại sẽ không nói dối. “Băng Hỏa Ma TrùNiệm Băng do dự một chút nói: “Vậy nếu theo lời ngươi nói nhưvậy, võ sĩ không phải càng thích hợp tu luyện ma pháp hay sao?Nhưng mà, ma võ sĩ trong nhân loại lại rất hiếm thấy a ! “Gia Lạp Mạn Địch Tư hừ một tiếng, nói: “Ngươi biết cái gì, võ sĩ làtu luyện đấu khí, đấu khí cùng ma pháp mặc dù có một chútđồng nguyên nào đó, nhưng phương pháp tu luyện và hiệu quảđánh ra của hai loại này dù sao bất đồng, một cái là tu luyện bêntrong, một cái là mượn lực bên ngoài, nếu tu luyện đấu khí, tựthân đối với việc cảm thụ ma pháp nguyên tố trong không khí sẽcó thay đổi rất lớn, dù sao mạnh mẽ song tu cũng sẽ không cócái gì hiệu quả tốt. Đương nhiên, giống như long tộc chúng tacường đại tồn tại tuyệt đối là ngoại lệ, nhân loại các ngươi khôngcó khả năng đạt tới. Cho nên, ta chỉ nói cho ngươi rèn luyện thânthể, nhưng không có nói để cho ngươi tu luyện vũ kỹ.”Nhìn thấy Thánh Diệu đao nặng nề trong tay, Niệm Băng vẻ mặtđau khổ, khiêng một vật nặng hơn trăm cân như vậy trèo đèo lộisuối, không phải là một việc làm thoải mái a! Gia Lạp Mạn ĐịchTư nghiêm sắc mặt. Tay phải hướng về một gốc đại thụ trên đỉnhnúi vẫy nhẹ, một nhánh cây cứng cỏi bị bẻ gãy, tay phải chộpvào khoảng không, nhánh cây đã rơi vào trong bàn tay của hắn,nhánh cây run lên, tại không trung phát tiếng vi vút nhè nhẹ,“Tiểu tử, muốn cùng ta học ma pháp, không có dễ dàng như vậyđâu. Ta sẽ hảo hảo dạy ngươi, đừng nghĩ có chút nào lười biếng,nếu không, nhánh cây này của ta sẽ không lưu tình” Nói đến đây,giơ tay nhứ roi.“Đừng, Gia Lạp Mạn Địch Tư vĩ đại , ta đi còn không được mà?“Niệm Băng chỉ có thể bắt đắt dĩ tự khuyên mình, này hết thảycũng là vì tu luyện ma pháp, miễn cưỡng nhấc Thánh Diệu đaolên, theo đường núi gập ghềnh khó đi, dựa theo phương hướngGia Lạp Mạn Địch Tư đã chỉ đi đến. Một trăm hai mươi tám cân,mạnh mẽ nhấc lên một chút có lẽ không có gì, nhưng lưng đeomột vật nặng như vậy chạy đi, đã không phải là một chuyện bìnhthường.Hỏa long nhân tộc có lẽ đã được Gia Lạp Mạn Địch Tư báo chobiết, cũng không có xuất hiện nữa, theo không ngừng tiến vềphía trước, nhánh cây trong tay Gia Lạp Mạn Địch Tư cũng khôngchỉ đơn giản là vì đốc thúc mình tiến về phía trước, còn trở thànhBăng Hỏa Ma Trùngọn cỏ cứu mạng của mình. Bước trên đường núi, khiêng ThánhDiệu đao nặng một trăm hai mươi tám cân, Niệm Băng không chỉmột lần không đủ sức mà té ngã, lúc này thì, nhánh cây mềmmại kia sẽ tự nhiên quấn quanh trên thân thể hắn, đưa hắn từbên bờ nguy hiểm kéo trở về. Gia Lạp Mạn Địch Tư phảng phấtnhư du sơn ngoạn thủy bình thường cùng ở sau lưng của hắn,sau khi trước sau mấy lần bị cứu, Niệm Băng đột nhiên cảm giácđược, mình tựa hồ chẳng phải chán ghét Gia Lạp Mạn Địch Tư,đối với lời nói trước kia của hắn đã tin vài phần. Thể lực đại lượngmất đi, quần áo thô sơ trên người hắn đã sớm biến thành gánhnặng, Niệm Băng bây giờ đã không cần mấy cái này.Sau khi rời đi đỉnh núi được một canh giờ, Gia Lạp Mạn Địch Tưrốt cục hướng về phía Niệm Băng đang từng bước từng bướcnặng nhọc đi tới nói: “ Tốt lắm, một canh giờ rồi, nghỉ ngơi trongchốc lát đi.“Nghe được câu nói này, động tác thứ nhất của Niệm Băng chínhlà ngồi phịch xuống đất, Thánh Diệu đao rơi xuống bên cạnh hắncũng không quan tâm, nằm trên mặt đất từng ngụm từng ngụmthở hào hển.“Rắc“ tiếng xương đau nhức kêu, Niệm Băng đang nằm trên mặtđất toàn thân nhúc nhích một chút, gượng đau nhức ngồi dậy. Cảgiận nói: “ Còn để cho con người ta sống hay không, ngươi khôngphải nói nghỉ ngơi trong chốc lát sao? “Gia Lạp Mạn Địch Tư ngồi xổm bên cạnh Niệm Băng, cười hắchắc, từ trong lòng lấy ra một thứ đen đen to bằng nắm tay trẻcon nhét vào trong miệng Niệm Băng, Niệm Băng chỉ cảm giácđược mùi tinh xú xông vào trong mũi, vừa định nôn ra ngoài,toàn thân lại truyền đến một cỗ khí lưu nóng rực, vô ý há miệngra, Gia Lạp Mạn Địch Tư tại phía trên hắn vỗ một cái, nhất thời,vật màu đen đen kia liền trôi tuột xuống, mang đến một cỗ khínóng bức.Niệm Băng giật mình nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư, “ Ngươi cho taăn cái gì vậy? “ Trong ngực, bụng bốc lên cảm giác khó chịu liênhồi truyền đến, nhưng dưới năng lực của Gia Lạp Mạn Địch Tư lạinhư thế nào cũng nôn không được.Gia Lạp Mạn Địch Tư thản nhiên: “ Đương nhiên là độc dược rồi,Băng Hỏa Ma Trùngươi nghĩ rằng ta có thể cho ngươi ăn đồ tốt hay sao?” Vừa nóiđến đây, hắn triệt tiêu năng lượng đang tác dụng trên ngườiNi ...

Tài liệu được xem nhiều: