Danh mục

Bao Công xử án - Hồi 12

Số trang: 19      Loại file: pdf      Dung lượng: 180.60 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: 16,000 VND Tải xuống file đầy đủ (19 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vợ chồng Tả Cảnh trạc ngũ tuần là người làm ruộng, ngụ tại làng Kiết An Võ thuộc phủ Dương Châu, cách thành năm dặm. Vợ chồng nhà này chịu khó làm ăn nên tuy vốn ít nhưng cũng khá giả. Con trai duy nhất của Tả Cảnh tên là Tạ Aáu An, năm nay đã 18 tuổi. Một bữa đầu xuân, Tả Cảnh bàn với vợ: - Thằng An nhà ta đã lớn khôn. Ta tính nên lấy vợ cho nó để thêm người đỡ đần việc đồng áng. Bà nghĩ sao? Vợ Cảnh hoan hỉ đáp: -...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Công xử án - Hồi 12 Bao Công xử án Hồi 12 OAN ÔNG BỐ CHỒNG Vợ chồng Tả Cảnh trạc ngũ tuần là người làm ruộng, ngụ tại làng KiếtAn Võ thuộc phủ Dương Châu, cách thành năm dặm. Vợ chồng nhà nàychịu khó làm ăn nên tuy vốn ít nhưng cũng khá giả. Con trai duy nhất của TảCảnh tên là Tạ Aáu An, năm nay đã 18 tuổi. Một bữa đầu xuân, Tả Cảnh bàn với vợ: - Thằng An nhà ta đã lớn khôn. Ta tính nên lấy vợ cho nó để thêmngười đỡ đần việc đồng áng. Bà nghĩ sao? Vợ Cảnh hoan hỉ đáp: - Ông nói phải lắm. Được như vậy nó yên bề gia thất khỏi lông bôngvà ta sớm có cháu bồng. Tả Cảnh gật đầu bảo vợ: - Nếu vậy thì hay lắm. Sẵn Tô Minh, bạn ta hiện ngụ trong thành, cóđứa con gái là Tô thị. Bác ấy xem ra hiền lành và khá giả. Ta để ý đến đámấy từ lâu nên cũng đã dò xét ý tứ Tô Minh nghe chừng bác ta cũng thuận.Được con nhà ấy làm dâu thì tốt lắm. Vợ chồng Tả Cảnh chọn ngày lành tháng tốt đi hỏi Tô thị cho con trai.Tô Minh ưng thuận. Tả Cảnh bảo con trai: - Nay mày sắp lấy vợ, nhà ta sẽ có thêm người đỡ đần công việc, ngaytừ giờ mày có thể đi coi ba đám ruộng ở xa cho quen đi, các ruộng ở gần, tavới má mày là đủ. Còn việc nhà sẽ giao cho Tô thị trông coi. Thế là từ bữa đó, thỉnh thoảng Tạ Aáu An lại vắng nhà đôi ba ngàymới về. Tin Tạ Aáu An sắp lấy Tô thị bay ra, thiên hạ bàn ra tán vào cũngnhiều. Người tán thành kẻ chê bai. Aâu đó cũng là thường tình. Nhưng trongvùng có một người hễ thấy 100 đám cưới thì vui mừng mong cho cả trămđám thành tựu mà lẹ chừng nào tốt chừng ấy… ! Chà! Ơû đời làm gì có người tốt bụng quá cỡ vậy. Ấy vậy mà có đấy. Người ấy tên là Lý Cường chuyên sống về nghề… ăn trộm! Hèn chi yvui mừng là phải. Chẳng là đám cưới nào thì cô dâu cũng có đồ mừng khôngnhiều thì ít chưa kể con nhà khá giả có bạc vàng châu báu làm của hồi môn. Nay nghe tin hai họ Tạ Tô đều là nhà giàu sắp làm sui gia với nhau.Lý Cường mừng rơn càng ra công dò xét đường đi lối lại trong nhà chú rể,số người trong gia đình, tính nết và thói quen đi về ra sao. Thấm thoát đã tới mùa thu. Lễ thành hôn giữa Tạ Aáu An và Tô thịđược cử hành trọng thể. Cô dâu đem về nhà chồng một số nữ tranh khá bộn.Điều đó Lý Cường khỏi nhọc lòng dọ hỏi vì thói thường nhà gái đã khônggiấu giếm mà lại còn phô trương cho hai họ đều biết. Tô thị về làm dâu họ Tạ tỏ ra hiếu thảo với bố mẹ chồng và rất mựcquý mến chồng nên được mọi người rất yêu thương. Nàng lại chăm làm, nóinăng nhỏ nhẹ, khiến bố con Tả Cảnh càng đẹp lòng. Về phần Tạ Aáu An chàng là người rất tốt nhưng phải cái trực tính, hễkhông bằng lòng điều chi hay không ưa ai thì nói huỵch tẹt hay làm ra mặtngay. Anh biết như thế có thể có hại cho anh lắm nhưng quen tính mất rồi.Anh thường bị mẹ mắng luôn: - Má ngán quá, An à. Bố con nhà mày giống nhau cả đến cái tính ấythì sau này mày cũng chỉ ít bạn lắm thù mà thôi. An phân trần: - Thế má muốn con giả dối hay sao? - Má đâu có biểu vậy. Ý má muốn mày nên mềm mỏng một chút. Màyxem má đây cũng có nhiều người má chẳng ưa thích chớ. Không thích thìkhông chơi, không thân. Nhưng nếu người ta chào hỏi cũng phải đáp lại choqua đi, có đâu lại nín khe, làm bộ mặt khinh khỉnh như vậy. Tô thị bắt gặp câu chuyện giữa hai mẹ con nhưng nàng không dám nóichi ngay lúc ấy. Nàng chờ bữa khác khi chồng vui vẻ mới tươi cười bảo: - Thiếp rất mừng có người chồng cương trực như chàng. Nhưng thiếpnghĩ chúng ta nên sửa lại cách đối xử với người mình chẳng ưa. Nên làm chohọ hiểu thái độ của mình nhưng đừng làm họ bẽ mặt quá mà sanh ra oán hờn. Tạ Aáu An gật đầu tán thành ý kiến của vợ. Nhưng con người takhông dễ gì ngày một ngày hai mà thay đổi tính nết được. Mấy bữa sau cócháu họ của Tọ thị là Tô Nghi đến thăm vì bữa cưới Tô thị, Nghi ở xa chưavề kịp. An biết Nghi là đứa vô lại nên không thèm nói chuyện. Ngại rằngNghi là kẻ tiểu nhơn đem lòng thù oán, Tô thị cố làm cho Nghi vui vẻ.Nhưng muộn rồi, trước thái độ khinh rẻ của An, Nghi sạm mặt bỏ ra về. Nửa tháng sau, tới kỳ Tạ Aáu An phải đi coi ruộng xa, như mọi bận.Một sáng tinh mơ, An khăn gói lên đường hẹn vợ qua sáng sau sẽ trở về.Tên trộn Lý Cường dò biết An vắng nhà, bèn chuẩn bị để lỏn vô phòng Tôthị trộm quần áo nữa trang của cô dâu mới. Nhờ đã dò la từ trước nên Lý Cường biết rõ địa thế khu nhà và tậpquán của vợ chồng Tả Cảnh cùng con dâu. Hắn chờ lúc nhá nhem tối lẻn vô vườn nấp trong bụi chuối sau hè,phía đầu phòng Tô thị rồi thừa dịp Tô thị mải thu dọn dưới bếp, hắn chun vônấp dưới gầm giường. Đến nửa đêm, Tô thị ngủ say, Lý Cường chui ra cạy rương lấy hộp nữtrang rồi lén ra mở cửa định chuồn êm, chẳng dè hắn xô phải cái bàn làm Tôthị giật mình choàng dậy trông thấy la lên. Lý Cường sợ bị bắt liền rút daonhọn đâm Tô thị chết tười rồi bỏ đi mà không ai hay biết. ...

Tài liệu được xem nhiều: