![Phân tích tư tưởng của nhân dân qua đoạn thơ: Những người vợ nhớ chồng… Những cuộc đời đã hóa sông núi ta trong Đất nước của Nguyễn Khoa Điềm](https://timtailieu.net/upload/document/136415/phan-tich-tu-tuong-cua-nhan-dan-qua-doan-tho-039-039-nhung-nguoi-vo-nho-chong-nhung-cuoc-doi-da-hoa-song-nui-ta-039-039-trong-dat-nuoc-cua-nguyen-khoa-136415.jpg)
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 48
Số trang: 10
Loại file: pdf
Dung lượng: 106.79 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Thiên tử bèn kêu tiểu nhị khiến dọn một mâm mời Bạch Long ăn uống với mình. Trong khi ăn uống, Thiên tử hỏi Bạch Long rằng : - Khi nãy túc hạ có nói em của túc hạ bị người hãm hại , song tôi chưa kịp hỏi kỹ , vậy xin túc hạ tỏ bày tên họ người ấy và thuật các việc lợi hại cho tôi nghe thữ. Bạch Long nói : - Em tôi tên là Quách Lễ Văn, nhờ nghề thương mãi làm giàu, nó có lập một tiệm gạo nơi đường Đại Bài...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 48 Càn Long Du Giang Nam Hồi 48 Hại Đông gia, chàng Vương lập kế Thấy hào khách, gã Bạch ra tài Thiên tử bèn kêu tiểu nhị khiến dọn một mâm mời Bạch Long ănuống với mình. Trong khi ăn uống, Thiên tử hỏi Bạch Long rằng : - Khi nãy túc hạ có nói em của túc hạ bị người hãm hại , song tôi chưakịp hỏi kỹ , vậy xin túc hạ tỏ bày tên họ người ấy và thuật các việc lợi hạicho tôi nghe thữ. Bạch Long nói : - Em tôi tên là Quách Lễ Văn, nhờ nghề thương mãi làm giàu, nó cólập một tiệm gạo nơi đường Đại Bài gần lối nha môn Tri huyện, nó phú tiệmấy cho người đầu gia là Vương Hoài hết các việc trong tiệm , giao mãn mộtnăm thì trả cho người ấy hai muôn đồng điếu mà đền công lao . Em tôi làngười tiết kiệm, ý tưởng trả bấy nhiêu cũng đã nhiều rồi . Còn Vương Hoàithì giận em tôi sao trả tiền công rất thấp, tuy giận thì giận nhưng không chịunói ra, cứ để ăn gian lần lần làm cho trong tiệm phải lỗ. Ngày kia em tôi traxét sổ sách thấy mất hết năm mươi hai muôn đồng điếu , khi ấy em tôi giậnlắm, song cũng nghĩ tình bằng hữu lại nghi nó tính lầm cho nên không nỡlàm dữ , rầy rà một hồi rồi tính ghi sỗ để cho nó thường, sau nầy cứ trừ tiềncông của nó , chẳng dè cách đôi ba tháng, nó lại ăn gian ba trăm đồng bạc,em tôi thấy vậy tính bề không buôn bán nữa. Song cũng còn chưa tính thôi .Kế thấy căn phố cách vách là tiệm chứa khách, bị hỏa hoạn trong lúc canhba. Đêm ấy em tôi có ngụ tại tiệm, hay đặng lửa cháy, mãng lo hối ngườitrong tiệm dọn đồ của mình, không rảnh lo chửa lửa, thằng Vương Hoài ấyxúi người chủ tiệm bị cháy tới quan khống cáo rằng : Khi lửa mới phát emtôi thấy trước không cho cứu cũng không la, cho nên nhà ấy mới cháy,nếuem tôi không có lòng hiểm thì nhà ấy không đến nỗi cháy như vậy. Chủ tiệmbị cháy nghe lời Vương Hoài cáo gian cho em tôi, lại mời Vương Hoài đốichứng. Vương Hoài tới quan cũng nói y như lời người ấy , cho nên em tôi bịgiam . Tri huyện vốn biết em tôi là người có tiền, cho nên hành hạ hết sức,đặng có lòi tiền lo lót . Còn chủ tiệm bị cháy cũng mượn một người quenviệc kiện cáo, nhận là thân tình hầu thế cho mình, đặng có bắt em tôi thườngđủ gia tài đã cháy ấy. Em tôi có tánh nhát lắm, đến quan Huyện tra khảo,chịu đau không nỗi túng phải xưng rằng mình đốt tiệm ấy, té ra nước lảkhuấy nên hồ, em tôi khi không bị tội, không biết quan trên xử đoán lẻ nào ,tôi đến đây thấy chuyện như vậy không nỡ trở về nên phải làng nhàng ở đâyđã hơn một tháng , nhị vị nghĩ đó mà coi, Vương Hoài gian ác như vậy, tộiđáng phân thân hay không ? Nếu ít ngày nữa em tôi bị xứ án nặng thì tôiphải giết Vương Hoài mà báo thù. Thiên tử nói : - Túc hạ chớ lo , để mai tôi dến Huyện nha , ra sức thân oan cho lịnhđệ, may khi khỏi chốn lao tù. Tôi thấy túc hạ có lòng trọng nghĩa như vậychắc rằng không phải là vô năng. Vậy chớ võ nghiệp của túc hạ thể nào, xincho tôi biết. Bạch Long nói : - Nếu nhị vị không chê là đứa thô lổ , thì tôi cũng nói thiệt tình. Trongviệc võ nghệ, tôi cũng ít chịu thua ai, nhưng có tánh cứng cỏi không hay cầumị bề trên, cho nên ở lính đã lâu mà không đặng lên chức gì cho đáng, phảichi kẻ bề trên ấy sự công bình thưởng phạt phân minh, thì không đến nỗiphải mai một anh hùng như thế. Thiên tử nghe nói than rằng : - Thuở nay tôi tưởng trong đám văn thần sửa trị bá tánh nhà giàu cóđem lể mể nhiều, cho nên họ mới giữ lòng thanh liêm không đặng , bây giờmới biết trong đám võ biền cũng có nhiều người thưởng phạt bất minh nhưvậy nữa . Bạch Long nói : - Đời nào cũng có người trung kẻ nịnh, người ngay kẻ gian, văn võ haibên đều có như vậy. Thiên tử nói : - Ý tôi muốn biết võ nghệ của túc hạ, xin ra nơi sân phía sau đi vàithiệu võ cho tôi coi thử . Bạch Long muốn trổ nghề hay, cho nên vui lòng nghe theo lời ấy, bènra nơi sân phía sau tiệm ấy mà đi đường côn và đường quờn. Lúc ấy trời tối Thiên tữ không thấy cho rõ, duy nghe roi xuống vùnvụt thì cũng biết là võ nghệ cao cường. Thiên tữ khen rằng : - Võ nghệ cao cường như vậy, bấy lâu không người tiến dẫn thì cũngmai một anh hùng. Bèn khiến Bạch Long dừng đường roi lại. Bạch Long để roi xuống đất mà rằng : - Như có chỗ nào con thiếu, xin chớ chê bai. Thiên tử nói : - Đường roi như vậy, còn ai chê bai gì nữa. Vậy chớ túc hạ muốn tớikinh sư đặng kiếm công danh hay không ? Bạch Long nói : - Ý tôi muốn lắm, nhưng mà không người tiến dẫn, e khi đến đó vôích cho nên không đi. Chứ chi có người tiến dẫn thì tôi đến ở Kinh sư đã lâurồi . Thiên tử nói : - Để mai tôi đến Huyện nha, minh oan cho lịnh đệ xong rồi tôi sẽ làmmột phong thơ giao cho túc hạ đem đến Kinh sư mà đưa cho Trần ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 48 Càn Long Du Giang Nam Hồi 48 Hại Đông gia, chàng Vương lập kế Thấy hào khách, gã Bạch ra tài Thiên tử bèn kêu tiểu nhị khiến dọn một mâm mời Bạch Long ănuống với mình. Trong khi ăn uống, Thiên tử hỏi Bạch Long rằng : - Khi nãy túc hạ có nói em của túc hạ bị người hãm hại , song tôi chưakịp hỏi kỹ , vậy xin túc hạ tỏ bày tên họ người ấy và thuật các việc lợi hạicho tôi nghe thữ. Bạch Long nói : - Em tôi tên là Quách Lễ Văn, nhờ nghề thương mãi làm giàu, nó cólập một tiệm gạo nơi đường Đại Bài gần lối nha môn Tri huyện, nó phú tiệmấy cho người đầu gia là Vương Hoài hết các việc trong tiệm , giao mãn mộtnăm thì trả cho người ấy hai muôn đồng điếu mà đền công lao . Em tôi làngười tiết kiệm, ý tưởng trả bấy nhiêu cũng đã nhiều rồi . Còn Vương Hoàithì giận em tôi sao trả tiền công rất thấp, tuy giận thì giận nhưng không chịunói ra, cứ để ăn gian lần lần làm cho trong tiệm phải lỗ. Ngày kia em tôi traxét sổ sách thấy mất hết năm mươi hai muôn đồng điếu , khi ấy em tôi giậnlắm, song cũng nghĩ tình bằng hữu lại nghi nó tính lầm cho nên không nỡlàm dữ , rầy rà một hồi rồi tính ghi sỗ để cho nó thường, sau nầy cứ trừ tiềncông của nó , chẳng dè cách đôi ba tháng, nó lại ăn gian ba trăm đồng bạc,em tôi thấy vậy tính bề không buôn bán nữa. Song cũng còn chưa tính thôi .Kế thấy căn phố cách vách là tiệm chứa khách, bị hỏa hoạn trong lúc canhba. Đêm ấy em tôi có ngụ tại tiệm, hay đặng lửa cháy, mãng lo hối ngườitrong tiệm dọn đồ của mình, không rảnh lo chửa lửa, thằng Vương Hoài ấyxúi người chủ tiệm bị cháy tới quan khống cáo rằng : Khi lửa mới phát emtôi thấy trước không cho cứu cũng không la, cho nên nhà ấy mới cháy,nếuem tôi không có lòng hiểm thì nhà ấy không đến nỗi cháy như vậy. Chủ tiệmbị cháy nghe lời Vương Hoài cáo gian cho em tôi, lại mời Vương Hoài đốichứng. Vương Hoài tới quan cũng nói y như lời người ấy , cho nên em tôi bịgiam . Tri huyện vốn biết em tôi là người có tiền, cho nên hành hạ hết sức,đặng có lòi tiền lo lót . Còn chủ tiệm bị cháy cũng mượn một người quenviệc kiện cáo, nhận là thân tình hầu thế cho mình, đặng có bắt em tôi thườngđủ gia tài đã cháy ấy. Em tôi có tánh nhát lắm, đến quan Huyện tra khảo,chịu đau không nỗi túng phải xưng rằng mình đốt tiệm ấy, té ra nước lảkhuấy nên hồ, em tôi khi không bị tội, không biết quan trên xử đoán lẻ nào ,tôi đến đây thấy chuyện như vậy không nỡ trở về nên phải làng nhàng ở đâyđã hơn một tháng , nhị vị nghĩ đó mà coi, Vương Hoài gian ác như vậy, tộiđáng phân thân hay không ? Nếu ít ngày nữa em tôi bị xứ án nặng thì tôiphải giết Vương Hoài mà báo thù. Thiên tử nói : - Túc hạ chớ lo , để mai tôi dến Huyện nha , ra sức thân oan cho lịnhđệ, may khi khỏi chốn lao tù. Tôi thấy túc hạ có lòng trọng nghĩa như vậychắc rằng không phải là vô năng. Vậy chớ võ nghiệp của túc hạ thể nào, xincho tôi biết. Bạch Long nói : - Nếu nhị vị không chê là đứa thô lổ , thì tôi cũng nói thiệt tình. Trongviệc võ nghệ, tôi cũng ít chịu thua ai, nhưng có tánh cứng cỏi không hay cầumị bề trên, cho nên ở lính đã lâu mà không đặng lên chức gì cho đáng, phảichi kẻ bề trên ấy sự công bình thưởng phạt phân minh, thì không đến nỗiphải mai một anh hùng như thế. Thiên tử nghe nói than rằng : - Thuở nay tôi tưởng trong đám văn thần sửa trị bá tánh nhà giàu cóđem lể mể nhiều, cho nên họ mới giữ lòng thanh liêm không đặng , bây giờmới biết trong đám võ biền cũng có nhiều người thưởng phạt bất minh nhưvậy nữa . Bạch Long nói : - Đời nào cũng có người trung kẻ nịnh, người ngay kẻ gian, văn võ haibên đều có như vậy. Thiên tử nói : - Ý tôi muốn biết võ nghệ của túc hạ, xin ra nơi sân phía sau đi vàithiệu võ cho tôi coi thử . Bạch Long muốn trổ nghề hay, cho nên vui lòng nghe theo lời ấy, bènra nơi sân phía sau tiệm ấy mà đi đường côn và đường quờn. Lúc ấy trời tối Thiên tữ không thấy cho rõ, duy nghe roi xuống vùnvụt thì cũng biết là võ nghệ cao cường. Thiên tữ khen rằng : - Võ nghệ cao cường như vậy, bấy lâu không người tiến dẫn thì cũngmai một anh hùng. Bèn khiến Bạch Long dừng đường roi lại. Bạch Long để roi xuống đất mà rằng : - Như có chỗ nào con thiếu, xin chớ chê bai. Thiên tử nói : - Đường roi như vậy, còn ai chê bai gì nữa. Vậy chớ túc hạ muốn tớikinh sư đặng kiếm công danh hay không ? Bạch Long nói : - Ý tôi muốn lắm, nhưng mà không người tiến dẫn, e khi đến đó vôích cho nên không đi. Chứ chi có người tiến dẫn thì tôi đến ở Kinh sư đã lâurồi . Thiên tử nói : - Để mai tôi đến Huyện nha, minh oan cho lịnh đệ xong rồi tôi sẽ làmmột phong thơ giao cho túc hạ đem đến Kinh sư mà đưa cho Trần ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
càn long du giang nam truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaTài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 294 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 287 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 130 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 114 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 112 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 107 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 102 0 0 -
2 trang 80 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 63 0 0 -
Ma Đao Sát Tinh - Ngọa Long Sinh
1122 trang 44 0 0