Càn Long Du Giang Nam - Hồi 27
Số trang: 17
Loại file: pdf
Dung lượng: 134.63 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Khi ai nấy đang lúc vui cười, bổng nghe người la ngựa hí thì không biết cớ chi, Vương công bèn sai gia nhơn ra hỏi coi cho biết là ai và đem binh mã đi đâu đó vậy? Gia nhơn đi rồi trở vào bẩm rằng: CÓ một lũ cường đạo mười phần lợi hại, bộ có, kỵ có, đao thương sáng chói, đến muốn mượn cho đủ năm ngàn lượng bạc, nếu chẳng cho mượn, thì chúng nó phá nhà, xin lão gia liệu định. Vương an Quốc nói:Năm ngàn lượng bạc mà có bao nhiêu, muốn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 27 Càn Long Du Giang Nam Đánh máy: Mọt sách Hồi 27 Cấp khước tiên phuông, phùng ân đắc xá Đầu hoài liễu yếu cứu chúa thành thân Khi ai nấy đang lúc vui cười, bổng nghe người la ngựa hí thì khôngbiết cớ chi, Vương công bèn sai gia nhơn ra hỏi coi cho biết là ai và đembinh mã đi đâu đó vậy? Gia nhơn đi rồi trở vào bẩm rằng: CÓ một lũ cường đạo mười phần lợi hại, bộ có, kỵ có, đao thươngsáng chói, đến muốn mượn cho đủ năm ngàn lượng bạc, nếu chẳng chomượn, thì chúng nó phá nhà, xin lão gia liệu định. Vương an Quốc nói: Năm ngàn lượng bạc mà có bao nhiêu, muốn thì mượn, lựa phải đembinh mã đến làm rộn ràng như thế, ngươi hãy ra nói với chúng nó bãi binhđi, rồi ta sẽ đem bạc ra cho chúng nó mượn. Thiên tứ nghe nói thì cản lại và nói rằng: Sao lại phải sợ nó như vậy, để tôi ra mắng cho nó ba điều và đuổi nóđi cho rãnh, để làm cho chúng nó ngày sau chẳng dám tới nữa. Nói rồi liền xông ra ngoài nói lớn lên rằng: Chúng bây thiệt là vô lễ, đang lúc đêm hôm dẫn binh mã vào ăn cướpnhà người là đạo lý chi vậy, không lẽ mà bây không sợ vương pháp hay sao? Lúc ấy bọn cường đạo còn đang diệu võ gương oai, bỗng thấy cửamở, có một người bước ra nói hơi khí khái, thì liệu chắc là người đởm dõngNguyên người đầu đãng là họ Huỳnh tên Thiên Hựu, lấy hiệu là Cấp khước tiên phuông, cònngười thứ nhì thì họ Trương tên Quốc Tuấn, hỗn danh là Tiểu ôn hầu, haingười kết làm anh em với nhau, Huỳnh thiên Hựu tuổi vừa hai mươi bảy, mặt đỏ râu ria, conmắt sáng như sao, mười phần hùng dõng, còn Trương Quốc Tuấn nhỏ hơnHuỳnh Thiên Hựu ba tuổi, mặt như ngọc đúc, môi tợ thoa son, mười phần thanh nhã, coi chẳngphải tướng võ, hai người chiếm cứ núi Phi nga đã hơn mấy năm mà chẳng hềcướp giựt của ai, cho nên quan binh không màng tới. Nay trên núi lươngthảo chẳng đủ dùng, phải tìm xuống nhà Vương viên ngoại mượn đỡ nămngàn lượng bạc, rồi sau sẽ lo trả lại chẳng dè lại gặp Cao Thiên Tứ ngăn trở. Khi Huỳnh thiên Hựu thấy Thiên tửnạt lớn như vậy thì nói rằng: Nay anh em ta võ nghệ cao cường, lại thêm có bọn đầu mục và chúnglâu la, đến mượn năm ngàn lượng bạc, chẳng phải là lấy ngang, vì bởi trênnúi thiếu lương, nếu nói nữa tiếng rằng không thì ta e nhà cửa phải cháy tan hoang, chừngấy ăn năn sao kịp. Thiên tử hét lớn lên rằng: Sao mi không chạy cho rồi, lại dám cả gan Ở đây khoe giỏi. Huỳnh Thiên Hựu chẳng nói chi hết, cứ huơi đao chém nhầu, Thiên tứliền rút gươm đeo rước đánh, đánh đặng mấy hiệp, trong nhà một bọn giađinh và Nhựt Thanh chạy ra đánh tiếp, ngoài kia Trương Quốc Tuấn cóngười tiếp, liền dẫn lâu la áp vào chận đánh, hai bên đánh vùi với nhau tốitrời tối đất, trong giây phút Nhựt Thanh đuối sức, đánh chẳng lại nên lui lại.Trương Quốc Tuấn lại xông vào giúp Thiên Hựu nữa, Thiên tử bị vây, tảxông hữu đột mà ra không khỏi, rất nên nguy cấp. ấy Rồng nằm nước cạntôm lờn mặt, Cọp xuống đất bằng chó ngoắt đuôi. Thuở ấy trong xóm họ Liễu, có một nàng con gái tên là Yên Cô, tuổivừa mười tám, môi son má phấn, mắt phụng mày tằm, cốt cách giống tiênnga, hình dung như thần nữ, thiệt là ngư trầm lạc nhạn chi dung, bế nguyệttu hóa chi mạo. Thi từ ca vận, món món đều thông, lại thêm võ nghệ, mườitám món binh khí đường nào cũng giỏi Người cha tên là Liễu Xuân Huy,sanh có một mình nàng ấy mà thôi, cho nên cưng lắm, muốn học chi thì họcchẳng nài hao tốn. Nàng ấy cũng là người trinh tịnh, lại thêm hiếu thuận với mẹ cha. Đêm ấy yên CÔ đang Ở trong phòngđánh cờ với chị em bạn gái, vùng nghe có tiếng chinh chiến gần nhà, bèn saia huờn ra coi việc chi cho biết. Con a huờn đi một hồi lâu rồi trở về bẩm rằng: Nơi đầu xóm tại nhà Vương tú tài, bị ăn cướp tới đánh, người sui giara đánh với nó, lại bị nó vây khổn rất gấp Yên CÔ nghe nói bèn bẩm với cha rằng: Ở một xóm với nhau lẽ phải tiếp nhau, con xin đề đao đến đó cứungười trong cơn nguy cấp. Người cha ban đầu hãy còn cản trở, vì con gái đêm hôm chẳng nên rakhỏi nhà mình, chừng thấy con quyết ý muốn đi, liền khiến mười mấy têngia đinh tinh dõng theo giúp Yên Cô. Yên CÔ nai nịt hẳn hòi, rồi đề đao lên ngựa, dẫn giađinh tuốt đếnVương Gia Trang,xảy thấy ăn cướp đang vây phủ một ngườirất nên nguy cấp. yên CÔ liền hét lên một tiếng, hơi bay thơm ngát. Lúc ấy ăn cướp còn đang đắc ý,bỗng thấy một người tiên nữ cởi ngựa lướt tới, lại có dắt theo mười mấy tayhảo hớn xông vây mà vào, bèn hô lên rằng: Hãy bắt người xinh đẹp này đem về núi rồi sẽ bắt chủ nhà. Liền dạy binh lại đánh với Yên Cô. Yên CÔ nạt lên rằng: Quân ăn cướp, hãy nói tên ra đặng chịu chết. Hai tên đầu đảng thấyYên CÔ là gái thì khi, bèn đá ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 27 Càn Long Du Giang Nam Đánh máy: Mọt sách Hồi 27 Cấp khước tiên phuông, phùng ân đắc xá Đầu hoài liễu yếu cứu chúa thành thân Khi ai nấy đang lúc vui cười, bổng nghe người la ngựa hí thì khôngbiết cớ chi, Vương công bèn sai gia nhơn ra hỏi coi cho biết là ai và đembinh mã đi đâu đó vậy? Gia nhơn đi rồi trở vào bẩm rằng: CÓ một lũ cường đạo mười phần lợi hại, bộ có, kỵ có, đao thươngsáng chói, đến muốn mượn cho đủ năm ngàn lượng bạc, nếu chẳng chomượn, thì chúng nó phá nhà, xin lão gia liệu định. Vương an Quốc nói: Năm ngàn lượng bạc mà có bao nhiêu, muốn thì mượn, lựa phải đembinh mã đến làm rộn ràng như thế, ngươi hãy ra nói với chúng nó bãi binhđi, rồi ta sẽ đem bạc ra cho chúng nó mượn. Thiên tứ nghe nói thì cản lại và nói rằng: Sao lại phải sợ nó như vậy, để tôi ra mắng cho nó ba điều và đuổi nóđi cho rãnh, để làm cho chúng nó ngày sau chẳng dám tới nữa. Nói rồi liền xông ra ngoài nói lớn lên rằng: Chúng bây thiệt là vô lễ, đang lúc đêm hôm dẫn binh mã vào ăn cướpnhà người là đạo lý chi vậy, không lẽ mà bây không sợ vương pháp hay sao? Lúc ấy bọn cường đạo còn đang diệu võ gương oai, bỗng thấy cửamở, có một người bước ra nói hơi khí khái, thì liệu chắc là người đởm dõngNguyên người đầu đãng là họ Huỳnh tên Thiên Hựu, lấy hiệu là Cấp khước tiên phuông, cònngười thứ nhì thì họ Trương tên Quốc Tuấn, hỗn danh là Tiểu ôn hầu, haingười kết làm anh em với nhau, Huỳnh thiên Hựu tuổi vừa hai mươi bảy, mặt đỏ râu ria, conmắt sáng như sao, mười phần hùng dõng, còn Trương Quốc Tuấn nhỏ hơnHuỳnh Thiên Hựu ba tuổi, mặt như ngọc đúc, môi tợ thoa son, mười phần thanh nhã, coi chẳngphải tướng võ, hai người chiếm cứ núi Phi nga đã hơn mấy năm mà chẳng hềcướp giựt của ai, cho nên quan binh không màng tới. Nay trên núi lươngthảo chẳng đủ dùng, phải tìm xuống nhà Vương viên ngoại mượn đỡ nămngàn lượng bạc, rồi sau sẽ lo trả lại chẳng dè lại gặp Cao Thiên Tứ ngăn trở. Khi Huỳnh thiên Hựu thấy Thiên tửnạt lớn như vậy thì nói rằng: Nay anh em ta võ nghệ cao cường, lại thêm có bọn đầu mục và chúnglâu la, đến mượn năm ngàn lượng bạc, chẳng phải là lấy ngang, vì bởi trênnúi thiếu lương, nếu nói nữa tiếng rằng không thì ta e nhà cửa phải cháy tan hoang, chừngấy ăn năn sao kịp. Thiên tử hét lớn lên rằng: Sao mi không chạy cho rồi, lại dám cả gan Ở đây khoe giỏi. Huỳnh Thiên Hựu chẳng nói chi hết, cứ huơi đao chém nhầu, Thiên tứliền rút gươm đeo rước đánh, đánh đặng mấy hiệp, trong nhà một bọn giađinh và Nhựt Thanh chạy ra đánh tiếp, ngoài kia Trương Quốc Tuấn cóngười tiếp, liền dẫn lâu la áp vào chận đánh, hai bên đánh vùi với nhau tốitrời tối đất, trong giây phút Nhựt Thanh đuối sức, đánh chẳng lại nên lui lại.Trương Quốc Tuấn lại xông vào giúp Thiên Hựu nữa, Thiên tử bị vây, tảxông hữu đột mà ra không khỏi, rất nên nguy cấp. ấy Rồng nằm nước cạntôm lờn mặt, Cọp xuống đất bằng chó ngoắt đuôi. Thuở ấy trong xóm họ Liễu, có một nàng con gái tên là Yên Cô, tuổivừa mười tám, môi son má phấn, mắt phụng mày tằm, cốt cách giống tiênnga, hình dung như thần nữ, thiệt là ngư trầm lạc nhạn chi dung, bế nguyệttu hóa chi mạo. Thi từ ca vận, món món đều thông, lại thêm võ nghệ, mườitám món binh khí đường nào cũng giỏi Người cha tên là Liễu Xuân Huy,sanh có một mình nàng ấy mà thôi, cho nên cưng lắm, muốn học chi thì họcchẳng nài hao tốn. Nàng ấy cũng là người trinh tịnh, lại thêm hiếu thuận với mẹ cha. Đêm ấy yên CÔ đang Ở trong phòngđánh cờ với chị em bạn gái, vùng nghe có tiếng chinh chiến gần nhà, bèn saia huờn ra coi việc chi cho biết. Con a huờn đi một hồi lâu rồi trở về bẩm rằng: Nơi đầu xóm tại nhà Vương tú tài, bị ăn cướp tới đánh, người sui giara đánh với nó, lại bị nó vây khổn rất gấp Yên CÔ nghe nói bèn bẩm với cha rằng: Ở một xóm với nhau lẽ phải tiếp nhau, con xin đề đao đến đó cứungười trong cơn nguy cấp. Người cha ban đầu hãy còn cản trở, vì con gái đêm hôm chẳng nên rakhỏi nhà mình, chừng thấy con quyết ý muốn đi, liền khiến mười mấy têngia đinh tinh dõng theo giúp Yên Cô. Yên CÔ nai nịt hẳn hòi, rồi đề đao lên ngựa, dẫn giađinh tuốt đếnVương Gia Trang,xảy thấy ăn cướp đang vây phủ một ngườirất nên nguy cấp. yên CÔ liền hét lên một tiếng, hơi bay thơm ngát. Lúc ấy ăn cướp còn đang đắc ý,bỗng thấy một người tiên nữ cởi ngựa lướt tới, lại có dắt theo mười mấy tayhảo hớn xông vây mà vào, bèn hô lên rằng: Hãy bắt người xinh đẹp này đem về núi rồi sẽ bắt chủ nhà. Liền dạy binh lại đánh với Yên Cô. Yên CÔ nạt lên rằng: Quân ăn cướp, hãy nói tên ra đặng chịu chết. Hai tên đầu đảng thấyYên CÔ là gái thì khi, bèn đá ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
càn long du giang nam truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaGợi ý tài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 288 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 281 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 111 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 109 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 103 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 97 0 0 -
2 trang 78 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 60 0 0 -
378 trang 41 0 0