Danh mục

Bích Huyết Kiếm20a

Số trang: 37      Loại file: doc      Dung lượng: 114.50 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 4 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiêu Uyển Nhi trốn dưới đáy kiệu, chỉ cảm thấy bốn tên phu kiệu khênh chạy như bay, mới hay những người phu đó đều là võ sĩ cải trang cả.;sưu tầm từ inetremet
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bích Huyết Kiếm20a BíchHuyếtKiếm Hồi20(a) Oánphẫnnóichuyệnxưa TiềutụydịđươngthờiTiêu Uyển Nhi trốn dưới đáy kiệu, chỉ cảm thấy bốn tên phu kiệukhênh chạy như bay, mới hay những người phu đó đều là võ sĩ cảitrang cả.Thấy vậy nàng hơi hoảng sợ. Lúc ấy là mùa Đông gió lạnh buốtxương, dưới đáy kiệu cũng kết băng, bị hơi thở của nàng ra hơi nóng,băng đó hóa thành một giọt nước chảy xuống. Uyển Nhi đành phải đểcho nước băng nhỏ giọt đầy hai má, không lấy tay gạt đi sợ hơi độngđậy một tí là Hà Thiết Thủ biết liền.Đi được một lúc lâu, bỗng nghe một tiếng thét lớn, kiệu ngừng ngaylại. Rồi nghe tiếng nói của một người đàn ông quát lớn:- Con tiện tỳ họ Hà kia, mau ra đây lãnh chết.Uyển Nhi ngạc nhiên nghĩ thầm: “Tiếng nói quen thuộc lắm, khôngbiết là ai thế?”Lại nghe một tiếng khác la lớn:- Ngũ Độc giáo các ngươi hoành hành như thế, không ngờ cũng cóngày hôm nay.Uyển Nhi giựt mình nghĩ: “Ồ, người này là Mẫn Tử Hoa rồi, cònngười nói thứ nhất là sư huynh của ông ta Đồng Huyền đạo nhân.”Rồi nàng nghe xung quanh có tiếng chân người đi tới, chắc là có rấtnhiều người đã bao vây chiếc kiệu này rồi. Bọn phu kiệu để xuốngrút khí giới ra chống cự, Uyển Nhi kéo một góc vải che kiệu lên, nhìntrộm ra ngoài, thấy góc phía Đông có bốn năm người đều mặc áo đạisĩ, tay cầm kiếm, người đứng trước hình như là Đồng Huyền đạonhân.Nàng nghĩ: “Chắc ba mặt Tây, Nam, Bắc kia đều có người bao vây cả.Đây là phái Võ Đang đại cử tới trả thù cũng nên?”Chỉ thấy thân kiệu hơi động một cái, Hà Thiết Thủ đã nhảy ra ngoàikiệu và quát lớn:- Thủy Vân đạo tặc đã chết chưa? Các người táo gan thật, muốn làmgì ta nào?Đồng Huyền đáp:- Sư huynh chúng ta, Hoàng Mộc đạo trưởng bây giờ ở đâu, nói mau rathì khỏi bị dầy vò.Hà Thiết Thủ cả cười một hồi rồi với giọng nhu mì nói:- Sư phụ của các người có phải là đứa trẻ lên ba đâu mà các ngươi hỏitôi lấy người và các người có giao sư phụ của các ngươi cho tôi trôngnom đâu, phải thế không? Thôi được, chúng ta cùng là người trong võlâm cả, tôi giúp các ngươi tìm kiếm cho, miễn ông ta một thân mộtmình lưu lạc bên ngoài không ai trông nom đến thì tội nghiệp thật!Uyển Nhi nghĩ thầm: “Thì ra mụ này xưa vẫn nói cái giọng ỏn à ỏnẻn này, trước kia mình cứ tưởng trước mặt Viên tướng công mụ ấycứ làm trò như vậy, bây giờ ta mới biết đó là một thói quen của nàng.”- Ngũ Độc giáo các ngươi đi đến đâu hoành hành đến đấy, ngày hômnay sẽ cho ngươi biết sự ác giả ác báo như thế nào?Nói đoạn đạo sĩ cầm kiếm tiến lên trước.Hà Thiết Thủ cười nói:- Phái Võ Đang được xưng là kiếm thuật chánh tông, bình thườngkhông dám quang minh chánh đại đến kiếm tìm ta bây giờ biết giáochúng ta có nhiều người bị thương lại quỷ quyệt lén lút trốn lại đâyđón đường ta, hà hà, hì hì, ha ha…Chỉ trong giây lát nàng đổi mất giọng cười, tiếng cười chưa dứt đãnghe một người ở góc Tây bắc thét lên một tiếng rất thê thảm, chắcngười đó đã bị nàng hạ độc thủ rồi, tiếp theo đó tiếng la hét chửi rủa,tiếng khí giới va chạm nhau.Lần này phái Võ Đang xuất động trọn ổ, người có mặt ở đây đều lànhững cao thủ, dù võ công của Hà Thiết Thủ cao cường đến đâu cũngkhông sao xông ra khỏi vòng vây. Đánh được một lúc, bốn tên phukiệu trước sau trúng kiếm hoặc bị thương nặng, bị chết. Uyển Nhinằm yên dưới đáy kiệu không dám cựa quậy. Nàng thấy kiếm phápcủa phái Võ Đang nhanh nhẹn và hiểm độc quả có bí quyết độc đáocủa môn phái họ, nàng nghĩ thầm: “Năm nọ Viên tướng công nhứt cưmà phá tan Lưỡng Nghi kiếm pháp là vì bọn họ gặp tay cao thủ, đặcbiệt cao cường họ mới chịu bị khắc chế như vậy, còn những kiếmkhách thường quyết không phải là địch thủ của môn hạ phái VõĐang.”Nàng định ló đầu ra nhưng sợ đêm khuya phái Võ Đang hiểu nhầmnàng là giáo hữu Ngũ Độc giáo xông lại tấn công nhỡ địch không nổicó phải nguy đến thân không.Nên nàng đành phải nằm yên mà xem hai bên chiến đấu.Lúc ấy, hơn hai mươi thanh trường kiếm bao vây Hà Thiết Thủ quảnhiên lợi hại vô cùng, mấy chục người bao vây nàng vẫn trầm tĩnhứng chiến. Một đạo nhân trẻ tuổi nóng lòng tấn công mạnh vào bịngay Thiết câu của nàng móc ngang một cái vào bả vai chết giấc tứcthời tại chỗ, nhờ có người bạn cứu ngay ra khỏi chỗ đó mới thoátchết.Lại đánh thêm mấy chục hiệp nữa, Hà Thiết Thủ hơi sức kém dần.Mẫn Tử Hoa một kiếm đâm tới, nhắm cổ nàng mà chém…Nàng né đầu tránh thế kiếm đó, bên cạnh lại có hai mũi kiếm tấn côngtới, chỉ nghe “keng” một tiếng, một vật gì lăn tới đáy kiệu. Uyển Nhinhặt lên xem thì ra đó là nửa cái khuyên tai của Hà Thiết Thủ. Nàngvừa mừng vừa lo, mừng là phen này Hà Thiết Thủ khó thoát khỏi tánhmạng, trừ được một đại đối thủ cho Viên tướng công, còn lo là nhỡHà Thiết Thủ chết, Thanh Thanh hiện giờ không biết bị giam cầm ởđâu, bộ hạ và giáo chúng của Hà Thiết Thủ không biết có chịu giao trảnàng Thanh Thanh cho Viên tướng công không…Lại đấu thêm hai mươi mấy hiệp nữa. Hà Thiết Thủ đã đầu bù tócrối, chân tay tán loạn không còn hơi sức đâu mà phản ứng nữa. ĐồngHuyền đạo nhân ra lệnh một tiếng, mấy chục thanh kiếm bỗng nhiênthâu lại, tổ chức thành một cái lưới kiếm trắng xóa như bạc vây chặtHà Thiết Thủ.Đồng Huyền quát hỏi:- Hiện giờ sư phụ chúng ta ở đâu? Ông ta còn sống hay là khuất rồi,nói mau.Hà Thiết Thủ kẹp kim câu lại dưới nách, từ từ chải chuốt lại đầu tóc.Bỗng một tiếng cười nhẹ, móc sắt của nàng nhanh như chớp, lại mộtđạo nhân của phái Võ Đang bị thương rồi. Mọi người cả giận, trườngkiếm đều tấn công như vũ bão. Thấy nàng thâm độc quá, không ai cònnể nang gì nữa. Uyển Nhi trông thấy Hà Thiết Thủ sắp nguy hiểm tớinơi đột nhiên nghe thấy đằng xa có tiếng còi vọng tới.Hà Thiết Thủ liền cười nói:- Thủ hạ của ta đã tới kia rồi, các ngươi khôn hồn thì chạy ngay đi,bằng không hối bất cập đấy!Uyển Nhi nghĩ: “Nếu không trông thấy họ đang chém giết nhau chí tửmà chỉ nghe mấy lời dặn bảo vừa nhu mì vừa mật thiết thì ai cũnghiểu lầm nàng đang đùa với người yêu, chớ không phải đang một mấtmột còn với kẻ địch.”Đồng Huyền kêu g ...

Tài liệu được xem nhiều: