Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Mười Tám
Số trang: 6
Loại file: pdf
Dung lượng: 170.22 KB
Lượt xem: 10
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Khi Bao Công vào công tòa tra hỏi Quách Hòe thời cũng lưu Trần Lâm ở đó để đối chất. Bao Công hỏi Quách Hòe rằng: "Lúc ban đầu mi hãm hại Lý Phi thế nào, tráo Thái tử làm sao mau khai ngay đi”. Quách Hòe đáp: "Lý Phi tự dưng như người bị quỉ nhập, làm cho Tiên hoàng giận mà biếm vào Lãnh cung chớ có tráo chác gì mà hỏi lạ thế?”. Trần Lâm ngồi bên tiếp rằng: "Đã nói không mưu tráo Thái tử, làm sao lại có lời dặn Khấu Châu phải lấy...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Mười Tám Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Mười Tám Sắp xảo kế, gian thần phục tội, Ra chiếu chỉ, Thái hậu hồi cung Khi Bao Công vào công tòa tra hỏi Quách Hòe thời cũng lưu TrầnLâm ở đó để đối chất. Bao Công hỏi Quách Hòe rằng: Lúc ban đầu mi hãmhại Lý Phi thế nào, tráo Thái tử làm sao mau khai ngay đi”. Quách Hòe đáp:Lý Phi tự dưng như người bị quỉ nhập, làm cho Tiên hoàng giận mà biếmvào Lãnh cung chớ có tráo chác gì mà hỏi lạ thế?”. Trần Lâm ngồi bên tiếprằng: Đã nói không mưu tráo Thái tử, làm sao lại có lời dặn Khấu Châuphải lấy dây lưng thắt cho chết Thái tử rồi quăng xuống Kim Thủy Trì?.Quách Hòe nghe hỏi nghênh mặt cự rằng: Trần Tổng quản! Sao ông lạidám chất vấn tôi? Nếu tôi trở về lãnh lệnh vua ra đây chắc ông cũng khôngthoát khỏi tội!. Bao Công nghe vậy cười nhạt mà rằng: Quách Hòe! Mi đãchẳng cậy oai Lưu Hậu thời thôi, nếu cậy tới chắc không khỏi tội. Tả hữuđâu đem nó ra đánh hai chục hèo!. Tả hữu dạ dạ, kéo Quách Hòe xuốngđánh đủ số, Quách Hòe bị đòn thịt đứt da tan, biết việc trọng hệ rồi, songcũng không chịu khai, cứ nói: Việc Lý Phi sinh ra bị quỷ nhập, đối vớiQuách Hòe này không can hệ gì sao lại gia trọng hình thế này?. Bao Cônghỏi: Đã nói không mưu tráo chúa, sao lại xử tử Khấu Châu?. Quách Hòenói: Vì Khấu Châu phạm tới Thái hậu nên mới bị gia hình. Trần Lâmchặn lời rằng: Ông nói vậy sai rồi. Lúc khảo Khấu Châu bản thân tôi có ởđấy. Lưu thái hậu hỏi nó rằng: Mi bồng Thái tử đem bỏ ở đâu, phải khaingay. Chuyện như vậy sao ông lại nói nó phạm thượng? Quách Hòe nguýtmột cái rồi nói: Phải! Bị ngươi đánh nó độc quá, chịu không nổi, nó mớiđập đầu xuống thềm mà chết, thế sao lại hỏi ta?. Bao Công thấy vậy giậnlắm, sai tả hữu tra tấn Quách Hòe. Nhưng Quách Hòe không chịu khai. Ngày thứ hai đem ra tra nữa, cũng không ăn thua gì. Bao Công mộtmặt thảo sớ tâu vua, một mặt cho mời Công Tôn Sách ra để cùng bàn luận,Công Tôn Sách nói rằng: Vãn sinh có một cách tra, chắc y gan ruột thế nàocũng phải khai. Ngày thứ ba Bao Công thăng đường, truyền đem Quách Hòe ra. Đêmấy Quách Hòe nằm trong ngục nghĩ rằng: Ta đã bị nông nỗi này hai ngàyhai đêm rồi, sao lệnh của Lưu thái hậu lại chưa tới, hay mắc điều chi màquên hay sao? Thế nào thời thế, ta quyết không cung, thời Bao Chửng làmsao định án được. Đương suy nghĩ lại thấy cai ngục mở cửa, bọn sai dịcháp vào, dẫn ra công đường. Tới nơi Quách Hòe thấy một lò lửa đỏ đương đốtnhững kìm sắt có gai, không biết để dùng làm chi, chỉ cúi đầu quỳ đợi lệnh.Bao Công hỏi rằng: Quách Hòe, ban đầu mi định kế hại Lý Phi thế nào vàdùng vật gì tráo Thái tử, mau nói thiệt đi! Quách Hòe đáp: Không cóchuyện ấy, nếu quả có năm tháng đã phải lộ ra rồi, đại nhân nghĩ coi, khôngcó thì lấy gì mà khai. Bao Công nghe qua giận lắm, vỗ án rầm rầm, hét tolên rằng: Thằng gian thần kia, mi thật nhiều mưu lớn mật, chuyện đã bại lộ,Thánh thượng cũng hay mà mi còn chối à? Tả hữu gia hình nó cho mau”. Tảhữu dạ dạ, lột áo Quách Hòe ra, một người cầm cái kìm đỏ lửa giơ vàomình. Bao Công hỏi Quách Hòe! Mi đã chịu khai chưa?. Quách Hòe làmthinh không đáp, Bao Công đằng hắng một tiếng, cái kìm đỏ úp vào mìnhQuách Hòe cháy nghe xèo xèo, hơi thịt bay khét nghẹt. Quách Hòe rên la rấtthảm, rồi ngã đừ ra bất tỉnh nhân sự, Bao Công truyền sai dịch đem giam lạitrong ngục. Công Tôn Sách đã sắp đặt trước rồi, nên bọn sai dịch không đemQuách Hòe vào ngục, lại khiêng vào miếu ngục thần. Quách Hòe tới đó, thấyviên đề lao sắc mặt vui cười, tay bưng chén đi lại trước mặt nói rằng: Đạiphu ôi! Tôi thấy đại phu chịu tra tấn khốn khổ quá không đành lòng, nên tìmđược chút thuốc Định Đông này, xin đại phu uống vào, để cho an thần íchkhí”. Quách Hòe thấy viên đề lao ân cần mời đãi, liền tiếp lấy và nói rằng:Ta nhờ ơn ngươi giúp đỡ, may sau này được xuất đầu lộ diện chắc chẳngquên ơn. Viên đề lao nói: Phải, nếu đại phu được ra khỏi phủ Khai Phongchúng tôi chỉ nhờ đại phu nửa lời cũng đủ quý hiển”. Tính Quách Hòe ưanịnh nọt, nay được viên đề lao gãi đúng chỗ ngứa vui lòng lắm, không e ngạigì, bưng chén thuốc uống cạn. Một lát thấy trong mình khỏe khoắn êm áilắm, viên đề lao lại đem rượu mời uống nữa, đương khi uống, nhân hỏi tớiviệc cung Nhân Thọ, thời viên đề lao đáp rằng: Vì mấy bữa nay Lưu Tháihậu bị hồn Khấu Châu phá khuấy, nên quý thể bất an, nay cũng giảm bớt rồi,ít ngày nữa tỉnh táo lại, thì đại phu cũng khỏi nạn”. Quách Hòe nghe nói vậysung sướng lắm, uống luôn vài chén nữa, bất giác đôi mắt trầm trầm nhắmlại, say mèm. Viên đề lao bèn dẹp cả chén bầu, rồi mình cũng lánh đi chỗkhác, chỉ để một mình Quách Hòe nằm đó mà thôi. Trong cơn mơ màng, Quách Hòe nghe gió thổi rao rao, lọt vào kẽvách, làm cho cảnh thêm tịch mịch, hơi rất lạnh lùng, lần lần gió càng lớn,cát bay mù mịt, thoạt thấy trước mặt mờ mờ có bóng người đi tới. QuáchHòe kinh hãi muốn la lên, kế bóng ấy đi tới gần và nói rằng: Quách quảngia ôi! Xin cứu tôi với. Quách Hòe hỏi: Người là ai?. Bóng ấy đáp: Tôikhông phải ai xa lạ, cung nữ Khấu Châu đây, vì chuyện đi luân hồi, nhưngkhông ai đối chất để vỡ oan án, nếu đợi tới Lưu Thái hậu và Quản gia xuốngtới, thời lâu quá, vì số hai người còn hưởng hơn chục năm nữa. Vì vậy hômqua Diêm Vương có mời Thái hậu xuống hỏi việc ấy, Thái hậu nói rằng đầuđuôi chỉ tại Quản gia, vậy xin mời Quản gia xuống điện Diêm Vương đốichất một lời giúp cho tôi được siêu linh tịnh độ. Quách Hòe nghe nói dựngtóc gáy, lạnh xương sống, lại thấy bóng ấy rõ là một người con gái tóc xũ rốibong, máu me đầy mặt, giống hệt Khấu Châu, lại nhớ lời viên đề lao mới nóikhi nãy thời sợ sệt lắm, nói lập cập rằng: Khấu cung nhân ôi! Oan uổng chonàng quá! Lúc trước tôi tính mưu với Vưu bà lột da một con mèo để tráoThái tử và hãm hại Lý Phi, nàng nào có biết được, vì vậy mà nàng đến phảithác oan, thôi đối chất, nếu quả tôi còn sống được vài năm nữa, khi ra khỏingục r ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Mười Tám Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Mười Tám Sắp xảo kế, gian thần phục tội, Ra chiếu chỉ, Thái hậu hồi cung Khi Bao Công vào công tòa tra hỏi Quách Hòe thời cũng lưu TrầnLâm ở đó để đối chất. Bao Công hỏi Quách Hòe rằng: Lúc ban đầu mi hãmhại Lý Phi thế nào, tráo Thái tử làm sao mau khai ngay đi”. Quách Hòe đáp:Lý Phi tự dưng như người bị quỉ nhập, làm cho Tiên hoàng giận mà biếmvào Lãnh cung chớ có tráo chác gì mà hỏi lạ thế?”. Trần Lâm ngồi bên tiếprằng: Đã nói không mưu tráo Thái tử, làm sao lại có lời dặn Khấu Châuphải lấy dây lưng thắt cho chết Thái tử rồi quăng xuống Kim Thủy Trì?.Quách Hòe nghe hỏi nghênh mặt cự rằng: Trần Tổng quản! Sao ông lạidám chất vấn tôi? Nếu tôi trở về lãnh lệnh vua ra đây chắc ông cũng khôngthoát khỏi tội!. Bao Công nghe vậy cười nhạt mà rằng: Quách Hòe! Mi đãchẳng cậy oai Lưu Hậu thời thôi, nếu cậy tới chắc không khỏi tội. Tả hữuđâu đem nó ra đánh hai chục hèo!. Tả hữu dạ dạ, kéo Quách Hòe xuốngđánh đủ số, Quách Hòe bị đòn thịt đứt da tan, biết việc trọng hệ rồi, songcũng không chịu khai, cứ nói: Việc Lý Phi sinh ra bị quỷ nhập, đối vớiQuách Hòe này không can hệ gì sao lại gia trọng hình thế này?. Bao Cônghỏi: Đã nói không mưu tráo chúa, sao lại xử tử Khấu Châu?. Quách Hòenói: Vì Khấu Châu phạm tới Thái hậu nên mới bị gia hình. Trần Lâmchặn lời rằng: Ông nói vậy sai rồi. Lúc khảo Khấu Châu bản thân tôi có ởđấy. Lưu thái hậu hỏi nó rằng: Mi bồng Thái tử đem bỏ ở đâu, phải khaingay. Chuyện như vậy sao ông lại nói nó phạm thượng? Quách Hòe nguýtmột cái rồi nói: Phải! Bị ngươi đánh nó độc quá, chịu không nổi, nó mớiđập đầu xuống thềm mà chết, thế sao lại hỏi ta?. Bao Công thấy vậy giậnlắm, sai tả hữu tra tấn Quách Hòe. Nhưng Quách Hòe không chịu khai. Ngày thứ hai đem ra tra nữa, cũng không ăn thua gì. Bao Công mộtmặt thảo sớ tâu vua, một mặt cho mời Công Tôn Sách ra để cùng bàn luận,Công Tôn Sách nói rằng: Vãn sinh có một cách tra, chắc y gan ruột thế nàocũng phải khai. Ngày thứ ba Bao Công thăng đường, truyền đem Quách Hòe ra. Đêmấy Quách Hòe nằm trong ngục nghĩ rằng: Ta đã bị nông nỗi này hai ngàyhai đêm rồi, sao lệnh của Lưu thái hậu lại chưa tới, hay mắc điều chi màquên hay sao? Thế nào thời thế, ta quyết không cung, thời Bao Chửng làmsao định án được. Đương suy nghĩ lại thấy cai ngục mở cửa, bọn sai dịcháp vào, dẫn ra công đường. Tới nơi Quách Hòe thấy một lò lửa đỏ đương đốtnhững kìm sắt có gai, không biết để dùng làm chi, chỉ cúi đầu quỳ đợi lệnh.Bao Công hỏi rằng: Quách Hòe, ban đầu mi định kế hại Lý Phi thế nào vàdùng vật gì tráo Thái tử, mau nói thiệt đi! Quách Hòe đáp: Không cóchuyện ấy, nếu quả có năm tháng đã phải lộ ra rồi, đại nhân nghĩ coi, khôngcó thì lấy gì mà khai. Bao Công nghe qua giận lắm, vỗ án rầm rầm, hét tolên rằng: Thằng gian thần kia, mi thật nhiều mưu lớn mật, chuyện đã bại lộ,Thánh thượng cũng hay mà mi còn chối à? Tả hữu gia hình nó cho mau”. Tảhữu dạ dạ, lột áo Quách Hòe ra, một người cầm cái kìm đỏ lửa giơ vàomình. Bao Công hỏi Quách Hòe! Mi đã chịu khai chưa?. Quách Hòe làmthinh không đáp, Bao Công đằng hắng một tiếng, cái kìm đỏ úp vào mìnhQuách Hòe cháy nghe xèo xèo, hơi thịt bay khét nghẹt. Quách Hòe rên la rấtthảm, rồi ngã đừ ra bất tỉnh nhân sự, Bao Công truyền sai dịch đem giam lạitrong ngục. Công Tôn Sách đã sắp đặt trước rồi, nên bọn sai dịch không đemQuách Hòe vào ngục, lại khiêng vào miếu ngục thần. Quách Hòe tới đó, thấyviên đề lao sắc mặt vui cười, tay bưng chén đi lại trước mặt nói rằng: Đạiphu ôi! Tôi thấy đại phu chịu tra tấn khốn khổ quá không đành lòng, nên tìmđược chút thuốc Định Đông này, xin đại phu uống vào, để cho an thần íchkhí”. Quách Hòe thấy viên đề lao ân cần mời đãi, liền tiếp lấy và nói rằng:Ta nhờ ơn ngươi giúp đỡ, may sau này được xuất đầu lộ diện chắc chẳngquên ơn. Viên đề lao nói: Phải, nếu đại phu được ra khỏi phủ Khai Phongchúng tôi chỉ nhờ đại phu nửa lời cũng đủ quý hiển”. Tính Quách Hòe ưanịnh nọt, nay được viên đề lao gãi đúng chỗ ngứa vui lòng lắm, không e ngạigì, bưng chén thuốc uống cạn. Một lát thấy trong mình khỏe khoắn êm áilắm, viên đề lao lại đem rượu mời uống nữa, đương khi uống, nhân hỏi tớiviệc cung Nhân Thọ, thời viên đề lao đáp rằng: Vì mấy bữa nay Lưu Tháihậu bị hồn Khấu Châu phá khuấy, nên quý thể bất an, nay cũng giảm bớt rồi,ít ngày nữa tỉnh táo lại, thì đại phu cũng khỏi nạn”. Quách Hòe nghe nói vậysung sướng lắm, uống luôn vài chén nữa, bất giác đôi mắt trầm trầm nhắmlại, say mèm. Viên đề lao bèn dẹp cả chén bầu, rồi mình cũng lánh đi chỗkhác, chỉ để một mình Quách Hòe nằm đó mà thôi. Trong cơn mơ màng, Quách Hòe nghe gió thổi rao rao, lọt vào kẽvách, làm cho cảnh thêm tịch mịch, hơi rất lạnh lùng, lần lần gió càng lớn,cát bay mù mịt, thoạt thấy trước mặt mờ mờ có bóng người đi tới. QuáchHòe kinh hãi muốn la lên, kế bóng ấy đi tới gần và nói rằng: Quách quảngia ôi! Xin cứu tôi với. Quách Hòe hỏi: Người là ai?. Bóng ấy đáp: Tôikhông phải ai xa lạ, cung nữ Khấu Châu đây, vì chuyện đi luân hồi, nhưngkhông ai đối chất để vỡ oan án, nếu đợi tới Lưu Thái hậu và Quản gia xuốngtới, thời lâu quá, vì số hai người còn hưởng hơn chục năm nữa. Vì vậy hômqua Diêm Vương có mời Thái hậu xuống hỏi việc ấy, Thái hậu nói rằng đầuđuôi chỉ tại Quản gia, vậy xin mời Quản gia xuống điện Diêm Vương đốichất một lời giúp cho tôi được siêu linh tịnh độ. Quách Hòe nghe nói dựngtóc gáy, lạnh xương sống, lại thấy bóng ấy rõ là một người con gái tóc xũ rốibong, máu me đầy mặt, giống hệt Khấu Châu, lại nhớ lời viên đề lao mới nóikhi nãy thời sợ sệt lắm, nói lập cập rằng: Khấu cung nhân ôi! Oan uổng chonàng quá! Lúc trước tôi tính mưu với Vưu bà lột da một con mèo để tráoThái tử và hãm hại Lý Phi, nàng nào có biết được, vì vậy mà nàng đến phảithác oan, thôi đối chất, nếu quả tôi còn sống được vài năm nữa, khi ra khỏingục r ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
thất hiệp ngũ nghĩa truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaGợi ý tài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 288 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 281 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 111 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 109 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 103 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 97 0 0 -
2 trang 78 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 60 0 0 -
378 trang 41 0 0