Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Sáu Mươi Chín
Số trang: 9
Loại file: pdf
Dung lượng: 142.39 KB
Lượt xem: 8
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Nguyên con Bích Thiềm với Tấn Bảo có tư tình với nhau, nay đem bỏ nó ra ngoài nhà trống tại vườn hoa, thì có khác gì đem gà bỏ vào bồ lúa. Hai đứa nhờ dịp này toại lòng dâm dục. Bích Thiềm bàn bạc với Tấn Bảo rằng: "Viên ngoại và Trịnh Thị tuy ngủ ở nhà trên, song buồng Viên ngoại tại phòng mé đông, Trịnh Thị tại phòng mé tây. Vậy đêm khuya chàng lén xách dao vào giết Viên ngoại, rồi đổ là Trịnh thị giận chồng giết chồng, chắc Trịnh Thị bị đền...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Sáu Mươi Chín Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Sáu Mươi Chín Tần Viên ngoại lỡ lời đành chịu tội, Kim huyện quan lập kế gỡ giùm oan Nguyên con Bích Thiềm với Tấn Bảo có tư tình với nhau, nay đem bỏnó ra ngoài nhà trống tại vườn hoa, thì có khác gì đem gà bỏ vào bồ lúa. Haiđứa nhờ dịp này toại lòng dâm dục. Bích Thiềm bàn bạc với Tấn Bảo rằng: Viên ngoại và Trịnh Thị tuyngủ ở nhà trên, song buồng Viên ngoại tại phòng mé đông, Trịnh Thị tạiphòng mé tây. Vậy đêm khuya chàng lén xách dao vào giết Viên ngoại, rồiđổ là Trịnh thị giận chồng giết chồng, chắc Trịnh Thị bị đền mạng, chừng ấytôi được cả gia viên điền sản thì chúng ta được hưởng trọn đời khoái lạc, háchẳng sướng hơn là tôi làm thiếp mà chàng làm tớ hay sao?. Tấn Bảo nghenói vui mừng quên cả nhân đạo, định tối lại sẽ đi giết Tần Xương. Nói về Tần Viên ngoại từ hôm mắng lầm Trịnh Thị tới nay, nằm gáctay lên trán tưởng lại mà thương vợ, đêm ấy mới qua phòng mé tây cùngTrịnh Thị chung gối. Con Thể Phụng thấy Viên ngoại vào phòng Trịnh Thịhèn lui ra đi qua phòng mé đông là chỗ viên ngoại ngủ, vén màn lên cuốnnệm quét dọn, chẳng ngờ còn đang mệt mỏi buồn ngủ, nằm bừa lên giườngtắt đèn ngủ mê mệt. Tần Bảo thấy đêm đã khuya bèn xách dao lén lén đi vào phòng méđông, trong phòng tối om không xem rõ ai được. Tấn Bảo lấy tay rờ rờ vừađụng nhằm đầu, liền chặt một đao. Thương ôi! Thể Phụng vô cớ bị ác nôgiết chết. Tấn Bảo chém rồi, nghĩ chắc kế đã thành, vội vã đi ra, thấy mìnhvấy tinh là máu, bèn đi thay, vừa thay xong, nghe trong phòng có tiếng Viênngoại kêu: Tấn Bảo! Tấn Bảo!. Tấn Bảo thất kinh biết Viên ngoại chưachết, lật đật chạy vào. Nguyên Tần Viên ngoại qua phòng Trịnh Thị xong, khi trở lại thấyThể Phụng bị giết trên giường thời sợ lắm mới la hoảng lên. Kế thấy TấnBảo vào bèn chỉ cho nó coi. Tấn Bảo thấy mình giết lầm Thể Phụng thời hốihận quá song ráng trấn tĩnh. Bấy giờ người trong nhà đều hay việc biến, đến tựu lại đông nghịt.Trịnh Thị bàn nên cho mẹ của Thể Phụng là Mã Thị nhiều tiền để êmchuyện ấy. Tần Viên ngoại bằng lòng, bèn sai Tấn Bảo đi mời Mã Thị. TấnBảo tới nhà Mã Thị nói rằng: Tần Viên ngoại hãm hiếp Thể Phụng chẳngđược toại lòng nên giết đi. Rồi xúi Mã Thị xuống huyện Nhân Hòa cáo vớiquan huyện là Kim Tất Chánh. Vì vậy án ấy phát giác ra, quan huyện tớinghiệm thấy quả Thể Phụng bị chém đứt cổ mà chết, liền bắt Tần Xương vềhuyện, liệm thi thể Thể Phụng đem theo. Kim huyện quan thăng đường đem Mã Thị ra hỏi qua một lượt, rồicho xuống, kêu Tần Xương ra hỏi: Tại sao ngươi giết Thể Phụng?. TầnXương thưa: Vì tôi dụ nó vào phòng quyết lòng giam hãm, nó không chịunên tôi giận giết đi, xin quan tòa chiếu tội gia hình tiểu dân khỏi oán. SaoTần Xương khai lạ như vậy? Bởi vì Tần Xương không lẽ nói mình bỏ phòng đi lại an ủi với vợ, lạisợ huyện quan hỏi vì sao thời ló tới việc Bích Thiềm, ló việc Bích Thiềmthời e xấu hổ tới vợ lớn vợ bé, mà mình cũng có tội. Lại vị tiên sinh họ Đỗkia cũng lụy nữa. Chẳng thà chịu ngay như vậy, có thể ơn thỏa hơn. Kim Tất Chánh thấy Tần Xương khai như vậy có ý nghi bèn hỏi:Ngươi giết Thể Phụng rồi, giấu dao ở đâu? Tần Xương đáp: Lúc ấy lậtđật tôi quăng ở đâu không nhớ được. Tất Chánh nghe lời nói lôi thôi nhưvậy lại càng nghi nhiều, liền đình án ấy lại, dạy giam Tần Xương vào ngục. Tần Xương trong ngục cũng yên lòng, vì việc nhà nhờ có Trịnh phunhân lo liệu giúp cho, lại thỉnh thoảng lén đưa thư về cậy Đỗ Ung chăm sócnhững công việc ngoài. Còn Trịnh phu nhân thời cắt bọn Tấn Bảo, Chiêu Tài,Tấn Lộc, Tấn Hĩ thay phiên vào ngục hầu hạ Tần Xương. Ngày nọ hòa thượng Tịnh phu, nhân cớ đi ra ngoài quyên góp tiềnhương khói nhà Phật, bèn lại Tần Gia trang thăm Đỗ Ung. Khi tới cửa ngõ,gặp Tấn Bảo bèn hỏi: Có Viên ngoại ở nhà hay không? Đỗ tiên sinh mạnhgiỏi chứ?. Tấn Bảo đáp: “Ối, sư phụ hỏi Đỗ tiên sinh làm gì, người ấykhông tử tế, ở đây lại tư thông với bà chủ tôi, bị Viên ngoại biết được rầycho nên lòng oán hận, bàn bạc với bà chủ tôi thế nào, giết chết Thể Phụngrồi vu cho Viên ngoại gian hiếp chẳng được mà giết người, vì vậy Viênngoại bị khốn tại lao, tôi phải tới đó hầu hạ. Nói rồi giả bộ như thường, bỏđi một mạch. Hòa thượng nghe nói kinh hãi, vội trở lại chùa, vừa đi vừamắng Đỗ Ung chẳng ngớt. Về chùa đem chuyện ấy thuật cho Bắc Hiệp Âu Dương Xuân nghe.Bắc Hiệp nói: “Theo mắt tôi xem thời Đỗ Ung quyết không phải là người thếấy, e cho Tần Viên ngoại có điều chi mờ ám chăng?”. Tịnh Tu nghe nóichẳng vui mà rằng: Bần tăng vẫn biết Tần Viên ngoại nhiều, trọn đời khônglàm điều ác, sao lại gặp tai họa như vậy. Ghét thay! Tên Đỗ Ung thật là đứabất nhân!. Nói dứt lời bỏ đi ra nhà sau. Bắc Hiệp nghĩ thầm rằng: Chuyện này chắc có điều oan uổng, vậy tối ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Sáu Mươi Chín Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Sáu Mươi Chín Tần Viên ngoại lỡ lời đành chịu tội, Kim huyện quan lập kế gỡ giùm oan Nguyên con Bích Thiềm với Tấn Bảo có tư tình với nhau, nay đem bỏnó ra ngoài nhà trống tại vườn hoa, thì có khác gì đem gà bỏ vào bồ lúa. Haiđứa nhờ dịp này toại lòng dâm dục. Bích Thiềm bàn bạc với Tấn Bảo rằng: Viên ngoại và Trịnh Thị tuyngủ ở nhà trên, song buồng Viên ngoại tại phòng mé đông, Trịnh Thị tạiphòng mé tây. Vậy đêm khuya chàng lén xách dao vào giết Viên ngoại, rồiđổ là Trịnh thị giận chồng giết chồng, chắc Trịnh Thị bị đền mạng, chừng ấytôi được cả gia viên điền sản thì chúng ta được hưởng trọn đời khoái lạc, háchẳng sướng hơn là tôi làm thiếp mà chàng làm tớ hay sao?. Tấn Bảo nghenói vui mừng quên cả nhân đạo, định tối lại sẽ đi giết Tần Xương. Nói về Tần Viên ngoại từ hôm mắng lầm Trịnh Thị tới nay, nằm gáctay lên trán tưởng lại mà thương vợ, đêm ấy mới qua phòng mé tây cùngTrịnh Thị chung gối. Con Thể Phụng thấy Viên ngoại vào phòng Trịnh Thịhèn lui ra đi qua phòng mé đông là chỗ viên ngoại ngủ, vén màn lên cuốnnệm quét dọn, chẳng ngờ còn đang mệt mỏi buồn ngủ, nằm bừa lên giườngtắt đèn ngủ mê mệt. Tần Bảo thấy đêm đã khuya bèn xách dao lén lén đi vào phòng méđông, trong phòng tối om không xem rõ ai được. Tấn Bảo lấy tay rờ rờ vừađụng nhằm đầu, liền chặt một đao. Thương ôi! Thể Phụng vô cớ bị ác nôgiết chết. Tấn Bảo chém rồi, nghĩ chắc kế đã thành, vội vã đi ra, thấy mìnhvấy tinh là máu, bèn đi thay, vừa thay xong, nghe trong phòng có tiếng Viênngoại kêu: Tấn Bảo! Tấn Bảo!. Tấn Bảo thất kinh biết Viên ngoại chưachết, lật đật chạy vào. Nguyên Tần Viên ngoại qua phòng Trịnh Thị xong, khi trở lại thấyThể Phụng bị giết trên giường thời sợ lắm mới la hoảng lên. Kế thấy TấnBảo vào bèn chỉ cho nó coi. Tấn Bảo thấy mình giết lầm Thể Phụng thời hốihận quá song ráng trấn tĩnh. Bấy giờ người trong nhà đều hay việc biến, đến tựu lại đông nghịt.Trịnh Thị bàn nên cho mẹ của Thể Phụng là Mã Thị nhiều tiền để êmchuyện ấy. Tần Viên ngoại bằng lòng, bèn sai Tấn Bảo đi mời Mã Thị. TấnBảo tới nhà Mã Thị nói rằng: Tần Viên ngoại hãm hiếp Thể Phụng chẳngđược toại lòng nên giết đi. Rồi xúi Mã Thị xuống huyện Nhân Hòa cáo vớiquan huyện là Kim Tất Chánh. Vì vậy án ấy phát giác ra, quan huyện tớinghiệm thấy quả Thể Phụng bị chém đứt cổ mà chết, liền bắt Tần Xương vềhuyện, liệm thi thể Thể Phụng đem theo. Kim huyện quan thăng đường đem Mã Thị ra hỏi qua một lượt, rồicho xuống, kêu Tần Xương ra hỏi: Tại sao ngươi giết Thể Phụng?. TầnXương thưa: Vì tôi dụ nó vào phòng quyết lòng giam hãm, nó không chịunên tôi giận giết đi, xin quan tòa chiếu tội gia hình tiểu dân khỏi oán. SaoTần Xương khai lạ như vậy? Bởi vì Tần Xương không lẽ nói mình bỏ phòng đi lại an ủi với vợ, lạisợ huyện quan hỏi vì sao thời ló tới việc Bích Thiềm, ló việc Bích Thiềmthời e xấu hổ tới vợ lớn vợ bé, mà mình cũng có tội. Lại vị tiên sinh họ Đỗkia cũng lụy nữa. Chẳng thà chịu ngay như vậy, có thể ơn thỏa hơn. Kim Tất Chánh thấy Tần Xương khai như vậy có ý nghi bèn hỏi:Ngươi giết Thể Phụng rồi, giấu dao ở đâu? Tần Xương đáp: Lúc ấy lậtđật tôi quăng ở đâu không nhớ được. Tất Chánh nghe lời nói lôi thôi nhưvậy lại càng nghi nhiều, liền đình án ấy lại, dạy giam Tần Xương vào ngục. Tần Xương trong ngục cũng yên lòng, vì việc nhà nhờ có Trịnh phunhân lo liệu giúp cho, lại thỉnh thoảng lén đưa thư về cậy Đỗ Ung chăm sócnhững công việc ngoài. Còn Trịnh phu nhân thời cắt bọn Tấn Bảo, Chiêu Tài,Tấn Lộc, Tấn Hĩ thay phiên vào ngục hầu hạ Tần Xương. Ngày nọ hòa thượng Tịnh phu, nhân cớ đi ra ngoài quyên góp tiềnhương khói nhà Phật, bèn lại Tần Gia trang thăm Đỗ Ung. Khi tới cửa ngõ,gặp Tấn Bảo bèn hỏi: Có Viên ngoại ở nhà hay không? Đỗ tiên sinh mạnhgiỏi chứ?. Tấn Bảo đáp: “Ối, sư phụ hỏi Đỗ tiên sinh làm gì, người ấykhông tử tế, ở đây lại tư thông với bà chủ tôi, bị Viên ngoại biết được rầycho nên lòng oán hận, bàn bạc với bà chủ tôi thế nào, giết chết Thể Phụngrồi vu cho Viên ngoại gian hiếp chẳng được mà giết người, vì vậy Viênngoại bị khốn tại lao, tôi phải tới đó hầu hạ. Nói rồi giả bộ như thường, bỏđi một mạch. Hòa thượng nghe nói kinh hãi, vội trở lại chùa, vừa đi vừamắng Đỗ Ung chẳng ngớt. Về chùa đem chuyện ấy thuật cho Bắc Hiệp Âu Dương Xuân nghe.Bắc Hiệp nói: “Theo mắt tôi xem thời Đỗ Ung quyết không phải là người thếấy, e cho Tần Viên ngoại có điều chi mờ ám chăng?”. Tịnh Tu nghe nóichẳng vui mà rằng: Bần tăng vẫn biết Tần Viên ngoại nhiều, trọn đời khônglàm điều ác, sao lại gặp tai họa như vậy. Ghét thay! Tên Đỗ Ung thật là đứabất nhân!. Nói dứt lời bỏ đi ra nhà sau. Bắc Hiệp nghĩ thầm rằng: Chuyện này chắc có điều oan uổng, vậy tối ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
thất hiệp ngũ nghĩa truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaGợi ý tài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 288 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 281 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 111 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 109 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 103 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 97 0 0 -
2 trang 78 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 60 0 0 -
378 trang 41 0 0