Danh mục

Càn Long Du Giang Nam - Hồi 6

Số trang: 19      Loại file: pdf      Dung lượng: 133.34 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 7,000 VND Tải xuống file đầy đủ (19 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi Miêu Thúy Hoa đi ít ngày đến núi Bạch Hạc, vào am thấy Ngũ Mai sư bá, liền cúi lạy. Ngũ Mai đở dậy hỏi : - Ngươi đến có việc chi chăng ? Thúy Hoa bèn thuật hết các việc Lôi Lão Hổ lập lôi đài thí võ , rồi Lý Hùng báo cừu làm sao nói hết cho Ngũ Mai nghe, rồi lạy mà khóc xin đại sư bá đem lòng từ huệ xuống cứu con tôi thì ơn ấy kết cỏ ngậm vành. Ngũ Mai rằng :- Từ ta xuất gia về núi tu luyện...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 6 Càn Long Du Giang Nam Hồi 6 Mai Hoa Thung, tục tăng thí võ Tây thiền tự , sư đệ gặp nhau Khi Miêu Thúy Hoa đi ít ngày đến núi Bạch Hạc, vào am thấy NgũMai sư bá, liền cúi lạy. Ngũ Mai đở dậy hỏi : - Ngươi đến có việc chi chăng ? Thúy Hoa bèn thuật hết các việc Lôi Lão Hổ lập lôi đài thí võ , rồi LýHùng báo cừu làm sao nói hết cho Ngũ Mai nghe, rồi lạy mà khóc xin đại sưbá đem lòng từ huệ xuống cứu con tôi thì ơn ấy kết cỏ ngậm vành. Ngũ Mai rằng : - Từ ta xuất gia về núi tu luyện đến nay, đã lâu võ nghệ quên hết , eđánh không lại Lý Bá Sơn, nay có Chí Thiện nhị sư bá ở tại Việt Thành,chùa Tích Quang hiệu, rước xuống giải cứu mới xong . Thúy Hoa nghe nói hai hàng lụy nhỏ ròng ròng mười phần sầu nào ,lạy lục khẩn cầu. Ngũ Mai thấy vậy thì chịu xuống giúp, Thúy Hoa cả mừng. Khi ấy Ngũ Mai dặn học trò giữ gìn sơn động ta đi ít bửa sẽ về , rồisoạn đồ hành lý tay cầm thiền trượng cỡi lừa ra đi. Thúy Hoa cũng lên ngựa theo Ngũ Mai trở về, nữa tháng về đếnQuảng Ðông hội quán, Phương ông và Thế Ngọc đã thiệt mạnh, Thúy Hoamười phần vui vẻ liền sai người đến nói cho Lý Bá Sơn hay, ngày mai đếnlôi đài thí võ. Có bài thơ rằng : Tự thị sanh ra chuyện bất hòa Bá Sơn bày lập trận mai hoa Ỷ tài không tưởng lời khuyên dạy Ðến nổi thân mình phải hóa ma Rạng ngày Thúy Hoa hầu cho Ngũ Mai sửa soạn rồi dạy Thế Ngọccầm thiền trượng theo hầu Ðại sư công . Còn Thúy Hoa và bọn hương thônđều đội khôi, mặc giáp rở ràng oai phuông lẩm liệt, kéo đến lôi đài , phân rahàng ngũ . Khi ấy Ngũ Mai xuống lừa rồi dùng một thế Kim Cô Ðộc Lập hai taysoè ra , một chơn đứng xuống vùng bay lên đài , thiên hạ coi đều khen ngợi. Khi ấy Lý Bá Sơn ở trên đài có ý đợi Thế Ngọc lên đặng đánh báocừu cho Lôi Hồng , xảy thấy dưới đài nhảy lên một người đạo nhơn già ướctám chín mươi tuổi tóc bạc, bộ mặt coi còn nhỏ , mình cao hơn bảy thước,hông tròn, lưng lớn, đầu như cái đấu, cổ tay tròn như ống tre, vốn là con ôngHuỳnh Hoa từ thuở nhỏ tu luyện có công, cho nên tinh thần mạnh mẻ hơn kẻthiếu niên, Bá Sơn nhìn biết là Ngũ Mai ở núi Bạch Hạc, học trò lớn củaHồng Mi đạo nhơn , tài nghệ giỏi lắm , không phải tầm thường, bèn cung taychào rằng : - Không dè Sư huynh đến chẳng kịp rước , xin tha tội, xin hỏi chẳnghay Sư huynh đến đây có việc chi chăng ? Chớ không lẽ đến mà thí võ cùngem. Xin Sư huynh nói cho em rỏ ? Ngũ Mai đáp lễ lại và nói rằng : - Hiền đệ, nay ta đến đây không phải có việc chi khác, vì ta muốnkhuyên giải một chuyện chẳng biết hiền đệ có nạp dung chăng ? Lý Hùng đáp rằng : - Nếu Sư huynh nói phải lẽ thì sao tôi lại không nghe , bằng chẳngphải thì tôi cũng không theo. Ngũ Mai nói : - Từ khi ta xuất gia đến nay , một mãy thế tình tranh đấu, đều khôngđem vào lòng, há đến đây mà thí võ làm chi. Nhơn ta vân du đến Cang châu,nghe lịnh tế của hiền đệ lập lôi đài mà hại sanh linh không biết là bao nhiêulà kể, ấy là vô phép lắm, rủi bị tay Phương Thế Ngọc là con nít mà chết . Ấylà trời khiến dường ấy cho khỏi hại sanh linh nơi xứ nầy, rồi Thế Ngọc lại bịlịnh ái mà chết , may cứu khỏi thì giận ấy cũng đã vừa, nay xin hiền đệ vì tamà dung việc ấy , đặng ta biểu mẹ con chịu lỗi , và cha nó là Phương Ðứcphải phạt một ngàn lượng bạc, đặng hai đàng huề nhau, chẳng biết hiền đệcó nghe chăng ? Lý Bá Sơn nghe nói hai con mắt trợn lên , chơn mày đều dựng mà nóirằng : - Sư huynh nói như thế thì rể ta bị oan ức nầy chừng nào rửa đặng ,chớ chi lúc thí võ mà nó đừng đi giày cửu hườn kiếm , lén hại rể ta thì ta thôi, chớ nó lén đem gươm đao mà hại như vậy, biểu ta thôi sao đặng . Nếu Sưhuynh ỷ tài muốn bảo hộ cho nó đánh với tôi thì tôi cũng đánh với . Ngũ Mai thấy khuyên giải không đặng , thì nói rằng : - Nay ta đã xuất gia lấy chữ từ bi làm trước , mà khuyên ngươi khôngđặng, bất đắc dĩ nên phải đánh, như rủi có việc chi chớ khá trách ta. Lý Hùng cả giận, nạt rằng : - Lão sư đừng nói phách. Bèn ra miếng Suy sơn chưởng , nhắm đầu Ngũ Mai đánh xuống . Ngũ Mai không lo sợ chút nào, miệng niệm Nam mô a di đà phật , taytả thì gạt trừ miếng ấy , còn tay hữu ra thế Tạ mã quờn đánh ngay sườn BáSơn , hai người cứ ra miếng thế cùng nhau như rồng đánh cọp nhãy , thật làkỳ phùng địch thủ , tướng ngộ lương tài , một bên như nghinh phong mãnhhổ , một đàng như hí thủy giao long , đánh hơn hai trăm hiệp trời tối màchưa ai hơn thua . Lý Bá Sơn nói : - Hãy đợi ta trong ba ngày, đặng lập một cuộc Mai Hoa Thung rồi sẽtỷ thí với nhau đặng chăng ? Ngũ Mai nói : - Thôi ta cũng dung cho ngươi sống ba ngày nữa rồi ...

Tài liệu được xem nhiều: