Danh mục

Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Năm Mươi Sáu

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 141.31 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tưởng Bình nói: "Phải, ta là thằng đang ốm đây, mà sao từ hồi nào tới giờ không giỏi chèo thuyền đi, hay là theo cầu Độc Long mà qua sông". Bạch Ngọc Đường nghe nói cả giận, giơ sào đập đại. Tưởng Bình né một cái nhào xuống sông, Bạch Ngọc Đường chăm chú đưa mắt ngó theo, và bơi thuyền vào bờ, song thuyền vẫn không lay động. Chợt thấy Tưởng Bình ló đầu vịn be thuyền hỏi rằng: "Ngũ đệ muốn uống nước hay không?". Ngọc Đường chưa kịp trả lời thời thuyền đã úp xuống...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Năm Mươi Sáu Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Năm Mươi Sáu Cầu Độc Long, minh huynh bắt nghĩa đệ, Phủ Khai Phong, án tướng đãi hiền hào Tưởng Bình nói: Phải, ta là thằng đang ốm đây, mà sao từ hồi nào tớigiờ không giỏi chèo thuyền đi, hay là theo cầu Độc Long mà qua sông.Bạch Ngọc Đường nghe nói cả giận, giơ sào đập đại. Tưởng Bình né một cáinhào xuống sông, Bạch Ngọc Đường chăm chú đưa mắt ngó theo, và bơithuyền vào bờ, song thuyền vẫn không lay động. Chợt thấy Tưởng Bình lóđầu vịn be thuyền hỏi rằng: Ngũ đệ muốn uống nước hay không?. NgọcĐường chưa kịp trả lời thời thuyền đã úp xuống chìm ngấm, làm cho conchuột lông gấm (cẩm mao thử) là Bạch Ngọc Đường ướt lướt thướt nhưchuột lột. Tưởng Bình sợ Bạch Ngọc Đường uống nước nhiều mà chết, thấyĐường đã mê man vội ôm lên bờ mé bắc. Vào tới bờ đã có nhiều thuyền đậuchực ở đó. Bọn thủy thủ thấy Tưởng Bình bắt được Bạch Ngọc Đường bènreo lên rằng: Tứ gia thành công rồi!”. Reo dứt tiếng, áp lại chung quanhBạch Ngọc Đường xốc nước. Tưởng Bình nói: Ngũ gia uống nước ít, khônghề gì đâu, cứ việc khiêng về thôn Mạc Hoa rồi sẽ cứu tỉnh lại. Các thủy thủvâng lời, khiêng Bạch Ngọc Đường về thôn Mạc Hoa. Hai anh em họ Đinh cùng với Triển Chiêu, Lư Phương và Từ Khánhtrở về thôn Mạc Hoa, vừa tới nhà liền hỏi người nhà rằng: Tứ gia có đượckhá hay không?. Mọi người đáp: Chiều hôm qua khi các ngài đi rồi thờiTưởng gia cũng đi. Lư Phương hỏi: “Vậy có nói là đi đâu hay không?. Họđáp: Nghe nói rằng hẹn với anh em bạn ở đâu đó. Ai nấy nghe đều lấy làmlạ, duy một mình Lư Phương hiểu song không nói ra. Khi vào tới trong nhà, Triệu Lang chạy đi ra mắt thái thái, Triệu Huệsai gia đinh dọn rượu thịt, tất cả cùng nhau giải lao đã trọn một đêm dầmsương trèo núi rất cực nhọc. Tiệc bày xong, ai nấy vừa ngồi vào, thấy có giađinh vào báo rằng: Tưởng tứ gia mới về, lại có khiêng Bạch ngũ gia theonữa. Các vị anh hùng nghe báo đều kinh hãi cùng chạy ra xem. Đúng làTưởng Bình về và có khiêng Bạch Ngọc Đường theo. Tới trang môn TưởngBình liền truyền cởi trói Bạch Ngọc Đường ra, tuy bây giờ Bạch NgọcĐường đã mửa nhiều nước tỉnh lại rồi song còn đờ đẫn lắm. Lư Phương thấyvậy cũng chảy nước mắt. Từ Khánh thì trợn mắt giận, còn Tưởng Bình thìcười. Bạch Ngọc Đường mở mắt thấy Tưởng Bình ngồi xổm dậy hét rằng:Thằng ốm ho kia, ta không thể nhịn thua mi được!”. Triển Chiêu vội vàngôm lại nói rằng: Ớ Ngũ đệ ơi! Đừng làm như vậy, các việc đều tại liệthuynh cả, vậy có trách thời cứ trách một mình Triển Chiêu đây. Hai anh emhọ Đinh cũng lật đật đỡ Ngọc Đường mà nói rằng: Xin mời Ngũ đệ vào nhàtắm gội sạch sẽ rồi cùng nhau đàm đạo. Bạch Ngọc Đường nhìn lại mìnhthời thấy áo quần lấm lem ướt át khó coi lắm, không biết trả lời làm sao, cúiđầu một lát lâu rồi nói: Tôi xin vâng lời”. Triệu Huệ sai tiểu đồng dắt BạchNgọc Đường vào nhà tắm gội. Bạch Ngọc Đường giở rèm bước vào, thấy đã sẵn cả nào là bồn tắmkhăn lau, phấn, dầu, lại có cả áo lụa, quần là, khăn hoa, giày láng đều toàn làđồ mới. Kế tiểu đồng bưng nước nóng vào, mời Bạch Ngọc Đường gội xonglấy lược chải gỡ tóc, rồi lại đi bưng thêm nước vào rửa mặt dội mình, tắmgội xong xuôi, mặc y phục, đội khăn mang giày, nhất nhất đều vừa vặn cả.Trong lòng Bạch Ngọc Đường bây giờ cảm kích ơn hai anh em họ Đinh lắm,mà lại cũng vẫn còn giận Tưởng Bình rất nhiều. Bỗng đâu Đinh Triệu Huệ ởngoài đi vào và nói rằng: Ngũ đệ tắm gội xong rồi, xin mời lên nhà kháchuống rượu và nói chuyện”. Ngọc Đường đi theo tới nơi thấy ai nấy đều đủduy thiếu mặt Tưởng Bình. Triệu Lang bèn mời tất cả ngồi vào tiệc. Ai nấyyên vị rồi Triệu Lang cầm ly, Triệu Huệ cầm bầu rót một ly đưa cho NgọcĐường và nói: Chắc Ngũ đệ đã đói lắm, xin mời cạn chén này cho ấm rồi sẽdùng cơm. Bạch Ngọc Đường tiếp uống, Triệu Huệ lại rót đưa cho mộtngười một ly. Lư Phương nói: Này Ngũ đệ! Những chuyện qua rồi, bất luậnlà ai phải ai trái đều để cả cho ngu huynh lên phủ Khai Phong chịu hết, đểcho Ngũ đệ được rạng rỡ mày mặt. Bạch Ngọc Đường nghe nói giận lắm,song chẳng lẽ cự với Lư Phương, nên nói dịu rằng: Bảo tôi lên phủ KhaiPhong thời chắc tôi chẳng vâng lời. Triển Chiêu ngồi một bên nghe nói,chen lời rằng: Ngũ đệ chớ nói như vậy, phàn làm việc gì nên phải xét trướcđôi ba lần đã, lời của Lư huynh nói đó là phải lắm. Ngọc Đường cự rằng:Ba hay bốn lần gì? Cứ nói tắt một lời là tôi không chịu lên phủ Khai Phongmà thôi. Triển Chiêu còn muốn nói chuyện với Bạch Ngọc Đường song sợ ykhông thuận lời lại sinh ra cãi cọ rầy rà nên lặng thinh suy nghĩ. Đương còntư lự chợt thấy Tưởng Bình bước ra nói rằng: Bạch ngũ đệ, sao em lại ỷ tàinhư vậy? Em đã hứa với Triển huynh rằng khi nào thu được Tam Bảo thờiem liền theo lên phủ Khai Phong, bây giờ người đã thu được rồi, em có nuốtlời thời cũng nên nó ...

Tài liệu được xem nhiều: