Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Ba Mươi Chín
Số trang: 6
Loại file: pdf
Dung lượng: 165.53 KB
Lượt xem: 14
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tại đảo Hãm Không, khi Bạch Ngọc Đường ra đi tới nay, ngót hai tháng rồi, tin tức vắng bặt, làm cho Tẩn thiên thử Lư Phương ăn nằm chẳng yên. Tuy có ba anh em họ Hàng, họ Từ, họ Tưởng khuyên giải, mà cũng chẳng dứt sầu. Ngày nọ bốn anh em họp nhau tại khách thích, Lư Phương bèn nói rằng: "Từ khi năm anh em ta kết bạn tới nay, một nhà tựu hội vui vẻ, nay vì ngũ đệ nóng nảy, ngang tàng, muốn tìm Ngự miêu để đối địch, thành ra lìa nhau...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Ba Mươi Chín Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Ba Mươi Chín Ba vị anh hùng, đi tìm em bạn, Năm tay nghĩa sĩ, lừa đoạt vàng dâng Tại đảo Hãm Không, khi Bạch Ngọc Đường ra đi tới nay, ngót haitháng rồi, tin tức vắng bặt, làm cho Tẩn thiên thử Lư Phương ăn nằm chẳngyên. Tuy có ba anh em họ Hàng, họ Từ, họ Tưởng khuyên giải, mà cũngchẳng dứt sầu. Ngày nọ bốn anh em họp nhau tại khách thích, Lư Phươngbèn nói rằng: Từ khi năm anh em ta kết bạn tới nay, một nhà tựu hội vui vẻ,nay vì ngũ đệ nóng nảy, ngang tàng, muốn tìm Ngự miêu để đối địch, thànhra lìa nhau hai tháng, tin nhạn vắng đưa, khiến liệt huynh buồn quá. TưởngBình nói: Phải! Vì ngũ đệ tài cao nên ngạo, lại không chịu nghe lời khuyênrăn, nếu tính ấy không chừa, e có điều họa hại. Từ Khánh nói: Ngũ đệ điđây, cũng tại Tưởng đệ lẻo mồm lẹ miệng, chọc giận mà ra”. Lư Phươngnói: Thôi, chuyện đó không kể làm gì, bây giờ ý liệt huynh muốn xuốngĐông kinh tìm ngũ đệ, các em xem sao?. Hàng Chương, Từ Khánh, TưởngBình đồng nói: Nếu đại ca muốn tìm ngũ đệ, can chi phải nhọc tới quý thể,xin để cho ba em thay cho cũng được. Lư Phương cả mừng nói: Nếu đượcvậy thì lại càng tốt, mai này xin mở tiệc tiến hành. Lời Lư Phương nói vừa dứt, thấy có người vào bẩm, có Liễu viênngoại xin ra mắt. Lư Phương hỏi các em rằng: Người ấy thế nào?. TưởngBình nói: Người ấy là học trò của Cửu đầu thái tuế Cam Mậu tên LiễuThanh hiệu là Bạch diện phán quan, không rõ tới đây có việc gì?. LưPhương nghe xong bảo ba em núp qua một bên, còn mình bước ra tiếp, thờithấy Liễu Thanh hình cao, vóc ốm, mặt trắng môi son, lộ vẻ khôn ngoan, rấtnhiều quỷ kế. Hai người thông tên họ nhau rồi, cùng ngồi xuống uống trà.Lư Phương liền chắp tay đứng dậy hỏi rằng: Đã lâu rồi, được nghe danhquý khách, muốn được ra mắt mà chưa có dịp, nay may được gót ngọc tớithăm chẳng biết có điều chi dạy bảo chăng?. Liễu Thanh đáp: Tôi cũng vìluyến mộ lòng nghĩa hiệp của tôn huynh nên tới đây có chút việc riêng.Nhân vì quan Thái thú chỗ tôi ở là Tôn Trân con của quan Binh mã tư TônVinh lại là cháu ngoại của Thái sư Bàng Kiết. Tên ấy làm quan rất tham lamhà khắc, lột da thắng mỡ dân chúng mà giàu. Nay tới ngày khánh chúc củaBàng Kiết, nó giả đi lễ thọ tám chậu cảnh trong ấy chôn ngàn lượng vàngròng, cố ý xu nịnh cầu vinh. Tôi nghĩ muốn lấy vàng ấy để cứu chẩn cho dânnghèo, chớ chẳng lòng chi tham tiếc, song ngại đơn thân, độc lực khó nổinên việc tới đây xin tôn huynh giúp đỡ. Lư Phương nói: Tôi thuở nay lolắng làm ăn, chưa từng biết đón đường giật của, chuyện ấy xin túc hạ nghĩkế khác. Nói rồi đứng dậy kiếu lui, Liễu Thanh nghe nói mặt trắng biếnhồng, cả thẹn đứng dậy đi ra, bụng bảo dạ rằng: Nghe đồn Lư Phương làngười hào hiệp trượng nghĩa, thế nghĩa hiệp ở đâu? Thật là lầm lắm!”. LiễuThanh đi ra khỏi cửa ngõ chợt thấy một tên trang đinh đón thưa rằng: XinLiễu gia dừng gót, có ba vị Viên ngoại tới rước. Liễu thanh ngó lên thấyHàng Chương, Từ Khánh, Tưởng Bình đi tới, liền thi Lễ. Tưởng Bình bènchỉ tên họ từng người, rồi nói với Liễu Thanh rằng: Việc của tôn huynh tínhkhi nãy, bọn tôi đều rõ rồi, đại ca tôi vì có sự lo, không hứa giúp, đó là phụlòng tôn huynh, vậy chúng tôi xin mời lại đại sảnh đàm đạo thêm. LiễuThanh nghe nói cả mừng, cùng trở lại. Tới đại sảnh, trà nước xong xuôi,Tưởng Bình bèn hỏi tội ác của quan Thái thú Tôn Trân và mưu kế của LiễuThanh rồi sẽ tính. Liễu Thanh đáp: Nguyên tôi có vật tổ truyền là MôngHán dược và Đoạn Hồn hương, đến lúc thi hành sẽ làm vậy... làm vậy... thìtức khắc nên công”. Anh em nghe nói vui mừng, vỗ tay reo cười. Bấy giờLiễu Thanh nhớ lại khi nãy Tưởng Bình nói rằng Lư Phương có việc phải lo,bèn hỏi, Hàng Chương đem chuyện Bạch Ngọc Đường đi tìm Ngự miêuthuật lại. Liễu Thanh nghe nói cười rằng: Đã có dịp như vậy thời lại càngtốt, chúng ta vừa đi tìm ngũ gia vừa làm việc nghĩa, nhất cử lưỡng tiệnsướng biết bao nhiêu”. Nói xong hẹn hò ít lời, rồi ra về. Hôm sau, Lư Phương thết tiệc đưa ba em lên đường. Khi tiệc mãn,cùng nhau từ biệt, Lư Phương dặn dò ít lời rồi trở vào. Còn ba anh em HàngChương cùng nhau thượng lộ, cứ chỗ hẹn với Liễu Thanh mà tới vì ba ngườiấy chỉ mong làm thế nào đoạt được vàng của Tôn Trân, nên chưa nóng việctìm bạn. Bởi vậy Bạch Ngọc Đường mới được thong dong ở Đông kinh, làmnhiều chuyện quỷ thần ngang dọc. Từ khi Ngọc Đường tỷ thí với TriểnChiêu rồi, về nhà trọ nằm nghĩ rằng: Ta xem người họ Triển này võ nghệrất giỏi, chẳng phải bậc thường, mà lại nom giông giống gã mình đã gặp ởMiêu Gia tập lúc trước. Nghĩ cũng lạ, cái hiệu Ngư miêu có phải tự ý y đặtra, hay là Thánh thượng phong tứ. Nếu quả Thánh thượng phong tứ thời tacũng nên vào hoàng cung náo động ít cuộc chơi. Một là làm cho Thánhthượng biết không phải ở đời chỉ có họ Triển là giỏi, mà lại còn có họ Bạchnữa. Ha ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Ba Mươi Chín Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Ba Mươi Chín Ba vị anh hùng, đi tìm em bạn, Năm tay nghĩa sĩ, lừa đoạt vàng dâng Tại đảo Hãm Không, khi Bạch Ngọc Đường ra đi tới nay, ngót haitháng rồi, tin tức vắng bặt, làm cho Tẩn thiên thử Lư Phương ăn nằm chẳngyên. Tuy có ba anh em họ Hàng, họ Từ, họ Tưởng khuyên giải, mà cũngchẳng dứt sầu. Ngày nọ bốn anh em họp nhau tại khách thích, Lư Phươngbèn nói rằng: Từ khi năm anh em ta kết bạn tới nay, một nhà tựu hội vui vẻ,nay vì ngũ đệ nóng nảy, ngang tàng, muốn tìm Ngự miêu để đối địch, thànhra lìa nhau hai tháng, tin nhạn vắng đưa, khiến liệt huynh buồn quá. TưởngBình nói: Phải! Vì ngũ đệ tài cao nên ngạo, lại không chịu nghe lời khuyênrăn, nếu tính ấy không chừa, e có điều họa hại. Từ Khánh nói: Ngũ đệ điđây, cũng tại Tưởng đệ lẻo mồm lẹ miệng, chọc giận mà ra”. Lư Phươngnói: Thôi, chuyện đó không kể làm gì, bây giờ ý liệt huynh muốn xuốngĐông kinh tìm ngũ đệ, các em xem sao?. Hàng Chương, Từ Khánh, TưởngBình đồng nói: Nếu đại ca muốn tìm ngũ đệ, can chi phải nhọc tới quý thể,xin để cho ba em thay cho cũng được. Lư Phương cả mừng nói: Nếu đượcvậy thì lại càng tốt, mai này xin mở tiệc tiến hành. Lời Lư Phương nói vừa dứt, thấy có người vào bẩm, có Liễu viênngoại xin ra mắt. Lư Phương hỏi các em rằng: Người ấy thế nào?. TưởngBình nói: Người ấy là học trò của Cửu đầu thái tuế Cam Mậu tên LiễuThanh hiệu là Bạch diện phán quan, không rõ tới đây có việc gì?. LưPhương nghe xong bảo ba em núp qua một bên, còn mình bước ra tiếp, thờithấy Liễu Thanh hình cao, vóc ốm, mặt trắng môi son, lộ vẻ khôn ngoan, rấtnhiều quỷ kế. Hai người thông tên họ nhau rồi, cùng ngồi xuống uống trà.Lư Phương liền chắp tay đứng dậy hỏi rằng: Đã lâu rồi, được nghe danhquý khách, muốn được ra mắt mà chưa có dịp, nay may được gót ngọc tớithăm chẳng biết có điều chi dạy bảo chăng?. Liễu Thanh đáp: Tôi cũng vìluyến mộ lòng nghĩa hiệp của tôn huynh nên tới đây có chút việc riêng.Nhân vì quan Thái thú chỗ tôi ở là Tôn Trân con của quan Binh mã tư TônVinh lại là cháu ngoại của Thái sư Bàng Kiết. Tên ấy làm quan rất tham lamhà khắc, lột da thắng mỡ dân chúng mà giàu. Nay tới ngày khánh chúc củaBàng Kiết, nó giả đi lễ thọ tám chậu cảnh trong ấy chôn ngàn lượng vàngròng, cố ý xu nịnh cầu vinh. Tôi nghĩ muốn lấy vàng ấy để cứu chẩn cho dânnghèo, chớ chẳng lòng chi tham tiếc, song ngại đơn thân, độc lực khó nổinên việc tới đây xin tôn huynh giúp đỡ. Lư Phương nói: Tôi thuở nay lolắng làm ăn, chưa từng biết đón đường giật của, chuyện ấy xin túc hạ nghĩkế khác. Nói rồi đứng dậy kiếu lui, Liễu Thanh nghe nói mặt trắng biếnhồng, cả thẹn đứng dậy đi ra, bụng bảo dạ rằng: Nghe đồn Lư Phương làngười hào hiệp trượng nghĩa, thế nghĩa hiệp ở đâu? Thật là lầm lắm!”. LiễuThanh đi ra khỏi cửa ngõ chợt thấy một tên trang đinh đón thưa rằng: XinLiễu gia dừng gót, có ba vị Viên ngoại tới rước. Liễu thanh ngó lên thấyHàng Chương, Từ Khánh, Tưởng Bình đi tới, liền thi Lễ. Tưởng Bình bènchỉ tên họ từng người, rồi nói với Liễu Thanh rằng: Việc của tôn huynh tínhkhi nãy, bọn tôi đều rõ rồi, đại ca tôi vì có sự lo, không hứa giúp, đó là phụlòng tôn huynh, vậy chúng tôi xin mời lại đại sảnh đàm đạo thêm. LiễuThanh nghe nói cả mừng, cùng trở lại. Tới đại sảnh, trà nước xong xuôi,Tưởng Bình bèn hỏi tội ác của quan Thái thú Tôn Trân và mưu kế của LiễuThanh rồi sẽ tính. Liễu Thanh đáp: Nguyên tôi có vật tổ truyền là MôngHán dược và Đoạn Hồn hương, đến lúc thi hành sẽ làm vậy... làm vậy... thìtức khắc nên công”. Anh em nghe nói vui mừng, vỗ tay reo cười. Bấy giờLiễu Thanh nhớ lại khi nãy Tưởng Bình nói rằng Lư Phương có việc phải lo,bèn hỏi, Hàng Chương đem chuyện Bạch Ngọc Đường đi tìm Ngự miêuthuật lại. Liễu Thanh nghe nói cười rằng: Đã có dịp như vậy thời lại càngtốt, chúng ta vừa đi tìm ngũ gia vừa làm việc nghĩa, nhất cử lưỡng tiệnsướng biết bao nhiêu”. Nói xong hẹn hò ít lời, rồi ra về. Hôm sau, Lư Phương thết tiệc đưa ba em lên đường. Khi tiệc mãn,cùng nhau từ biệt, Lư Phương dặn dò ít lời rồi trở vào. Còn ba anh em HàngChương cùng nhau thượng lộ, cứ chỗ hẹn với Liễu Thanh mà tới vì ba ngườiấy chỉ mong làm thế nào đoạt được vàng của Tôn Trân, nên chưa nóng việctìm bạn. Bởi vậy Bạch Ngọc Đường mới được thong dong ở Đông kinh, làmnhiều chuyện quỷ thần ngang dọc. Từ khi Ngọc Đường tỷ thí với TriểnChiêu rồi, về nhà trọ nằm nghĩ rằng: Ta xem người họ Triển này võ nghệrất giỏi, chẳng phải bậc thường, mà lại nom giông giống gã mình đã gặp ởMiêu Gia tập lúc trước. Nghĩ cũng lạ, cái hiệu Ngư miêu có phải tự ý y đặtra, hay là Thánh thượng phong tứ. Nếu quả Thánh thượng phong tứ thời tacũng nên vào hoàng cung náo động ít cuộc chơi. Một là làm cho Thánhthượng biết không phải ở đời chỉ có họ Triển là giỏi, mà lại còn có họ Bạchnữa. Ha ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
thất hiệp ngũ nghĩa truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaGợi ý tài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 288 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 281 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 111 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 109 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 103 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 97 0 0 -
2 trang 78 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 60 0 0 -
378 trang 41 0 0