Danh mục

Băng Hỏa Ma Trù-Chương 92

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 156.66 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nghĩ đến đây, ngay lập tức Niệm Băng cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, đang chuẩn bị gấp rút khôi phục tinh thần lực bản thân sớm một chút để rời khỏi nơi này , thì tiếng thét thê lương kia lại vang lên.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 92 Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 92: Thiên niên Minh Vu dữ thánh sưNghĩ đến đây, ngay lập tức Niệm Băng cảm thấy nhẹ nhõm hơnrất nhiều, đang chuẩn bị gấp rút khôi phục tinh thần lực bảnthân sớm một chút để rời khỏi nơi này , thì tiếng thét thê lươngkia lại vang lên. Chỉ là lúc này tiếng kêu đã càng trở nên chânthực, tựa hồ như đang nói “ Cuối cùng ta đã thoát ra rồi, tại ĐịaÂm bị phong ấn mấy ngàn năm, ta rốt cuộc lại được khôi phụctự do rồi ha.. ha...”Trong lòng Niệm Băng tràn ngập sự căng thẳng , nhớ tới lời nóicủa Hi Lạp Đức , liền không dám chậm trễ ; lập tức từ trongkhông gian giới chỉ gọi ra Quán Xuyên Thiên Đại Thự Quang -Thánh Diệu đao. Kim quang đột ngột lưu chuyển trong chớpmắt , đôi mắt hắn đang thích ứng với hoàn cảnh hắc ám nhấtthời dấy lên một trận đau đớn, hơn nữa giờ sau mới khôi phụcbình thường .Nhờ vào kim quang trên Thánh Diệu đao , Niệm Băng nhìn thấyHi Lạp Đức ngồi bên phải mình cách đó không xa , lão ngoại trừsắc mặt bên ngoài hơi tái nhợt thì hoàn toàn khỏe mạnh ; lúcnày Hi Lạp Đức trông thấy thánh diệu đao trong tay Niệm Băngthì cả kinh, ngạc nhiên không nói nên lời . Đã hơn một lần NiệmBăng sử dụng quang mang của Thánh Diệu đao khi ma phápphong ấn sâu thẳm đe dọa hai người, nhưng Hi Lạp Đức ngày đócùng Hồ Quang uống không ít rượu nên cũng không chú ý lắm,lúc này trong bóng tối lão mới nhìn thấy chuôi đao tràn ngậpkhí tức quang minhNiệm Băng ngước đầu nhìn về phía trước, so với lúc cùng đi vớiHi Lạp Đức thì hắn đã te tua hơn nhiều, quần áo trên người đãbiến thành trang phục của Cái Bang , vết máu lai láng . Nếukhông phải là do thân thể dẻo dai, có lẽ hắn đã sớm biến thànhcục thịt bằm rồi. Dưới sự bao phủ của khí tức quang minh, haiBăng Hỏa Ma Trùngười đều cảm giác được tinh thần hưng phấn lên, trong giâylát đã khôi phục được thêm chút ít tinh thần lực .Thiên Bài hoa ở giữa ngực Niệm Băng cảm nhận được khí tứccủa Thánh Diệu đao, liền tản ra một làn khí ôn hòa , xoa dịuthân thể. Giờ khắc này tinh thần của hắn đã khôi phục không ít, liền ngẩng đầu nhìn xem xung quanh. Đây là một cái hạp cốc (khe sâu , hẽm núi) cực lớn , bằng vào sự chiếu rọi của ThánhDiệu đao nhưng căn bản cũng không nhìn thấy chỗ tận cùng .Hạp cốc bề rộng chừng ba trượng, thạch bích bao phủ xungquanh , toàn là một màu đen tuyền . Niệm Băng kinh ngạc pháthiện tại nơi đây, quang mang của Thánh Diệu đao bị chịu ức chếnhất định, không còn như sự sáng rực lúc đầu ; quang minh khítức chỉ bao phủ bên trong phương viên một trượng, làm cho khítức tà ác không thể đến gần.“Niệm Băng , ngươi lấy cái chuôi đao này từ chỗ nào vậy?” HiLạp Đức tỏ vẻ ngạc nhiên nghi ngờ khi thấy Thánh Diệu đaotrong tay Niệm Băng . Trong đầu lão không ngừng suy nghĩ, tạichỗ tà khí nồng hậu như thế này chỉ vẻn vẹn nhờ vào khí tứccủa bản thân thanh đao bức lui , hiển nhiên đây không phải làmột thanh đao bình thường, lão làm sao mà không nghi ngờđược cơ chứ? Không phải màu đỏ, mà cũng chẳng phải màulam, trường đao trước mắt này tràn ngập khí tức quang minhmàu vàng, đích thị là vật báu vô giá. Chỉ là một gã ma pháp sư ,Niệm Băng làm sao có thể có được nhiều bảo bối như thế?Niệm Băng mỉm cười nói :” Chuôi đao này vốn là một bằng hữutặng cho ta . Tiền bối , có vật này rồi có phải là có khả năng bảovệ sủng vật của ngài khi mang chúng ta bay ra ngoài độngkhông? Nơi này tà khí quá nặng , chúng ta đi sớm khi nào thìtốt khi đó”.Dựa vào sủng vật của Hi Lạp Đức bay ra ngoài , chung quy sovới sử dụng ma pháp thì thoải mái hơn nhiều , huống hồ mapháp lực của hắn lúc bấy giờ còn chưa khôi phục đến trạng tháitốt nhất.Hi Lạp Đức gật đầu như bổ củi :” Được , trước mắt chúng ta rờikhỏi nơi này đã.”Chậm rãi đứng thẳng người dậy , lúc lão vừa ngâm ngâm xướngchú ngữ triệu hồi sủng vật thì thanh âm thê lương kia lại vangBăng Hỏa Ma Trùlên , khí tức tà ác xung quanh sinh ra không ngớt rồi ba độngkịch liệt “ Đã tới nơi này thì không cần phải đi nữa. Mấy ngànnăm tịch mịch, thật không nghĩ tới lại gặp được loài người ; loàingười , ta còn muốn cám ơn các ngươi đã thả ta ra ,lẹt xẹt …lẹtxẹt…”.Trong lòng Niệm Băng như lửa đốt , hắn tiến lên vài bước đứngcùng chỗ với Hi Lạp Đức, nhờ vào quang mang trên Thánh Diệuđao , hai người liền nhìn thấy một thân ảnh màu đen đang chậmrãi bước về phía bọn họ .Thân ảnh màu đen kia thân hình cao gầy, tựa hồ không phảidùng chân để đi , mà vững vàng trôi lơ lửng về phía trước ;trong mắt Hi Lạp Đức quang mang chợt lóe , quát lạnh :” Ngườinào?”“Người? Ta đã sớm không phải là người nữa rồi. Hay cho cáiquang minh khí tức đáng ghét, khi xưa cổ khí tức mạnh mẽ củagã ma pháp sư kia đã đem ta áp chế xuống vực sâu vạn trượng .Nhưng mà nhìn thấy các ngươi có công giúp ta thoát ra , ta sẽhút khô tinh huyết các ngươi, giữ cho các ngươi được toàn vẹnthi thể”.Khoảng cách đã cận kề, Niệm Băng và Hi Lạp Đức rốt cuộc đãthấy rõ , ...

Tài liệu được xem nhiều: