Danh mục

Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Chín Mươi Lăm

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 113.96 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tưởng Bình cứu tiểu đồng rồi, bèn đi lên Ngọa hổ Câu. Tới nơi ra mắt Sa Long, cùng nhau chuyện vãn. Tưởng Bình nghe nói Bắc Hiệp, Hắc Yêu Hồ và Đinh Triệu Huệ lên Tương Dương thời cả mừng, nghĩ rằng: "Nhan Tuần án đi với Ngũ đệ lòng ta rất lo, nay có bọn Bắc Hiệp lên đó lẽ nào chẳng giúp Ngũ đệ. Vậy ta phải trở về bẩm lại với tướng gia rằng Bắc Hiệp đã tới Tương Dương xem tướng gia nghĩ thế nào". Nghĩ đoạn từ giã trở về. Sa Long giao...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Chín Mươi Lăm Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Chín Mươi Lăm Quán Liên Thăng, sai dịch bắt học trò, Đầm Tùy Phương, quan huyện kiêm bợm rượu Tưởng Bình cứu tiểu đồng rồi, bèn đi lên Ngọa hổ Câu. Tới nơi ra mắtSa Long, cùng nhau chuyện vãn. Tưởng Bình nghe nói Bắc Hiệp, Hắc YêuHồ và Đinh Triệu Huệ lên Tương Dương thời cả mừng, nghĩ rằng: NhanTuần án đi với Ngũ đệ lòng ta rất lo, nay có bọn Bắc Hiệp lên đó lẽ nàochẳng giúp Ngũ đệ. Vậy ta phải trở về bẩm lại với tướng gia rằng Bắc Hiệpđã tới Tương Dương xem tướng gia nghĩ thế nào. Nghĩ đoạn từ giã trở về.Sa Long giao trả ấn phiếu lại cho Tưởng Bình - Tưởng Bình lĩnh lấy và từ tạmà trở lại phủ Khai Phong. Khi Tưởng Bình về tới Đông Kinh ra mắt BaoCông tâu rõ công việc, Bao Công liền tâu lên Thánh thượng, rằng Âu DươngXuân lên Tương Dương ắt có ý giúp Nhan tuần án. Thiên tử khen ngợi lắm,lập tức xuống chỉ phái hộ vệ Triển Hùng Phi và bốn anh em Lư Phươngcùng ra Tương Dương nhận chức tại Tuần án viện. Khi bình định TươngDương rồi phải rủ Bắc Hiệp về triều hầu hưởng phấn vua lộc nước. Đây là nói qua tiểu đồng nhờ Tưởng Bình cứu đó nguyên là CẩmTiên. Từ lúc Thi Tuấn giận Kim Huy, ra đi ngồi trên ngựa nghĩ căm tức lắm.Vừa mệt, vừa giận, luôn ba ngày cơm nước không ăn được, liền nhuốmbệnh, tìm nơi ở trọ. Cẩm Tiên thấy chủ đau, thời lo sợ lắm, cậy chủ quánrước thầy xem mạch, bốc thuốc, ngày đêm săn sóc, áo không hề mở giải,chẳng rời ra khỏi phút nào. Lại thấy Thi Tuấn không đủ tiền tiêu, thời lấybạc của Ngại Hổ cho lúc trước ra mua thuốc men. Kế đến ngựa chết mộtcon, chủ quán thấy thế cùng quẫn lại tính sổ đòi tiền. Cẩm Tiên vất vả quácũng mang bệnh. Ban đầu còn ráng hầu hạ Thi Tuấn, riết lắm không gắngnổi, bèn nằm mê man. Bấy giờ Thi Tuấn đã đỡ, phải lo săn sóc lại Cẩm Tiên,cậy rước thầy xem mạch bốc thuốc cho nó. Nhưng tội nghiệp quá! Không cótiền trả xem mạch và đi mua thuốc, phải cầm cả áo quần. Thi Tuấn thấy thếkhốn quá phải bán con ngựa trả tiền cho chủ tiệm, còn dư bao nhiêu để muathuốc cho Cẩm Tiên, thế là chỉ còn hai bàn tay trắng. Thi Tuấn cầm đơn đi bốc thuốc cho Cẩm Tiên, trở về ngang chợ maygặp người bán lúa là Lý Tôn đương uống rượu với người quen là TrịnhThân, Lý Tôn vốn có quen biết với Thi Tuấn, nên thấy Thi Tuấn đi ngangbèn kêu hỏi: Thi công tử đi đâu đó?. Thi Tuấn đáp: Chuyện tôi không thểnào nói một ít lời cho hết được. Lý Tôn nói: Vậy xin mời ngồi ghế chơi vànói chuyện, người này là Trịnh Thân, cùng một bọn với tôi, không sao màngại. Thi Tuấn ghé vào, Lý Tôn hỏi tình do, Thi Tuấn thuật rõ việc từ trướctới sau, Lý Tôn nghe xong liền nói: Nói vậy thời bây giờ thầy trò công tửđều đau ốm hết sao? À! Mà ở tiệm nào?. Thi Tuấn đáp: Ở tiệm LiênThăng mé bên phía tây. Lý Tôn nói: Công tử đau mới mạnh chẳng nên quálo, sẵn đây có mười lạng bạc, xin dâng cho Công tử dùng làm tiền dưỡngbệnh, nếu có thiếu rồi tôi sẽ đem lại tại tiệm dâng thêm. Thi Tuấn thấy LýTôn có lòng thành thật, lại đương lúc túng cùng, bèn nuốt thẹn mà nhận rồitạ ơn xách thang thuốc lên tay sắp ra đi. Chỉ nghe Lý Tôn nói với TrịnhThân rằng: Anh uống ít ít thôi, còn phải lo giữ cái túi bạc với chớ. TrịnhThân nói rằng: Sợ cóc gì! Say rượu chớ bụng không say, có hai trăm lượngbạc chứ bao nhiêu, ta xách còn nổi, mà nhà chẳng còn bao xa nữa. Thi Tuấnliền hỏi: “Nhà ở đâu?. Lý Tôn nói: Đi qua mé tây lối hai dặm có chỗ kêulà đầm Tùy Phương, đó là nhà của anh ấy!”. Lý Tôn nói: Không dám nhọcCông tử. Tôi cần phải đi tỉnh sổ; nhưng mà thôi, để tôi đưa anh Trịnh về rồisẽ trở lại tính. Nói rồi đứng dậy đi. Lý Tôn nói: Thôi, phiền Công tử đưagiùm anh ấy đi, sau này tôi sẽ lại tiệm thù lao!. Thi Tuấn đáp: ”Xin Lýhuynh yên dạ. Dứt lời liền đỡ Trịnh Thân đi. Trịnh Thân vừa nói láp đáprằng: Thôi, ngài đừng đưa tôi nữa, ngài cứ lo công việc của ngài đi. ThiTuấn nói: Anh Lý cậy tôi, lẽ nào tôi phụ lời sao?, Trịnh Thân đáp: ”Tôicho ngài biết, tôi say thời say, chớ tôi còn biết rõ hết, tôi biết ngài đi bốcthuốc, tôi biết ngài có người đau, thôi ngài về đi, sắc thuốc cho người tauống! Tôi không có ngày nào là không say, mà tôi cứ đi đi về về hoài, nếumỗi lần say bắt người ta đưa thời ai đâu mà đưa cho đủ. Kìa tới quán LiênThăng rồi, ngài đi vào đi, nếu không chịu, tôi cũng không chịu đi!”. Nói rồiđứng lại. Bỗng tên hầu phòng trong quán chạy ra nói với Thi Tuấn rằng:Người tiểu đồng của cậu đương kêu tìm cậu”. Trịnh Thân nói: “Vậy thờingài vào đi, tôi đi về!”. Thi Tuấn bèn xách thang thuốc đi vào, thấy CẩmTiên nóng mê nói xàm bèn lật đật đi sắc thuốc cho Cẩm Tiên uống, tới tối nóra chút mồ hôi, trong mình khá lên nhiều. Qua ngày sau, Cẩm Tiên tươi tỉnh được vài phân, Thi Tuấn cậy chủquán đi rước thầy coi mạch cho đơn nữa. Cẩm Tiên cản rằng: Đã bớt rồi,còn uống thuốc chi nữa cho tốn tiền. Thi Tuấn bèn đem việc Lý Tôn chotiền nói lại cho Cẩm Tiên nghe. Một lát lâu, thầy thuốc tới coi mạch nóirằng: Bệnh đã nhẹ nhiều, bốc vài thang thuốc về uống thì khỏi”. Nói đoạnkê đơn đưa cho Thi Tuấn. Thi Tuấn chạy đi bốc thuốc về sắc cho Cẩm Tiênuống, hôm sau thời mạnh như thường. Tới ngày thứ ba, bỗng thấy chủ tiệm dẫn tới hai người công sai chỉThi Tuấn mà rằng: ”Người này là Thi tướng công đây. Hai người công sailiền nói: “Chúng tôi vâng lệnh lão gia tới đây mời tướng công. Thi Tuấnnói: Mời ta có việc chi?. Công sai nói: Tôi không biết, ngài tới đó thì rõ.Nói rồi, trói Thi Tuấn dắt đi, Cẩm Tiên thấy vậy thất kinh, không rõ chủmình vì việc gì mà bị quan sai bắt, nên cũng đi theo lên huyện, lắng nghetình thế. Nguyên vợ Trịnh Thân là Vương Thị nhà trông chồng đã hai ngày màkhông thấy trở về, bèn sai người đi hỏi Lý Tôn. Lý Tôn nói ngày nọ tan chợ,Trịnh Thân đã đem hai trăm lượng bạc đi về rồi. Vương Thị nghe nói lấylàm lạ, tới nhà Lý Tôn hỏi thăm nguyên do ...

Tài liệu được xem nhiều: