Danh mục

Càn Long Du Giang Nam - Hồi 12

Số trang: 27      Loại file: pdf      Dung lượng: 159.00 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi vua nghinh địch sợ đánh không lại, xuất kỳ bất ý dùng quờn kêu là Âm dương quĩ khước, đá vào hạ nang Luận Xương té xuống đất tức la om sòm, mấy tên quân bị thua chạy lại cỏng đem về nhà , còn Nhựt Thanh lồm còm chổi dậy, hiệp cùng vua vuốt về tiệm ngủ lấy đồ hành lý, chạy được một đổi xa. (Khi vua chạy thoát khỏi là bởi cả xứ nầy đều ghét Luân Xương tàn bạo, nên không ai thèm ngó ngàng đến). ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 12 Càn Long Du Giang Nam Hồi 12 Mua lý ngư giận đạp Luận Xương Ðến thôn trang, nạp dùng hào kiệt Khi vua nghinh địch sợ đánh không lại, xuất kỳ bất ý dùng quờn kêulà Âm dương quĩ khước, đá vào hạ nang Luận Xương té xuống đất tức la omsòm, mấy tên quân bị thua chạy lại cỏng đem về nhà , còn Nhựt Thanh lồmcòm chổi dậy, hiệp cùng vua vuốt về tiệm ngủ lấy đồ hành lý, chạy đượcmột đổi xa. (Khi vua chạy thoát khỏi là bởi cả xứ nầy đều ghét Luân Xươngtàn bạo, nên không ai thèm ngó ngàng đến). Ðây nói về Luận Thượng Chí là Tri phủ trấn nhậm xứ nầy , thấy conbị thương tích nặng, lật đật hối rước thầy hốt thuốc cứu chửa và sai quân nhadịch cầm khí giái đến chổ giao chiến bắt quân hung phạm, khi đến nơi thìkhông thấy bóng người, còn tiệm hai bên đóng cửa chặc cứng, liền tra hỏimấy tiệm ở gần đó, mấy chủ tiệm nói: Khi nảy xúm đánh nhau tại đó, rồichạy tản lạc hết, không biết người nào là tay hung thủ . Tri phũ không biết tính làm sao bèn dẫn vài người chũ tiệm ở gần đó,đem về nha đặng hỏi thăm hình tích và đồ ăn mặc của tên côn đồ ấy, đặngmạc đồ hình, rao ai bắt đặng sẽ trọng thưởng . Vua và Nhựt Thanh sợ quân lính vượt theo, nên chẳng dám noi theođường cái mà chạy , cứ đường nhỏ mà chạy , ước đặng ba chục dậm thì trờiđã tối , thấy nhà trong xóm cũng gần , bèn vào đó tả lúc, ai ngờ vô nhằm nhàDiêu Lân là con quan Tuần phủ trấn nhậm tỉnh Sơn Tây, tên là Diêu QuốcThanh , quan này rất thanh liêm nên bá tánh ngợi danh người là Diêu ThanhThiên. Vua đã từng nghe danh tiếng người, thiên hạ ngợi khen đã lâu , cònDiêu công tử thì trọng nghĩa sơ tài , giao kết anh hùng trong bốn biển, nênkhi vua mới đến chuyện vản sơ qua , xin ngủ nhờ một đêm, thì hai ngườihiệp tình ưa rất nếu tương đắc, rồi công tử với Nhựt Thanh , kết làm anh em,còn vua thì xưng hô là chú . Công tử đải đằng một cách tử tế, khi ăn uống rồi , Diêu Lân bèn tỏcùng vua rằng : - Trong xứ nầy rằm Trung nguơn thiên hạ cúng lớn lắm, đèn đốt sángtrời , dưới sông thì làm thủy lục, cúng siêu độ âm hồn không nhà cửa nươngdựa, rất nên vui lắm . Xin chú ỡ nán lại ít ngày để xem chơi cho biết. Vua thấy Diêu công tử hảo tâm nên yên lòng ỡ đó vài ngày đặng coi lễTrung nguơn. Nói về tục xứ nầy cúng rằm Trung nguơn cũng như Thượng nguơn,các phố phường chưng đồ rực rở, đèn đốt sáng cả thành , ai nấy đều kìnhnhau chưng các vật chơi rất tốt, có ý khoe khoang là nhà giàu có, không aicấm ai, quan dân đồng vui , trước là chúc nhà nước thanh bình , cuộc chơinày vui hơn tiết trung thu, còn dưới sông là giàn thũy lục chưng đũ các vật,ban ngày ngó rất lịch sự, tối lại đèn đốt sáng trời không thua gì trên bờ ,thiên hạ già cả lớn bé dắt nhau đi coi vô số, nhứt là nấy kiển chúa thiên hạđến đốt hương, đem tiền cúng thí nhiều lắm. Có bài thơ như vầy : Trung ngươn rộn rực phóng huê đăng Tức nguyệt đua chen sáng khắp ngàn Muôn cụm liên huê khoe mặt nước Chín từng châu tháp rực vân đoan Kim ngao ngọc tượng xem đồ sộ Bửu điện đài diêu ngó rỡ ràng Chúc tụng thanh bình an bốn bể Quan dân vui đẹp thảy an nhàn Từ ngày vua tá túc tại nhà Diêu Lân thì chủ khách tương đắc cùngnhau lắm, vì Diêu Lân tánh hay ưa người làm bậu bạn, nay gặp vua và NhựtThanh đồng chí nên kính yêu như ruột thịt, lại gặp dịp Trung ngươn cảnh tốt, nên mỗi ngày Diêu Lân và cha vợ là Vương thái công đều dọn tiệc thết đảivua và Nhựt Thanh một cách trọng hậu , khi thì chuyện vản sách vỡ thơ từ,khi lại luận đàm võ nghệ binh pháp, khiển tướng đề binh, bố trận, lúc rãnhthì cỡi ngựa xạ tiển, tập các môn võ nghệ giải muộn cho qua ngày tháng . Diêu Lân thấy vua văn võ toàn tài hỏi đâu đáp đó , tài cao hơn ngườithì càng thêm phục , lại buồn phận mình gặp người tài muộn lắm vậy. Ngàylụn tháng qua xảy đến ngày rằm Trung nguơn , lại rủi tronh mình Diêu Lândả dượi nên ngày ấy đi cùng vua không được , vua đem theo vài đứa giađinh và Nhựt Thanh thẳng đến thành thị thấy đèn thắp sáng trời coi rực rỡ .Khi đến đó đang lúc canh hai , bốn cửa thành đều mở thông thương, sánhvới các chổ thì chổ nầy xinh đẹp hơn hết, đương lúc thiên hạ đông đảo vuiđẹp, vua khoái ý nên quên sự nhơn mạng đánh Luận Xương gần chết tại đâyngày trước . Khi ấy vua giao ngựa cho một đứa gia đinh giử rồi dắt NhựtThanh đi bộ dài theo phố , thấy bài trí nhiều đèn tết lạ , kế đến các cửa chùathấy càng xinh tốt hơn nữa , chưng đồ rất đẹp và khéo lạ vô cùng , chẳng dèđi lần đến cửa phủ Tòng Giang mà không hay. Ðương lúc xem chơi, xãy gặp mấy tên thủ hạ đi theo hầu Luận Xươnghồi trước, chúng nó biết mặt vua liền chạy vào báo cho Luận Thượng Chíhay . Khi ấy Thượng Chí đang buồn rầu vì sự con bị đánh trọng bịnh uốngthuốc không nhẹ, xảy nghe quân báo, bèn truyền đóng cửa thành lại chochặc, và thông tin cho bên võ dinh đem binh đến bắt vua và Nhựt Thanh. Khi ấy vua và Nhựt Thanh trở tay không kịp vì thình lình quân áp đếnđông lắm , phần uống rượu đã nhiều , nên yếu sức chống cự chẳng lại , cảhai đều bị bắt , còn tên gia đinh đi theo vua đó , thấy sự thể không xong chạytrốn mất . Khi Thượng Chí bắt được vua và Nhựt Thanh dẫn về nha tra hỏi, rủibị bổn phủ thành hoàng chỉ xói vô bụng . Thượng Chí đau quá nên tra khảokhông được phải giam lại ngục hình, vì chư vị Thành hoàng sợ nó làm thiệthại cho vua nên phải ngăn trở như vậy đặng kiếm người cứu giá. Qua ngày sau Thượng Chí ra khách thì bụng càng đau hơn nữa , nênphải dẹp vụ ấy lại đó . Nói về tên gia đinh chạy trốn núp trong nhà dân chúng , chờ đến canhnăm tuốt ra khỏi thành gặp thằng giử ngựa của vua , liền rũ nhau trở về phủDiêu Lân phi báo. Diêu Lân thất kinh cả giận mắng Luận Thượng Chí là đồ ô quan ,tham công ...

Tài liệu được xem nhiều: