Danh mục

Càn Long Du Giang Nam - Hồi 35

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 100.65 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nói về Thiên tử và Nhựt Thanh, từ biệt Chủ tiệm và dắt nhau ra đi, du sơn ngoạn thủy, dạo khắp các nơi. Ngày kia đi đến một chỗ, thấy có một toà cổ miếu trên có tấm biễn đề sáu chữ vàng : Thổ cố thành hoàng chí xã. Hai người đi thẳng vào trong, thấy phòng ốc rộng rải, song tiếc vì miếu ấy bỏ hoang, không ai xem sóc, cho nên tường hư vách ngã, thấy cảnh thêm buồn . Còn đang xem, bỗng nghe phía ngoài có người đi vào. Thiên tử xem kỹ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 35 Càn Long Du Giang Nam Hồi 35 Ba anh hùng trước miễu thử tài nhau Hai con thảo nước dưng song khỏi hại Nói về Thiên tử và Nhựt Thanh, từ biệt Chủ tiệm và dắt nhau ra đi, dusơn ngoạn thủy, dạo khắp các nơi. Ngày kia đi đến một chỗ, thấy có một toà cổ miếu trên có tấm biễn đềsáu chữ vàng : Thổ cố thành hoàng chí xã. Hai người đi thẳng vào trong, thấy phòng ốc rộng rải, song tiếc vìmiếu ấy bỏ hoang, không ai xem sóc, cho nên tường hư vách ngã, thấy cảnhthêm buồn . Còn đang xem, bỗng nghe phía ngoài có người đi vào. Thiên tử xem kỹ lại thì thấy có ba người dắt nhau xân xúi đi thẳng vàomiếu, cả ba người đều là hình dung cổ quái, tướng mạo xấu xa, hai con mắtlộ ra giống tạng Kim Cang, La Hán . Trong ba người ấy, có một người mặt trắng, nói với hai người kia rằng: - Ba anh em ta hãy giỏ thử hai con thạch sư nầy, coi ai giở nỗi . Người mặt đen nói : - Ngươi ốm yếu như vậy mà giở sao cho nỗi, họa là hai anh em ta đâygiở nỗi cùng chăng ; thôi, để hai anh em ta, mỗi người giở một con chongươi coi ; như giở chẳng nổi, thì từ nầy về sau ta chẳng thèm tập võ nữa,tình nguyện vào núi tu chơn dưỡng tánh cho rồi. Người mặt trắng nói: - Vậy thì hai ngươi hãy giở trước đi cho ta coi, rồi sau ta sẽ giở chomà coi. Nguyên người mặt trắng ấy họ Tần nên Bữu , người mặt đen họ Từtên Cang ; còn người tướng mạo khôi ngô ấy thì họ Vương tên Hoá, bangười đều có mưu lược mà lại dõng lực hơn người. Khi ấy Từ Cang bước lên nhắm nhía con thạch sư đủ bốn phía, rồimơi dùng thế toạ mã ráng sức lúc lắc con thạch sư , song lúc lắc cũng khôngnhúc nhích, bèn ráng hết sức bình sanh rồi dùng thế bái sơn tắc hải ômngang con thạch sư mà giở nỗi lên, ráng rê tới ba bước đà hết sức liền quăngxuống. Tần Bửu nói : - Vậy cũng chưa gọi là mạnh. Tới phiên Vương Hóa, bèn bước tới lấy tay tả ôm quách con thạch sưlên rồi chuyẻn qua tay hữu , chuyển qua chuyển lại như vậy hơn bốn nămbận, rồi để xuống nhẹ nhàng không nghe động địa, mặt cũng không đổi sắc . Tần Bửu nói : - Như vậỵ thì có khó chi, hai ngươi hãy coi ta đem con bên hữu để quabên tả rồi đem con bên tả để qua bên hữu cho mà coi. Hai người kia nói : - Vậy thì dễ lắm, như có giỏi thì ôm nỗi một tay, đi lên cho tới hí đài,rồi trở xuống để y lại chỗ cũ, song chẳng cho đỗi tay, làm như vậy đặngchăng ? Tần Bửu nói : - Như vậy cũng chẳng khó chi, để tôi làm cho mà coi. Nói rồi liền xăn quần vén áo dùng thế tọa mã lấy tay hữu ôm xoạt conthạch sư, kê đầu gối nưng lên, giở hỗng một tay đi thẳng lên hí đài, rồi trởxuống lấy tay tả ôm luôn một con nữa cũng đi lên tới hí đài, mặt không đỗisắc, rồi huởn huởn đem xuống để y lại chỗ cũ, mà không biết mệt, thần sắcbất biến. Lúc ấy Thiên tử và Nhựt Thanh xem thấy , thì khen rằng : - Thiêt rỏ ràng Hạng Võ tái sanh. Miệng thì khen còn trong lòng thì lấy làm kính phục ; bèn bước lại hỏi: - Tôi xin hỏi ba vị, chẳng hay tên họ là chi, quê quán ở xứ nào ? Tần Bửu nói : - Tôi họ Tần tên Bửu vị nầy họ Từ tên Cang, còn vị này họ Vương tênHóa đều là người ỡ xứ nấy, từ nhỏ học hành võ nghệ , luyện tập công phu .Hôm nay thong thả dạo chơi tới đây, sẳn thấy hai con thạch sư nên thử sứcnhau chơi cho tiêu khiển, chẳng dè hai vị ngó thấy, thiệt là bọn tôi rất nênthất lễ, xin hai vị miển chấp, chẳng hãy hai vị tên họ là chi, ỡ đâu đến đâyxin nói cho tôi rỏ với Thiên tử đáp : - Tôi là người ở Bắc kinh, họ Cao tên Thiên Tứ dắt xá thân là ChâuNhựt Thanh đến xứ này tìm bằng hữu, vui chơn luôn bước tới đây, thấy bavị anh hùng dường ấy, tôi lấy làm kính ái, và rất lấy làm tiếc cho ba vị , saochẳng ra giúp sức với trào đình ? Tần Bửu nói : - Tôi có lòng ấy đã lâu rồi, ngặt vì không người tiến dẫn nên phải ẩnnhẩn cho qua ngày , còn muốn tới chốn khoa trường đặng tranh thủ côngdanh, thì bị nhà nghèo, khó mà cất bước. Thiên tữ nói : - Ấy là anh hùng thất chí khó nỗi than van ; tôi với quan Tuần phủtỉnh này vốn là thế giao , như có dịp tiện tôi sẽ tiến dẫn giùm cho. Nói rồi năm nguòi dắt nhau vào quán rượu, kêu chủ tiệm dọn ra mộttiệc ăn uống với nhau. Trong khi ăn uống thì đàm luận những việc binh cơ chiến sách vớinhau, ba người ấy đối đáp như lưu đem những bình sanh trí lược, tận tìnhnói hết ; năm người đàm luận với nhau nhiều điều thú vị, ý khí tương đắc . Khi mản tiệc rồi ba người liền tạ ơn Thiên tử có lòng tiến dẫn, rồi từbiệt dắt nhau ra về. Qua bửa sau Thiên tử lại dắt Nhựt thanh dạo chơi. Đến một chổ kiagọi là Tức Lao đình, thiên hạ qua lại rất đông, xe xe ngựa ngựa đầy đàngchật nẻo, kẻ buôn người bán lăng xăng ; lại có chổ dẫn kinh nói truyện . T ...

Tài liệu được xem nhiều: