BIỂU TƯỢNG 'CON CÒ' TRONG CA DAO
Số trang: 7
Loại file: pdf
Dung lượng: 145.00 KB
Lượt xem: 21
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Đã từ lâu, hình ảnh con cò đã đi vào ca dao với tất cả vẻ đẹp của nó. Người lao động bình dân đã gửi gắm niềm vui, nỗi buồn, sự cực nhọc,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
BIỂU TƯỢNG “CON CÒ” TRONG CA DAO BIỂU TƯỢNG “CON CÒ” TRONG CA DAOĐã từ lâu, hình ảnh con cò đã đi vào ca dao với tất cả vẻ đẹp của nó.Người lao động bình dân đã gửi gắm niềm vui, nỗi buồn, sự cực nhọc,vất vả, trong những cánh cò ca dao. Dường như thiếu những cánh cò ấy,ca dao sẽ nghèo đi biết mấy. Nhiếu bài ca dao mở đầu bằng hai tiếng concò: “Con cò bay lả bay la” “Con cò bay bổng bay cao”, “Con cò lặn lội”,“Con cò trắng bạch như vôi”, “Con cò vàng”, “Con cò kì”, “Con còquắm” v.v…Những con cò, cánh cò như in bóng trong suốt chiều dàicủa ca dao,Phải chăng, con cò là hình ảnh rất gần gũi với người nông dân hơn tấtcả. Những lúc cày cấy ngoài đồng, người nông dân thường thấy con cò ởbên họ, con cò lội theo luống cày, con cò bay trên đồng lúa xanh xanh,con cò đi quanh quanh trên dòng sông con rạch …Và chẳng biết tự lúc nào, con cò đã len lỏi vào cảm xúc, tâm trí củangười nông dân. Có lẽ chúng ta đều quen thuộc với câu ca dao: “Một đàn cò trắng bay tung Bên nam, bên nữ ta cùng hát lên!”hay câu: “Một đàn cò trắng bay quanh Cho loan nhớ phựong, cho mình nhớ ta.”Trai gái cùng nhau vất vả làm lụng nơi cánh đồng thửa ruộng, họ thânquen rồi đi đến thưong yêu, khi gần thì ấm áp, khi xa thì nhung nhớ.Cánh cò đã nâng cao và chuyên chở trái tim yêu thương của họ. Nhưnghọ yêu nhau ước mơ rất nhiều mà nào dễ lấy được nhau, ngày nào cònxa nhau thì mọi tâm tình họ còn hướng về nhau quấn quít như những: “Cái cò, cái vạc, cái nông Cùng ăn một đồng, nói chuỵên giằng co Muối kia đổ ruột con gà Mẹ mình chẳng xót bằng ta xót mình.”Người nông dân còn mượn hình ảnh con cò để miêu tả cảnh ngồi khôngbiếng nhác của địa chủ:“ Cái cò lặn lội bờ ao… Hỡi cô yếm đào lấy chú tôi không Chú tôi hay tửu hay tăm Hay nước chè đặc, hay nằm ngủ trưa Ngày thì ước những ngày mưa Đêm thì ước những đêm thừa trống canh.”Chàng trai làng thấy cô nông thôn xinh đẹp “yếm đỏ” vừa đi qua, anh đãcất tiếng trêu đùa dí dỏm. Anh đã đưa ra hình ảnh một tên rượu chè bebét, lười lao động, thích hưởng lạc – một tên chắc chắn anh rất oán ghét– ướm hỏi chị và tất nhiên anh biết rằng chị cũng chẳng ưa gì tên địa chủấy. Anh nông dân ẩn thân kín đáo trong “cái cò lặn lội bờ ao”, tuy vất vảlam lũ nhưng lại hay lam hay làm…Bọn địa chủ luôn hiện lên trong cadao với bản chất tham lam tàn ác: “Cái cò, cái vạc, cái nông Ba cái cùng béo, vặt lông con nào! Vặt lông cái vạc, cho tao! Hành, răm, nước mắm bỏ vào mà thuôn.”Cái cò, cái vạc, cái nông tiêu biểu cho người nông dân ở vùng nôngthôn. Dưới con mắt của giai cấp phong kiến thì đều “béo” cả. Lần lượtsẽ sa vào tay chúng hành hạ. Một khi chúng muốn ức hiếp thì không cầnmột lí do chính đáng nào cả. Chúng chỉ cần một vài lời vu cáo vẩn vơ làđủ: “Cái cò, cái vạc, cái nông Sao mày giẫm lúa nhà ông, hỡi cò? Không, không, tôi đứng trên bờ Mẹ con nhà nó đổ ngờ cho tôi Chẳng tin thì ông đi đòi Mẹ con nhà nó còn ngồi ở kia.”Nhân dân thường lấy “cái cò” để nói về mình trong ca dao có thể đó làmột số phận đáng thương: “Con cò mà đi ăn đêm Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao Ông ơi ông vớt tôi nao Tôi có lòng nào ông hãy xáo măng Có xáo thì xáo nước trong Đừng xáo nước đục đau lòng cò con.”Mở đầu bài ca dao ta đã bắt gặp ngay một hình ảnh bất thường: con cò điăn đêm. Nó thường đi ăn ban ngày nhưng dường như ban chưa đủ nênmới “tăng ca” như thế. Và vì đi đêm, nó không quen, nên mới gặp tainạn “Đậu phải cành mềm” và “lộn cổ xuống ao” như một tất yếu. Lờivan xin khẩn thiết của nó vang lên một cách đau lòng, xin “ông vớt tôi”lên. Bản năng sinh tồn hay chính lòng ham sống, sống để nuôi con đãgiúp cò cất tiếng van xin cứu vớt. Có lẽ cả hai.Đứng trước cái chết, cò mong được sống cũng là lẽ thường tình. Nhưngtại sao con cò lại thề thốt “Tôi có lòng nào ông hãy xáo măng”. Thì ra,con cò đang phân trần rằng nó không hề có “lòng nào” là không hề có ýgian tham dối trá. Lần thứ 2 cò lên tiếng mong được chết trong sạch “Cóxáo thì xáo nước trong”, bởi cò lại sợ “xáo nước đục” sẽ “đau lòng còcon”. Trong giây phút “thập tử nhất sinh”, con cò dự cảm mình khi lọtvào tay “ông” thì khó mà được sống. Chỉ còn một điều tha thiết là đượcchết trong danh dự để “cò con” không đau đớn lòng. Đó là một sự lựachọn đầy đau đớn, bi kịch nhưng rất đẹp, rất nhân văn.“Cò con” cuối bài ca dao có thể hiểu theo hai nghĩa. Nghĩa thứ nhất làcon ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
BIỂU TƯỢNG “CON CÒ” TRONG CA DAO BIỂU TƯỢNG “CON CÒ” TRONG CA DAOĐã từ lâu, hình ảnh con cò đã đi vào ca dao với tất cả vẻ đẹp của nó.Người lao động bình dân đã gửi gắm niềm vui, nỗi buồn, sự cực nhọc,vất vả, trong những cánh cò ca dao. Dường như thiếu những cánh cò ấy,ca dao sẽ nghèo đi biết mấy. Nhiếu bài ca dao mở đầu bằng hai tiếng concò: “Con cò bay lả bay la” “Con cò bay bổng bay cao”, “Con cò lặn lội”,“Con cò trắng bạch như vôi”, “Con cò vàng”, “Con cò kì”, “Con còquắm” v.v…Những con cò, cánh cò như in bóng trong suốt chiều dàicủa ca dao,Phải chăng, con cò là hình ảnh rất gần gũi với người nông dân hơn tấtcả. Những lúc cày cấy ngoài đồng, người nông dân thường thấy con cò ởbên họ, con cò lội theo luống cày, con cò bay trên đồng lúa xanh xanh,con cò đi quanh quanh trên dòng sông con rạch …Và chẳng biết tự lúc nào, con cò đã len lỏi vào cảm xúc, tâm trí củangười nông dân. Có lẽ chúng ta đều quen thuộc với câu ca dao: “Một đàn cò trắng bay tung Bên nam, bên nữ ta cùng hát lên!”hay câu: “Một đàn cò trắng bay quanh Cho loan nhớ phựong, cho mình nhớ ta.”Trai gái cùng nhau vất vả làm lụng nơi cánh đồng thửa ruộng, họ thânquen rồi đi đến thưong yêu, khi gần thì ấm áp, khi xa thì nhung nhớ.Cánh cò đã nâng cao và chuyên chở trái tim yêu thương của họ. Nhưnghọ yêu nhau ước mơ rất nhiều mà nào dễ lấy được nhau, ngày nào cònxa nhau thì mọi tâm tình họ còn hướng về nhau quấn quít như những: “Cái cò, cái vạc, cái nông Cùng ăn một đồng, nói chuỵên giằng co Muối kia đổ ruột con gà Mẹ mình chẳng xót bằng ta xót mình.”Người nông dân còn mượn hình ảnh con cò để miêu tả cảnh ngồi khôngbiếng nhác của địa chủ:“ Cái cò lặn lội bờ ao… Hỡi cô yếm đào lấy chú tôi không Chú tôi hay tửu hay tăm Hay nước chè đặc, hay nằm ngủ trưa Ngày thì ước những ngày mưa Đêm thì ước những đêm thừa trống canh.”Chàng trai làng thấy cô nông thôn xinh đẹp “yếm đỏ” vừa đi qua, anh đãcất tiếng trêu đùa dí dỏm. Anh đã đưa ra hình ảnh một tên rượu chè bebét, lười lao động, thích hưởng lạc – một tên chắc chắn anh rất oán ghét– ướm hỏi chị và tất nhiên anh biết rằng chị cũng chẳng ưa gì tên địa chủấy. Anh nông dân ẩn thân kín đáo trong “cái cò lặn lội bờ ao”, tuy vất vảlam lũ nhưng lại hay lam hay làm…Bọn địa chủ luôn hiện lên trong cadao với bản chất tham lam tàn ác: “Cái cò, cái vạc, cái nông Ba cái cùng béo, vặt lông con nào! Vặt lông cái vạc, cho tao! Hành, răm, nước mắm bỏ vào mà thuôn.”Cái cò, cái vạc, cái nông tiêu biểu cho người nông dân ở vùng nôngthôn. Dưới con mắt của giai cấp phong kiến thì đều “béo” cả. Lần lượtsẽ sa vào tay chúng hành hạ. Một khi chúng muốn ức hiếp thì không cầnmột lí do chính đáng nào cả. Chúng chỉ cần một vài lời vu cáo vẩn vơ làđủ: “Cái cò, cái vạc, cái nông Sao mày giẫm lúa nhà ông, hỡi cò? Không, không, tôi đứng trên bờ Mẹ con nhà nó đổ ngờ cho tôi Chẳng tin thì ông đi đòi Mẹ con nhà nó còn ngồi ở kia.”Nhân dân thường lấy “cái cò” để nói về mình trong ca dao có thể đó làmột số phận đáng thương: “Con cò mà đi ăn đêm Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao Ông ơi ông vớt tôi nao Tôi có lòng nào ông hãy xáo măng Có xáo thì xáo nước trong Đừng xáo nước đục đau lòng cò con.”Mở đầu bài ca dao ta đã bắt gặp ngay một hình ảnh bất thường: con cò điăn đêm. Nó thường đi ăn ban ngày nhưng dường như ban chưa đủ nênmới “tăng ca” như thế. Và vì đi đêm, nó không quen, nên mới gặp tainạn “Đậu phải cành mềm” và “lộn cổ xuống ao” như một tất yếu. Lờivan xin khẩn thiết của nó vang lên một cách đau lòng, xin “ông vớt tôi”lên. Bản năng sinh tồn hay chính lòng ham sống, sống để nuôi con đãgiúp cò cất tiếng van xin cứu vớt. Có lẽ cả hai.Đứng trước cái chết, cò mong được sống cũng là lẽ thường tình. Nhưngtại sao con cò lại thề thốt “Tôi có lòng nào ông hãy xáo măng”. Thì ra,con cò đang phân trần rằng nó không hề có “lòng nào” là không hề có ýgian tham dối trá. Lần thứ 2 cò lên tiếng mong được chết trong sạch “Cóxáo thì xáo nước trong”, bởi cò lại sợ “xáo nước đục” sẽ “đau lòng còcon”. Trong giây phút “thập tử nhất sinh”, con cò dự cảm mình khi lọtvào tay “ông” thì khó mà được sống. Chỉ còn một điều tha thiết là đượcchết trong danh dự để “cò con” không đau đớn lòng. Đó là một sự lựachọn đầy đau đớn, bi kịch nhưng rất đẹp, rất nhân văn.“Cò con” cuối bài ca dao có thể hiểu theo hai nghĩa. Nghĩa thứ nhất làcon ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
tác giả nổi tiếng văn học việt nam tác phẩm hay phân tích tác phẩm văn học ôn thi môn vănGợi ý tài liệu liên quan:
-
Phân tích bài thơ 'Trở về quê nội' của Lê Anh Xuân
7 trang 739 0 0 -
6 trang 606 0 0
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 1 (Tập 2)
79 trang 358 11 0 -
4 trang 351 0 0
-
Giáo trình Văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975: Phần 1 - Trường ĐH Thủ Dầu Một
142 trang 332 8 0 -
Oan và giải oan trong truyện Nghiệp oan của Đào Thị của Nguyễn Dữ
6 trang 243 0 0 -
Luận án tiến sĩ Ngữ văn: Dấu ấn tư duy đồng dao trong thơ thiếu nhi Việt Nam từ 1945 đến nay
193 trang 211 0 0 -
Phân tích hình tượng dòng sông trong bài Bên kia sông Đuống của Hoàng Cầm
5 trang 202 0 0 -
91 trang 177 0 0
-
Phân tích đoạn kết tác phẩm Hồn Trương Ba da hàng thịt
3 trang 176 0 0