Thời gian trôi nhanh, cuộc đại chiến giữa một người và hơn trăm mã tặc đã là chuyện quá khứ ba năm trước, Tần Vũ từ một đứa bé tám tuổi cắn răng khổ tu biến thành một ngoại công cao thủ mười sáu tuổi, mười sáu tuổi tại Tiềm Long đại lục đã được coi là trưởng thành. Tiểu Lộ thụ trọng thương, được Tần Vũ đưa về Vân Vụ sơn trang liệu dưỡng, Thiết Sơn cũng được đưa tới Vân Vụ sơn trang, cùng với các cao thủ tại Vân Vụ sơn trang tu luyện, hai người phụ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bát Niên Hậu Đích Tần VũBát Niên Hậu Đích Tần Vũ (1) Thời gian trôi nhanh, cuộc đại chiến giữa một người và hơn trăm mã tặc đã làchuyện quá khứ ba năm trước, Tần Vũ từ một đứa bé tám tuổi cắn răng khổ tu biếnthành một ngoại công cao thủ mười sáu tuổi, mười sáu tuổi tại Tiềm Long đại lụcđã được coi là trưởng thành. Tiểu Lộ thụ trọng thương, được Tần Vũ đưa về Vân Vụ sơn trang liệu dưỡng,Thiết Sơn cũng được đưa tới Vân Vụ sơn trang, cùng với các cao thủ tại Vân Vụsơn trang tu luyện, hai người phụ mẫu đều đã mất, cũng yên tâm ở lại Vân Vụ sơntrang, chỉ là thỉnh thoảng vẫn hay về thôn thăm hỏi. Gió thổi vi vu, cuộn nhữngchiếc lá rơi, nơi đại môn Vân Vụ sơn trang, hai người thủ vệ đang cười nói. Tiểu Thiên, lần này ra ngoài tam điện hạ dường như đã đi được nửa tháng chưavề nhỉ? Một đại hán cao to đã có tuổi nhìn một thủ vệ khoảng hơn hai mươi tuổi nói. Người thủ vệ trẻ gật đầu cười: Ba năm trước đây sau khi trở về tam điện hạ thường hay ra ngoài, mỗi lần rangoài mười ngày nửa tháng cũng bình thường. Chỉ là tam điện hạ thực sự là ngườinỗ lực tu luyện, mỗi lần từ ngoài về lại sơn trang đều luyện tập suốt ngày. Nói xong, người thủ vệ trẻ tuổi cảm thán. Người đứng tuổi gật đầu nói: Tiểu Thiên, đấy là ngươi không biết, ngươi mới tới có mấy năm, không biếttam điện hạ huấn luyện khắc khổ thế nào. Lúc tam điện hạ tám tuổi đã huấn luyệnkhủng khiếp thế, làm cho chúng ta không dám nhìn. Tám tuổi, ngươi không tưởngtượng được, trẻ con tám tuổi các nhà khác còn vui chơi, tam điện hạ lại từ bìnhminh đến tối mịt huấn luyện, so với Liệt Hổ quân còn tàn khốc hơn nhiều! Người trẻ tuổi gật đầu. Tinh binh thủ vệ của Vân Vụ sơn trang, từ đầu đã quí mến tiểu Tần Vũ, nhưngcùng với cực hạn huấn luyện của Tần Vũ, bọn tinh binh thủ vệ cùng người làmcàng bội phục Tần Vũ, ba năm gần đây, Trấn Đông vương Tần Đức chỉ tới VânVụ sơn trang một lần. Tiểu Thiên, xem kìa, tam điện hạ về rồi! Người thủ vệ đứng tuổi ánh mắt đột nhiên sáng lên, chỉ lên trời nói, đồng thờingười trẻ tuổi cũng ngẩng đầu nhìn. Phía trên không trung, một con hắc ưng lớn dang cánh, hắc ứng đó so với nhữngcon ưng bình thường to hơn nhiều, đầu có một nhúm lông mầu vàng như hình tiasét, ánh mắt sắc như dao dọi xuống khắp nơi, cánh đập làm không khí rung độngkinh người, móng vuốt ánh lên vẻ lạnh lẽo, không một ai hoài nghi độ sắc của nó.Hắc ưng to lớn như thế, có thể từ đất đưa người lên cao. Trên mình hắc ưng, một thanh niên vận hắc y ngồi khoanh chân, chỉ là hắc ưngbay quá cao, trong một lúc không thể nhìn rõ khuôn mặt người thanh niên đó. Đột nhiên, cự đại hắc ưng lao xuống, người thanh niên cũng đứng lên trên lưnghắc ưng, lúc này thủ vệ phía dưới hoàn toàn nhìn rõ khuôn mặt thanh niên, ngườinày cao khoảng trên dưới mét tám, đường nét khuôn mặt phân minh, luôn luôntươi cười thân thiện. Trên thân hắn chỉ vận một thứ hộ tâm mầu đen và một chiếcquần dài cũng mầu đen, hộ tâm mầu đen không che nổi cơ bắp toàn thân. Tiểu Hắc, ngươi tự đi tìm thức ăn đi. Thanh niên vỗ vào sau cổ hắc ưng nói, từ trên cao cả trăm mét, thanh niên độtnhiên nhẩy từ lưng ưng vút xuống đất, thân hình nhanh như chớp, lúc chạm tớiđất, tốc độ nhanh như vậy không ngờ lại không gây ra một tiếng động nào. Bái kiến tam điện hạ! Hai người thủ vệ lập tức quỳ xuống cung kính nói. Lam thúc, A Thiên, hôm nay hai người trực ban à, ta vào trước, nói chuyệnsau. Tần Vũ nhìn hai người thủ vệ cười, cũng không bảo thủ vệ không quỳ, hắn cũnghiểu, đây là quy củ của vương phủ. Tần Vũ đi thẳng tới Tây uyển, trên đườngngười làm nhìn thấy Tần Vũ đều rất vui mừng. Ha ha, khổ tu bên ngoài, thực ra còn không thoải mái bằng ở trong sơn trang. Tần Vũ cởi hộ tâm, bồng! ném xuống mặt đất, hộ tâm rơi xuống đất khôngngờ lại vang lên tiếng động lớn, phảng phất như sắt rơi. Hộ tâm này là ‘Hắc Kim ti’ làm thành, cực kỳ nặng, hắc kim cực kỳ trân quý sovới vàng còn quý hơn trăm lần, mời luyện khí cao thủ làm hắc kim thành chỉ, sauđó dệt thành hộ tâm. Hắc kim hộ tâm này nặng một trăm cân là một bảo vật vô giá,lần trước Tần Đức tới Vân Vụ sơn trang đã đưa cho Tần Vũ. Hắc kim hộ tâm,không chỉ bảo vệ thân thể mà còn là một trang bị huấn luyện phụ trọng cực tốt,Tần Vũ tất nhiên là rất cao hứng nhận. Bỏ hộ thủ ở hai tay cùng hộ cước, Tần Vũcảm thấy toàn thân nhẹ nhàng. Một đôi huyền thiết hộ thủ, một đôi hộ cước, thêm vào hắc kim hộ tâm, trọnglượng đạt tới ba trăm cân, dù lúc khổ tu hay đi ngủ Tần Vũ cũng không cởi ra. Lúcnày muốn xuống ôn tuyền tẩy rửa, bỏ ba trăm cân phụ trọng ra, Tần Vũ cực kỳthoải mái. Ha ha, ôn tuyền, ta nhớ ngươi quá! Tần Vũ ha hả cười lớn, cởi áo lộ ra nửa thân hình cường tráng rồi bước xuốngôn tuyền. Ha, sảng khoái quá. Tần Vũ thoải mái hít sâu một hơi, ôn tuyền trong Vân Vụ sơn trang tuy có khảnăng thần kỳ cải biến thể chất, nhưng Tần Vũ thường xuyên ngâm mình từ bé, bâygiờ cũng không còn c ải thiện thể chất được, nhưng công hiệu giải trừ mệt nhọcvẫn như trước kia. Ngâm trong nư ...