Danh mục

Càn Long Du Giang Nam - Hồi 3

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 118.55 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nói về Trần Ðăng đem hết các việc thần nhơn mách bảo nói lại cho vua nghe và nói : - Nay may tôi gặp đặng quới nhơn , xin quới nhơn lấy lòng từ bi , ra ơn cứu cháu tôi cũng bằng lập năm bảy kiển chùa , chẳng phải là nhờ ơn cứu đặng sống mà thôi , anh em tôi cũng cám ơn đức vô cùng nữa . Nói rồi cứ việc lạy hoài không thôi . Vua lật đật đở vậy mà nói rằng : - Không dối chi Trần huynh , vì tôi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 3 Càn Long Du Giang Nam Hồi 3 Trừ yêu quái , Châu lang đặng vợ Bị bạc giả , Trương phụ mình Nói về Trần Ðăng đem hết các việc thần nhơn mách bảo nói lại chovua nghe và nói : - Nay may tôi gặp đặng quới nhơn , xin quới nhơn lấy lòng từ bi , raơn cứu cháu tôi cũng bằng lập năm bảy kiển chùa , chẳng phải là nhờ ơn cứuđặng sống mà thôi , anh em tôi cũng cám ơn đức vô cùng nữa . Nói rồi cứ việc lạy hoài không thôi . Vua lật đật đở vậy mà nói rằng : - Không dối chi Trần huynh , vì tôi không học phù phép , thì biết thểnào mà trừ yêu quaí cho đặng . Chớ chi nếu là con người , dẩu mình đồng dasắt , mãnh hổ , giao long , võ nghệ bực nào đi nữa , thì ta cũng trừ đặng .Còn như yêu ma , quỉ mị cùng như máy móc không hình tượng , nó thấymình còn mình không thấy nó , dầu cho sức mạnh thể nào đi nữa cũngkhông làm gì đặng , thôi ngươi hãy đi tìm người khác kẻo để lâu mà hư việc. Trần nhị viên ngoại nghe nói nghĩ thầm rằng : - Vua chối từ không chịu , nên đổ mồ hôi ướt áo , hai hàng nước mắtdầm dề , quì mọp dưới đất mà khẩn cầu rằng : - Nay đã có thần nhơn mách bảo , quới nhơn rõ ràng không sai , còn đirước ai cho hơn nữa bây giờ , nếu không chịu cứu thì có chết tôi cũng theonhị vị mà thôi . Nói rồi quì mọp dưới đất mà khóc . Lúc ấy người đi theo Trần Ðăng chạy về báo cho đại viên ngoại làTrần Thanh hay lập tức , Trần Thanh bổn thân đẩy hai cái kiệu đến đó quìxuống khẩn cầu rất nên chí thiết , khi ấy những người đi đường đều xúm lạicoi không biết ý gì , còn vua thì tay đở hai người ấy dậy , trong lòng thì kiếmđiều nói tháo đặng đi cho khỏi ; không dè Châu Nhựt Thanh tánh còn con nít, chưa hiễu việc yêu ma ra thể nào , thấy người cầu lụy lắm như vậy , thìđem lòng thương ma sa nước mắt , và thưa rằng : - Xin cha hãy rộng lòng cứu giúp kẻ bị nguy hiểm , đến đó xem thửdường bao ,họa may cứu đặng chăng , kẻo để người bi lụy lắm vậy không nở. Hai người nghe nói lật đật đứng dậy , vui mừng mà nói rằng : - Lịnh lang đã bằng lòng , xin quới nhơn chớ chối từ tội nghiệp . Hai người bèn phò vua và Nhựt Thanh lên kiệu , rồi vẹt người đứngcoi ra chạy riết về nhà , tại thính đường làm một cách rất trọng hậu . Vua nói : - Thật là ta không biết cách bắt yêu ra thể nào , nhưng mà thấy ngươicó lòng khẩn cầu quá , và con ta tại lở hưúa lời , vẫy ta cũng liều mình màgiúp . Như bắt đặng , ấy là phúc đức cho ngươi , bằng không xin chớ chêcười . Vậy chứ bây giờ yêu quái hiện ở tại đâu , đặng ta ra tay coi thử ? Trần Thanh nói : -Trời còn sớm nó chưa về , còn con gái tôi ở tại sau vườn bông mẫuđơn , xin đại nhơn dùng trà rượu nghĩ ngơi cho khỏe rồi sẽ hay . Vua nói : - Vậy thời phải dời lịnh ái đi chổ khác rồi dọn một tiệc rượu tại Mẫuđơn đình chổ lịnh ái nằm đó đặng ta uống rượu mà đợi yêu quái đến ta sẽdùng kế mà bắt . Trần Thanh thưa rằng : -Chẳng hay đại hiền muốn dùng vật chi mà bắt yêu , xin nói cho tôibiết đặng lo sắm trước . Vua nói : -Hãy sắm một cây thiết côn đặng làm khí giới , và lựa vài mươi ngườicho mạnh dạn để theo con ta , như có yêu đến thì ở sau gióng chiên đánhtrống , đốt pháo , và la lên cho lớn tiếng đặng trợ oai , còn trong nhà bốnphía phải đốt đèn cho sáng , ở ngoài đốt đèn pha ly cho nhiều , phòng khiyêu khí về , có giông lớn thì khỏi bị tắt đèn , vì âm khí thấy dương khí phảisợ , và xông thuốc bùa lên cho kỵ tà yêu , còn người nào nhát thì đừng cho ởđó . Anh em Trần thị dạy trong nhà sắm sửa đủ đồ , và dọn một tiệc rượusau vườn rồi hai anh em ngồi đải vua và Nhựt Thanh , lúc đó đương giờ mùi, bốn người uống rượu cùng nhau cho đến tối , vua cũng có ý say , bèn dùngcơm tối , rồi tiệc hết , lại dọn ra một tiệc rượu khác , uống rượu chơi cầmchừng , đặng đợi yêu đến . Ðang lúc trăng tỏ , sao thưa trời thanh , đêm lặng, bốn người ra dạo cảnh xem trăng , vừa lúc canh ba , xảy thấy phía Ðôngmột lùm mây đen bay đến giữa sân , giây lâu nổi lên một trận cuồng phong ,thiên hôn địa ám , cát đá bay dậy , mọi người đều nói : -Nó đã đến rồi đó , núp lại đàng sau . Vua ngó lên thấy trên mây xẹt xuống một người đạo gia , ước chừngba mươi tuổi , mặt trắng , không râu , mặc áo lam bào , đội mão cân đai , đigiày vân lý , lưng buộc dây tơ , mình đeo gươm vắn , tay cầm phất trần ,bươn bươn bước đến sân hỏi rằng : -Ai dám đến đây uống rượu , phá tịnh thất và ngăn trở việc giai kỳ củata ? Vua cất tiếng mắng rằng : -Ðồ giả đạo ở xứ nào mà dám đến đây hóa yêu quỉ ô dâm con gáingười , không kiêng phép nước , tự thị chước yêu , cả gan làm quấy , tộichẳng nên tha , nếu nghe lời ta , bỏ tà qui chánh , các lỗi đều thôi , bằngchẳng nghe sẽ có ph ...

Tài liệu được xem nhiều: