Danh mục

Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Hai Mươi Tám

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 171.07 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Triển Chiêu ngồi một bên nghe người khách ấy nói chuyện với Lục Hòe, nhất nhất đều y như mình khi nãy, bèn lắng nghe, lén xem dung mạo cho kỹ, thời quả là gã thuyền câu đã cứu Châu lão hồi sáng, thời lấy làm lạ nghĩ rằng: "Đã là võ sinh sao còn giả đóng làm thuyền chài là ý gì?". Chợt thấy gã sinh ấy đứng dậy đi tới trước mặt Triển Chiêu vòng tay thi lễ rằng: "Chào tôn huynh". Triển Chiêu vội vã để chén trà xuống đứng dậy đáp lễ rồi nói: "Nếu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Hai Mươi Tám Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Hai Mươi Tám Trong trà phố, Trịnh Tân bị trộm, Trên hồ đình, Châu Lão chịu ơn Triển Chiêu ngồi một bên nghe người khách ấy nói chuyện với LụcHòe, nhất nhất đều y như mình khi nãy, bèn lắng nghe, lén xem dung mạocho kỹ, thời quả là gã thuyền câu đã cứu Châu lão hồi sáng, thời lấy làm lạnghĩ rằng: Đã là võ sinh sao còn giả đóng làm thuyền chài là ý gì?. Chợtthấy gã sinh ấy đứng dậy đi tới trước mặt Triển Chiêu vòng tay thi lễ rằng:Chào tôn huynh. Triển Chiêu vội vã để chén trà xuống đứng dậy đáp lễ rồinói: Nếu chẳng ngại sang hèn cùng nhau xin chung bàn, trò chuyện chơicho vui”. Võ sinh ấy đáp: Đã nhớ tưởng tới, lẽ nào dám chẳng vâng lời”.Nói rồi hai người ngồi vào một bàn, Lục Hòe dưới lầu bưng trà lên thấy vậy,nó thầm trong bụng rằng: Hai người này cùng một chỗ lại đây, lạ gì chẳnghỏi y nhau một cách. Liền bưng bình trà Võ Tiền và cái chén để chung vàomột nơi. Gã võ sinh lại bảo rằng: Chúng ta muốn uống rượu, vậy mi đemlên cho ta hai bầu, và lựa thứ đồ ăn nào ngon bưng luôn thể”. Lục Hòe dạ dạxuống lầu. Võ sinh ấy bèn hỏi Triển Chiêu rằng: Chẳng hay ông anh tên họlà chi, và quê quán tại đâu?. Triển Chiêu đáp: Tôi nhà tại phủ ThườngChâu huyện Võ Tấn họ Triển tên Chiêu tên chữ là Hùng Phi. Gã võ sinhtiếp: Có phải mới được lên tứ phẩm, đoái đao hộ vệ và khâm tứ là Ngựmiêu, người xưng là Nam hiệp Triển gia đây chăng?. Triển Chiêu đáp:Đâu dám như thế, vậy chẳng rõ anh tên họ là chi?. Võ sinh đáp: Tôingười phủ Tòng Giang thôn Mạc Hoa tên là Đinh Triệu Huệ đây”. TriểnChiêu vội vàng hỏi tiếp: Có phải có ông anh tên Lang, mà thiên hạ gọi làĐinh nhị quan hay không?. Đinh Triệu Huệ đáp: Anh em chúng tôi đâu cóđược như thể”. Triển Chiêu nói: Lâu nay đã từng nghe danh hai ngài, songchưa tới ra mắt được, bây giờ gặp gỡ ở đây thật may mắn vô cùng “. ĐinhTriệu Huệ nói: Anh em chúng tôi cũng vẫn nghe danh anh hằng ao ước tớichơi, nhưng chưa có dịp nay gặp đây thỏa chí biết bao. Nói vừa tới đó Lục Hòe bưng rượu và đồ ăn lên, Đinh Triệu Huệ cầmbầu rót rượu mời Triển Chiêu. Triển Chiêu cũng rót đáp lại, hai người ănuống chuyện vãn rất vui vẻ. Nhân hỏi tới việc giả dạng ông chài, Triệu Huệcười mà đáp rằng: Tôi vâng lệnh lên chùa Linh Ẩn để hương, đi qua bờ hồnày, thấy cảnh đẹp trời thanh non cao nước biếc nên cải trang du thưởng, bấtý cứu được Châu lão, xin chớ cười“. Đương lúc nói chuyện, có một đứa tiểuđồng dưới lầu đi lên thưa với Triệu Huệ rằng: Mới rồi đại nhân (TriệuLang) có sai người tới giục ngài về và có thư dâng lên, xin quan nhân hộikiến. Triệu Huệ tiếp lấy xem, rồi nói với tiểu đồng rằng: Ta gởi lời về thưavới đại nhân rằng mai sẽ về“. Triển Chiêu thấy vậy hỏi rằng: Anh đã cóchuyện, sao lại chưa kiếu về, bất tất phải lưu luyến với tôi làm chi?. ĐinhTriệu Huệ nói: Biết không có chuyện gì, nếu anh đã dạy như vậy, xin chotôi lui về, mà mai này thế nào, lúc quá trưa, ngô huynh cũng nhớ lại chốn hồđình tương hội nhé. Triển Chiêu nhận lời. Đinh Triệu Huệ bèn kêu Lục Hòelên bảo rằng: Chúng ta ăn uống nãy giờ, tính hết, bao nhiêu ta xuống dướisẽ trả đủ“. Nói rồi đi xuống, còn Triển Chiêu ngồi một mình, giây lát cũngtrở về, nghỉ ngơi tới canh hai bèn thay hình đổi dạng mang bảo kiếm đi tớilầu của Trịnh Tân. Từ dưới chân lầu leo tuốt lên mái, dòm trong cửa nọ, thấycó bóng đèn, bèn lại gần nghe có tiếng đàn bà hỏi rằng: Sao mi đi gọi ngàilại chẳng thấy lên?. Con hầu đáp: Ngài còn bận việc tiền bạc một lát, xongsẽ lên sau”. Một lát lâu người đàn bà lại giục: Mi đi xem thử coi quan nhânđã tính xong chưa. Bây giờ đã canh ba rồi mà sao chưa thấy lên?. Vừa dứtlời nghe dưới lầu có người đi lên và nói rằng: Không có tiền à, không được,phải đòi cho có, để đấy sẽ coi ta!. Dứt tiếng nghe mở cửa và nghe đánh rổnmột tiếng, Triển Chiêu dòm theo khe của, thấy người ngồi ở tủ tiền lúc banngày đi vào, và trên bàn để tám gói bạc bao bằng giấy tây ngoài lại có niêmdấu. Trịnh tân vừa thò tay mở cửa tủ vừa nói rằng: Ta đương mắc tính toánviệc mua bán, mình có việc chi cần mà sai con hầu đi gọi đến đôi ba lần nhưvậy?. Miệng thời nói, còn tay thời lấy mấy gói bạc cất vào tủ rồi đóng lại.Người đàn bà nghe hỏi đáp rằng: Thiếp tưởng công việc đã xong xuôi nênmời mình lên. Trịnh Tân hỏi: Có việc gì vậy?”. Người đàn bà đáp: Ấy làchuyện của lão chết bầm đó mà, tuy lão đã bị trục xuất, song tại huyện lãocòn dám tới cáo, thời chắc phủ hay mà kinh đô lão cũng chẳng từ, thì biếttính thế nào?. Trịnh Tân thở ra than rằng: Nếu nghĩ tới ơn chiếu cố của lãobuổi xưa, mà ngày nay ta bạc đãi đến nông nỗi này, thời thật cũng phụ vớivợ trước của ta lắm. Nói tới đó tuôn hai giọt lụy nghẹn ngào. Triển Chiêuđứng ngoài nghe, nói thầm rằng: Trịnh Tân vẫn là đứa còn lương tâm mà!.Bỗng nghe tiếng chén đũa khua loang choang và có tiếng thầm thì ...

Tài liệu được xem nhiều: