Càn Long Du Giang Nam - Hồi 29
Số trang: 13
Loại file: pdf
Dung lượng: 119.56 KB
Lượt xem: 14
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Khi mấy người ăn uống vừa rồi, vùng nghe dưới gốc cây phù dung có tiếng người đằng hắng, ai nấy đều giựt mình muốn chạy, xảy thấy ông già đầu bạc, Ở dưới gốc cây chun lên, trạc chừng bảy mươi ngoài tuổi, tóc bạc mà mặt còn trẻ, có khí tượng thần tiên, bước tới chắp tay nói rằng: Lão đây là thần giữ hoa, rất cảm mấy ông có lòng tế điện, biết xót ngọc thương hương mà làm lễ đưa xuân, chí thiền cảm cách, bọn tôi không biết lấy chi báo đáp, nên muốn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 29 Càn Long Du Giang Nam Đánh máy: Mọt sách Hồi 29 Huân ngọc các cường đồ hiếp thế Thiên hương lầu nghĩa sĩ trừ gian Khi mấy người ăn uống vừa rồi, vùng nghe dưới gốc cây phù dung cótiếng người đằng hắng, ai nấy đều giựt mình muốn chạy, xảy thấy ông giàđầu bạc, Ở dưới gốc cây chun lên, trạc chừng bảy mươi ngoài tuổi, tóc bạc mà mặt còn trẻ,có khí tượng thần tiên, bước tới chắp tay nói rằng: Lão đây là thần giữ hoa, rất cảm mấy ông có lòng tế điện, biết xótngọc thương hương mà làm lễ đưa xuân, chí thiền cảm cách, bọn tôi khôngbiết lấy chi báo đáp, nên muốn cứu bọn ông thoát vòng khổ hãi cho khỏi Ởnơi trần thế mà lục lục như vầy. Ai nấy nghe nói thì biết là thần nhơn, liềnrùng tùng quỳ xuống chắp tay nói rằng: May nhờ thần thánh giáng lảm, xin ra ơn cứu vớt bọn đệ tử gái trai cảthảy vượt khỏi nhơn gian trần khổ, thì bọn tôi tình nguyện rưới quét tiênđộng thiệt cũng vui lòng, chẳng hay thần thánh có khứng thâu nạp cùngchăng? Thần nhơn nói: Nay có Đương kim Thiên tử dạo chơi tại tĩnh này, chẳng bao lâungười sẽ đến đây, bọn ông hễ thấy nguy thì phò thấy cấp thì cứu, hễ thấyngười nào tên là Cao Thiên Tứ thì là Thiên tử đó, ghi lấy, nhớ lấy, chớ nên sai lầm. Nói dứt lời, vùng hóa một trận hương phong biến mất. Ai nấy mừngrỡ chắng cùng, bèn ngước mặt lên trời vái lạy khấu tạ lại day mặt nơi đámhoa mà tạ ơn. vừa muốn dọn thêm một tiệc nữa ăn uống cho vui, bỗng nghetrên lầu phía Tây nơi- Huẩn ngọc các, có người ăn uống reo cười inh ỏi, rồilại nghe có tiếng đánh lộn, không biết là việc chi. Nguyên chỗ ấy có bọn duác, đến đó uống rượu say sưa rồi đánh lộn với nhau , thường thường nhưvậy, người đầu đãng là một tên thổ hào tại xứ ấy, họ Khu tên Hồng, hổndanh là Phi Thiên Pháo, trong nhà có của, nên thỉnh giáo sư đến, học đặngmột hai miếng chi đó, rồi tụ một lũ vong mạng, hễ tới đâu thì gây gỗ tới đó,ngày ấy đến Huẩn ngọc Các uống rượu, nhơn giành chỗ ngồi nên mới sanhra sự đánh lộn, nguyên vì tại chỗ bàn giữa đã có một người đến ngồi trướcrồi, bọn ấy đến sau, lại muốn đuổi đi mà giành chỗ cho mình, chẳng dè nhằmngười cứng cỏi, không chịu nhịn thua, nên mới sanh sự. Lúc đang đánh lộn với nhau, may gặp Thiên tử với Nhựt Thanh vừa điđến đó, nghe có tiếng đánh lộn, liền chạy tuốt lên lầu, coi như có việc bấtbình thì ra tay đánh giúp, khi hỏi ra thì biết Khu Hồng dọc ngang, phần thìngười ấy có một mình, không ai giúp sức, vì những kẻ đứng coi đều sợ oaithế Khu Hồng, nên chẳng ai dám nói chi tới. Nhựt Thanh thấy vậy dằn lòngkhông đặng liền xốc tới thoi lia đánh lịa, đánh thôi, những quân vong mạnglăn nghiêng lăn ngửa, rùng rùng xuống lầu kéo nhau chạy mất. Người ấy bènlạy Thiên tử và Nhựt Thanh mà nói rằng: Cúi trông nhị vị cứu chữa, thiệt ơn ấy rất dày, chẳng hay hai vị kháchquan tên họ là chi, người Ở xứ nào, có việc chi đến đây cứu tôi như vậy? Thiên tứ nói: Ta là người Ở Bắc Kinh, họ Cao tên Thiên Tứ, đi với con ta là NhựtThanh, đến đây thăm bà con, vì nhứt sanh ta hay can thiệp sự bất bình nênhễ gặp ai ỷ thế khi người thì ta đánh liền, nay thấy túc hạ diện mạo đoan trang, ắt chẳngphải người thường, nên khiến con ta giúp sức đánh bọn ấy, nó đã chạy hếtrồi, xét lại thì lũ ấy là đồ vô dụng dám ỷ thế khi người, chắng hay túc hạ tên họ là chi? Người ấy nói: Tôi họ Vương tên Nhuận, buôn bán hàng lụa sô sa,nhơn lúc rảnh rang đến đây ăn uống chơi, tôi tới trước lựa chỗ tốt mà ngồi,lũ ấy tới sau, nó lại ỷ đông mà hiếp người, biểu tôi phải nhường chỗ lại chonó, bởi tôi không nhường nên mới sanh sự đánh lộn, may nhờ nhị vị đến đâycứu tôi, thiệt là ơn rất nặng, tiệm tôi cách đây chắng xa, xin mời nhị vị đến tiệm tôi chuyện vãn chơi cho biết.Thiên từ nói: Việc nhỏ mọn chút đỉnh có đủ chi phải tạ ơn, nay túc hạ đã có lòngtốt, thì ta cũng tuân theo. Rồi đó Thiên tử, Nhựt Thanh và Vương Nhuận ba người ra khỏi Huẩnngọc Các, dắt nhau về tiệm phân ngôi chủ khách mời ngồi, trà nước xongrồi, Vương Nhuận liền hối gia nhơn dọn ra một tiệc bĩ bàn thết đãi hai người, uống đặng vàituần, Vương Nhuận bèn nói rằng: Nhị vị khách quan nếu ưa đi chơi thì để ngày mai tôi dắt đi chơi mộtchỗ rất vui. Đêm ấy ăn uống rồi Vương Nhuận cầm hai người Ở lại nơi tiệm mànghỉ. Sáng ra bữa sau dùng cơm điểm tâm rồi, ba người sắm sửa ra đi, dắttheo một đứa tiểu đồng, thẳng đến Thiên hương Các. Ngày ấy bọn HuỳnhVĩnh Thanh và Trương, Lý ba người cũng có đến đó ăn uống vui chơi.Nguyên vì chỗ ấy có phân ra Đông, Tây, Nam, Bắc bốn lầu đều cất giốngnhau một kiểu, mỗi một lầu dọn đặng mười mấy tiệc, dầu cho khách đôngchừng mười mấy người cũng còn rộng rải thong thả. Thiên tử, Nhựt Thanhv ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 29 Càn Long Du Giang Nam Đánh máy: Mọt sách Hồi 29 Huân ngọc các cường đồ hiếp thế Thiên hương lầu nghĩa sĩ trừ gian Khi mấy người ăn uống vừa rồi, vùng nghe dưới gốc cây phù dung cótiếng người đằng hắng, ai nấy đều giựt mình muốn chạy, xảy thấy ông giàđầu bạc, Ở dưới gốc cây chun lên, trạc chừng bảy mươi ngoài tuổi, tóc bạc mà mặt còn trẻ,có khí tượng thần tiên, bước tới chắp tay nói rằng: Lão đây là thần giữ hoa, rất cảm mấy ông có lòng tế điện, biết xótngọc thương hương mà làm lễ đưa xuân, chí thiền cảm cách, bọn tôi khôngbiết lấy chi báo đáp, nên muốn cứu bọn ông thoát vòng khổ hãi cho khỏi Ởnơi trần thế mà lục lục như vầy. Ai nấy nghe nói thì biết là thần nhơn, liềnrùng tùng quỳ xuống chắp tay nói rằng: May nhờ thần thánh giáng lảm, xin ra ơn cứu vớt bọn đệ tử gái trai cảthảy vượt khỏi nhơn gian trần khổ, thì bọn tôi tình nguyện rưới quét tiênđộng thiệt cũng vui lòng, chẳng hay thần thánh có khứng thâu nạp cùngchăng? Thần nhơn nói: Nay có Đương kim Thiên tử dạo chơi tại tĩnh này, chẳng bao lâungười sẽ đến đây, bọn ông hễ thấy nguy thì phò thấy cấp thì cứu, hễ thấyngười nào tên là Cao Thiên Tứ thì là Thiên tử đó, ghi lấy, nhớ lấy, chớ nên sai lầm. Nói dứt lời, vùng hóa một trận hương phong biến mất. Ai nấy mừngrỡ chắng cùng, bèn ngước mặt lên trời vái lạy khấu tạ lại day mặt nơi đámhoa mà tạ ơn. vừa muốn dọn thêm một tiệc nữa ăn uống cho vui, bỗng nghetrên lầu phía Tây nơi- Huẩn ngọc các, có người ăn uống reo cười inh ỏi, rồilại nghe có tiếng đánh lộn, không biết là việc chi. Nguyên chỗ ấy có bọn duác, đến đó uống rượu say sưa rồi đánh lộn với nhau , thường thường nhưvậy, người đầu đãng là một tên thổ hào tại xứ ấy, họ Khu tên Hồng, hổndanh là Phi Thiên Pháo, trong nhà có của, nên thỉnh giáo sư đến, học đặngmột hai miếng chi đó, rồi tụ một lũ vong mạng, hễ tới đâu thì gây gỗ tới đó,ngày ấy đến Huẩn ngọc Các uống rượu, nhơn giành chỗ ngồi nên mới sanhra sự đánh lộn, nguyên vì tại chỗ bàn giữa đã có một người đến ngồi trướcrồi, bọn ấy đến sau, lại muốn đuổi đi mà giành chỗ cho mình, chẳng dè nhằmngười cứng cỏi, không chịu nhịn thua, nên mới sanh sự. Lúc đang đánh lộn với nhau, may gặp Thiên tử với Nhựt Thanh vừa điđến đó, nghe có tiếng đánh lộn, liền chạy tuốt lên lầu, coi như có việc bấtbình thì ra tay đánh giúp, khi hỏi ra thì biết Khu Hồng dọc ngang, phần thìngười ấy có một mình, không ai giúp sức, vì những kẻ đứng coi đều sợ oaithế Khu Hồng, nên chẳng ai dám nói chi tới. Nhựt Thanh thấy vậy dằn lòngkhông đặng liền xốc tới thoi lia đánh lịa, đánh thôi, những quân vong mạnglăn nghiêng lăn ngửa, rùng rùng xuống lầu kéo nhau chạy mất. Người ấy bènlạy Thiên tử và Nhựt Thanh mà nói rằng: Cúi trông nhị vị cứu chữa, thiệt ơn ấy rất dày, chẳng hay hai vị kháchquan tên họ là chi, người Ở xứ nào, có việc chi đến đây cứu tôi như vậy? Thiên tứ nói: Ta là người Ở Bắc Kinh, họ Cao tên Thiên Tứ, đi với con ta là NhựtThanh, đến đây thăm bà con, vì nhứt sanh ta hay can thiệp sự bất bình nênhễ gặp ai ỷ thế khi người thì ta đánh liền, nay thấy túc hạ diện mạo đoan trang, ắt chẳngphải người thường, nên khiến con ta giúp sức đánh bọn ấy, nó đã chạy hếtrồi, xét lại thì lũ ấy là đồ vô dụng dám ỷ thế khi người, chắng hay túc hạ tên họ là chi? Người ấy nói: Tôi họ Vương tên Nhuận, buôn bán hàng lụa sô sa,nhơn lúc rảnh rang đến đây ăn uống chơi, tôi tới trước lựa chỗ tốt mà ngồi,lũ ấy tới sau, nó lại ỷ đông mà hiếp người, biểu tôi phải nhường chỗ lại chonó, bởi tôi không nhường nên mới sanh sự đánh lộn, may nhờ nhị vị đến đâycứu tôi, thiệt là ơn rất nặng, tiệm tôi cách đây chắng xa, xin mời nhị vị đến tiệm tôi chuyện vãn chơi cho biết.Thiên từ nói: Việc nhỏ mọn chút đỉnh có đủ chi phải tạ ơn, nay túc hạ đã có lòngtốt, thì ta cũng tuân theo. Rồi đó Thiên tử, Nhựt Thanh và Vương Nhuận ba người ra khỏi Huẩnngọc Các, dắt nhau về tiệm phân ngôi chủ khách mời ngồi, trà nước xongrồi, Vương Nhuận liền hối gia nhơn dọn ra một tiệc bĩ bàn thết đãi hai người, uống đặng vàituần, Vương Nhuận bèn nói rằng: Nhị vị khách quan nếu ưa đi chơi thì để ngày mai tôi dắt đi chơi mộtchỗ rất vui. Đêm ấy ăn uống rồi Vương Nhuận cầm hai người Ở lại nơi tiệm mànghỉ. Sáng ra bữa sau dùng cơm điểm tâm rồi, ba người sắm sửa ra đi, dắttheo một đứa tiểu đồng, thẳng đến Thiên hương Các. Ngày ấy bọn HuỳnhVĩnh Thanh và Trương, Lý ba người cũng có đến đó ăn uống vui chơi.Nguyên vì chỗ ấy có phân ra Đông, Tây, Nam, Bắc bốn lầu đều cất giốngnhau một kiểu, mỗi một lầu dọn đặng mười mấy tiệc, dầu cho khách đôngchừng mười mấy người cũng còn rộng rải thong thả. Thiên tử, Nhựt Thanhv ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
càn long du giang nam truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaGợi ý tài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 288 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 281 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 111 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 109 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 103 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 97 0 0 -
2 trang 78 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 60 0 0 -
378 trang 41 0 0