Danh mục

Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi Chín

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 130.96 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đương lúc Trí Hóa xin tiền, có một người trong tốp ấy đứng ra hỏi rằng: "Ớ chú kia, chẳng hay chú tên họ là gì?". Trí Hóa đáp: "Tôi tên Vương Nhị, còn ông đại danh là chi?”. Người ấy đáp: "Ta tên Vương Đại, bây giờ có một chuyện muốn nói với chú em, nhưng không biết chú em có bằng lòng hay không?". Trí Hóa nói: "Xin ông cho biết". Vương Đại bèn nói: "Hiện nay trong Tử cấm thành có mướn phu vét hào, mỗi ngày ăn ba bữa cơm, và tiền công sáu mươi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi Chín Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Bảy Mươi Chín Giả làm mướn, tới Ngự Hà moi bùn đất. Trổ tài hay, leo cây cao bắt khỉ Đương lúc Trí Hóa xin tiền, có một người trong tốp ấy đứng ra hỏirằng: Ớ chú kia, chẳng hay chú tên họ là gì?. Trí Hóa đáp: Tôi tên VươngNhị, còn ông đại danh là chi?”. Người ấy đáp: Ta tên Vương Đại, bây giờcó một chuyện muốn nói với chú em, nhưng không biết chú em có bằng lònghay không?. Trí Hóa nói: Xin ông cho biết. Vương Đại bèn nói: Hiệnnay trong Tử cấm thành có mướn phu vét hào, mỗi ngày ăn ba bữa cơm, vàtiền công sáu mươi tiền, vậy chú em vào đó làm còn sướng hơn là đi xin,nhục lắm!”. Trí Hóa chưa kịp đáp thời Bùi Phúc đã bước tới hỏi: Khôngcần năm sáu chục tiền, miễn có cơm cho con tôi ăn là đủ. Này con, thôi conđi theo chú này đi làm đi. Vương Đại nói: ”Chú em cứ đi làm, mỗi ngàyđem về sáu chục tiền cho ông cháu ở nhà ăn cũng đủ mà. Trí Hóa bằng lòngliền đi theo vào Tử cầm thành lĩnh sọt, xuống làm công như những ngườiphu ở đó. Trí Hóa làm được một ngày, chiều lĩnh tiền đem về cho Bùi Phúc.Vương Đại căn dặn mai sáng đi làm nữa. Bùi Phúc nói: ”Vương đầu nhi ơi?Cha con tôi cùng quẫn quá, nhờ ông chỉ chỗ làm, đã có cơm ăn lại có tiền,thật cũng nhờ trời giúp đỡ ơn ông tôi cũng chẳng quên. Vương Đại cườikhông đáp rồi từ giã đi về. Tối lại, lúc vắng vẻ, Trí Hóa nói với Bùi Phúcrằng: Nhân dịp này, mình giả làm mướn vào ra trong Tử cấm thành, chờ cơhội sẽ dò được Tứ Chấp khố rồi sẽ ra tay. Ngày sau Trí Hóa lại theo bọn Vương Đại vào Tử cấm thành làm côngnhư thường. Trong lúc đương làm, chợt nghe có tiếng ồn ào liền cất đầu lênxem, thấy có hai người nội tướng đương đứng chỉ trỏ trên cây bèn dòm lênthời thấy trên cây ấy có một con khỉ nhỏ, cổ mang xiềng đương chuyền quanhảy lại. Trí Hóa nhìn thấy như vậy, vụt nói khan rằng: “À! Con khỉ chuyềncao ghê, phải không mắc làm đây, leo bắt nó chơi. Hai người nội tướng(quan trong cung) nghe nói cả mừng chưa kịp mở miệng thời Vương Đại đãgàn Trí Hóa rằng: Vương nhị đệ, làm thời lo làm, nói chuyện lôi thôi gì đó!Chắc bắt được sao?. Hai vị nội tướng nói: Vương đầu nhi, để rồi ta cho miuống rượu mà. Chuyện gì lại cản người đó không cho bắt giùm khỉ ấy chota. Vương Đại nói: Không phải là tôi không cho, nhưng sợ nó nói láo, rồibắt không được mà thôi. Nội tướng nói: Như vậy có can gì tới mi”. Nóiđoạn bảo Trí Hóa rằng: Chú kia, chú làm ơn leo lên bắt giùm con khỉ ấycho tôi, tôi sẽ hậu tạ. Trí Hóa gầm đầu đáp rằng: Tôi có biết leo ở đâu”.Nội tướng thấy Trí Hóa làm cao liền day qua trách Vương Đại. Vương Đạiliền năn nỉ Trí Hóa, bảo ráng leo bắt giùm. Trí Hóa thấy nội tướng và Vương Đại nói lắm bèn xắn áo quần leo lêncây, chuyền lẹ làng chẳng khác chi con khỉ trên ấy. Khỉ đương ngồi trên cây,thấy có người leo lên, vội vàng nhảy qua nhánh khác lựa chỗ kín ngồi núp.Trí Hóa liền dõi theo tìm kiếm, thấy chỗ khỉ ngồi rồi, bèn lén leo nhẹ nhẹ lênmột nhánh khác, nhằm chừng ngang chỗ với con khỉ ngồi bên kia thì ngừnglại, kiếm mối dây xiềng, rồi vung mình nhảy qua nắm chặt lại. Khỉ bị bắtthình lình bèn nhảy đại vào mình Trí Hóa cắn. Trí Hóa lẹ tay chụp ôm chặtlấy nó rồi tuột xuống giao cho hai vị nội tướng. Hai vị nội tướng cả mừng, hỏi Trí Hóa rằng: Chú tên họ là chi?. TríHóa đáp: Tôi tên Vương Nhị!”. Nội tướng nói: Chúng tôi cám ơn chú, vậyxin tặng cho vài nguyên bảo uống trà chơi. Nói đoạn móc túi đưa cho TríHóa hai đồng nguyên bảo đáng chừng hai lượng, lại nói với Vương Đạirằng: Vương đầu nhi! Mai mi cũng đem Vương Nhị vào đây, nhưng đừngbắt y làm công nghe”. Nói rồi ôm khỉ đi vào trong. Chiều lại, Trí Hóa về chỗ để xe tại đình Huỳnh, Vương Đại cũng ghélại. Cả hai đem chuyện bắt khỉ được tiền, thuật cho Bùi Phúc nghe, Bùi Phúcmừng rỡ lắm. Sáng ngày Vương Đại cũng cứ lệ ghé rủ Trí Hóa đi. Khi vào tới hàotrong Tử cấm thành, Trí Hóa cũng lãnh vật dụng xuống làm như thường.Vương Đại cản rằng: Nghỉ đi, nội tướng bảo chú em đi coi chừng cho họlàm mà thôi. Kìa, nội tướng ra kia. Trí Hóa ngước lên xem thấy vị nộitướng hôm qua tay bưng hộp sơn dáng trái đào đi ra, vừa cười vừa hỏi:Vương Nhị, ngươi tới đây rồi sao?”. Trí Hóa đáp: Dạ, tôi mới vừa tới” Nộitướng nói: Ngươi đừng làm, chỉ coi chừng mà thôi. Lão gia sợ ngươi làmnhư họ nhọc lắm, nên sai ta ra đây, một là thăm chừng, hai là đem đồ chongươi ăn điểm tâm!”. Nói đoạn đưa hộp ấy cho Trí Hóa. Trí Hóa vội tiếp lấygiở ra xem rồi ghé mũi vò ngửi đoạn đậy lại như cũ. Nội tướng hỏi: Saongươi không ăn?. Trí Hóa đáp: “Vì tôi có cha già, nên không nỡ ăn vậtngon, muốn đem về dâng cho người!”. Nội tướng khen rằng: “Khá khenngươi có lòng thảo, thôi ta cho ngươi mượn luôn cái hộp đó, trưa ta sẽ trởra. Đến đúng trưa lại thấy vị nội tướng mất khỉ hôm qua với vị nội ...

Tài liệu được xem nhiều: