Danh mục

Bến đò ngang bí ẩn_p4

Số trang: 24      Loại file: pdf      Dung lượng: 336.65 KB      Lượt xem: 17      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sáng tinh mơ, dân làm đồng vừa đi đến bến đò ngang đã nghe đồn ầm lên:- Có con ma da ở bến đò!Ai nấy nghe đều phải rùng mình. Mọi người nhôn nhao hẳn lên:- Làm gì có chuyện ma da ở đây chứ? Lâu nay chốn này cuộc sống rất bình an mà.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bến đò ngang bí ẩn_p4 www.thuvien24.comTác giả: Châu Trúc BẾN ĐÒ NGANG BÍ ẨN Phần 4 M ọi người vui vẻ làm việc đến mười một giờ đêm đã bốc xong hàng,mạnh ai nấy về. Tiếng bà cả Dương hét to: - Ối trời ơi! Ông ơi! Ông Dương tất bật chạy ra: - Mới sáng bà làm gì mà kêu la om sòm vậy? Bà hét: - Ông ra đây mà coi này? Thôi chết rồi ông ơi! Ông Dương càm ràm: - Nếu bà điên có xuất hiện thì bà cứ đuổi đi. Mẹ đang đau nằm trên lầu màbà cứ la sổng lên như vậy? Bà vẫn kêu: - Ối ông ra đây mà xem nè, tiêu tan hết rồi. Hồng Hạnh chạy ra: - Gì vậy mẹ? - Đấy con xem cá đâu không thấy chỉ thấy toàn đá với đất thôi. Hồng Hạnh trố mắt kinh ngạc: - Tại sao lại như vậy? Ông Dương bước ra: - Gì mà hai mẹ con bà trợn trừng mắt vậy? Hồng Hạnh mấp máy đôi môi: - Toàn là đá với cát không thôi! Ông Dương cũng trợn mắt: - Sao vầy nè? Tại sao? Ông chạy đến chỗ này, chỗ kia đều như thế. - Chuyện này đã xảy ra như thế nào? Còn bà điên đâu? Bà Dương ú ớ: - Ơ.. sáng nay mở cứa tôi không thấy bà ta nữa. Ông Dương lẩm bẩm:www.vuilen.com 72 www.thuvien24.comTác giả: Châu Trúc BẾN ĐÒ NGANG BÍ ẨN - Không lẽ con mụ điên ấy làm? Hồng Hạnh lắc đầu: - Không thể đâu cha ạ. Bà ấy yếu đuối làm sao vác nổi những bao to tướngnhư vầy. - Hay là ma da hại mình? Hồng Hạnh tái mặt: - Ma da ư? Bà Dương gật đầu: - Chỉ có nó mới làm việc này thôi. Ông Dương lẩm bẩm: - Ma đa đó! Nó biến mấy tôm cá thành đá cát hết rồi! Hồng Loan đã nghe cha mình nói cũng rú lên: - Ối! Ma da! Mẹ ơi, con sợ quá. Hồng Loan ôm chầm lấy mẹ: - Ma da đâu rồi mẹ? Bà lắc đầu: - Mẹ có thấy nó đâu? Nhưng sáng ra thấy toàn là cát đá không thôi. Hồng Loan hoảng hốt: - Thật vậy sao mẹ? Bà chỉ vào đống cát nói: - Đấy con nhìn đi. Hồng Loan trợn mắt: - Trời ơi? Ghê quá vậy? Hồng Hạnh rùng mình: - Tính sao đây cha? Ông Dương đứng chết lặng, mùa đống đá, cát mà lắc đầu: - Còn biết tính sao bây giờ. Có lẽ trong đám công nhân có kẻ phản ta. Hồng Hạnh lắc đầu: - Cha nói vậy là sao? Ai mà cả gan khuân vác cát, đá này mà đổi lấy số cá ấychứ? Bà Dương khóc ròng: - Như thế này là lỗ vốn mất rồi ông ơi!www.vuilen.com 73 www.thuvien24.comTác giả: Châu Trúc BẾN ĐÒ NGANG BÍ ẨN Hồng Loan sợ hãi co rúm người lại: - Ma da nó ra làm sao mà dám làm thế? Hồng Hạnh ôm em: - Nó không có ở đây giờ này đâu em đừng sợ. Ông Dương ngồi phịch xuống băng đá. Ông trầm ngâm suy nghĩ. Tại sao lạicó chuyện lạ đời này? Hồng Hạnh phàn nàn: - Phải có anh hai ở nhà thì tốt biết mấy. Nạt ngang, ông Dương ngăn con gái: - Thôi, con đừng nhắc thằng bất hiếu ấy nữa. Hồng Hạnh rụt rè như muốn hờn trách cha: - Không lẽ trời lại bắt tội chúng ta? Hồng Loan trách: - Cũng do cha mẹ cưng chìu anh ấy quá đó thôi. Bà nội cũng thế. Quắt mắt nhìn con ông Dương giận dữ quát: - Con không được ăn nói như thế! Lắc đầu Hồng Loan cảm thấy bất mãn: - Bởi vậy nói sao anh hai chẳng hư! Bà Dương ngăn: - Hồng Loan, con không được nói thế. Nhà ta chỉ có mình nó là con trai thôimà. Hồng Loan càng hậm hực: - Một thằng con trai thì đã sao? Bộ con trai rồi anh ấy muốn làm gì thì làmhay sao? Chuyện nhà cửa có khi nào anh ấy mó vào đâu. Bực bội ông Dương gằn từng tiếng: - Mày... nói... đủ chưa? Hồng Loan vẫn cằn nhằn: - Chẳng hiểu vì sao nói đến anh ấy thì cha lại nổi cáu với con. Hồng Hạnh bênh vực em: - Hồng Loan nói như vậy là cũng đúng thôi, nếu anh hai ở nhà thì ai dám làmgì chứ. - Hừ! Có nó ở nhà cũng chỉ biết ngủ mà thôi!www.vuilen.com 74 www.thuvien24.comTác giả: Châu Trúc BẾN ĐÒ NGANG BÍ ẨN Xem đồng hồ Hồng Loan vội kêu: - Ấy chết! Em phải vào lớp đây. Chị ba ở nhà phụ mẹ nhé. Gật đầu nhìn em, Hồng Hạnh khuyến khích: - Được em cứ đi đi! Bà Dương bước lại gần Hồng Hạnh: - Con ra chợ mua thêm cho mẹ ít thức ăn! Hạnh ngoan ngoãn nghe lời mẹ: - Vâng. Con đi nghe mẹ. Chờ cho Hồng Hạnh đi khuất. Bà Dương từ tốn nói: - Này ông, có khi nào ông bị quả báo không? Hứ vợ một cái, ông nói: - Làm gì mà quả báo chứ? Tôi có làm chuyện gì thất đức đâu? Lắc đầu, bà phản ứng: - Còn không nữa sao? Hại chết cha con người một cách oan ức như vậy... Lúng túng, ông nạt: - Tại sao mà lại nhắc đến chuyện này nữa? ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: