CÁC HORMON NGOẠI SINH VÀ NHỮNG TỔN THƯƠNG THỂ THAO
Số trang: 5
Loại file: pdf
Dung lượng: 90.83 KB
Lượt xem: 7
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Việc lạm dụng thuốc đang phổ biến trong giới thể thao đỉnh cao. Trong số nhiều loại thuốc khác nhau, hormon được nhiều vận động viên thường xuyên sử dụng. Một nhóm các hormon do các vận động viên của nhiều môn thể thao sử dụng là steroid đồng hóa (Wilson, 1988). Một số công trình nghiên cứu đã chứng minh rằng một mặt các loại thuốc này có hiệu quả (Kuipers và cộng sự, 1991), mặt khác nó có những tác dụng phụ (khi sử dụng liều cao) làm tăng nguy cơ bệnh tim mạch (Wilson, 1988). ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CÁC HORMON NGOẠI SINH VÀ NHỮNG TỔN THƯƠNG THỂ THAO CÁC HORMON NGOẠI SINH VÀ NHỮNG TỔN THƯƠNG THỂ THAO Việc lạm dụng thuốc đang phổ biến trong giới thể thao đỉnh cao.Trong số nhiều loại thuốc khác nhau, hormon được nhiều vận động viênthường xuyên sử dụng. Một nhóm các hormon do các vận động viên củanhiều môn thể thao sử dụng là steroid đồng hóa (Wilson, 1988). Một số côngtrình nghiên cứu đã chứng minh rằng một mặt các loại thuốc này có hiệu quả(Kuipers và cộng sự, 1991), mặt khác nó có những tác dụng phụ (khi sửdụng liều cao) làm tăng nguy cơ bệnh tim mạch (Wilson, 1988). Các steroid đồng hóa có thể góp phần vào việc phát triển những tổnthương thể thao. Người ta đã chứng minh được rằng việc sử dụng các steroidđồng hóa có thể dẫn tới nhiều thay đổi trong sự trao đổi chất của mô liên kết(Michina, 1986a) điều này kết hợp với chứng loạn sản tơ collagen (Michina,1986b; Laseter và Russell, 1991). Chứng loạn sản collagen có thể dẫn tớilàm giảm sức căng và làm tăng nguy cơ đứt gẫy (Michina, 1987). Hậu thuẫncho điều này có các báo cáo những trường hợp đứt gẫy tự phát ở những vậnđộng viên sử dụng các steroid đồng hóa liều cao (Hill và cộng sự, 1983;Herrick, 1987). Chưa có tài liệu đầy đủ về ảnh hưởng của các steroid đồnghóa lên sự trao đổi chất sụn. Do đó vẫn chưa chứng minh liệu những steroidđồng hóa có ảnh hưởng tiêu cực lên sụn khớp hay không và liệu có mối quanhệ bất kỳ nào giữa việc dùng steroid và bệnh học khớp hay không. Do những tác dụng phụ, việc sử dụng những steroid đồng hóa có thểcũng gián tiếp liên quan tới sự xuất hiện những tổn thương thể thao. Do tínhtàn bạo tăng lên và những thay đổi tính tình trong việc sử dụng steroid đồnghóa (Pope và Katz, 1988), các vận động viên dùng những loại thuốc này cóthể gặp nhiều nguy cơ hơn và có thể làm tăng những cơ hội làm đau bảnthân họ cũng như những địch thủ của họ. CORTICOSTEROIDs VÀ TỔN THƯƠNG Một nhóm những hormon khác được dùng trong thể thao làglucocorticoid. Những vận động viên dai sức, như những người đi xe đạp sửdụng glucocorticoids hệ thống để nâng cao thành tích. Mặc dù ảnh hưởngtích cực được tiên đoán, ít người biết đến ảnh hưởng của glucocorticoid tớikhả năng chịu đựng. Trong một công trình nghiên cứu theo phương pháp cảhai cùng mù, Hueting (1988) đã chứng minh rằng những người đi xe đạpchuyên nghiệp uống corticosteroid không thấy cải thiện được khả năng chịuđựng. Tuy nhiên, loại thuốc này vẫn còn được những vận động viên xe đạpsử dụng. Việc dùng corticosteroid có một số tác dụng phụ nguy hiểm. Mộttrong số những tác dụng phụ đó là nó làm thay đổi sự trao đổi chất và tăngsự thoái hóa protein. Mặc dù bằng chứng khoa học còn thiếu, những vậnđộng viên sử dụng glucocorticoid có thể suy nhược nghiêm trọng về tâmthần và cơ thể sau khi sử dụng những thuốc này. Người ta nghĩ rằng nguy cơnhiễm khuẩn và tổn thương tăng lên sau khi dùng corticosteroid (Batemanvà cộng sự, 1989). Việc ứng dụng cục bộ corticosteroid cũng được dùng trong tổn thươngthể thao. Corticosteroid ngăn chặn triệu chứng viêm, và với lý do đó, việcứng dụng loại thuốc này là khá phổ biến trong các vận động viên. Sự lạcquan ở một vài thập kỷ trước đã phát triển thành sự nhận thức rằngcorticosteroid không những ngăn chặn quá trình viêm, mà còn làm suy yếukhả năng hồi phục của các mô bị nhiễm bệnh (Kennedy và Willis, 1976).Corticosteroid trong gân cho thấy là rất nguy hiểm. Tiêm thuốc vào gân gótbị tổn thương làm giảm bớt triệu chứng, nhưng làm tăng nguy cơ phát sinhđứt gân. Với lý do đó các vận động viên dùng glucocorticoid c ục bộ cầnkiêng tập thể dục nặng ít nhất trong 2 tuần (Kennedy và Willis, 1976). Do đóngười ta cần có những hạn chế thật sự về việc ứng dụng corticosteroid trongnhững trường hợp của bệnh học gân. Glucocorticoid cũng có thể tác động tới sự chuyển hóa sụn. Behrensvà cộng sự (1976) đã chứng minh rằng các cơ chế phục hồi của mô sụn đãtổn thương sau khi tiêm glucocorticoid vào khớp. Bởi vậy, các khớp đượctiêm glucocorticoid có nhiều khả năng bị tổn thương trong vài tháng sau khitiêm và cần phải được để nguyên để tránh viêm xương khớp sớm. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CÁC HORMON NGOẠI SINH VÀ NHỮNG TỔN THƯƠNG THỂ THAO CÁC HORMON NGOẠI SINH VÀ NHỮNG TỔN THƯƠNG THỂ THAO Việc lạm dụng thuốc đang phổ biến trong giới thể thao đỉnh cao.Trong số nhiều loại thuốc khác nhau, hormon được nhiều vận động viênthường xuyên sử dụng. Một nhóm các hormon do các vận động viên củanhiều môn thể thao sử dụng là steroid đồng hóa (Wilson, 1988). Một số côngtrình nghiên cứu đã chứng minh rằng một mặt các loại thuốc này có hiệu quả(Kuipers và cộng sự, 1991), mặt khác nó có những tác dụng phụ (khi sửdụng liều cao) làm tăng nguy cơ bệnh tim mạch (Wilson, 1988). Các steroid đồng hóa có thể góp phần vào việc phát triển những tổnthương thể thao. Người ta đã chứng minh được rằng việc sử dụng các steroidđồng hóa có thể dẫn tới nhiều thay đổi trong sự trao đổi chất của mô liên kết(Michina, 1986a) điều này kết hợp với chứng loạn sản tơ collagen (Michina,1986b; Laseter và Russell, 1991). Chứng loạn sản collagen có thể dẫn tớilàm giảm sức căng và làm tăng nguy cơ đứt gẫy (Michina, 1987). Hậu thuẫncho điều này có các báo cáo những trường hợp đứt gẫy tự phát ở những vậnđộng viên sử dụng các steroid đồng hóa liều cao (Hill và cộng sự, 1983;Herrick, 1987). Chưa có tài liệu đầy đủ về ảnh hưởng của các steroid đồnghóa lên sự trao đổi chất sụn. Do đó vẫn chưa chứng minh liệu những steroidđồng hóa có ảnh hưởng tiêu cực lên sụn khớp hay không và liệu có mối quanhệ bất kỳ nào giữa việc dùng steroid và bệnh học khớp hay không. Do những tác dụng phụ, việc sử dụng những steroid đồng hóa có thểcũng gián tiếp liên quan tới sự xuất hiện những tổn thương thể thao. Do tínhtàn bạo tăng lên và những thay đổi tính tình trong việc sử dụng steroid đồnghóa (Pope và Katz, 1988), các vận động viên dùng những loại thuốc này cóthể gặp nhiều nguy cơ hơn và có thể làm tăng những cơ hội làm đau bảnthân họ cũng như những địch thủ của họ. CORTICOSTEROIDs VÀ TỔN THƯƠNG Một nhóm những hormon khác được dùng trong thể thao làglucocorticoid. Những vận động viên dai sức, như những người đi xe đạp sửdụng glucocorticoids hệ thống để nâng cao thành tích. Mặc dù ảnh hưởngtích cực được tiên đoán, ít người biết đến ảnh hưởng của glucocorticoid tớikhả năng chịu đựng. Trong một công trình nghiên cứu theo phương pháp cảhai cùng mù, Hueting (1988) đã chứng minh rằng những người đi xe đạpchuyên nghiệp uống corticosteroid không thấy cải thiện được khả năng chịuđựng. Tuy nhiên, loại thuốc này vẫn còn được những vận động viên xe đạpsử dụng. Việc dùng corticosteroid có một số tác dụng phụ nguy hiểm. Mộttrong số những tác dụng phụ đó là nó làm thay đổi sự trao đổi chất và tăngsự thoái hóa protein. Mặc dù bằng chứng khoa học còn thiếu, những vậnđộng viên sử dụng glucocorticoid có thể suy nhược nghiêm trọng về tâmthần và cơ thể sau khi sử dụng những thuốc này. Người ta nghĩ rằng nguy cơnhiễm khuẩn và tổn thương tăng lên sau khi dùng corticosteroid (Batemanvà cộng sự, 1989). Việc ứng dụng cục bộ corticosteroid cũng được dùng trong tổn thươngthể thao. Corticosteroid ngăn chặn triệu chứng viêm, và với lý do đó, việcứng dụng loại thuốc này là khá phổ biến trong các vận động viên. Sự lạcquan ở một vài thập kỷ trước đã phát triển thành sự nhận thức rằngcorticosteroid không những ngăn chặn quá trình viêm, mà còn làm suy yếukhả năng hồi phục của các mô bị nhiễm bệnh (Kennedy và Willis, 1976).Corticosteroid trong gân cho thấy là rất nguy hiểm. Tiêm thuốc vào gân gótbị tổn thương làm giảm bớt triệu chứng, nhưng làm tăng nguy cơ phát sinhđứt gân. Với lý do đó các vận động viên dùng glucocorticoid c ục bộ cầnkiêng tập thể dục nặng ít nhất trong 2 tuần (Kennedy và Willis, 1976). Do đóngười ta cần có những hạn chế thật sự về việc ứng dụng corticosteroid trongnhững trường hợp của bệnh học gân. Glucocorticoid cũng có thể tác động tới sự chuyển hóa sụn. Behrensvà cộng sự (1976) đã chứng minh rằng các cơ chế phục hồi của mô sụn đãtổn thương sau khi tiêm glucocorticoid vào khớp. Bởi vậy, các khớp đượctiêm glucocorticoid có nhiều khả năng bị tổn thương trong vài tháng sau khitiêm và cần phải được để nguyên để tránh viêm xương khớp sớm. ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
hormon ngoại sinh chế độ dinh dưỡng dinh dưỡng phòng bệnh tập luyện cho sức khỏe kiến thức y họcTài liệu liên quan:
-
HƯỚNG DẪN ĐIÊU KHẮC RĂNG (THEO TOOTH CARVING MANUAL / LINEK HENRY
48 trang 168 0 0 -
GIÁO TRÌNH phân loại THUỐC THỬ HỮU CƠ
290 trang 125 0 0 -
4 trang 111 0 0
-
Phương pháp luận trong nghiên cứu khoa học y học - PGS. TS Đỗ Hàm
92 trang 110 0 0 -
Sai lầm trong ăn uống đang phổ biến ở người Việt
5 trang 77 0 0 -
XÂY DỰNG VHI (VOICE HANDICAP INDEX) PHIÊN BẢN TIẾNG VIỆT
25 trang 53 0 0 -
Những bí quyết chữa bệnh từ đậu phụ
5 trang 48 0 0 -
Kiến thức y học - Sức khỏe quý hơn vàng: Phần 1
177 trang 47 0 0 -
KIẾN THỨC, THÁI ĐỘ, KỸ NĂNG SỬ DỤNG ORESOL
22 trang 46 0 0 -
Giáo trình Dinh dưỡng và vệ sinh an toàn thực phẩm: Phần 1
49 trang 43 0 0