Càn Long Du Giang Nam - Hồi 33
Số trang: 17
Loại file: pdf
Dung lượng: 126.25 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Nói về Kim Cang nhơn thấy sự bất bình, rũi tay đánh chết Trương công tử, trong lòng nghĩ lại thì sợ hải chẳng cùng , vì việc nhơn mạng là việc trọng, phần thì Công tử là con quan Đề đài trong tĩnh ; nghĩ lại rồi giựt mình, bèn bõ đó chạy dông, bất kể là đâu, hễ thấy có đường trống thì chạy nhầu , trời thì một ngày một tối, phần thì trong lòng lại đói. Chạy đến một xóm kia, ráng chạy nữa không nổi , xảy thấy bên đường có một tòa cổ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 33 Càn Long Du Giang Nam Hồi 33 Anh hùng đặng xá , cảm đội Hoàng ân Nghĩa sĩ lòng lành, may nhờ ngự tứ Nói về Kim Cang nhơn thấy sự bất bình, rũi tay đánh chết Trươngcông tử, trong lòng nghĩ lại thì sợ hải chẳng cùng , vì việc nhơn mạng là việctrọng, phần thì Công tử là con quan Đề đài trong tĩnh ; nghĩ lại rồi giựt mình,bèn bõ đó chạy dông, bất kể là đâu, hễ thấy có đường trống thì chạy nhầu ,trời thì một ngày một tối, phần thì trong lòng lại đói. Chạy đến một xóm kia, ráng chạy nữa không nổi , xảy thấy bên đườngcó một tòa cổ miếu, bèn mò vào đó nghĩ chơn, phần thì mới đánh lộn; phầnthì chạy rất xa, cho nên trong mình mười phần mệt mỏí , lại thêm đói bụngchịu không nỗi, bên ăn năn trách lấy mình, sao có nóng nảy mà giết công tữ,nên phải chịu khổ sở như vầy , rồi lại nghĩ rằng : - Tuy vậy mà ta cũng mầng, vì ta đã trừ đặng một mối hại cho địaphương. Suy tới nghĩ lui một hồi rồi nằm queo nơi dưới bàn thần mà ngũ. Nguyên chổ ấy kêu là làng Trung Lạc thôn, còn cái miếu ấy là miếuQuan vương, rất nên linh hiển, song hể bọn trung thần, hiếu tử, nghĩa sĩ, liệtnữ, đến đó cầu vái việc chi đều linh nghiệm cả , chỉ có những bọn gian tàđến vái thì không linh nghiệm chi hết, ngặt vì miễu đường hẹp nhỏ, nênchẳng có ông Từ , duy nhờ có người trong làng hôm sớm đèn nhang cúngcấp mà thôi. Kim Cang nằm ngũ tại đó, qua đến canh ba, ngó thấy một vị thầnnhơn, râu mọc xồm xàm, đến kêu biểu đi. Kim Cang không biết việc chi, bên theo vị thần ấy đi đến một chổ ,thấy có lầu đài điện võ nguy nga, lại có một vị thần thánh ngồi trên , mặt đỏhồng hồng , coi kỷ lại thì là Quan phu tử đời Hớn . Kim Cang bèn bước tới quì xuống nói rằng : - Tôi là Kim Cang xin ra mắt . Quan đế cho đứng dậy. Kim Cang mới dám đứng đậy và ngước mặt lên . Quan đế bèn nói rằng : - Ta thấy ngươi có lòng nhân nghĩa , chẳng biết kể thân mình bị hạimà cứu người ta, ấy là phò nguy cứu khổn, thiệt cũng đáng khen, nên ta đòingươi đến đây mách bảo cho ngươi hay . Vã nay trào đình có lòng chiêuhiền nạp sĩ . Vậy ngươi phải đến nhà Huỳnh Vĩnh Thanh mà ở, thì làm saongươi cũng có chổ xuất thân, thoảng như ngày sau ngươi có đắc chí rồi, thìphải cho hết lòng đền nợ nước, hãy ghi lấy, nhớ lấy. Kim Cang cúi đầu tạ ơn. Quan đế dạy rồi, liền khiến hai tên Thanh y đồng tử đưa Kim Cang về. Đi dọc đàng thấy có một cái ao cá , nước trong leo lẻo, mười phần unhả. Kim Cang những mảng ham coi, chẳng kịp đề phòng, bị Thanh yđồng tử xô tuốt xuống ao . Kim Cang hoảng kinh la lên một tiếng, vùng giựt mình thức dậy mớibiết là chiêm bao, mồ hôi ra ướt dầm. Bèn ngồi nghĩ lại một mình rằng : - Lời Đế quân dặn ta thì ta phải ghi nhớ vào lòng. Nghĩ rồi đứng dậy lạy tạ ơn thần. Lúc ấy trống đã trở canh năm, bèn chờ cho trời sáng đặng có kiếmđàng mà đi ; khi trời gần sáng Kim Cang ý muốn đứng dậy ra đi, ngặt đóiquá tay chân bũn rũn, đi không nỗi, bèn ngồi núp lại nơi dưới bàn thần tronggiây lát rồi sẽ đi. Chẳng dè chổ ấy cách nhà Huỳnh thị lang chẳng bao xa .Nơi Huỳnh phũ có việc cúng thần, gia nhơn đem lể vật đến miếu, vái lạyxong rồi, để đó đưa nhau ra ngoài. Nói về Kim Cang khi thấy có người đến cúng, ý muốn trông cúng chorồi đặng có xin đồ ăn cho đở đói, chừng thấy bọn gia nhơn đi hết, thì ngỡ làcúng rồi mà đi, bèn ló đầu lén dòm thấy đồ tam xên hơi còn lên ngui ngút ,thèm thôi đà chảy nước dải, nhịn không đặng, liền đứng dậy lấy hết đồ tamxên, ăn uống no say rồi cũng chun xuống bàn thần mà ngồi như trước . Trong giây phút gia nhơn Huỳnh phủ trở vào, thấy rượu thịt đồ đểcúng đó đâu mất hết, bèn nói với nhau rằng : - Không lẻ mà thần ăn hết đồ tam xên đi , chắc là có người nào ăn cắpđây chớ chẳng không . Bèn thử kiếm khắp hết bốn phía . Dòm xuống dưới bàn thần , thấy có một người đại hớn ngồi đó , liệuchắc người ấy ăn cắp mà thôi , liền xúm lại kéo quách Kim Cang ra mẳngrằng : - Đồ ăn mày, mi ở đâu dám đến đây , ăn cắp lễ vật của ta , là đạo lýchi vậy ? Kim Cang mắc cở xẽn lẻn bèn nói cố lỳ rằng : - Nay vì tôi đói bụng quá chịu không nỗi thấy đồ để sẳn, nên ăn bamiếng đở lòng , thiệt rất cám ơn, cám ơn. Gia nhân nói : - Mi cám ơn ai, đã ăn cắp của người ta mà ăn rồi, bây giờ lại nói cámơn cái gì . Mi hãy đi với ta lại nhà đây, rồi mi nói làm sao với công tử đó thìmi nói. Vừa nói vừa kéo tuốt Kim Cang về đến Huỳnh phủ, tốp thì đứng giữcòn tốp thì chạy vào báo cho Công tử hay. Huỳnh Vỉnh Thanh liền bước ra hỏi rằng : - Người nào ăn cắp giống gì ở đâu, mà bây làm rộn ta vậy . Kim Cang bước tới thưa rằng : - Tôi đây. H ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 33 Càn Long Du Giang Nam Hồi 33 Anh hùng đặng xá , cảm đội Hoàng ân Nghĩa sĩ lòng lành, may nhờ ngự tứ Nói về Kim Cang nhơn thấy sự bất bình, rũi tay đánh chết Trươngcông tử, trong lòng nghĩ lại thì sợ hải chẳng cùng , vì việc nhơn mạng là việctrọng, phần thì Công tử là con quan Đề đài trong tĩnh ; nghĩ lại rồi giựt mình,bèn bõ đó chạy dông, bất kể là đâu, hễ thấy có đường trống thì chạy nhầu ,trời thì một ngày một tối, phần thì trong lòng lại đói. Chạy đến một xóm kia, ráng chạy nữa không nổi , xảy thấy bên đườngcó một tòa cổ miếu, bèn mò vào đó nghĩ chơn, phần thì mới đánh lộn; phầnthì chạy rất xa, cho nên trong mình mười phần mệt mỏí , lại thêm đói bụngchịu không nỗi, bên ăn năn trách lấy mình, sao có nóng nảy mà giết công tữ,nên phải chịu khổ sở như vầy , rồi lại nghĩ rằng : - Tuy vậy mà ta cũng mầng, vì ta đã trừ đặng một mối hại cho địaphương. Suy tới nghĩ lui một hồi rồi nằm queo nơi dưới bàn thần mà ngũ. Nguyên chổ ấy kêu là làng Trung Lạc thôn, còn cái miếu ấy là miếuQuan vương, rất nên linh hiển, song hể bọn trung thần, hiếu tử, nghĩa sĩ, liệtnữ, đến đó cầu vái việc chi đều linh nghiệm cả , chỉ có những bọn gian tàđến vái thì không linh nghiệm chi hết, ngặt vì miễu đường hẹp nhỏ, nênchẳng có ông Từ , duy nhờ có người trong làng hôm sớm đèn nhang cúngcấp mà thôi. Kim Cang nằm ngũ tại đó, qua đến canh ba, ngó thấy một vị thầnnhơn, râu mọc xồm xàm, đến kêu biểu đi. Kim Cang không biết việc chi, bên theo vị thần ấy đi đến một chổ ,thấy có lầu đài điện võ nguy nga, lại có một vị thần thánh ngồi trên , mặt đỏhồng hồng , coi kỷ lại thì là Quan phu tử đời Hớn . Kim Cang bèn bước tới quì xuống nói rằng : - Tôi là Kim Cang xin ra mắt . Quan đế cho đứng dậy. Kim Cang mới dám đứng đậy và ngước mặt lên . Quan đế bèn nói rằng : - Ta thấy ngươi có lòng nhân nghĩa , chẳng biết kể thân mình bị hạimà cứu người ta, ấy là phò nguy cứu khổn, thiệt cũng đáng khen, nên ta đòingươi đến đây mách bảo cho ngươi hay . Vã nay trào đình có lòng chiêuhiền nạp sĩ . Vậy ngươi phải đến nhà Huỳnh Vĩnh Thanh mà ở, thì làm saongươi cũng có chổ xuất thân, thoảng như ngày sau ngươi có đắc chí rồi, thìphải cho hết lòng đền nợ nước, hãy ghi lấy, nhớ lấy. Kim Cang cúi đầu tạ ơn. Quan đế dạy rồi, liền khiến hai tên Thanh y đồng tử đưa Kim Cang về. Đi dọc đàng thấy có một cái ao cá , nước trong leo lẻo, mười phần unhả. Kim Cang những mảng ham coi, chẳng kịp đề phòng, bị Thanh yđồng tử xô tuốt xuống ao . Kim Cang hoảng kinh la lên một tiếng, vùng giựt mình thức dậy mớibiết là chiêm bao, mồ hôi ra ướt dầm. Bèn ngồi nghĩ lại một mình rằng : - Lời Đế quân dặn ta thì ta phải ghi nhớ vào lòng. Nghĩ rồi đứng dậy lạy tạ ơn thần. Lúc ấy trống đã trở canh năm, bèn chờ cho trời sáng đặng có kiếmđàng mà đi ; khi trời gần sáng Kim Cang ý muốn đứng dậy ra đi, ngặt đóiquá tay chân bũn rũn, đi không nỗi, bèn ngồi núp lại nơi dưới bàn thần tronggiây lát rồi sẽ đi. Chẳng dè chổ ấy cách nhà Huỳnh thị lang chẳng bao xa .Nơi Huỳnh phũ có việc cúng thần, gia nhơn đem lể vật đến miếu, vái lạyxong rồi, để đó đưa nhau ra ngoài. Nói về Kim Cang khi thấy có người đến cúng, ý muốn trông cúng chorồi đặng có xin đồ ăn cho đở đói, chừng thấy bọn gia nhơn đi hết, thì ngỡ làcúng rồi mà đi, bèn ló đầu lén dòm thấy đồ tam xên hơi còn lên ngui ngút ,thèm thôi đà chảy nước dải, nhịn không đặng, liền đứng dậy lấy hết đồ tamxên, ăn uống no say rồi cũng chun xuống bàn thần mà ngồi như trước . Trong giây phút gia nhơn Huỳnh phủ trở vào, thấy rượu thịt đồ đểcúng đó đâu mất hết, bèn nói với nhau rằng : - Không lẻ mà thần ăn hết đồ tam xên đi , chắc là có người nào ăn cắpđây chớ chẳng không . Bèn thử kiếm khắp hết bốn phía . Dòm xuống dưới bàn thần , thấy có một người đại hớn ngồi đó , liệuchắc người ấy ăn cắp mà thôi , liền xúm lại kéo quách Kim Cang ra mẳngrằng : - Đồ ăn mày, mi ở đâu dám đến đây , ăn cắp lễ vật của ta , là đạo lýchi vậy ? Kim Cang mắc cở xẽn lẻn bèn nói cố lỳ rằng : - Nay vì tôi đói bụng quá chịu không nỗi thấy đồ để sẳn, nên ăn bamiếng đở lòng , thiệt rất cám ơn, cám ơn. Gia nhân nói : - Mi cám ơn ai, đã ăn cắp của người ta mà ăn rồi, bây giờ lại nói cámơn cái gì . Mi hãy đi với ta lại nhà đây, rồi mi nói làm sao với công tử đó thìmi nói. Vừa nói vừa kéo tuốt Kim Cang về đến Huỳnh phủ, tốp thì đứng giữcòn tốp thì chạy vào báo cho Công tử hay. Huỳnh Vỉnh Thanh liền bước ra hỏi rằng : - Người nào ăn cắp giống gì ở đâu, mà bây làm rộn ta vậy . Kim Cang bước tới thưa rằng : - Tôi đây. H ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
càn long du giang nam truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaGợi ý tài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 288 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 281 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 111 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 109 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 103 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 97 0 0 -
2 trang 78 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 60 0 0 -
378 trang 41 0 0