Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Hai Mươi Lăm
Số trang: 8
Loại file: pdf
Dung lượng: 172.58 KB
Lượt xem: 11
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Nói về Triệu Hổ bảo lính theo bắt đạo sĩ và giải người đàn bà vừa ra khỏi miếu một quãng nghe người đàn bà nói rằng: "Kìa kìa, người đứng bên bờ phía nam là kẻ giết lạc tử đó". Nói rồi chạy lại níu người ấy mà hét rằng: "Lý Bảo! Mi dám lập mưu giết ta mà đoạt bốn trăm lượng bạc, bây giờ mi giấu bạc ấy ở đâu, mau chỉ ra?". Người nọ nói: "Thím này sao dám vô lễ như vậy, tôi đâu có biết thím là ai, tiền bạc gì đâu mà...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Hai Mươi Lăm Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Hai Mươi Lăm Nghe lời xét lẽ, đoán được hiền ngu, Xem bóng ngắm hình, khó phân trai gái Nói về Triệu Hổ bảo lính theo bắt đạo sĩ và giải người đàn bà vừa rakhỏi miếu một quãng nghe người đàn bà nói rằng: Kìa kìa, người đứng bênbờ phía nam là kẻ giết lạc tử đó. Nói rồi chạy lại níu người ấy mà hét rằng:Lý Bảo! Mi dám lập mưu giết ta mà đoạt bốn trăm lượng bạc, bây giờ migiấu bạc ấy ở đâu, mau chỉ ra?. Người nọ nói: Thím này sao dám vô lễ nhưvậy, tôi đâu có biết thím là ai, tiền bạc gì đâu mà mưu đoạt!. Triệu Hổkhông hiểu lý cớ thế nào, cứ bảo lính theo mở một đầu dây buộc đạo sĩ màbắt Lý Bảo xâu vào, rồi cứ phủ Khai Phong trở lại. Đi gần tới huyện TườngPhù thấy án ấy có trạng nguyên Phạm Trọng Võ nên không dám xử, lập tứcchuyển giải lên phủ Khai Phong. Bao Công nghe báo lập tức thăng đường, thấy Trọng Võ nói xàm làmquấy thì không biết sao, mới hỏi Công Tôn Sách. Công Tôn Sách đáp:Người này bây giờ phải cho uống thuốc để giải cơn điên mới có thể hỏiđược. Bao Công thấy phải, cho Công Tôn Sách đem Trọng Võ về trị bệnh.Rồi đòi Bạch Hùng lên hỏi. Bạch Hùng khai rằng: Tiểu nhân tên BạchHùng, ở làng Bác Bảo, mé tây nam núi Vạn Toàn, chuyên nghề săn bắn nuôithân. Ngày nọ cứu được đứa nhỏ khỏi miệng cọp, hỏi ra là con của chị tôi,hỏi tới cha mẹ nó thời biết rằng anh chị tôi cưỡi lừa đi tìm tôi. Nghe vậy tôimới đi kiếm, tới bụi dâu nọ gặp một con lừa, tôi tưởng chắc là của anh rể,mới định dắt đi, thì gặp một người ở Sơn Tây chạy tới nói lừa ấy của anh y,lại vu rằng tôi đoạt của bắt lừa, kéo nhau tới quan địa phương. Thấy người tađương xúm xét coi hỏi một người đàn ông, bấy giờ người Sơn Tây mớibuông tôi ra, chạy vào nhìn người nọ nói là anh mình. Ai dè người ấy nóigiọng đàn bà không nói giọng Sơn Tây, không nhận người Sơn Tây là anhem, lại kêu tôi vào nhận là chị em. Chuyện thật lạ lùng, cúi xin lão gia vì tiểunhân xét rõ ai phải ai trái. Bao Công hỏi: Anh rể mi tên họ là gì?. BạchHùng đáp: Tên Phạm Trọng Võ, ở tỉnh Hồ Quảng, phủ Võ Xương, huyệnGiang Hạ. Bao Công nghe rõ tên ấy là tân khoa Trạng nguyên liền gật đầu,cho Bạch Hùng lui xuống, đoạn kêu Khuất Lương lên hỏi. Khuất Lươngkhai rằng: Tôi cùng anh tôi là Khuất Thân mở xưởng cây tại đường Cổ Lầu.Hôm trước anh tôi đem bốn trăm lượng bạc vào mé nam núi Vạn Toàn muacây, đi từ sáng đến đêm không về, tôi sinh nghi có việc biến, liền đi tìm, dọcđường gặp người họ Bạch bắt lừa của anh tôi, y nói lừa của anh rể y, khôngai nhịn ai nên đem tới quan địa phương xin xử. Khi tới nơi, tôi thấy anh tôingồi đó, bèn lại nhìn và hỏi thăm, té ra hình dạng thì quả là anh tôi, mà cửchỉ nói năng thời không phải. Anh tôi không nhận tôi là em, lại nhận ngườihọ Bạch là em. Xin thượng quan thẩm xét”. Bao Công hỏi: Mi có thể nhìnchắc con lừa trắng quả là của anh mi không?. Khuất Lương đáp: Dạ, quảchắc lừa ấy của anh tôi. Bao Công liền cho xuống, kêu Khuất Thân lên, tảhữu la om lên: Đại gia đòi Khuất Thân lên hầu cho mau mau lên. Kêu hoàimà Khuất Thân cứ ngồi trơ, thậm chí lại trước mặt nói cũng không đi, bộngơ ngác thẹn thuồng lắm. Tả hữu bàn nói lại rằng: Đại nhân cho đòi ngươilên hỏi việc. Bây giờ Khuất Thân mới chịu đi, bước rất yểu điệu, tới trước côngđường sụp quỳ như đàn bà, ai nấy tức cười lắm, song không dám. Bao Cônghỏi rằng: Ai mưu hại mi, mau nói lại cho bản quan nghe?. Khuất Thânđáp: Tiểu phụ tên là Bạch Ngọc Liên nhân chồng là Phạm Trọng Võ lênkinh ứng thi, đem con là Kim Ca cùng đi, sau khi chồng vào đủ ba trường,liền vào núi Vạn Toàn kiếm nhà mẹ. Hỏi thăm người không gặp, trở vềngang bãi cỏ xanh, thả lừa cho ăn, mẹ con thiếp ngồi nghỉ trên bực đá, cònchồng thiếp đi tản bộ ngoài xa, bỗng một con cọp từ đâu nhảy tới tha conthiếp chạy đi, đương lúc thiếp kêu khóc, có một tốp người đi săn vừa tớitrong đó có một vị quan sai bắt thiếp, đem về nhà nhốt vào một chỗ, ép giónài trăng, thiếp không chịu tự vẫn mà chết. Chẳng hiểu sao, một luồng giómát thoáng qua, thiếp sống lại, thân thể biến ra thế này, và có đông ngườiquây quần một bên chọc ghẹo. Bao Công nghe nói, nhìn lại dung nhan, thấycó hơi buồn, mới kêu Khuất Lương lên hỏi: Mi biết người này không?.Khuất Lương đáp: Dạ người này rõ là Khuất Thân anh tôi. Bao Công chỉKhuất Lương, rồi hỏi Khuất Thân rằng: Mi biết người này không?. KhuấtThân lắc đầu đáp: Thiếp không gặp mặt người này bao giờ, làm sao biếtđược. Bao Công cho Khuất Lương xuống, kêu Bạch Hùng lên hỏi: Mi biếtngười này không?. Bạch Hùng nói: Không”. Hỏi Khuất Thân biết BạchHùng không, thời y đáp rằng: Đó là em thiếp tên là Bạch Hùng. Bao Côngnghe xong biết là hồn nhập nhầm xác, song không biết lấy lẽ gì xử cho rõ,nên báo cho tất cả lui xuống. Bao Công còn đương suy ngẫm, Triệu Hổ bước vào bẩm rõ tình hìnhtrong lúc đi theo con lừ ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Hai Mươi Lăm Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Hai Mươi Lăm Nghe lời xét lẽ, đoán được hiền ngu, Xem bóng ngắm hình, khó phân trai gái Nói về Triệu Hổ bảo lính theo bắt đạo sĩ và giải người đàn bà vừa rakhỏi miếu một quãng nghe người đàn bà nói rằng: Kìa kìa, người đứng bênbờ phía nam là kẻ giết lạc tử đó. Nói rồi chạy lại níu người ấy mà hét rằng:Lý Bảo! Mi dám lập mưu giết ta mà đoạt bốn trăm lượng bạc, bây giờ migiấu bạc ấy ở đâu, mau chỉ ra?. Người nọ nói: Thím này sao dám vô lễ nhưvậy, tôi đâu có biết thím là ai, tiền bạc gì đâu mà mưu đoạt!. Triệu Hổkhông hiểu lý cớ thế nào, cứ bảo lính theo mở một đầu dây buộc đạo sĩ màbắt Lý Bảo xâu vào, rồi cứ phủ Khai Phong trở lại. Đi gần tới huyện TườngPhù thấy án ấy có trạng nguyên Phạm Trọng Võ nên không dám xử, lập tứcchuyển giải lên phủ Khai Phong. Bao Công nghe báo lập tức thăng đường, thấy Trọng Võ nói xàm làmquấy thì không biết sao, mới hỏi Công Tôn Sách. Công Tôn Sách đáp:Người này bây giờ phải cho uống thuốc để giải cơn điên mới có thể hỏiđược. Bao Công thấy phải, cho Công Tôn Sách đem Trọng Võ về trị bệnh.Rồi đòi Bạch Hùng lên hỏi. Bạch Hùng khai rằng: Tiểu nhân tên BạchHùng, ở làng Bác Bảo, mé tây nam núi Vạn Toàn, chuyên nghề săn bắn nuôithân. Ngày nọ cứu được đứa nhỏ khỏi miệng cọp, hỏi ra là con của chị tôi,hỏi tới cha mẹ nó thời biết rằng anh chị tôi cưỡi lừa đi tìm tôi. Nghe vậy tôimới đi kiếm, tới bụi dâu nọ gặp một con lừa, tôi tưởng chắc là của anh rể,mới định dắt đi, thì gặp một người ở Sơn Tây chạy tới nói lừa ấy của anh y,lại vu rằng tôi đoạt của bắt lừa, kéo nhau tới quan địa phương. Thấy người tađương xúm xét coi hỏi một người đàn ông, bấy giờ người Sơn Tây mớibuông tôi ra, chạy vào nhìn người nọ nói là anh mình. Ai dè người ấy nóigiọng đàn bà không nói giọng Sơn Tây, không nhận người Sơn Tây là anhem, lại kêu tôi vào nhận là chị em. Chuyện thật lạ lùng, cúi xin lão gia vì tiểunhân xét rõ ai phải ai trái. Bao Công hỏi: Anh rể mi tên họ là gì?. BạchHùng đáp: Tên Phạm Trọng Võ, ở tỉnh Hồ Quảng, phủ Võ Xương, huyệnGiang Hạ. Bao Công nghe rõ tên ấy là tân khoa Trạng nguyên liền gật đầu,cho Bạch Hùng lui xuống, đoạn kêu Khuất Lương lên hỏi. Khuất Lươngkhai rằng: Tôi cùng anh tôi là Khuất Thân mở xưởng cây tại đường Cổ Lầu.Hôm trước anh tôi đem bốn trăm lượng bạc vào mé nam núi Vạn Toàn muacây, đi từ sáng đến đêm không về, tôi sinh nghi có việc biến, liền đi tìm, dọcđường gặp người họ Bạch bắt lừa của anh tôi, y nói lừa của anh rể y, khôngai nhịn ai nên đem tới quan địa phương xin xử. Khi tới nơi, tôi thấy anh tôingồi đó, bèn lại nhìn và hỏi thăm, té ra hình dạng thì quả là anh tôi, mà cửchỉ nói năng thời không phải. Anh tôi không nhận tôi là em, lại nhận ngườihọ Bạch là em. Xin thượng quan thẩm xét”. Bao Công hỏi: Mi có thể nhìnchắc con lừa trắng quả là của anh mi không?. Khuất Lương đáp: Dạ, quảchắc lừa ấy của anh tôi. Bao Công liền cho xuống, kêu Khuất Thân lên, tảhữu la om lên: Đại gia đòi Khuất Thân lên hầu cho mau mau lên. Kêu hoàimà Khuất Thân cứ ngồi trơ, thậm chí lại trước mặt nói cũng không đi, bộngơ ngác thẹn thuồng lắm. Tả hữu bàn nói lại rằng: Đại nhân cho đòi ngươilên hỏi việc. Bây giờ Khuất Thân mới chịu đi, bước rất yểu điệu, tới trước côngđường sụp quỳ như đàn bà, ai nấy tức cười lắm, song không dám. Bao Cônghỏi rằng: Ai mưu hại mi, mau nói lại cho bản quan nghe?. Khuất Thânđáp: Tiểu phụ tên là Bạch Ngọc Liên nhân chồng là Phạm Trọng Võ lênkinh ứng thi, đem con là Kim Ca cùng đi, sau khi chồng vào đủ ba trường,liền vào núi Vạn Toàn kiếm nhà mẹ. Hỏi thăm người không gặp, trở vềngang bãi cỏ xanh, thả lừa cho ăn, mẹ con thiếp ngồi nghỉ trên bực đá, cònchồng thiếp đi tản bộ ngoài xa, bỗng một con cọp từ đâu nhảy tới tha conthiếp chạy đi, đương lúc thiếp kêu khóc, có một tốp người đi săn vừa tớitrong đó có một vị quan sai bắt thiếp, đem về nhà nhốt vào một chỗ, ép giónài trăng, thiếp không chịu tự vẫn mà chết. Chẳng hiểu sao, một luồng giómát thoáng qua, thiếp sống lại, thân thể biến ra thế này, và có đông ngườiquây quần một bên chọc ghẹo. Bao Công nghe nói, nhìn lại dung nhan, thấycó hơi buồn, mới kêu Khuất Lương lên hỏi: Mi biết người này không?.Khuất Lương đáp: Dạ người này rõ là Khuất Thân anh tôi. Bao Công chỉKhuất Lương, rồi hỏi Khuất Thân rằng: Mi biết người này không?. KhuấtThân lắc đầu đáp: Thiếp không gặp mặt người này bao giờ, làm sao biếtđược. Bao Công cho Khuất Lương xuống, kêu Bạch Hùng lên hỏi: Mi biếtngười này không?. Bạch Hùng nói: Không”. Hỏi Khuất Thân biết BạchHùng không, thời y đáp rằng: Đó là em thiếp tên là Bạch Hùng. Bao Côngnghe xong biết là hồn nhập nhầm xác, song không biết lấy lẽ gì xử cho rõ,nên báo cho tất cả lui xuống. Bao Công còn đương suy ngẫm, Triệu Hổ bước vào bẩm rõ tình hìnhtrong lúc đi theo con lừ ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
thất hiệp ngũ nghĩa truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaGợi ý tài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 288 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 282 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 112 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 110 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 104 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 97 0 0 -
2 trang 78 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 61 0 0 -
Ma Đao Sát Tinh - Ngọa Long Sinh
1122 trang 41 0 0