Danh mục

Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Tám Mươi Bốn

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 113.36 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bạch Ngọc Đường về đến viện Tuần án, ra mắt Nhan đại nhân thuật rõ chuyện thủy quái. Nhan đại nhân liền thăng đường đem thủy quái giả ra tra. Thời là mười ba tên thủy khấu (ăn cướp trên mặt nước) tụ tập tại miếu Tam Hoàng, ban ngày cướp giật thuyền qua lại, tối giả thủy quái chụp giật của cải của dân chúng trên đê Xích. Bạch Ngọc Đường lại thuật lời hương lão đã nói chỗ xoáy nọ. Công Tôn Sách nghe nói như vậy nghĩ thầm rằng: "Chắc là có chỗ nào bị ngăn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Tám Mươi Bốn Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Tám Mươi Bốn Công Tôn Sách dò nước gặp Mao Sanh, Tưởng Trạch Trường lội hồ bắt Ngô Khấu Bạch Ngọc Đường về đến viện Tuần án, ra mắt Nhan đại nhân thuậtrõ chuyện thủy quái. Nhan đại nhân liền thăng đường đem thủy quái giả ratra. Thời là mười ba tên thủy khấu (ăn cướp trên mặt nước) tụ tập tại miếuTam Hoàng, ban ngày cướp giật thuyền qua lại, tối giả thủy quái chụp giậtcủa cải của dân chúng trên đê Xích. Bạch Ngọc Đường lại thuật lời hươnglão đã nói chỗ xoáy nọ. Công Tôn Sách nghe nói như vậy nghĩ thầm rằng:Chắc là có chỗ nào bị ngăn lấp, nên thế nước ứ dội làm cho tràn ngập cácnơi, vậy phải tra xét cho kỹ rồi khai đào cho thông, mới mong cứu đượcnạn. Nghĩ xong tỏ ý với Nhan tuần án xin ngày mai đi dò xem thế nước.Nhan đại nhân chấp thuận. Bạch Ngọc Đường lại nói: Đã có thủy khấu, ắtphải viện Tứ ca tôi trị nó mới xong. Nhan đại nhân nhận lời, liền viết sớ tâulên Thiên tử, xin phủ Khai Phong phái Tưởng Bình tới giúp sức. Ngày sau Nhan đại nhân phái hai viên Thiên tổng là Hoàng Khai vàThanh Bình cùng tám tên thủy thủ chèo hai chiếc thuyền cho Công Tôn Sáchđi xem thế nước. Đi chẳng bao lâu, Thanh Bình hớt hải chạy về báo rằng:Chúng tôi theo Công Tôn tiên sinh tới chỗ nước xoáy, chúng tôi cản khôngcho đi tới, Công Tôn tiên sinh không nghe nên thuyền bị chìm, ngài vàHoàng Khai mất tăm dạng, chúng tôi cứu không kịp, mau trở về báo cho đạinhân hay. Nhan đại nhân nghe nói thất kinh hỏi rằng: Chỗ ấy bây giờ cóthuyền bè qua lại không?. Thanh Bình thưa: ”Trước kia thì có, song từ khixảy ra những chuyện nguy hiểm chìm đắm, thì thuyền bè sợ hãi nên khôngdám qua lại nữa. Nhan đại nhân nghe nói buồn lắm, sai quân đem thuyềnđến mò kiếm thi thể mà thôi. Kiếm trót ngày mà không thấy tung tích gì,khoanh tay đợi Tưởng Thạch Trường tới. Mấy hôm sau Tưởng Bình tới, Nhan đại nhân kể lại chuyện Công TônSách và Hoàng Khai bị chìm tại chỗ nước xoáy ở Triền Noa và lời của tênthủy khấu cung khai rằng còn đồ đảng mười hai đứa tụ tập tại miếu TamHoàng cho Tưởng Bình nghe. Hôm sau, Tưởng Bình bảo Thanh Bình chèo thuyền đưa mình tớiTriền Noa. Thanh Bình thấy Tưởng gia ốm yếu thời nghĩ thầm rằng: Ngườinhư vầy mà bắt sao cho được quái vật, chẳng qua đem thịt mà nạp miệnghùm thôi. Mải nghĩ như vậy, thuyền đã tới nơi, nước xoáy ầm ầm, thấy màsởn gáy. Tưởng gia tay cầm giáo, mình mặc đồ lội nước rất gọn đứng dậy cogiò nhảy đùng xuống nước, không còn thấy tăm dạng ở đâu. Tưởng Bình đi dưới nước, mở mắt ra xem, thấy xa xa đi lại có mộtngười, mình mặc lốt da, tay cầm chùy sắt, mò mò đi tới. Tưởng Bình địnhchắc người ấy lội nước không mở mắt được, bèn cho một mũi giáo vàohông, người ấy chết liền. Tưởng Bình đi lần tới đâm luôn hai người như vậynữa, rồi đi ước ba dặm thời tới bờ, bèn nhảy lên, thấy có một tòa miếu, trênngạch có tấm biển đề Tam Hoàng miếu”. Tưởng Bình len lén đi vào, khôngthấy bóng người thấp thoáng, thẳng tới nhà bên trong nghe có tiếng rên hùhù, bèn bước tới xem, thời là một ông sãi bị ốm. Ông sãi ấy vừa thấy Tưởng Bình lật đật nói rằng: “Tôi không biết việcgì, đó là bọn học trò tôi thả vị tiên sinh và Thiên Tổng rồi trốn đi, để họa lạicho tôi đó xin lão gia dung mạng!”. Tưởng Bình nghe lời nói, có thể dò ramanh mối được, bèn hỏi: ”Tôi vì cứu vị tiên sinh ấy mà tới, vậy người đã bịhại chưa?. Ông sãi nói: Vậy ngài là quan viên đây sao? Xin thứ lỗi cho tôi.Nguyên mấy ngày trước có hai người chìm thuyền tại Triền Noa, bọn thủykhấu mò vớt đem về cứu sống, nhìn ra thời một người là viên Thiên tổng họHoàng, còn hỏi người nọ là Công Tôn tiên sinh vâng chỉ Thiên tử đi trị thủy.Bọn thủy khấu nghe vậy, liền giao hai người cho học trò tôi giữ, rồi để lại bangười cướp giật thuyền buôn qua lại, còn bao nhiêu đều đi lên Tương DươngVương thông báo, hoặc giết cả hai người hay là đem nạp cho Phi Xoa Tháibảo Chung Hùng. Khi chúng nó đi rồi, tôi bàn bạc với học trò thả hai ngườiấy đi và bảo nó trốn để tôi ở lại liều mạng cho chúng nó giết đánh gì tự ý.Tưởng Bình gật đầu và tỏ ít lời cảm ơn, rồi hỏi: Người đầu mục của nó têngì?. Ông sãi nói: Nghe nó tự xưng là Trấn Hải Giao Ngô Trạch. Tưởnggia hỏi: Còn vị tiên sinh và Thiên tổng đi ngả nào, ông biết không. Ông sãinói: “Chỗ chúng tôi ở đây hoang vắng lắm, một mặt trông ra biển, một mặtdựa vào non, chỉ có một con đường đi rất khúc khuỷu quanh co, ước mườidặm tới một chỗ kêu là Loa Sư Loan, tới chỗ đó mới có nhà người ở”.Tưởng gia hỏi: Từ đây lại Loa Sư Loan có thể đi đường thủy được không?.Ông sãi nói: Được và gần lắm, ước vài dặm thôi!”. Tưởng Bình hỏi:“Chừng nào bọn thủy khấu về đây?. Ông sãi nói: “Ước vài ngày thời nó vềtới. Tưởng Bình hỏi xong lai lịch rồi nói Vậy ông nên yên dạ, mai này sẽcó quan binh tới bắt chúng nó, ông khôn ...

Tài liệu được xem nhiều: