Có một lần biển và sóng yêu nhau. Người ta nói biển là mối tình đầu của sóng. Sóng dạt dào ôm bờ cát trưa nóng bỏng , biển vỗ về hát mãi khúc tình ca. ___ ♣ ♣ ♣ ___ TIếng hát của ai đó đâu đây ... mang một nổi buồn sâu thẩm Gió cứ hết mình thổi mạnh,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Biển Hát Biển HátAuthor : TKCSummary : Có một lần biển và sóng yêu nhau. Người ta nói biển là mối tình đầucủa sóng. Sóng dạt dào ôm bờ cát trưa nóng bỏng , biển vỗ về hát mãi khúc tình ca. ___ ♣ ♣ ♣ ___TIếng hát của ai đó đâu đây ...mang một nổi buồn sâu thẩmGió cứ hết mình thổi mạnh,Cuốn theo những cơn sóng vô tình...Ừ thì có tiếng người đang hát,Nghe đâu là của một cô gái.Tiếng hát não lòng , mê hoặcGió biển lúc dồn dập , lúc nhẹ nhàng, tha thiếthòa theo tiếng hát người con gái.Biển gần , biển xa..Khúc hát em hát hay quá !Khiến biển cùng nhiệt tình hát theo em...................Một buổi chiều nhàn hạ , trống rỗng. Tôi dạo bước qua bờ biển dài quen thuộc. Giónơi đây sao tự dưng thổi mạnh nhĩ ? Dã tràng đâu hết rồi ? Sao chúng ùa tất ra biển? Ngoài kia có gì vui , cò gì hay ? Chỉ tôi với.Hôm nay chẳng phải lễ , cũng ko phải tết, chắc vì thế nên biển ta hôm nay vắngngười. Chỉ có những đợt sóng biển lăn tăn làm bạn cùng gió. Mặn mặn , hương vịcủa biển.Gió lại thổi mạnh nữa rồi , lạnh quá. Gió lạnh hay tâm hồn ai đó đang trở nên bănggiá ? ....... “ Ngày xưa , biển không có cát như bây giờ Ngày xưa , biển không có sóng vỗ bờ, .. Và gió , gió hát thật êm đềm Và mây , mây trơi thật hiền Biển ngây thơ , và biển ko như bây giờ. Rồi một ngày em đến, biển hát em nghe bài hát có đôi câu chuyện buồn Rồi một ngày anh đến, biển hát em nghebài hát có những niềm vui thật vui bờ cát nhớ chân ai, để sóng nhớ hát ru miệt mài Rồi một ngày anh vắng, làn gió nhớ tóc ai, Rôì một ngày anh vắng, biển mong ai biển thức đã bao đêm, biển thấy trong mình có một trái tim... Ôi ngày xưa ngày xưa, lặng nghe tôi kể chuyện ngày xưa... Ôi tình yêu tình yêu, tình yêu... lỗi tại tình yêu! Nếu anh không biết gì về chuyện tình của biển Nếu thật anh không biết gì, tôi sẽ kể ... anh ... nghe “ .......Ôi ! Tiếng hát chất đầy nổi niềm thầm kín. Gió ngừng thổi mạnh rồi , chỉ êm êmthôi. Tôi đưa mắt nhìn xa , tìm kiếm người đã cất tiếng hát đó, tìm người con gáicó khả năng khiến gió e dè ngừng thổi. Em là ai ?Xa xa , thoắt ẩn thoắt hiện bóng dáng người con gái độ tuổi 20 đang hướng mình rabiển.Chẳng dám đến gần , chẳng dám lại chào hỏi em. Sao có gì đó khiến tôi run sợtrước em. Em chỉ là một cô gái thôi mà . Tôi tự nhủ rồi đánh liều sang đó. VÌ tôithích giọng hát của em , thích đc nghe em hát. Vậy thôi !“ Chào em “Em chẳng cần nhìn tôi. Em vẫn đứng đó và hát. Đôi nhắm nghiền tiếp tục hướng rabiển.Tôi tiếp tục quan sát em. Em thật xinh trong chiếc váy trắng xỏa dài đến tận gótchân. Tóc em đen mượt , đôi mắt đen láy , long lanh như chứa nước. Em đangkhóc đấy à ? Dường như em là người con gái đa cảm. Tôi cảm nhận được nó.Tôi thôi ngắm nhìn em. Em thu hút tôi một cách lạ lùng. Em xoay qua đi nào , đểtôi nói chuyện với em chứ, cô gái !“ Em hát hay lắm “GIờ thì em cũng chịu nhìn sang , em đang nhìn tôi, tôi bị cuốn vào ánh mắt em.Vùng đất đó thật lạ , chẳng có gì ngoài nước biển mênh mông. Một không gianhuyền ảo , đượm buồn đến phát sợ.“ Chị cũng thích biển chứ ? “Em nói chuyện với tôi kìa , em đưa tôi về với thực tại. Xém chút , tôi đã lạc bướcvào nơi kì bí đó rồi. May thật .“ Ừm , chị thích . Sao em lại ra đây ? ““ Vì em thích biển , biển thật đẹp chỉ nhĩ ? Nếu khi chết , mình đc ở cùng biển thìthật thích. “Em luyên thuyên kể chuyện về biển cho tôi nghe. Tôi cũng vô tình bị cuốn theonhững câu chuyện miên man ấy. Mọi thứ về biển , em biết rất rõ nhĩ .Gió lại rít lên , từng hồi , từng hồi.Tôi sợ em cảm , tôi sợ em bệnh, tôi sợ mình không còn đc nghe em hát. Từ lúc nào, tôi thích em vậy trời ?“ MÌnh vào trong em nhé , gió biển mạnh không tốt cho em đâu “Em ngoan ngoãn nghe theo , thôi không hát , thôi tiếp tục những câu chuyện tìnhbuồn về biển. Tôi dìu em đến nơi ít gió.Chúng tôi ngồi xuống , em ngồi kế bên tôi. Em dựa đầu vào vai tôi và chợp mắtmột lát.Tôi không phải là một người con trai mạnh mẽ , không có một bờ vai vững chắt đểngười tôi yêu thương dựa vào. Nhưng tôi tin , bớ vai tôi đủ rông để che chở chomọi người. Và với người con gái bé nhỏ mới gặp này , tôi vững tin mình đủ khảnăng ấy.Hoàng hôn dần buông , gió biển càng thổi mạnh hơn trước, sóng cứ cồn cào mỗikhi thủy triều lên.Chợt biết đã trễ giờ. Tôi còn cả đống công việc của một cô thư kí văn phòng.Ngước xuống nhìn em , em còn đang ngủ. Sao tôi nỡ đánh thức em đây ?Tôi dùng tay mình nhẹ nhàng khẽ vuốt những lọn tóc tinh nghịch chẳng chịu yênvị, nhẹ nhàng lắm , tại sợ em thức.Ớ ! Em thức rồi.Em vươn vai , hít một hơi thật sâu. Trông em có vẻ tươi tỉnh hơn. ...