Danh mục

Bao Công xử án - Hồi 23

Số trang: 21      Loại file: pdf      Dung lượng: 180.39 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 14,000 VND Tải xuống file đầy đủ (21 trang) 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ngày xưa tại phủ Khai Phong, có chàng Tôn Hựu họ Tần, dòng dõi trâm anh, nhà giàu có, hiền hậu và rất là dễ tính, thế nào cũng được, thế nào cũng xong. Chính về cái bản tính xề xoè, chín bỏ làm mười, không muốn sinh sự lôi thôi mà ngay từ hồi nhỏ, lúc còn đi học, Tôn Hựu thường hay bị bạn bè ăn hiếp. Tần ông lắm lúc phải bực mình vì con: - Thằng Hựu lành quá đổi, sau này gặp phải con vợ đáo để tất đến bị nó sỏ mũi dắt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Công xử án - Hồi 23 Bao Công xử án Hồi 23 MẸ GHẺ CON CHỒNG Ngày xưa tại phủ Khai Phong, có chàng Tôn Hựu họ Tần, dòng dõitrâm anh, nhà giàu có, hiền hậu và rất là dễ tính, thế nào cũng được, thế nàocũng xong. Chính về cái bản tính xề xoè, chín bỏ làm mười, không muốn sinh sựlôi thôi mà ngay từ hồi nhỏ, lúc còn đi học, Tôn Hựu thường hay bị bạn bèăn hiếp. Tần ông lắm lúc phải bực mình vì con: - Thằng Hựu lành quá đổi, sau này gặp phải con vợ đáo để tất đến bịnó sỏ mũi dắt đi mà thôi. Tần bà cả cười xoa đầu con và bảo chồng: - Ông cứ chê con giai tôi hoài. Tôi thấy nó giống tính ông như hệt.Thế ông có bị tôi xỏ mũi chưa? Tần ông vểnh cầm, vuốt chòm râu muối tiêu, cười khà khà đáp: - Chuyện cái bà này. Bà thì lại khác. Dễ đâu kiếm được người như bà. Tần bà nhìn chồng nét mặt hân hoan. Thấm thoát Tần Tôn Hựu đã mười sáu tuổi Tôn bà để tâm kiếm vợcho con. Bà dò la khắp vùng, cốt ý kén đứa con dâu thuỳ mị, nết na. Kẻ mốingười mai cũng được lắm, nhưng bà chưa ưng đám nào. Tần ông sốt ruộtbảo vợ: - Mình ngày càn trọng tuổi, cũng mong cho con nó yên bề gia thất vàsớm có cháu bồng. Bà chớ quá rềnh rang mà sanh ra già kén kẹn hôm đó. - Ông nói phải nhưng mình cũng phải chọn người tương xứng… Tần ông khoái tay, ngắt lời vợ: - Phàm lấy vợ cho con phải chọn con nhà nề nếp, gia phong, phải chútrọng đến gia đạo của nó, coi bố mẹ anh em nó ăn ở ra sao, tình hình hạnhkiểm thế nào, nhiên hiệu mới biết được ít nhiều về người con gái. Đã hayrằng, sự đời, biệt lệ cũng có, song nguyên tắc chung là như vậy. Bà nên nhớlà con cái chịu ảnh hưởng rất nhiều về nền giáo dục trong gia đình. Bà nghekịp tôi nói không? - Đã, tôi vẫn nằm lòng các điều ông vừa nhắc lại đó. Tần ông hài lòng vui vẻ nói: - Vậy thì tốt lắm. Thế rồi người con gái được họ Tần chọn làm dâu là Trịnh thị, conTrình Mỹ. Quả là Tần bà có mắt tinh đời. Trình thị rất mực đoan trang, mộtlòng thờ cha mẹ chồng, một dạ kính mên chồng. Qua năm sau Trình thị hạ sanh được một con trai được tần ông đặt tênlà Tần Tôn Nhu. Vì nó là con đầu nên ngay từ bé trong nhà thường kêu làtrưởng Nhu. Ít lâu sau, Tần ông và tần bà lần lượt cưỡi hạc quy tiên. Trình thị gánhvác giang sơn nhà chồng, tỏ ra rất mực đảm đang và trị gia thật là nghiêmtrang. Trong cách sử sự với chồng, Trình thị noi gương của tần bà, khôngmảy may sai lệch. Ai Cũng khen họ Tần tốt số. Tôn Hựu sống trong hạnhphúc đến khi Tôn Nhu được mười tuổi thì Trình thị bỗng lâm bạo bệnh quađời vào tết trung Thu. Tôn Hựu thương tiếc vô cùng, khóc than khôn xiết sự tình, và lo chovợ được mộ yên mả đẹp. Rồi từ đó chàng vốn dĩ đã hiền lành ít nói nay bị vết thương lòng quánặng nên lại càng ít nói hơn. Chàng lặng lẽ sống trong cảnh gà trống nuôi con thấm thoát đã đượcmấy năm. Cứ mỗi độ Thu về, nhìn bầy trẻ xóm giềng quây quần bên mẹchúng nô đùa dưới ánh trăng rằm, bên mâm cỗ Trung Thu, Tôn Hựu trạnhnhớ đến vợ hiền mà héo ruột gan. Tiết Trung Thu năm ấy, Trưởng Nhu kém sức khoẻ ngồi ủ rũ trướcbàn cỗ trông trăng khiến Tôn Hựu càng thêm xót xa, thương tiếc Trình thị vôcùng. Chàng đỡ con vào giường nằm rồi lén ra sau nhà tựa gốc cây khế,bưng mặt khóc nức nở hồi lâu. Đêm đã khuya sương xuống ướt cả hai vai mà Tôn Hựu vẫn ngồi thừtrên phiếm đá bên bờ ao, mắt lờ đờ nhìn đàn cá say mồi đớp bóng trăng Thutan tành. Một quả khế chín rơi bộp xuống mặt ao làm chàng giật mình trở vềthực tại. Tôn Hựu ể oải đứng dậy đi về phòng ngủ. Đêm ấy, chàng mơ thấy Trình thị về. Nàng quì xuống bên giường vùiđầu vào ngực chồng khóc lóc hồi lâu. Chàng nắm vai vợ, hai hàng lệ lã chảtuôn rơi. Lát sau, Trình thị ngửng dậy, lấy vạt áo chấm nước mắt rồi nghẹnngào nói với chồng: - Thiếp nhớ chàng, thương con nên phải về đây, xin chàng khá bớtmối u sầu, kiếm người bạn trăm năm khác để hầu chàng, nuôi con, cho thiếpđược an lòng nơi chín suối. Tần Hựu buồn rầu đáp: - Nàng lìa cõi thế, cha con ta khổ sở vô cùng. Nàng hãy trở về dươnggian… - Aâm dương đôi ngả, số trời định vậy, xin chàng bớt nỗi nhớ thươngtục huyền với người hiền đức cho con đỡ khổ thì hồn thiếp mới được tiêudiêu ơi cục lạc. Thôi vĩnh biệt chàng, thiếp phải trở về. - Nói đoạn, Trình thị đứng dậy quay lưng đi ra cửa. Tần Hựu giậtmình tỉnh dậy thấy áo gối đẫm lệ và màn cửa còn nhẹ nhàng lay động. Từ sau bữa đó, Tần Hựu không đến nỗi thờ ơ mỗi khi bạn bè, họ hàngkhuyên chàng tục huyền. Theo quan niệm chung của xã hội thời bấy giờ,Tần Hựu khó mà lấy được vợ trẻ và gia thế như Trình thị. Vốn tính hiền lànhthật thà, lại quen được mẹ cha và lúc vợ sanh tiền giúp đỡ quyết định trongmọi công việc nên chi tần Hựu rất lúng túng trong sự lựa chọn vợ kế. Sau cùng chàng nhge theo bè bạn cưới Liễu thị xuất thân trong ...

Tài liệu được xem nhiều: