Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Tám
Số trang: 7
Loại file: pdf
Dung lượng: 170.89 KB
Lượt xem: 14
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Nói về Công Tôn Sách về tới phủ Khai Phong, vào ra mắt Bao Công, thuật rõ đuôi đầu những việc mình vừa do thám được. Bao Công nghe qua mừng rỡ bội phần, thầm khen Công Tôn Sách là người có học. Tướng Công sai Bao Hưng bày tiệc rượu khoản đãi và truyền sai dịch đi đòi Vưu Cẩu Nhi. Chẳng bao lâu chúng đem Vưu Cẩm Nhi về phủ, Bao Công liền thăng đường, kêu vào trước mặt hỏi rằng: "Mi phải là Vưu Cẩu Nhi đó chăng?" Cẩu Nhi đáp phải. Bao Công nói tiếp:...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Tám Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Tám Đoán oan án, được lên Học sĩ, Tâu chẩn bần, ra xét Trần Châu Nói về Công Tôn Sách về tới phủ Khai Phong, vào ra mắt Bao Công,thuật rõ đuôi đầu những việc mình vừa do thám được. Bao Công nghe quamừng rỡ bội phần, thầm khen Công Tôn Sách là người có học. Tướng Côngsai Bao Hưng bày tiệc rượu khoản đãi và truyền sai dịch đi đòi Vưu Cẩu Nhi. Chẳng bao lâu chúng đem Vưu Cẩm Nhi về phủ, Bao Công liềnthăng đường, kêu vào trước mặt hỏi rằng: Mi phải là Vưu Cẩu Nhi đóchăng? Cẩu Nhi đáp phải. Bao Công nói tiếp: Có hồn oan của Trương HữuĐạo tới cáo tại bản phủ nói rằng mi và chủ mi là Trần Đại Hộ định mưu giếtnó, Đại Hộ giết người để tư thông với vợ người, thời không nói chi đến.Nhưng mi nghe lời người ta mà làm ác, chắc cũng vì ham tiền, ham tiền màchỉ ham ít như mi thời uổng lắm. Nghe nói Đại Hộ bảo mi làm xong việc ấyrồi cho sáu mẫu đất, mà bây giờ nó không cho, đó là sự ức của mi. Vậy micứ thật khai ngay, bản quan sẽ vì mi mà xét đoán và cứu gỡ cho khỏi tội”.Cẩu Nhi nghe nói oan hồn tố cáo thì sợ. Lại nghe Bao công hứa vì mình màxét việc cho đất và cứu cho khỏi tội, thì hả dạ lắm, liền khai rằng: Nguyênchủ nhân tôi là Trần Ứng Trực có giao tình với vợ Trương Hữu Đạo là LưuThị. Ngày nọ bị Trương Hữu Đạo gặp, may thoát được về nhà, lo nghĩphương kế để giết Hữu Đạo, cho rảnh tay mới hả lòng thỏa dạ. Ông ta mớikêu tiểu nhân bảo phải giúp một chuyện. Tiểu nhân hỏi, thời ông nói kiếmcon thi qui, tiểu nhân hỏi: Thi qui hình đáng ra sao, ở đâu có?. Ông nóihình như con kim đầu trùng, hay ở trong mấy huyệt mả, khi nào thây ngườichết tiêu hết rồi mà cái óc còn thời trong ấy có con thi qui. Tiểu nhân nghenói thấy chuyện khó, không chịu, ông liền lấy hai thoi bạc trao cho, và hứanếu tìm được thời ông sẽ cho thêm sáu mẫu ruộng. Việc ấy ông sai đâu, tiểunhân làm đó chớ thật lòng không muốn chút nào. Vậy ban ngày ông cho tiểunhân ngủ, dưỡng tinh thần, tối đi đào kiếm cực nhọc mất mười lăm mười sáuđêm mới được một con, đem về phơi khô tán mạt, hoặc trà hoặc cơm mà rắcvào một chút, ai ăn phải liền phát chứng đau bụng mà chết ngay. Nếu tìmkiếm trong mình không thấy dấu vết gì cả, duy coi cho kỹ thời mới thấydưới mí mắt có rựng rựng điểm máu bầm mà thôi. Khi tiểu nhân làm trònbổn phận, không biết chủ nhân dùng để làm gì. Cách ít hôm nghe nóiTrương Hữu Đạo đã chết, tiểu nhân nghĩ chắc là giống độc đó hại y, ăn nănkhông kịp. Chuyện có bao nhiêu, tiểu nhân đã khai hết rồi, lạy lão gia kiếmcách cứu giùm tính mạng”. Bao Công nghe xong, truyền bảo thơ lại đem tờcung bắt Cẩu Nhi điểm chỉ vào rồi xuất trát đòi Trần Ứng Trực, lại dặn CẩuNhi rằng: Chừng Trần Đại Hộ chủ mi tới, mi cứ ra mặt đối chất, bề gì có tađừng lo”, Cẩu Nhi dạ dạ vâng lời. Bao Công lại sai đòi mẹ con Vưu lão vàLưu Thị (vợ Trương Hữu Đạo). Chẳng bao lâu Trần Ứng Trực tới, Bao Công thăng đường hỏi rằng:Trần Ứng Trực, vì sao mi giết Trương Hữu Đạo cứ thật khai ngay đi”. TrầnỨng Trực nghe hỏi run rẩy đáp rằng: Thiệt tôi không làm điều ấy, lạy lãogia xin thương”. Bao Công vỗ án hét lớn rằng: Mi thật gan lớn, dám lẻomép chối, tả hữu đâu đem Cẩu Nhi ra đây đối chất”. Trần Ứng Trực xám cảmặt cuống quýt nói rằng: Việc tư thông với Lưu Thị thời có, còn việc giếtHữu Đạo thì quả không, xin thượng quan chớ nghe lời Cẩu Nhi mà hại oanngười lương thiện “. Bao Công cả giận kêu tả hữu đem hình cụ lên. Tả hữudạ rân, khiêng ra ba khúc cây để trước công đường, Ứng Trực đã lạnh lòngsốt ruột nói rằng: Lạy thượng quan, để tôi khai, xin khai cho khỏi hình cụ “.Nói rồi khai y như lời Cẩu Nhi và thêm rằng: Lúc được độc dược ấy tôi liềnđưa cho Lưu Thị, dặn rưới vào cơm cho Trương Hữu Đạo ăn, y ăn rồi thờichết mà mình không có thương tích “. Bao Công nghe rồi bắt Ứng Trực kýtờ cung xung. Sau đó Lưu Thị và mẹ con Vưu lão bà tới. Bao Công dạy dắt Lưu Thị vào trước. Lưu Thị tưởng chuyện đã ổnthỏa rồi, nên đi vào coi bộ vui vẻ tự đắc lắm, đến khi thấy mặt Trần ỨngTrực thì má hồng chẳng nhuộm mà thâm, mày liễu chưa chà đã rủ. BaoCông không cần hỏi tới, dạy kêu Trần Ứng Trực đối chất. Trần Ứng Trựcngó Lưu Thị khóc rằng: Chuyện bí mật mà tôi bảo nàng làm đó, tưởngkhông ai hay, thời mình được vui vẻ cùng nhau yên hưởng khoái lạc, ai dèhồn oan Trương Hữu Đạo đã tới tố ở cửa quan, việc đã bại lộ còn giấu giếmlàm chi. Tôi đã cung rồi, thôi nàng cũng khai ngay cho khỏi da tan thịt nát”.Lưu Thị nghe qua mắng rằng: Oan gia, khéo hại ai vậy?. Chưa dứt lời, bịBao Công hét một tiếng. Lưu Thị cúi đầu suy nghĩ hồi lâu rồi khai rằng:Thôi, Trần lang cũng khai rồi, còn gì mà chối. Dạ, thượng quan, giết chồngthiếp án kia thiếp chịu, còn chuyện Trương Trí Nhân chòng ghẹo mà thiếpkhai trước đó là nói xấu cho người, chớ thật không có “. Bao Công liền biểuký tờ cung, rồi cho kêu mẹ con Vưu lão bà lên. Vưu Thị khóc tỏ các lẽkhông sai một lời và thêm rằng: Bây giờ mẹ con tôi không biết lấy gì làmkế sinh nhai, chỉ còn mong ở sáu mẫu đất của Trần Đại Hộ hứa cho, và cógiấy của dâu tôi đây, xin thượng quan minh xét “. Nói rồi móc trong tay áora một tờ giấy đưa cho Bao Công. Bao Công xem bút tích của Công TônSách thời cười thầm, rồi ngó Trần Ứng Trực hỏi: Mi có hứa cho mẹ conVưu lão bà ruộng đất, sao không cho, vậy bằng lòng hay không?. Ứng Trựcchịu bằng lòng. Bao Công liền giao việc ấy cho huyện quan lo liệu, rồi lênán lăng trì Lưu Thị, trảm Trần Ứng Trực, xử giảo Vưu Cẩu Nhi nhưng còncho án treo. Sau đó Bao công lấy giấy giao cho Công Tôn Sách viết sớ tấu. CôngTôn Sách viết xong, thấy Bao Hưng cầm lại một tờ tấu văn nói rằng: Tướngcông tôi bảo đem tờ này lại cho ông, dặn gài chung với mấy cái đó, sángđem dâng cho Thiên tử. Công Tôn Sách tiếp lấy xem, bất giác đổ mồ hôi,bụng phập phồng. Ngày sau, Bao Công mặc đồ triều phục, tay cầm tấu văn, vào điện lạyvua, miệng tung hô vạn tuế, rồ ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Tám Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Tám Đoán oan án, được lên Học sĩ, Tâu chẩn bần, ra xét Trần Châu Nói về Công Tôn Sách về tới phủ Khai Phong, vào ra mắt Bao Công,thuật rõ đuôi đầu những việc mình vừa do thám được. Bao Công nghe quamừng rỡ bội phần, thầm khen Công Tôn Sách là người có học. Tướng Côngsai Bao Hưng bày tiệc rượu khoản đãi và truyền sai dịch đi đòi Vưu Cẩu Nhi. Chẳng bao lâu chúng đem Vưu Cẩm Nhi về phủ, Bao Công liềnthăng đường, kêu vào trước mặt hỏi rằng: Mi phải là Vưu Cẩu Nhi đóchăng? Cẩu Nhi đáp phải. Bao Công nói tiếp: Có hồn oan của Trương HữuĐạo tới cáo tại bản phủ nói rằng mi và chủ mi là Trần Đại Hộ định mưu giếtnó, Đại Hộ giết người để tư thông với vợ người, thời không nói chi đến.Nhưng mi nghe lời người ta mà làm ác, chắc cũng vì ham tiền, ham tiền màchỉ ham ít như mi thời uổng lắm. Nghe nói Đại Hộ bảo mi làm xong việc ấyrồi cho sáu mẫu đất, mà bây giờ nó không cho, đó là sự ức của mi. Vậy micứ thật khai ngay, bản quan sẽ vì mi mà xét đoán và cứu gỡ cho khỏi tội”.Cẩu Nhi nghe nói oan hồn tố cáo thì sợ. Lại nghe Bao công hứa vì mình màxét việc cho đất và cứu cho khỏi tội, thì hả dạ lắm, liền khai rằng: Nguyênchủ nhân tôi là Trần Ứng Trực có giao tình với vợ Trương Hữu Đạo là LưuThị. Ngày nọ bị Trương Hữu Đạo gặp, may thoát được về nhà, lo nghĩphương kế để giết Hữu Đạo, cho rảnh tay mới hả lòng thỏa dạ. Ông ta mớikêu tiểu nhân bảo phải giúp một chuyện. Tiểu nhân hỏi, thời ông nói kiếmcon thi qui, tiểu nhân hỏi: Thi qui hình đáng ra sao, ở đâu có?. Ông nóihình như con kim đầu trùng, hay ở trong mấy huyệt mả, khi nào thây ngườichết tiêu hết rồi mà cái óc còn thời trong ấy có con thi qui. Tiểu nhân nghenói thấy chuyện khó, không chịu, ông liền lấy hai thoi bạc trao cho, và hứanếu tìm được thời ông sẽ cho thêm sáu mẫu ruộng. Việc ấy ông sai đâu, tiểunhân làm đó chớ thật lòng không muốn chút nào. Vậy ban ngày ông cho tiểunhân ngủ, dưỡng tinh thần, tối đi đào kiếm cực nhọc mất mười lăm mười sáuđêm mới được một con, đem về phơi khô tán mạt, hoặc trà hoặc cơm mà rắcvào một chút, ai ăn phải liền phát chứng đau bụng mà chết ngay. Nếu tìmkiếm trong mình không thấy dấu vết gì cả, duy coi cho kỹ thời mới thấydưới mí mắt có rựng rựng điểm máu bầm mà thôi. Khi tiểu nhân làm trònbổn phận, không biết chủ nhân dùng để làm gì. Cách ít hôm nghe nóiTrương Hữu Đạo đã chết, tiểu nhân nghĩ chắc là giống độc đó hại y, ăn nănkhông kịp. Chuyện có bao nhiêu, tiểu nhân đã khai hết rồi, lạy lão gia kiếmcách cứu giùm tính mạng”. Bao Công nghe xong, truyền bảo thơ lại đem tờcung bắt Cẩu Nhi điểm chỉ vào rồi xuất trát đòi Trần Ứng Trực, lại dặn CẩuNhi rằng: Chừng Trần Đại Hộ chủ mi tới, mi cứ ra mặt đối chất, bề gì có tađừng lo”, Cẩu Nhi dạ dạ vâng lời. Bao Công lại sai đòi mẹ con Vưu lão vàLưu Thị (vợ Trương Hữu Đạo). Chẳng bao lâu Trần Ứng Trực tới, Bao Công thăng đường hỏi rằng:Trần Ứng Trực, vì sao mi giết Trương Hữu Đạo cứ thật khai ngay đi”. TrầnỨng Trực nghe hỏi run rẩy đáp rằng: Thiệt tôi không làm điều ấy, lạy lãogia xin thương”. Bao Công vỗ án hét lớn rằng: Mi thật gan lớn, dám lẻomép chối, tả hữu đâu đem Cẩu Nhi ra đây đối chất”. Trần Ứng Trực xám cảmặt cuống quýt nói rằng: Việc tư thông với Lưu Thị thời có, còn việc giếtHữu Đạo thì quả không, xin thượng quan chớ nghe lời Cẩu Nhi mà hại oanngười lương thiện “. Bao Công cả giận kêu tả hữu đem hình cụ lên. Tả hữudạ rân, khiêng ra ba khúc cây để trước công đường, Ứng Trực đã lạnh lòngsốt ruột nói rằng: Lạy thượng quan, để tôi khai, xin khai cho khỏi hình cụ “.Nói rồi khai y như lời Cẩu Nhi và thêm rằng: Lúc được độc dược ấy tôi liềnđưa cho Lưu Thị, dặn rưới vào cơm cho Trương Hữu Đạo ăn, y ăn rồi thờichết mà mình không có thương tích “. Bao Công nghe rồi bắt Ứng Trực kýtờ cung xung. Sau đó Lưu Thị và mẹ con Vưu lão bà tới. Bao Công dạy dắt Lưu Thị vào trước. Lưu Thị tưởng chuyện đã ổnthỏa rồi, nên đi vào coi bộ vui vẻ tự đắc lắm, đến khi thấy mặt Trần ỨngTrực thì má hồng chẳng nhuộm mà thâm, mày liễu chưa chà đã rủ. BaoCông không cần hỏi tới, dạy kêu Trần Ứng Trực đối chất. Trần Ứng Trựcngó Lưu Thị khóc rằng: Chuyện bí mật mà tôi bảo nàng làm đó, tưởngkhông ai hay, thời mình được vui vẻ cùng nhau yên hưởng khoái lạc, ai dèhồn oan Trương Hữu Đạo đã tới tố ở cửa quan, việc đã bại lộ còn giấu giếmlàm chi. Tôi đã cung rồi, thôi nàng cũng khai ngay cho khỏi da tan thịt nát”.Lưu Thị nghe qua mắng rằng: Oan gia, khéo hại ai vậy?. Chưa dứt lời, bịBao Công hét một tiếng. Lưu Thị cúi đầu suy nghĩ hồi lâu rồi khai rằng:Thôi, Trần lang cũng khai rồi, còn gì mà chối. Dạ, thượng quan, giết chồngthiếp án kia thiếp chịu, còn chuyện Trương Trí Nhân chòng ghẹo mà thiếpkhai trước đó là nói xấu cho người, chớ thật không có “. Bao Công liền biểuký tờ cung, rồi cho kêu mẹ con Vưu lão bà lên. Vưu Thị khóc tỏ các lẽkhông sai một lời và thêm rằng: Bây giờ mẹ con tôi không biết lấy gì làmkế sinh nhai, chỉ còn mong ở sáu mẫu đất của Trần Đại Hộ hứa cho, và cógiấy của dâu tôi đây, xin thượng quan minh xét “. Nói rồi móc trong tay áora một tờ giấy đưa cho Bao Công. Bao Công xem bút tích của Công TônSách thời cười thầm, rồi ngó Trần Ứng Trực hỏi: Mi có hứa cho mẹ conVưu lão bà ruộng đất, sao không cho, vậy bằng lòng hay không?. Ứng Trựcchịu bằng lòng. Bao Công liền giao việc ấy cho huyện quan lo liệu, rồi lênán lăng trì Lưu Thị, trảm Trần Ứng Trực, xử giảo Vưu Cẩu Nhi nhưng còncho án treo. Sau đó Bao công lấy giấy giao cho Công Tôn Sách viết sớ tấu. CôngTôn Sách viết xong, thấy Bao Hưng cầm lại một tờ tấu văn nói rằng: Tướngcông tôi bảo đem tờ này lại cho ông, dặn gài chung với mấy cái đó, sángđem dâng cho Thiên tử. Công Tôn Sách tiếp lấy xem, bất giác đổ mồ hôi,bụng phập phồng. Ngày sau, Bao Công mặc đồ triều phục, tay cầm tấu văn, vào điện lạyvua, miệng tung hô vạn tuế, rồ ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
thất hiệp ngũ nghĩa truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaGợi ý tài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 288 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 281 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 111 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 109 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 103 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 97 0 0 -
2 trang 78 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 60 0 0 -
378 trang 41 0 0