Danh mục

Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Ba Mươi Hai

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 177.36 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nhan Xuân Mẫn dắt người ấy vào ngồi trong phòng. Võ Mặc nhìn kỹ thấy người ấy đầu đội khăn cũ, mình mặc áo rách vá không biết mấy lỗ, chân đi giày lọt gót, mặt dơ dáy, không ra vẻ một người đọc sách ngâm thơ, mà là một gã bất lương vô lại. Võ Mặc thấy vậy còn đương tính thế đuổi ra, thì thấy chủ phòng đi lên xin lỗi với người ấy. Người ấy nói: "Đừng làm như vậy, kẻ tiểu nhân lầm lỗi, người quân tử ai chấp làm chi!”. Chủ phòng đi khỏi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Ba Mươi Hai Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Ba Mươi Hai Thử ba lượt, Ngọc Đường khuấy chân sĩ, Trọn một lòng, Xuân Mẫn đãi anh hùng Nhan Xuân Mẫn dắt người ấy vào ngồi trong phòng. Võ Mặc nhìn kỹthấy người ấy đầu đội khăn cũ, mình mặc áo rách vá không biết mấy lỗ, chânđi giày lọt gót, mặt dơ dáy, không ra vẻ một người đọc sách ngâm thơ, mà làmột gã bất lương vô lại. Võ Mặc thấy vậy còn đương tính thế đuổi ra, thìthấy chủ phòng đi lên xin lỗi với người ấy. Người ấy nói: Đừng làm nhưvậy, kẻ tiểu nhân lầm lỗi, người quân tử ai chấp làm chi!”. Chủ phòng đikhỏi rồi, Xuân Mẫn mới hỏi người ấy rằng: Tôn huynh họ tên là chi?.Người ấy đáp: Tôi họ Kim tên Mậu Thúc, còn tôn huynh tên họ là chi?.Xuân Mẫn đáp: Tôi họ Nhan, tên Xuân Mẫn. - Nói vậy Nhan huynh đây hay sao? Xin thứ tội cho! Vậy Nhan huynhđã dùng cơm chưa? - Chưa, còn đương chờ đem lên, vậy Kim Huynh dùng rồi hay chưa? - Tôi cũng chưa ăn, vậy chúng ta nên chung bàn nhau, còn gì vui bằng. Nói rồi kêu người hầu lên. Bấy giờ cũng vừa bưng bình trà HươngPhiến lên tới. Kim Sinh hỏi: - Trong tiệm mi bây giờ có những đồ ăn gì? Người hầu đáp: Đủ thứ, nếu ăn bữa thượng hạng thời tám lượng; bậctrung cũng sáu lượng, bậc hạ...”. Mới nói tới đó Kim Sinh hớt lời rằng: Bậchạ ai thèm ăn, ta ăn thượng hạng, mà trong ấy có nem chả gì ngon không?.Tiểu nhị đáp: Có cả thảy rất nhiều món ăn, rất nhiều chén đĩa, nhưng khôngchi hơn là thịt cá và hải sâm, xào nấu khéo léo ngon lành, ăn vào miệngkhông thể chê được. “ - Cá ấy có phải bào ngư hay không? Mà cá ở đầm mới tốt. - Dạ phải thật bào ngư và cũng thật ở đầm, tốt lắm. - Có cá lý ngư tươi hay không? - Có mà lớn lắm, đến một lượng hai một con. - Ta đã muốn ăn thời còn kể gì đắt rẻ, song cá ấy phải nặng hơn mộtcân mới thật Lý ngư, đuôi nó đỏ mới thật là còn tươi, mi xuống đem lên chota xem. À, mà rượu có thứ nào ngon? - Những rượu thường đều ngon cả. - Không, ta không uống rượu thường, ta muốn uống rượu Nữ TrinhThần Thiệu ngâm lâu năm! - Có, rượu ấy ngâm đã hơn mười năm rồi, ngon lắm nhưng không bánlẻ, giá nó tới bốn lượng một bình. - Mày thật lạ quá, cái gì bốn năm lượng, không kể bao nhiêu, cứ đemlên tao một bình, này tao nói trước cho mày biết, khi khui rượu ấy ra, mùigắt nước đỏ, rót vào chén màu như hổ phách mới thật là tốt đấy. - Được, tôi cứ đem lên ngài xem, nếu không tốt không tính tiền. - Cái đó là lẽ tự nhiên, không nói cũng biết. Trong lúc nói chuyện hai ngọn đèn tọa đăng đã được thắp lên. Ngườihầu bây giờ vui vẻ lắm, ứng đối lanh lẹ, một lát xách lên một cái chậu rộngđựng một con cá lý ngư còn sống, giãy giụa lăng xăng đem đưa cho KimSinh coi. Kim Sinh coi xong nói: - Được tốt lắm, vậy mi dùng những gì ăn với cá này? Người hầu đáp:Trộn ít nhiều cải chua giấm và thêm rau ớt “. - Phải, song phải có thứ tim thượng tim! Tim thượng tim là cái gì, ngài nói tôi không biết được? - Ấy là cái chót măng, lấy cái thật non mới tốt. Người hầu nghe xong dạ dạ xách cá lui xuống, rồi ôm bình rượu lênlấy dùi xoi thủng rót ra một chén đưa cho Kim Sinh, Kim Sinh uống xongkhen ngon, lại rót một chén đưa cho Nhan sinh, hai người cứ nhâm nhi vànói chuyện, càng nói càng ý hợp tâm đầu. Nhan sinh mừng rỡ lắm. Trên bàn ê hề đồ ăn, mà Kim Sinh để đũa không gắp, cứ uống chấmchút chờ cá lý ngư. Một lát người hầu bưng cá lên. Kim Sinh giơ đũa gỡ ra,và nói với Xuân Mẫn rằng: Cá này phải ăn nóng chớ ăn nguội thì tanh “.Nói rồi gắp cho Nhan sinh một miếng, còn mình thời gắp một miếng thật tochấm vào giấm thêm gừng muối rồi ăn và uống rượu. Ăn hết cá mới ăn thêmcác món kia chút đỉnh rồi để đũa xuống nói với Nhan sinh: Tôi đã no rồi,anh cứ việc ăn đừng ngại“. Nhan sinh ăn xong, hai người đứng dậy rửa tay.Kim Sinh bảo người hầu rằng: Mi phải dọn lại tử tế, đồ ăn còn nóng rượucòn nhiều, để cho lão quản gia kia dùng rồi hãy bưng đi. Võ Mặc xem thấyđồ ăn còn nhiều, có món không rờ đũa tới, thời tiếc của đau lòng lắm, nênbuồn bã ăn không được, chỉ uống một chén rượu mà thôi. Uống rồi đi vàotrong thấy Kim Sinh ngáp dài hình như mệt mỏi lắm. Nhan sinh nói: KimSinh đã mệt thời cứ ngủ đi. Kim Sinh vâng lời, vừa đặt lưng xuống giườngđã ngáy o o. Nhan sinh và Võ Mặc cũng dọn dẹp đi ngủ. Sáng ra Võ Mặc và Xuân Mẫn thức dậy trước, còn đương rửa mặt,nghe Kim Sinh của mình ngâm rằng: Cơn mộng kê vàng ai tỉnh trước, bìnhsinh ta chẳng rõ hay sao! Thảo đường vừa tỉnh giấc xuân dậy. Dòm trướcsong thời nhật đã cao. Võ Mặc nghe ngâm lật đật chạy vào kêu người hầuphòng pha nước rửa mặt. Kim Sinh không cho, nói: Ta sợ thương thủy nênkhông rửa, bảo người hầu phòng đem sổ bữa ăn hôm qua lên cho ta xem.Võ Mặc tưởng Kim Sinh sẽ trả thế cho chủ mìn ...

Tài liệu được xem nhiều: