Danh mục

Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Chín Mươi Hai

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 110.27 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cang khuyên Ngư hộ về Ngọa HổBọn lâu la chạy trốn rồi, bỏ sót lại con ngựa mà Ngại Hổ bị buộc sau, cậu ta thấy vậy khoái chí la om. Người con gái xấu đó bước tới hỏi rằng: "Nhà ngươi là ai?”. Ngại Hổ đáp: "Tôi là Ngại Hổ, bị bọn đó lén giật chân bắt". Người con gái lại hỏi: “Có người tên là Hắc Yêu Hồ ngươi có biết hay không?". Ngại Hổ đáp: "Trí Hóa ấy là thầy ta, Âu Dương Xuân là cha nuôi ta". Nghe thấy vậy cô gái vội nói: "Anh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Chín Mươi Hai Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Chín Mươi Hai Ngoại Tiểu Hiệp dẹp ác đảng cứu Mẫu Đơn, So Kim Cang khuyên Ngư hộ về Ngọa Hổ Bọn lâu la chạy trốn rồi, bỏ sót lại con ngựa mà Ngại Hổ bị buộc sau,cậu ta thấy vậy khoái chí la om. Người con gái xấu đó bước tới hỏi rằng:Nhà ngươi là ai?”. Ngại Hổ đáp: Tôi là Ngại Hổ, bị bọn đó lén giật chânbắt. Người con gái lại hỏi: “Có người tên là Hắc Yêu Hồ ngươi có biết haykhông?. Ngại Hổ đáp: Trí Hóa ấy là thầy ta, Âu Dương Xuân là cha nuôita. Nghe thấy vậy cô gái vội nói: Anh Ngại Hổ đây mà!. Nói rồi bước tớimở trói cho Ngại Hổ. Ngại Hổ đứng dậy xá một cái rồi hỏi: “ Xin hỏi cô tênhọ là chi?. Người con gái nói: Tôi tên là Thu Quỳ, Sa Long là cha nuôitôi!”. Ngại Hổ hỏi: Còn người mới bắn thằng giặc ấy là ai?. Thu Quỳ nói:Đó là cô Phụng Tiên, con đẻ của cha nuôi tôi. Nói rồi ngoắc tay kêu: Chịơi đi lại đây. Phụng Tiên nghe gọi bèn đi lại. Thu Quỳ nói: Anh Ngại Hổtới đây rồi. Phụng Tiên nghe nói hai tiếng Ngại Hổ, liền dòm lên, bụng cảmừng, bước tới thi lễ. Đương lúc ấy, có ba người từ lưng chừng núi đi xuống: Một là ThiếtDiện Kim Cang Sa Long, còn hai người nữa là bạn của Sa Long tên là MạnhKiệt và Tiêu Xích. Thu Quỳ liền kêu lớn rằng: Cha ơi! Hai chú ơi! Mau lạiđây, anh Ngại Hổ đây này. Ba người liền đi vội tới. Tiêu Xích hỏi lớn rằng:Cháu Ngại Hổ của ta đâu? Ta trông cháu ta lắm”. Nguyên từ khi Bắc Hiệp, Trí Hóa, Đinh Triệu Huệ tới Ngọa Hổ Câubày tỏ việc Mã Triêu Hiền, rồi khen Ngại Hổ nào là tuổi nhỏ gan to, nào làlên phủ Khai Phong, nào là đút chân vào ngự trát, đến ra giữa Ngũ đườngcứu được trung thần nghĩa sĩ, được khen là tiểu hiệp. Mạnh Kiệt và TiêuXích nghe nói khen ngợi lắm, duy một mình Tiêu Xích nóng nảy muốn gặpNgại Hổ liền, nên trông mãi. Nay nghe nói Ngại Hổ tới thời mừng biết baonhiêu. Ngại Hổ nghe Tiêu Xích hỏi lấy làm lạ hỏi lại rằng: Ai đó vậy?. Chỉnghe Tiêu Xích cười hả hả rằng: Thật là chẳng lầm, xứng đôi biết baonhiêu”. Số là Bắc Hiệp và Trí Hóa thấy con gái Sa Long võ nghệ cao cường,rành nghề cung đạn, bắn trăm phát trăm trúng, bèn cậy Đinh Triệu Huệ làmmai nói cho Ngại Hổ. Sa Long nghĩ Ngại Hổ là học trò của Trí Hoa chắccũng là người nghĩa hiệp, nên có ý bằng lòng, nói với Triệu Huệ rằng: ÂuDương huynh và Trí hiền đệ mà muốn kết niềm Tần Tấn với tôi thời lẽ nàotôi từ chối, song tôi có điều nguyện, là tôi đã lãnh phần thác cô nhận ThuQuỳ là con nuôi, tôi thương nó hơn con Phụng Tiên. Một là thương nókhông cha không mẹ, hai là thương nó có tài có sức, tay xách nổi năm sáutrăm cân, song rủi không phải là người xinh đẹp, nên tôi tính lo cho xong đôilứa cho Thu Quỳ rồi sau sẽ gả con Phụng Tiên. Vậy phiền hiền đệ thưa lạivới Âu Dương huynh điều ấy. Triệu Huệ bèn đem việc ấy tỏ cho Bắc Hiệpvà Trí Hóa, hai người cũng yên lòng. Ai dè Mạnh Kiệt và Tiêu Xích hayviệc đó, hết sức ép Sa Long. Sa Long nói: Tôi chưa biết Ngại Hổ phẩm mạothế nào, ưng thuận ngay làm sao được? Vì vậy hôm nay Tiêu Xích thấy Ngại Hổ bèn nói: Thật là chẳng lầm,xứng đôi biết bao nhiêu”. Phụng Tiên nghe nói mắc cỡ đỏ mặt xây lưng đithẳng. Thu Quỳ bèn chỉ từng người và nói tên cho Ngại Hổ lần lượt ra mắt.Sa Long xem dung mạo Ngại Hổ thời đẹp dạ bèn hỏi rằng: Vì sao mà cháulại đi tới chỗ này?”. Ngại Hổ bèn thuật công việc mình cho Sa Long nghe,rồi nói tiếp: Bây giờ chúng nó còn xuống bắt con gái Trương lão, vậy cháuphải trở lại tiếp cứu”. Tiêu Xích nói: Phải, cho chú đi theo phụ sức vớicháu”. Nói rồi vác cang xoa lên vai. Mạnh Kiệt trao cây tề mi côn của mìnhcho Ngại Hổ. Tiêu Xích và Ngại Hổ đi tới khúc quẹo, thấy tốp lâu la khi nãy khiêngvề một cái gì bốn phía có phủ vải mà hình vuông, trong đó có tiếng ngườikhóc. Ngại Hổ liền giơ côn hét lớn rằng: Đánh rốc tới!. Tiêu Xích cũngvung xoa đánh tới vùn vụt. Bọn lâu la hoảng kinh để cái kiệu giả xuống rồilủi chạy kiếm đường thoát thân. Ngại Hổ bước tới, giở vải phủ lên, thời làcái ghế trở chân lên trời, trên phủ vải làm kiệu, trong lúc ấy có một ngườicon gái bị trói đương kinh hoảng (tức là nàng Mẫu Đơn). Một bà già chạytheo sau chính là Lý Thị kêu khóc rằng: Trời giết chúng bay đi, mau mautrả lại con ta, nếu chẳng trả tao liều mạng già với bay. Ngại Hổ thấy Lý Thịbèn kêu rằng: ”Bớ ma ma, có tôi tháp cứu đây. Trương Lập cũng vừa chạytới, thấy Ngại Hổ thời xúm nhau vui mừng. Lý Thị bèn mở trói cho MẫuĐơn, nàng liền tỉnh lại. Bấy giờ Sa Long, Mạnh Kiệt, Tiêu Xích cũng đều đitới. Ngại Hổ liền dắt Trương Lập ra mắt Sa Long, Lý Thị dắt Mẫu Đơn ramắt Phụng Tiên và Thu Quỳ. Chẳng rõ kiếp trước có duyên phận thế nào mà hai bên gặp nhau liềnsinh lòng luyến mộ, Phụng Tiên hỏi rằng: Việc đã thế này, thời tiểu thưcũng nên đến Ngọa Hổ Câu mà ở, chớ lũ sơn tặc ấy tuy thua chạy nhưng thến ...

Tài liệu được xem nhiều: