Bé Gái...cuộc đời đen
Số trang: 8
Loại file: pdf
Dung lượng: 178.45 KB
Lượt xem: 8
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Một em gái không may bị ung thư giai đoạn cuối. Hằng đêm em không dám ngủ vì sợ nếu ngủ có thể thần chết sẽ đến cướp mất em đi. Thấy em quá đau khổ và tuyệt vọng, bác sĩ đã nói với em rằng, nếu mỗi ngày em gấp được một con chim bồ câu bằng giấy trắng rồi gửi đến một bạn nào đó trên khắp thế giới, khi nào gấp xong một nghìn con thì thần may mắn sẽ đến và sẽ giúp em khỏi bệnh....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bé Gái...cuộc đời đenBé Gái...cuộc đời đenMột em gái không may bị ung thư giai đoạn cuối. Hằng đêm emkhông dám ngủ vì sợ nếu ngủ có thể thần chết sẽ đến cướp mất emđi. Thấy em quá đau khổ và tuyệt vọng, bác sĩ đã nói với em rằng,nếu mỗi ngày em gấp được một con chim bồ câu bằng giấy trắng rồigửi đến một bạn nào đó trên khắp thế giới, khi nào gấp xong mộtnghìn con thì thần may mắn sẽ đến và sẽ giúp em khỏi bệnh.Tin lời bác sĩ, mỗi khi đêm đến em lại miệt mài chăm chỉ gấp những conchim thật đẹp và viết thư gửi cho các bạn. Đến đêm thứ 100, em mệt quávà thiếp đi, trên tay vẫn cầm con chim đang gấp dở, miệng vẫn nở nụcười tin tưởng thần may mắn sẽ không bỏ rơi em. Ngay đêm ấy, em đãnhẹ nhàng đi vào giấc ngủ và mãi mãi không bao giờ thức dậy…Em mắc một căn bệnh hiểm nghèo, ngay từ khi sinh ra đã bị liệt cả haichân, không cử động được, lớn lên không thể đi lại được. Mọi sinh hoạtcủa em đều ở trong bốn bức tường của một căn phòng nhỏ, trên chiếcgiường em vẫn nằm ngủ hằng ngày, hoặc trên chiếc xe lăn mỗi khi emcó nhu cầu đi lại. Đã không ít lần em tự hỏi, cuộc sống vô vị này của emsẽ còn kéo dài bao lâu nữa, những đồ vật vô tri vô giác và căn phòngchật hẹp kia sẽ còn gắn bó với em được bao lâu nữa? Mỗi lần như thếem lại khắc khoải chờ mong cái ngày em được trở về với cát bụi, linhhồn em được phiêu du ngoài vũ trụ bao la, chứ không còn phải trói buộcmãi trong cái không gian chật trội và bức bối này.Cứ như vậy, ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác, nămnày qua năm khác, em chìm đắm trong nỗi buồn đau vô cùng vô tận.Căn phòng của em ở trên tầng cao, có chiếc cửa sổ nhỏ, nhìn ra bênngoài là thành phố sôi động, nhìn xa hơn nữa thấy trời đất bao la núi nontrùng điệp. Cửa sổ ấy em luôn đóng chặt, vì em không muốn nhìn thấynhững gì đang diễn ra bên ngoài nó. Ban ngày em ngủ, ban đêm emthức. Thế giới của em bây giờ chỉ có đêm đen, đêm đen mới là thế giớicủa chính em, trong đêm đen em sẽ không phải tiếp xúc với ai, trongđêm đen em sẽ không phải nhìn thấy những gì em không muốn thấy.Ngày nào cũng vậy, người giúp việc mang cơm lên cho em, hỏi xem emthích ăn gì, thích uống gì, hay em có nhu cầu gì khác.Em có thể làm bất cứ những gì em thích, kể cả việc em phá phách,không một ai ngăn cản em.Nhiều khi em mong chờ một lời mắng mỏ mà không được. Nhưng lời anủi với em thì rất nhiều, nhiều đến mức em sợ phải nghe nó.Em bắt đầu mộng mơ, bắt đầu làm thơ, bắt đầu viết văn. Bài thơ bài vănnào của em cũng thấy có màu đen, màu đen là màu chủ đạo trong em.Màn đêm đương nhiên là đen rồi, nhưng tình yêu cũng có màu đen, mặttrời cũng đen, mặt trăng cũng đen. Em còn bảo, chỉ có màu đen mớimang lại cho em được niềm vui.Em mơ tưởng đến người yêu, người yêu luôn đến bên em nhưng emkhông nhìn thấy được vì người yêu của em cũng có màu đen, lại chỉ đếnvới em mỗi khi đêm về.Mọi người bảo, trên đời này sợ nhất là cái chết. Nhưng em không sợ, vìcái chết đưa em đến với thế giới màu đen, một thế giới màu đen vĩnhhằng mà em vẫn mỏi mòn chờ đợi.Cuộc đời thường có những biến cố làm cho người ta rẽ sang một hướngkhác. Với em, biến cố đó chính là việc em gặp tôi. Một lần em bị ốm, tôiviết thư tư vấn cho em cách dùng thuốc, chỉ đơn giản là bác sĩ tư vấncho bệnh nhân, giống như bao nhiêu lần tư vấn khác mà tôi vẫn thườnglàm mỗi khi có câu hỏi từ người bệnh hoặc từ các tờ báo gửi đến cho tôi.Bệnh của em cũng không có gì đặc biệt, nên sau khi viết lời tư vấn xongtôi nghĩ mình đã hoàn thành một nhiệm vụ, em sẽ khỏi bệnh và mọi cáilại trôi qua, tôi sẽ lại bận rộn với nhiều công việc khác. Thật bất ngờ khisáng ngày hôm sau tôi nhận được thư cám ơn của em, điều mà chưa từngmột lần xảy ra với tôi trước đó.Trong thư có đoạn em viết: Trước đây em chỉ biết duy nhất mỗi màuđen, em toàn sống trong đêm đen, nên mặt trời cũng màu đen, mặt trăngcũng màu đen, tình yêu cũng màu đen, người yêu của em cũng màu đennốt. Bác sĩ biết không, ngay khi chào đời, cái mà em được đón nhận đầutiên đấy là căn bệnh mà em đang phải mang trên người bây giờ và nócũng là màu đen. Bác sĩ là người đầu tiên đã mang đến cho em màutrắng. Những viên thuốc trắng của bác sĩ đã giúp em đẩy lui đợt bệnhvừa rồi. Hôm nay em viết thư cho bác sĩ vào ban ngày màu trắng, trongánh sáng trắng, để rồi em hình dung thấy bác sĩ với bộ Blu trắng đang cốtìm cách xoá đi những vết đen trong tâm hồn em. Như thế em đã biếtthêm được rằng, trên đời này có hai màu đen và trắng đối lập nhau. Nếunhư màu đen đã mang đến cho em nỗi buồn đau vô cùng vô tận, thì màutrắng đang dần le lói trong em chút hy vọng để em có thể có được niềmvui…Tôi bắt đầu xuất hiện trong cuộc đời em như thế.Lá thư tôi viết cho em sau đó không hề có một lời động viên an ủi nào.Tôi chỉ muốn tranh luận với em về hai màu đen trắng. Tôi nói với emrằng, màu đen và màu trắng là đối lập với nhau, nhưng nó hoà quyệnvào nhau, trong đen có trắng, t ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bé Gái...cuộc đời đenBé Gái...cuộc đời đenMột em gái không may bị ung thư giai đoạn cuối. Hằng đêm emkhông dám ngủ vì sợ nếu ngủ có thể thần chết sẽ đến cướp mất emđi. Thấy em quá đau khổ và tuyệt vọng, bác sĩ đã nói với em rằng,nếu mỗi ngày em gấp được một con chim bồ câu bằng giấy trắng rồigửi đến một bạn nào đó trên khắp thế giới, khi nào gấp xong mộtnghìn con thì thần may mắn sẽ đến và sẽ giúp em khỏi bệnh.Tin lời bác sĩ, mỗi khi đêm đến em lại miệt mài chăm chỉ gấp những conchim thật đẹp và viết thư gửi cho các bạn. Đến đêm thứ 100, em mệt quávà thiếp đi, trên tay vẫn cầm con chim đang gấp dở, miệng vẫn nở nụcười tin tưởng thần may mắn sẽ không bỏ rơi em. Ngay đêm ấy, em đãnhẹ nhàng đi vào giấc ngủ và mãi mãi không bao giờ thức dậy…Em mắc một căn bệnh hiểm nghèo, ngay từ khi sinh ra đã bị liệt cả haichân, không cử động được, lớn lên không thể đi lại được. Mọi sinh hoạtcủa em đều ở trong bốn bức tường của một căn phòng nhỏ, trên chiếcgiường em vẫn nằm ngủ hằng ngày, hoặc trên chiếc xe lăn mỗi khi emcó nhu cầu đi lại. Đã không ít lần em tự hỏi, cuộc sống vô vị này của emsẽ còn kéo dài bao lâu nữa, những đồ vật vô tri vô giác và căn phòngchật hẹp kia sẽ còn gắn bó với em được bao lâu nữa? Mỗi lần như thếem lại khắc khoải chờ mong cái ngày em được trở về với cát bụi, linhhồn em được phiêu du ngoài vũ trụ bao la, chứ không còn phải trói buộcmãi trong cái không gian chật trội và bức bối này.Cứ như vậy, ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác, nămnày qua năm khác, em chìm đắm trong nỗi buồn đau vô cùng vô tận.Căn phòng của em ở trên tầng cao, có chiếc cửa sổ nhỏ, nhìn ra bênngoài là thành phố sôi động, nhìn xa hơn nữa thấy trời đất bao la núi nontrùng điệp. Cửa sổ ấy em luôn đóng chặt, vì em không muốn nhìn thấynhững gì đang diễn ra bên ngoài nó. Ban ngày em ngủ, ban đêm emthức. Thế giới của em bây giờ chỉ có đêm đen, đêm đen mới là thế giớicủa chính em, trong đêm đen em sẽ không phải tiếp xúc với ai, trongđêm đen em sẽ không phải nhìn thấy những gì em không muốn thấy.Ngày nào cũng vậy, người giúp việc mang cơm lên cho em, hỏi xem emthích ăn gì, thích uống gì, hay em có nhu cầu gì khác.Em có thể làm bất cứ những gì em thích, kể cả việc em phá phách,không một ai ngăn cản em.Nhiều khi em mong chờ một lời mắng mỏ mà không được. Nhưng lời anủi với em thì rất nhiều, nhiều đến mức em sợ phải nghe nó.Em bắt đầu mộng mơ, bắt đầu làm thơ, bắt đầu viết văn. Bài thơ bài vănnào của em cũng thấy có màu đen, màu đen là màu chủ đạo trong em.Màn đêm đương nhiên là đen rồi, nhưng tình yêu cũng có màu đen, mặttrời cũng đen, mặt trăng cũng đen. Em còn bảo, chỉ có màu đen mớimang lại cho em được niềm vui.Em mơ tưởng đến người yêu, người yêu luôn đến bên em nhưng emkhông nhìn thấy được vì người yêu của em cũng có màu đen, lại chỉ đếnvới em mỗi khi đêm về.Mọi người bảo, trên đời này sợ nhất là cái chết. Nhưng em không sợ, vìcái chết đưa em đến với thế giới màu đen, một thế giới màu đen vĩnhhằng mà em vẫn mỏi mòn chờ đợi.Cuộc đời thường có những biến cố làm cho người ta rẽ sang một hướngkhác. Với em, biến cố đó chính là việc em gặp tôi. Một lần em bị ốm, tôiviết thư tư vấn cho em cách dùng thuốc, chỉ đơn giản là bác sĩ tư vấncho bệnh nhân, giống như bao nhiêu lần tư vấn khác mà tôi vẫn thườnglàm mỗi khi có câu hỏi từ người bệnh hoặc từ các tờ báo gửi đến cho tôi.Bệnh của em cũng không có gì đặc biệt, nên sau khi viết lời tư vấn xongtôi nghĩ mình đã hoàn thành một nhiệm vụ, em sẽ khỏi bệnh và mọi cáilại trôi qua, tôi sẽ lại bận rộn với nhiều công việc khác. Thật bất ngờ khisáng ngày hôm sau tôi nhận được thư cám ơn của em, điều mà chưa từngmột lần xảy ra với tôi trước đó.Trong thư có đoạn em viết: Trước đây em chỉ biết duy nhất mỗi màuđen, em toàn sống trong đêm đen, nên mặt trời cũng màu đen, mặt trăngcũng màu đen, tình yêu cũng màu đen, người yêu của em cũng màu đennốt. Bác sĩ biết không, ngay khi chào đời, cái mà em được đón nhận đầutiên đấy là căn bệnh mà em đang phải mang trên người bây giờ và nócũng là màu đen. Bác sĩ là người đầu tiên đã mang đến cho em màutrắng. Những viên thuốc trắng của bác sĩ đã giúp em đẩy lui đợt bệnhvừa rồi. Hôm nay em viết thư cho bác sĩ vào ban ngày màu trắng, trongánh sáng trắng, để rồi em hình dung thấy bác sĩ với bộ Blu trắng đang cốtìm cách xoá đi những vết đen trong tâm hồn em. Như thế em đã biếtthêm được rằng, trên đời này có hai màu đen và trắng đối lập nhau. Nếunhư màu đen đã mang đến cho em nỗi buồn đau vô cùng vô tận, thì màutrắng đang dần le lói trong em chút hy vọng để em có thể có được niềmvui…Tôi bắt đầu xuất hiện trong cuộc đời em như thế.Lá thư tôi viết cho em sau đó không hề có một lời động viên an ủi nào.Tôi chỉ muốn tranh luận với em về hai màu đen trắng. Tôi nói với emrằng, màu đen và màu trắng là đối lập với nhau, nhưng nó hoà quyệnvào nhau, trong đen có trắng, t ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
tình yêu thầm kín nghê thuật tỏ tình tình yêu con gái tình yêu tuổi teen tình yêu học tròGợi ý tài liệu liên quan:
-
4 trang 346 1 0
-
Truyện tranh Bokura ga Ita (Tình Yêu Học Trò) - Tập 2
93 trang 51 0 0 -
43 trang 31 0 0
-
27 trang 29 0 0
-
11 trang 27 0 0
-
Truyện tranh Bokura ga Ita (Tình Yêu Học Trò) - Tập 4
104 trang 27 0 0 -
9 trang 26 0 0
-
27 trang 26 0 0
-
5 trang 26 0 0
-
13 trang 25 0 0
-
5 trang 25 0 0
-
5 trang 24 0 0
-
75 trang 23 0 0
-
6 trang 23 0 0
-
Truyện ngắn Chỉ cần bên cạnh nhau
11 trang 23 0 0 -
10 trang 23 0 0
-
27 trang 23 0 0
-
Nghệ thuật tỏ tình của nam giới
11 trang 22 0 0 -
18 trang 22 0 0
-
Đi tìm sóng nhé, nếu cát quá lạnh
17 trang 22 0 0