Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Mười
Số trang: 6
Loại file: pdf
Dung lượng: 169.82 KB
Lượt xem: 7
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Bao Công nghe Triệu Hổ bắt được Diếp Thiên Nhi liền phái bốn tên công sai đi tới đó, hai tên giữ cái thây, còn hai tên áp điệu Diếp Thiên Nhi. Triệu Hổ thời vào trong cởi bỏ lốt ăn mày. Công Sai đi chẳng bao lâu dắt Diếp Thiên Nhi về tới Bao Công liền thăng đường hỏi: "Mi tên gì? Cớ sao lại giết người?". Diếp Thiên Nhi, vì nhà nghèo mới ăn trộm lần đầu rủi bị người bắt được, xin lão gia dung thứ”. Bao Công hỏi: "Đã ăn trộm của, sao còn giết...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Mười Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Mười Chiếu lời đứa trộm, Bao Công đoán án như thần. Cảnh thảm bà già, hiệp si cho tiền chẳng tiếc Bao Công nghe Triệu Hổ bắt được Diếp Thiên Nhi liền phái bốn têncông sai đi tới đó, hai tên giữ cái thây, còn hai tên áp điệu Diếp ThiênNhi. Triệu Hổ thời vào trong cởi bỏ lốt ăn mày. Công Sai đi chẳng bao lâu dắt Diếp Thiên Nhi về tới Bao Công liềnthăng đường hỏi: Mi tên gì? Cớ sao lại giết người?. Diếp Thiên Nhi, vì nhànghèo mới ăn trộm lần đầu rủi bị người bắt được, xin lão gia dung thứ”. BaoCông hỏi: Đã ăn trộm của, sao còn giết người?. Thiên Nhi đáp: Tiểu nhânquả không có giết người”. Bao Công vỗ án hét rằng: Thằng này láo thật, tảhữu đâu, đem ra đánh hai mươi hèo coi. Thiên Nhi bị đòn đau quá, nói lápdáp trong miệng rằng: Thật là thời vận xui quá, lần trước đã vậy, lần này lạivậy. Bao Công nghe được, kêu lên hỏi rằng: “Lần trước thế nào, nói lạinghe?. Diếp Thiên Nhi biết mình lỡ lời bèn đáp: Nhân vì ở Bạch Gia Baocó nhà Bạch Hùng tới ngày sinh nhật, tiểu nhân thừa cơ vào lấy trộm... .Bao Công nghe nói hỏi: Sao khi nãy mi nói lần này là ăn trộm lần đầu, vậythời lần này mi ăn trộm là lần thứ nhì sao?. Thiên Nhi đáp: Dạ phải. Rồinói tiếp: Khi vào được trong nhà rồi, mò tới phòng kia là buồng của ngườithiếp là Ngọc Nhụy, tiểu nhân núp lại, một lát lâu Ngọc Nhụy mở cửa chomột người trai vào, người đó là chủ quán của Bạch Hùng, tên là Bạch An,hai bên ôm nhau vào trướng... Chờ cho ngủ mê, tiểu nhân lén lén mở tủ,rinh được một hộp khá nặng, đem ra leo tường về, khi mở khóa ra coi,không có bạc tiền gì, chỉ có một cái đầu trơ trọi, lần thứ nhất đã vậy, lần nàylại được cái thây!. Bao Công liền hỏi: Cái đầu trong hộp ấy là đàn ông hayđàn bà?. Thiên Nhi đáp Thật là đầu đàn ông”. Bao Công hỏi: Rồi mi đemđầu ấy bỏ ở đâu?. Thiên Nhi đáp: Nhân ở trong làng có ông già Phụng, lúctrước tiểu nhân ăn trộm dưa bị ông ấy bắt, nên oán lắm, mới đem đầu ấyquăng vào nhà trả thù”. Bao Công nghe xong truyền sai dịch đi đòi ông giàPhụng và tên chủ quán Bạch An rồi dạy giam Thiên Nhi vào ngục. Qua ngày sau, một trong hai tên lính lệ ở giữ thây, chạy về bẩm rằng:Chúng tôi giữ thây ấy và đã dò rõ rằng chỗ đó là nhà của Trịnh đồ nên vềbẩm lại”. Bao Công nghe bẩm đã rõ được ít nhiều, lập tức thăng đường, đemTrịnh đồ ra hỏi. Trịnh đồ, mi đã nói rằng không có giết người, vậy thây đànbà đâu. sau nhà mi đó?. Trịnh đồ mất vía, nhắm không chối được bèn khairằng: Nguyên đêm ấy lúc canh năm, tôi vừa thọc huyết heo, chợt có tiếngkêu cửa, liền mở cửa ra thấy một người con gái, tôi hỏi vì sao mà thân gái lạiđường đột canh khuya như thế. Nàng ấy xưng là Cẩm Nương, con nhà tử tếrủi bị mẹ đầu bắt bán cho lầu xanh, không đành chôn ngọc xuống bùn, nênkiếm phương lánh nạn. Tôi thấy nàng ấy sắc đẹp lại đeo nhiều đồ, lòng thèmkhát ầm ầm nổi lên, ép nàng sự liễu hoa, nàng không chịu nên la lên, tôi sẵnlấy dao hăm dọa. Ai dè giằng co với nhau, dao phạm đứt tiện cổ nàng, tôi lậtđật cởi cả y phục, đem thây ủ sau hè trở vào lột trâm, thoa, trang sức. Đươnglúc ấy xảy ra tiếng kêu cửa mua đầu heo, tôi liền tắt đèn, nghĩ ra một kế, lấybao vải túm đầu ấy lại giả là đầu heo, rồi đốt đèn mở cửa, thấy người đi muađó là Hàng Thoại Long quên đem rổ, mưu độc gặp may, liền trao cả bao chocậu ta, cậu ta xách đi không coi tới”. Trịnh đồ khai xong đứng tờ cung rồi đixuống. Bao Công liền kêu lão già Phụng lên hỏi: Vì cớ nào chôn lén đầungười ta?. Lão già Phụng chẳng dám giấu, khai rằng: Đêm nọ nghe ngoàicửa có tiếng động, tôi bèn ra xem thời thấy đầu người tôi sợ hoảng lên, mớiđi cậy anh Lưu Tam chôn giùm, anh ta đòi ăn một trăm lượng, túng thế phảinăn nỉ cho năm chục lượng anh ta mới chịu chôn. Thật là vô cớ mà hao tiềntốn của!. Bao Công nghe xong cho lui ra, rồi sai quan huyện cho sai dịch đi bắtLưu Tam và bảo chỉ chỗ đào cái đầu lên khám nghiệm. Ngay sau đó BạchAn bị giải tới Bao Công thấy người còn trẻ và ăn mặc cực đẹp, liền hỏi: Micó phải là chủ quán nhà họ Bạch tên Bạch An đó chăng?. Bạch An đáp phải.Bao Công vỗ án hét rằng: Sao mi lại thông gian với thiếp của chủ mi?.Bạch An hoảng hốt nói: Việc đó thật tôi không có”. Bao Công truyền dắtThiên Nhi ra đối chất. Thiên Nhi ngó Bạch An mà rằng: Chú mày khéochối bữa đó tao rình thấy chú mày ôm Ngọc Nhụy vào trướng mà. Rồi chúngbây ngủ mê, tao mở tủ lấy một cái hộp, tưởng đã phát tài, ai dè chúng bâygiết người, để đầu trong ấy, việc đó còn chối cãi làm chi?. Bạch An nghequa biến sắc, lại bị Bao Công giục giã bảo khai, nên liền khai rằng: Cái đầuấy là của Lý Khắc Minh, lúc chủ tôi nghèo, có vay của y năm trăm lượngbạc. Lúc tới đòi, y lại thuật chuyện rằng, khi đi dọc đường có gặp một tênthầy chùa điên tên là Đào Nhiên Công đưa cho y một cái gói tên là Du tiênchẩm muốn dâng cho Tinh chủ. Hỏi chủ tôi có biết Tinh chủ hay không?Chủ tôi nói không bi ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Mười Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Mười Chiếu lời đứa trộm, Bao Công đoán án như thần. Cảnh thảm bà già, hiệp si cho tiền chẳng tiếc Bao Công nghe Triệu Hổ bắt được Diếp Thiên Nhi liền phái bốn têncông sai đi tới đó, hai tên giữ cái thây, còn hai tên áp điệu Diếp ThiênNhi. Triệu Hổ thời vào trong cởi bỏ lốt ăn mày. Công Sai đi chẳng bao lâu dắt Diếp Thiên Nhi về tới Bao Công liềnthăng đường hỏi: Mi tên gì? Cớ sao lại giết người?. Diếp Thiên Nhi, vì nhànghèo mới ăn trộm lần đầu rủi bị người bắt được, xin lão gia dung thứ”. BaoCông hỏi: Đã ăn trộm của, sao còn giết người?. Thiên Nhi đáp: Tiểu nhânquả không có giết người”. Bao Công vỗ án hét rằng: Thằng này láo thật, tảhữu đâu, đem ra đánh hai mươi hèo coi. Thiên Nhi bị đòn đau quá, nói lápdáp trong miệng rằng: Thật là thời vận xui quá, lần trước đã vậy, lần này lạivậy. Bao Công nghe được, kêu lên hỏi rằng: “Lần trước thế nào, nói lạinghe?. Diếp Thiên Nhi biết mình lỡ lời bèn đáp: Nhân vì ở Bạch Gia Baocó nhà Bạch Hùng tới ngày sinh nhật, tiểu nhân thừa cơ vào lấy trộm... .Bao Công nghe nói hỏi: Sao khi nãy mi nói lần này là ăn trộm lần đầu, vậythời lần này mi ăn trộm là lần thứ nhì sao?. Thiên Nhi đáp: Dạ phải. Rồinói tiếp: Khi vào được trong nhà rồi, mò tới phòng kia là buồng của ngườithiếp là Ngọc Nhụy, tiểu nhân núp lại, một lát lâu Ngọc Nhụy mở cửa chomột người trai vào, người đó là chủ quán của Bạch Hùng, tên là Bạch An,hai bên ôm nhau vào trướng... Chờ cho ngủ mê, tiểu nhân lén lén mở tủ,rinh được một hộp khá nặng, đem ra leo tường về, khi mở khóa ra coi,không có bạc tiền gì, chỉ có một cái đầu trơ trọi, lần thứ nhất đã vậy, lần nàylại được cái thây!. Bao Công liền hỏi: Cái đầu trong hộp ấy là đàn ông hayđàn bà?. Thiên Nhi đáp Thật là đầu đàn ông”. Bao Công hỏi: Rồi mi đemđầu ấy bỏ ở đâu?. Thiên Nhi đáp: Nhân ở trong làng có ông già Phụng, lúctrước tiểu nhân ăn trộm dưa bị ông ấy bắt, nên oán lắm, mới đem đầu ấyquăng vào nhà trả thù”. Bao Công nghe xong truyền sai dịch đi đòi ông giàPhụng và tên chủ quán Bạch An rồi dạy giam Thiên Nhi vào ngục. Qua ngày sau, một trong hai tên lính lệ ở giữ thây, chạy về bẩm rằng:Chúng tôi giữ thây ấy và đã dò rõ rằng chỗ đó là nhà của Trịnh đồ nên vềbẩm lại”. Bao Công nghe bẩm đã rõ được ít nhiều, lập tức thăng đường, đemTrịnh đồ ra hỏi. Trịnh đồ, mi đã nói rằng không có giết người, vậy thây đànbà đâu. sau nhà mi đó?. Trịnh đồ mất vía, nhắm không chối được bèn khairằng: Nguyên đêm ấy lúc canh năm, tôi vừa thọc huyết heo, chợt có tiếngkêu cửa, liền mở cửa ra thấy một người con gái, tôi hỏi vì sao mà thân gái lạiđường đột canh khuya như thế. Nàng ấy xưng là Cẩm Nương, con nhà tử tếrủi bị mẹ đầu bắt bán cho lầu xanh, không đành chôn ngọc xuống bùn, nênkiếm phương lánh nạn. Tôi thấy nàng ấy sắc đẹp lại đeo nhiều đồ, lòng thèmkhát ầm ầm nổi lên, ép nàng sự liễu hoa, nàng không chịu nên la lên, tôi sẵnlấy dao hăm dọa. Ai dè giằng co với nhau, dao phạm đứt tiện cổ nàng, tôi lậtđật cởi cả y phục, đem thây ủ sau hè trở vào lột trâm, thoa, trang sức. Đươnglúc ấy xảy ra tiếng kêu cửa mua đầu heo, tôi liền tắt đèn, nghĩ ra một kế, lấybao vải túm đầu ấy lại giả là đầu heo, rồi đốt đèn mở cửa, thấy người đi muađó là Hàng Thoại Long quên đem rổ, mưu độc gặp may, liền trao cả bao chocậu ta, cậu ta xách đi không coi tới”. Trịnh đồ khai xong đứng tờ cung rồi đixuống. Bao Công liền kêu lão già Phụng lên hỏi: Vì cớ nào chôn lén đầungười ta?. Lão già Phụng chẳng dám giấu, khai rằng: Đêm nọ nghe ngoàicửa có tiếng động, tôi bèn ra xem thời thấy đầu người tôi sợ hoảng lên, mớiđi cậy anh Lưu Tam chôn giùm, anh ta đòi ăn một trăm lượng, túng thế phảinăn nỉ cho năm chục lượng anh ta mới chịu chôn. Thật là vô cớ mà hao tiềntốn của!. Bao Công nghe xong cho lui ra, rồi sai quan huyện cho sai dịch đi bắtLưu Tam và bảo chỉ chỗ đào cái đầu lên khám nghiệm. Ngay sau đó BạchAn bị giải tới Bao Công thấy người còn trẻ và ăn mặc cực đẹp, liền hỏi: Micó phải là chủ quán nhà họ Bạch tên Bạch An đó chăng?. Bạch An đáp phải.Bao Công vỗ án hét rằng: Sao mi lại thông gian với thiếp của chủ mi?.Bạch An hoảng hốt nói: Việc đó thật tôi không có”. Bao Công truyền dắtThiên Nhi ra đối chất. Thiên Nhi ngó Bạch An mà rằng: Chú mày khéochối bữa đó tao rình thấy chú mày ôm Ngọc Nhụy vào trướng mà. Rồi chúngbây ngủ mê, tao mở tủ lấy một cái hộp, tưởng đã phát tài, ai dè chúng bâygiết người, để đầu trong ấy, việc đó còn chối cãi làm chi?. Bạch An nghequa biến sắc, lại bị Bao Công giục giã bảo khai, nên liền khai rằng: Cái đầuấy là của Lý Khắc Minh, lúc chủ tôi nghèo, có vay của y năm trăm lượngbạc. Lúc tới đòi, y lại thuật chuyện rằng, khi đi dọc đường có gặp một tênthầy chùa điên tên là Đào Nhiên Công đưa cho y một cái gói tên là Du tiênchẩm muốn dâng cho Tinh chủ. Hỏi chủ tôi có biết Tinh chủ hay không?Chủ tôi nói không bi ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
thất hiệp ngũ nghĩa truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaGợi ý tài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 288 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 281 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 111 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 109 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 103 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 97 0 0 -
2 trang 78 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 60 0 0 -
378 trang 41 0 0