Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Mười Một
Số trang: 4
Loại file: pdf
Dung lượng: 160.57 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Khi Triển Chiêu đi tới chỗ hoa viên của Bàng Dực liền mướn một căn phòng ở gần đó. Đến canh hai bèn thay hình đổi dạng mở cửa ra đi, Triển Chiêu đến bên tường hoa viên, móc trong đáy bát bảo ra một sợi dây, quăng vòng trên đầu tường, đeo theo dây ấy bò lên tới trên rồi móc trong túi một cục đá liệng thử vào trong coi chỗ đó có ao rãnh gì không. Biết chắc là đất bằng, anh ta liền níu dây tuột xuống, rón rén đi vào. Trong nhà kia có...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Mười Một Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Mười Một Rượu Tàng Xuân, nghĩa sĩ đổi bình, Lầu Nhuyễn Hồng, gian hầu sắp kế Khi Triển Chiêu đi tới chỗ hoa viên của Bàng Dực liền mướn một cănphòng ở gần đó. Đến canh hai bèn thay hình đổi dạng mở cửa ra đi, TriểnChiêu đến bên tường hoa viên, móc trong đáy bát bảo ra một sợi dây, quăngvòng trên đầu tường, đeo theo dây ấy bò lên tới trên rồi móc trong túi mộtcục đá liệng thử vào trong coi chỗ đó có ao rãnh gì không. Biết chắc là đấtbằng, anh ta liền níu dây tuột xuống, rón rén đi vào. Trong nhà kia có bóngđèn leo lét dòm theo kẽ vách thấy có bóng người, một ông, một bà đươngngồi uống rượu và nói chuyện. Triển Chiêu dỏng tai nghe người đàn ông nóirằng: Rượu này tên là Tàng Xuân, nếu mình uống thời lửa dục bừng lênkhông thể nào ngăn nổi. Bởi Hầu gia (Bàng Dực) mới bắt được nàng KimNgọc Tiên, nàng ấy chẳng chịu chung chăn gối, Hầu gia hết phép dỗ dànhkhông ích chi, nên bảo tôi làm rượu ấy giá đến ba trăm lượng bạc. Ngườiđàn bà hỏi: Sao lại đắt vậy?. Người đàn ông đáp: Vì làm rượu ấy phải tốnđến mười lượng hoa Cao cao, nhưng mình được phát tài. Người đàn bà nói:Phát tài mà tổn đức thời sao? Người đàn ông nói: Ta vì nghèo, cực chẳngđã phải làm như vậy thôi!. Đương lúc nói, chợt trước cửa có tiếng kêu: Tang tiên sinh. TriểnChiêu ngó ra xem thấy một người xách đèn đi tới, liền núp mình dưới bứcrèm. Người đàn ông trong nhà lật đật ra mở cửa, vừa đi vừa dặn người đànbà ẩn mặt trong buồng, Triển Chiêu nhân lúc ấy lẻn vào nhà xách bình ngọcđựng rượu Tàng Xuân trút qua cái bầu đỏ của chúng nó uống khi nãy, rồichiết rượu khác vào để y lại đó, đoạn leo theo cột lên ngồi trên giường nhàchờ xem. Người kêu cửa đó là người nhà của Bàng Dực tên là Bàng Phúc, cònngười đàn ông trong nhà đó tên Tang Năng. Năng vốn là một học trò nghèothi trượt nay nhờ chút mồm mép, ăn nhờ ở nhà An Lạc hầu. Đương uốngrượu cùng vợ, nghe Bàng Phúc kêu liền ra, Bàng Phúc nói: Hầu gia sai tôiqua bảo tiên sinh bưng rượu Tàng Xuân cho ngài”. Tang Năng lật đật vàobưng bình ngọc theo Bàng Phúc. Triển Chiêu thấy hai người đi rồi liền ômcột tuột xuống, đi nhẹ nhẹ ra khỏi nhà. Còn người đàn bà khi nãy bây giờmới ló ra ngồi lại bàn rót rượu uống nữa, uống ít chén, lòng xuân khoankhoái, bụng mơ tưởng những chuyện chi chi... thời nghe tiếng Tang Năngkêu cửa vào, Tang Năng thấy vợ mặt đỏ phừng phừng thời lấy làm lạ lắm,mới trút bầu coi rượu trong ấy, bất giác chắt lưỡi than rằng: Thôi rồi! Bậyquá! Lật đật đi múc nước lạnh dã thuốc cho vợ rồi hỏi rằng: Mình mới rồiuống rượu trong bầu này phải không? Người đàn bà đáp: Phải, lúc chàngra đi thiếp ngồi đây rót nhâm nhi ít chén. Tang Năng nói: Thôi rồi! Mìnhuống nhầm rượu Tàng Xuân rồi, lạ quá, sao nó ở bên bình ngọc lại bò quađược vào bầu này?. Người đàn bà nghe rõ liền khóc rằng: Chàng lập mưuhại người chưa được trở lại hại mình trước đó, thấy chưa? Tang Năng nói:Thôi! Chuyện lỡ rồi, không nói chi nữa, bây giờ phải lo làm sao có đủ batrăm lượng bạc, sáng đem nói với Hầu gia thì xong”. Triển Chiêu ra khỏi nhà Tang Năng đi lần tới Nguyễn Hồng Đường.Nghe Bàng Dực kêu đầy tớ gái bưng đèn và bình ngọc rượu Tàng Xuân đivới mình lên lầu Lê Phương, liền rót đi trước lên núp vào bức rèm, nghiêngtai nghe ở trong bọn nô tỳ đương khuyên Kim Ngọc Tiên rằng: Chúng tôihồi mới bị bắt cũng không chịu như chị vậy. Sau khi khổ quá phải ráng, nhờvậy nay mới được ăn ngon mặc tốt. Ngọc Tiên nghe nói cất tiếng khóc ngay.Bàng Dực dưới lầu đi lên, mặt hớn hở, lại gần dỗ dành: Nàng không chịuchăn gối với ta, thôi ta không ép, vậy có ly rượu này xin nàng uống rồi tađưa về”. Ngọc Tiên không chịu uống hất ly rượu xuống đất. Bàng Dực cảgiận sửa soạn sai bọn nô tỳ xuống tay vầy hoa đập liễu ngay lúc ấy có đầy tớgái vào báo có Thái thú Trương Hoàn tới xin ra mắt có chuyện cần kíp, hiệncòn đợi dưới Nguyễn Hồng Đường. Bàng Dực nghe nói có Thái thú nửa đêmtới, lòng nghĩ chắc có chuyện hệ trọng. Hắn liền bảo bọn nô tỳ rằng: Chúngbay nên dỗ dành mỹ nhân, một lát tao trở lại quyết không tha. Nói rồi đixuống lầu tới Nguyễn Hồng Đường. Thái thú ra mắt Bàng Dực. Bàng Dựchỏi: Có chuyện chi mà Thái thú tới đây lúc ban đêm vậy?. Trương Tháithú đáp: Ti phù mới tiếp được thông văn rằng Hoàng thượng phái Long đồcác Đại học sĩ Bao Công ra đây xét việc phát chẩn, trong năm ngày nữa sẽtới đây, vậy ti chức mau bẩm cho Hầu gia hay được lo phòng bị trước “.Bàng Dực nói: Bao Hắc Tử là học trò cha ta, chắc không dám vạch vẽchuyện ta”. Trương Thái thú nói: Hầu gia đừng tưởng vậy. Bao Công làngười ngay thẳng vô tư, lại Hoàng thượng có ban cho người ba ngọn Ngựtrát. Việc hầu gia làm thế nào Bao Công cũng biết “. Bàng Dực nghe nói liềnđáp: Ôi! Sự đó khỏi lo, bộ hạ ta có một tay dũng sĩ tên Hạng Phúc, sức đạpnghiêng non, tát biển, sai nó ra đón đường Bao Công thời còn lo gì “.Trương Thái t ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Mười Một Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Mười Một Rượu Tàng Xuân, nghĩa sĩ đổi bình, Lầu Nhuyễn Hồng, gian hầu sắp kế Khi Triển Chiêu đi tới chỗ hoa viên của Bàng Dực liền mướn một cănphòng ở gần đó. Đến canh hai bèn thay hình đổi dạng mở cửa ra đi, TriểnChiêu đến bên tường hoa viên, móc trong đáy bát bảo ra một sợi dây, quăngvòng trên đầu tường, đeo theo dây ấy bò lên tới trên rồi móc trong túi mộtcục đá liệng thử vào trong coi chỗ đó có ao rãnh gì không. Biết chắc là đấtbằng, anh ta liền níu dây tuột xuống, rón rén đi vào. Trong nhà kia có bóngđèn leo lét dòm theo kẽ vách thấy có bóng người, một ông, một bà đươngngồi uống rượu và nói chuyện. Triển Chiêu dỏng tai nghe người đàn ông nóirằng: Rượu này tên là Tàng Xuân, nếu mình uống thời lửa dục bừng lênkhông thể nào ngăn nổi. Bởi Hầu gia (Bàng Dực) mới bắt được nàng KimNgọc Tiên, nàng ấy chẳng chịu chung chăn gối, Hầu gia hết phép dỗ dànhkhông ích chi, nên bảo tôi làm rượu ấy giá đến ba trăm lượng bạc. Ngườiđàn bà hỏi: Sao lại đắt vậy?. Người đàn ông đáp: Vì làm rượu ấy phải tốnđến mười lượng hoa Cao cao, nhưng mình được phát tài. Người đàn bà nói:Phát tài mà tổn đức thời sao? Người đàn ông nói: Ta vì nghèo, cực chẳngđã phải làm như vậy thôi!. Đương lúc nói, chợt trước cửa có tiếng kêu: Tang tiên sinh. TriểnChiêu ngó ra xem thấy một người xách đèn đi tới, liền núp mình dưới bứcrèm. Người đàn ông trong nhà lật đật ra mở cửa, vừa đi vừa dặn người đànbà ẩn mặt trong buồng, Triển Chiêu nhân lúc ấy lẻn vào nhà xách bình ngọcđựng rượu Tàng Xuân trút qua cái bầu đỏ của chúng nó uống khi nãy, rồichiết rượu khác vào để y lại đó, đoạn leo theo cột lên ngồi trên giường nhàchờ xem. Người kêu cửa đó là người nhà của Bàng Dực tên là Bàng Phúc, cònngười đàn ông trong nhà đó tên Tang Năng. Năng vốn là một học trò nghèothi trượt nay nhờ chút mồm mép, ăn nhờ ở nhà An Lạc hầu. Đương uốngrượu cùng vợ, nghe Bàng Phúc kêu liền ra, Bàng Phúc nói: Hầu gia sai tôiqua bảo tiên sinh bưng rượu Tàng Xuân cho ngài”. Tang Năng lật đật vàobưng bình ngọc theo Bàng Phúc. Triển Chiêu thấy hai người đi rồi liền ômcột tuột xuống, đi nhẹ nhẹ ra khỏi nhà. Còn người đàn bà khi nãy bây giờmới ló ra ngồi lại bàn rót rượu uống nữa, uống ít chén, lòng xuân khoankhoái, bụng mơ tưởng những chuyện chi chi... thời nghe tiếng Tang Năngkêu cửa vào, Tang Năng thấy vợ mặt đỏ phừng phừng thời lấy làm lạ lắm,mới trút bầu coi rượu trong ấy, bất giác chắt lưỡi than rằng: Thôi rồi! Bậyquá! Lật đật đi múc nước lạnh dã thuốc cho vợ rồi hỏi rằng: Mình mới rồiuống rượu trong bầu này phải không? Người đàn bà đáp: Phải, lúc chàngra đi thiếp ngồi đây rót nhâm nhi ít chén. Tang Năng nói: Thôi rồi! Mìnhuống nhầm rượu Tàng Xuân rồi, lạ quá, sao nó ở bên bình ngọc lại bò quađược vào bầu này?. Người đàn bà nghe rõ liền khóc rằng: Chàng lập mưuhại người chưa được trở lại hại mình trước đó, thấy chưa? Tang Năng nói:Thôi! Chuyện lỡ rồi, không nói chi nữa, bây giờ phải lo làm sao có đủ batrăm lượng bạc, sáng đem nói với Hầu gia thì xong”. Triển Chiêu ra khỏi nhà Tang Năng đi lần tới Nguyễn Hồng Đường.Nghe Bàng Dực kêu đầy tớ gái bưng đèn và bình ngọc rượu Tàng Xuân đivới mình lên lầu Lê Phương, liền rót đi trước lên núp vào bức rèm, nghiêngtai nghe ở trong bọn nô tỳ đương khuyên Kim Ngọc Tiên rằng: Chúng tôihồi mới bị bắt cũng không chịu như chị vậy. Sau khi khổ quá phải ráng, nhờvậy nay mới được ăn ngon mặc tốt. Ngọc Tiên nghe nói cất tiếng khóc ngay.Bàng Dực dưới lầu đi lên, mặt hớn hở, lại gần dỗ dành: Nàng không chịuchăn gối với ta, thôi ta không ép, vậy có ly rượu này xin nàng uống rồi tađưa về”. Ngọc Tiên không chịu uống hất ly rượu xuống đất. Bàng Dực cảgiận sửa soạn sai bọn nô tỳ xuống tay vầy hoa đập liễu ngay lúc ấy có đầy tớgái vào báo có Thái thú Trương Hoàn tới xin ra mắt có chuyện cần kíp, hiệncòn đợi dưới Nguyễn Hồng Đường. Bàng Dực nghe nói có Thái thú nửa đêmtới, lòng nghĩ chắc có chuyện hệ trọng. Hắn liền bảo bọn nô tỳ rằng: Chúngbay nên dỗ dành mỹ nhân, một lát tao trở lại quyết không tha. Nói rồi đixuống lầu tới Nguyễn Hồng Đường. Thái thú ra mắt Bàng Dực. Bàng Dựchỏi: Có chuyện chi mà Thái thú tới đây lúc ban đêm vậy?. Trương Tháithú đáp: Ti phù mới tiếp được thông văn rằng Hoàng thượng phái Long đồcác Đại học sĩ Bao Công ra đây xét việc phát chẩn, trong năm ngày nữa sẽtới đây, vậy ti chức mau bẩm cho Hầu gia hay được lo phòng bị trước “.Bàng Dực nói: Bao Hắc Tử là học trò cha ta, chắc không dám vạch vẽchuyện ta”. Trương Thái thú nói: Hầu gia đừng tưởng vậy. Bao Công làngười ngay thẳng vô tư, lại Hoàng thượng có ban cho người ba ngọn Ngựtrát. Việc hầu gia làm thế nào Bao Công cũng biết “. Bàng Dực nghe nói liềnđáp: Ôi! Sự đó khỏi lo, bộ hạ ta có một tay dũng sĩ tên Hạng Phúc, sức đạpnghiêng non, tát biển, sai nó ra đón đường Bao Công thời còn lo gì “.Trương Thái t ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
thất hiệp ngũ nghĩa truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaTài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 294 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 287 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 130 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 114 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 112 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 107 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 102 0 0 -
2 trang 80 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 63 0 0 -
Ma Đao Sát Tinh - Ngọa Long Sinh
1122 trang 44 0 0