Càn Long Du Giang Nam - Hồi 16
Số trang: 21
Loại file: pdf
Dung lượng: 144.34 KB
Lượt xem: 7
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Nói về khi Ngưu Cường và bọn Cẩm Luân Ðường cả thảy tám người đưa quan tài đến Võ Ðương sơn thì thấy một tòa miếu Huyền Thiên Thượng đế rộng lớn khéo lạ vô cùng. (Nguyên của vua Minh thái tổ ngự tạo khi trước, đặng đền ơn thần ủng hộ giúp vua trừ tuyệt phản nghịch là Trần Hữu Lượng, nay còn noi dấu tích tại đây, thiên hạ đến cúng kiến rất đông.) Bọn Cẩm Luân đường cậy tên đạo đồng dắt vào hậu điện ra mặt Phùng Ðạo Ðức. Lúc ấy lão đạo trưởng đương...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 16 Càn Long Du Giang Nam Hồi 16 Lôi Ðại Bàng lạy thầy hạ san Hồ Huệ Càng đưa con nhập tự Nói về khi Ngưu Cường và bọn Cẩm Luân Ðường cả thảy tám ngườiđưa quan tài đến Võ Ðương sơn thì thấy một tòa miếu Huyền Thiên Thượngđế rộng lớn khéo lạ vô cùng. (Nguyên của vua Minh thái tổ ngự tạo khi trước, đặng đền ơn thầnủng hộ giúp vua trừ tuyệt phản nghịch là Trần Hữu Lượng, nay còn noi dấutích tại đây, thiên hạ đến cúng kiến rất đông.) Bọn Cẩm Luân đường cậy tên đạo đồng dắt vào hậu điện ra mặtPhùng Ðạo Ðức. Lúc ấy lão đạo trưởng đương phiền nảo về sự chiêm bao, xảy thấy đạođồng dắt Ngưu Cường và bọn Cẩm Luân đường đến quì thưa các việc. Ðạo Ðức nghe vừa dứt lời liền té ngữa chết giấc. Lôi Ðại Bàng và Ngưu Cường xúm đở kêu một hồi mới tĩnh dậy. Nguyên Ðạo Ðức thương Anh Bố và Hóa Giao như con bèn mời bọnCẩm Luân đường ngồi rồi lấy lời phủ ủy rằng : - Nay hai tên học trò ta chẳng may táng mạng, chư vị cũng trọn niềmchung thủy, chẳng nài đường thiên sơn vạn hải đưa linh cửu đến đây, ơn ấyta cảm đội vô cùng. Bạch An Phước đứng dậy vòng tay thưa rằng : - Vã chẳng oán cừu ấy sanh ra bởi bọn tôi làm cho nhị vị giáo đầutáng mạng , xét lại công ít tội nhiều, xin đạo trưởng hải hà đại độ, ra tay cứuchửa kẻ trầm luân, kẻo oan khuất bọn tôi sanh nghiệp làm ăn bất tiện, bị hạihằng ngày. Nay chúng tôi xin dung mọn nầy khẩn cầu đạo trưởng hạ san,trước trả cừu cho nhi vị giáo đầu, sau ra tay tế độ cứu vớt bọn tôi khỏi chốngai chông. Nói rồi lạy tam thiên và dưng sáu ngàn lượng bạc và các vật khác . Phùng Ðạo Ðức đở dậy đáp rằng : - Ta hận Huệ Càng thâm cốt, chí vì nó đành ra tay độc thủ, nó khôngtưởng niềm đồng đạo, nên mói giết môn đệ ta, dẩu cho thầy nó có xuốngDương thành đi nữa thì ta cũng không dung . Nói rồi sửa soạn ra đi. Khi ấy Lôi Ðại Bàng quì thưa rằng : - Giết gà đâu dùng đao trâu, xin thầy cho con hạ san, trước tìm HuệCàng đặng trả hờn cho nhị vị sư huynh, sau giết Phương Thế Ngọc báo thùcho cha luôn dịp. Ðạo Ðức gặt đầu đáp rằng : - Con đi thì phải lẽ, song hãy tiềm tâm cẩn thận để phòng kẻo bị ámhại . Ðại Bàng vâng lịnh từ tạ ra đi quảy đồ hành lý và vác một cây thiếtcôn nặng nổi tám mươi hai cân, hiệp cùng bọn Cẩm Luân đường xuốngthuyền trở lại Dương thành. Ðây nói về này kia Huệ Càng xúm nhau ăn uống mầng rở và cám ơnTạ Tam Phước có lòng giúp đở , khi ấy Huệ Càng kính dưng ba chén rượucho Tạ Tam Phước và thưa rằng : - Nay mạng tôi vẹn toàn và khỏi nhục danh thầy, cũng nhờ sức huynh,nên tôi kính dưng rượu nầy xin anh nhậm lễ, và lạy một lạy đền ơn cứu tử. Tạ Tam Phước đáp rằng : - Vốn đó đây là niềm thủ túc phãi tương trợ cho nhau, có điều chitrọng hệ mà em phòng đáp lễ . Vậy anh xin em từ nầy về sau chớ nên sanhsự nữa, hảy lo an hưởng thái bình, nếu em nhậm lời an ủi thì anh khoái lạcvô cùng. Còn Tam Ðức huề thượng cũng hết lòng khuyên giải về vụ ấy, nênHuệ Càng nhẩn tâm không dám sanh sự với bọn Cơ phòng , cách vài ngàyHuệ Càng từ biệt anh em trở về Tân Hội thăm mẹ và vợ con. Nguyên vợ Huệ Càng là Hạ thị, từ ngày chồng ra đi học võ, ở nhà Hạthị đẻ được một đứa con trai đặt tên Hửu Ðức, lúc này được bảy tuổi . Khi Huệ Càng về thấy con hình dung xấu xa, không giống cha mẹchút nào, đầu rắn mắt chuột lại thêm nhỏ thó, nhưng mà xương gân liền lạcthì không đẹp. Ngày nọ có một người anh em họ với Huệ Càng tính qua tĩnh PhướcKiến đặng buôn bán, sẳn dịp ấy Huệ Càng thưa cho mẹ và vợ hay đặng gởiHữu Ðức theo người anh em ấy đến Thiếu Lâm tự học . Vợ Huệ Càng cũng thuận theo ý chồng, còn mẹ Huệ Càng cũng yêntâm, song ngại Hữu Ðức còn nhỏ không người săn sóc, nên nói cùng HuệCàng rằng : - Theo ý con tính đó thì nhằm lẻ, nhưng mẹ e cháu nhỏ dại cô độc mộtmình, ở xứ người lấy làm tất tưởi . Huệ Càng thưa : - Việc ấy xin mẹ chớ lo, vả chăng thầy tôi là người tu hành nhơn đứclắm, bình sanh hay ưa mến con nít, chịu nhọc bảo dưỡng không phiền, chẵngnhững là thương người mà lại mến thương đến loài súc vật, nuôi những mèochó, vượn, chim và kiển vật , săn sóc dường thể ngọc ngà. Mẹ Huệ Càng nghe nói bằng lòng. Khi ấy Huệ Càng viết thơ kính gởi cho thầy xin rộng lòng thương trẻdại, xâm luyện gân cốt, dạy tập võ nghệ đặng phòng sau hiển đạt gia đình . Lúc bàn bạc xong xuôi, liền giao Hữu Ðức cho người anh em họ vàchâu cấp quần áo bạc tiền, Hữu Ðức vui mầng lạy bà và cha mẹ, từ biệt theongười chú họ ra đi, coi bộ không trìu mến ai hết , lại nhãy nhót vụt cười. Tuy Hữu Ðức tuổi còn ấu xuân, song thiên hạ thường đặt tên riêng làThiết đầu lão thử . Khi Huệ Càng gởi con đi học xong rối , đi thăm viếng thân bằng cốhữu. Nguyên Huệ Càng có chí khí lớn, học võ nghệ tinh thông, đặng trả thùcho cha, nên tới đâu ai cũng yêu vì là hiếu tử.) Cách vài mươi ngày mới xong việc thăm viếng, kế đrợc thơ thầy trảlời rằng : - Ðã nhận Hữu Ðức làm đệ tử và dặn dò chuyên tập võ kinh, phòngkhi chống cự cùng học trò Phùng Ðạo Ðức, và phải hòa nhả vui thuận vớianh em , chớ nên thị cường sanh sự mà lỗi trong phép nước. Huệ Càng thơ rồi không thèm đem vào lòng, Nói về bọn anh hùng ở tại Quang Hiếu tự lần lần về quê quán thămviếng cha mẹ không có sự chi lạ, duy có Lý Cẩm Luân khi hồi hương thấycháu là Lý Khai , hình dung vạm vở, tài mạo đoan trang sức mạnh, nên CẩmLuân truyền hết võ nghệ đã học nơi Thiếu Lâm tự. (Ðến sau Lý khai nầy ra làm Soái theo bọn Bạch Liên đánh ThườngNgộ Xuân thua ba phen, nhờ bọn anh hùng tại Thiếu Lâm tự bắt mới đặngLý Khai, ấy là nói sơ lược về việc ngày sau ) . Khi Lôi Ðại Bàng theo b ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 16 Càn Long Du Giang Nam Hồi 16 Lôi Ðại Bàng lạy thầy hạ san Hồ Huệ Càng đưa con nhập tự Nói về khi Ngưu Cường và bọn Cẩm Luân Ðường cả thảy tám ngườiđưa quan tài đến Võ Ðương sơn thì thấy một tòa miếu Huyền Thiên Thượngđế rộng lớn khéo lạ vô cùng. (Nguyên của vua Minh thái tổ ngự tạo khi trước, đặng đền ơn thầnủng hộ giúp vua trừ tuyệt phản nghịch là Trần Hữu Lượng, nay còn noi dấutích tại đây, thiên hạ đến cúng kiến rất đông.) Bọn Cẩm Luân đường cậy tên đạo đồng dắt vào hậu điện ra mặtPhùng Ðạo Ðức. Lúc ấy lão đạo trưởng đương phiền nảo về sự chiêm bao, xảy thấy đạođồng dắt Ngưu Cường và bọn Cẩm Luân đường đến quì thưa các việc. Ðạo Ðức nghe vừa dứt lời liền té ngữa chết giấc. Lôi Ðại Bàng và Ngưu Cường xúm đở kêu một hồi mới tĩnh dậy. Nguyên Ðạo Ðức thương Anh Bố và Hóa Giao như con bèn mời bọnCẩm Luân đường ngồi rồi lấy lời phủ ủy rằng : - Nay hai tên học trò ta chẳng may táng mạng, chư vị cũng trọn niềmchung thủy, chẳng nài đường thiên sơn vạn hải đưa linh cửu đến đây, ơn ấyta cảm đội vô cùng. Bạch An Phước đứng dậy vòng tay thưa rằng : - Vã chẳng oán cừu ấy sanh ra bởi bọn tôi làm cho nhị vị giáo đầutáng mạng , xét lại công ít tội nhiều, xin đạo trưởng hải hà đại độ, ra tay cứuchửa kẻ trầm luân, kẻo oan khuất bọn tôi sanh nghiệp làm ăn bất tiện, bị hạihằng ngày. Nay chúng tôi xin dung mọn nầy khẩn cầu đạo trưởng hạ san,trước trả cừu cho nhi vị giáo đầu, sau ra tay tế độ cứu vớt bọn tôi khỏi chốngai chông. Nói rồi lạy tam thiên và dưng sáu ngàn lượng bạc và các vật khác . Phùng Ðạo Ðức đở dậy đáp rằng : - Ta hận Huệ Càng thâm cốt, chí vì nó đành ra tay độc thủ, nó khôngtưởng niềm đồng đạo, nên mói giết môn đệ ta, dẩu cho thầy nó có xuốngDương thành đi nữa thì ta cũng không dung . Nói rồi sửa soạn ra đi. Khi ấy Lôi Ðại Bàng quì thưa rằng : - Giết gà đâu dùng đao trâu, xin thầy cho con hạ san, trước tìm HuệCàng đặng trả hờn cho nhị vị sư huynh, sau giết Phương Thế Ngọc báo thùcho cha luôn dịp. Ðạo Ðức gặt đầu đáp rằng : - Con đi thì phải lẽ, song hãy tiềm tâm cẩn thận để phòng kẻo bị ámhại . Ðại Bàng vâng lịnh từ tạ ra đi quảy đồ hành lý và vác một cây thiếtcôn nặng nổi tám mươi hai cân, hiệp cùng bọn Cẩm Luân đường xuốngthuyền trở lại Dương thành. Ðây nói về này kia Huệ Càng xúm nhau ăn uống mầng rở và cám ơnTạ Tam Phước có lòng giúp đở , khi ấy Huệ Càng kính dưng ba chén rượucho Tạ Tam Phước và thưa rằng : - Nay mạng tôi vẹn toàn và khỏi nhục danh thầy, cũng nhờ sức huynh,nên tôi kính dưng rượu nầy xin anh nhậm lễ, và lạy một lạy đền ơn cứu tử. Tạ Tam Phước đáp rằng : - Vốn đó đây là niềm thủ túc phãi tương trợ cho nhau, có điều chitrọng hệ mà em phòng đáp lễ . Vậy anh xin em từ nầy về sau chớ nên sanhsự nữa, hảy lo an hưởng thái bình, nếu em nhậm lời an ủi thì anh khoái lạcvô cùng. Còn Tam Ðức huề thượng cũng hết lòng khuyên giải về vụ ấy, nênHuệ Càng nhẩn tâm không dám sanh sự với bọn Cơ phòng , cách vài ngàyHuệ Càng từ biệt anh em trở về Tân Hội thăm mẹ và vợ con. Nguyên vợ Huệ Càng là Hạ thị, từ ngày chồng ra đi học võ, ở nhà Hạthị đẻ được một đứa con trai đặt tên Hửu Ðức, lúc này được bảy tuổi . Khi Huệ Càng về thấy con hình dung xấu xa, không giống cha mẹchút nào, đầu rắn mắt chuột lại thêm nhỏ thó, nhưng mà xương gân liền lạcthì không đẹp. Ngày nọ có một người anh em họ với Huệ Càng tính qua tĩnh PhướcKiến đặng buôn bán, sẳn dịp ấy Huệ Càng thưa cho mẹ và vợ hay đặng gởiHữu Ðức theo người anh em ấy đến Thiếu Lâm tự học . Vợ Huệ Càng cũng thuận theo ý chồng, còn mẹ Huệ Càng cũng yêntâm, song ngại Hữu Ðức còn nhỏ không người săn sóc, nên nói cùng HuệCàng rằng : - Theo ý con tính đó thì nhằm lẻ, nhưng mẹ e cháu nhỏ dại cô độc mộtmình, ở xứ người lấy làm tất tưởi . Huệ Càng thưa : - Việc ấy xin mẹ chớ lo, vả chăng thầy tôi là người tu hành nhơn đứclắm, bình sanh hay ưa mến con nít, chịu nhọc bảo dưỡng không phiền, chẵngnhững là thương người mà lại mến thương đến loài súc vật, nuôi những mèochó, vượn, chim và kiển vật , săn sóc dường thể ngọc ngà. Mẹ Huệ Càng nghe nói bằng lòng. Khi ấy Huệ Càng viết thơ kính gởi cho thầy xin rộng lòng thương trẻdại, xâm luyện gân cốt, dạy tập võ nghệ đặng phòng sau hiển đạt gia đình . Lúc bàn bạc xong xuôi, liền giao Hữu Ðức cho người anh em họ vàchâu cấp quần áo bạc tiền, Hữu Ðức vui mầng lạy bà và cha mẹ, từ biệt theongười chú họ ra đi, coi bộ không trìu mến ai hết , lại nhãy nhót vụt cười. Tuy Hữu Ðức tuổi còn ấu xuân, song thiên hạ thường đặt tên riêng làThiết đầu lão thử . Khi Huệ Càng gởi con đi học xong rối , đi thăm viếng thân bằng cốhữu. Nguyên Huệ Càng có chí khí lớn, học võ nghệ tinh thông, đặng trả thùcho cha, nên tới đâu ai cũng yêu vì là hiếu tử.) Cách vài mươi ngày mới xong việc thăm viếng, kế đrợc thơ thầy trảlời rằng : - Ðã nhận Hữu Ðức làm đệ tử và dặn dò chuyên tập võ kinh, phòngkhi chống cự cùng học trò Phùng Ðạo Ðức, và phải hòa nhả vui thuận vớianh em , chớ nên thị cường sanh sự mà lỗi trong phép nước. Huệ Càng thơ rồi không thèm đem vào lòng, Nói về bọn anh hùng ở tại Quang Hiếu tự lần lần về quê quán thămviếng cha mẹ không có sự chi lạ, duy có Lý Cẩm Luân khi hồi hương thấycháu là Lý Khai , hình dung vạm vở, tài mạo đoan trang sức mạnh, nên CẩmLuân truyền hết võ nghệ đã học nơi Thiếu Lâm tự. (Ðến sau Lý khai nầy ra làm Soái theo bọn Bạch Liên đánh ThườngNgộ Xuân thua ba phen, nhờ bọn anh hùng tại Thiếu Lâm tự bắt mới đặngLý Khai, ấy là nói sơ lược về việc ngày sau ) . Khi Lôi Ðại Bàng theo b ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
mộ khổng minh truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaGợi ý tài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 288 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 281 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 111 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 109 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 103 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 97 0 0 -
2 trang 78 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 60 0 0 -
378 trang 41 0 0