Danh mục

Càn Long Du Giang Nam - Hồi 8

Số trang: 26      Loại file: pdf      Dung lượng: 157.60 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nói về Lâm Thắng biệt thầy ra khỏi lao, về thưa cho mẹ hay , rồi lập tức ra đi , hai ngày mới đến tỉnh thành , vào chùa Tây thiền, thấy Chí thiện thiền sư, liền quì lạy rồi nhào lăn dưới đất mà khóc, Chí Thiện đở vậy hỏi ra mới biết là Huỳnh khôn bị hại còn giam nơi tử khám thì lấy làm thương xót khôn cùng, rồi dắt Phương Thế Ngọc, Hồ Huệ Càng và Lâm Thắng, thẳng qua Triều châu . Nguyên có học trò của Chí Thiện chỉ có Hồ Huệ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Càn Long Du Giang Nam - Hồi 8 Càn Long Du Giang Nam Hồi 8 Sư đồ đến Triều châu báo oán Bạch xà lại Kim sơn cầu phong Nói về Lâm Thắng biệt thầy ra khỏi lao, về thưa cho mẹ hay , rồi lậptức ra đi , hai ngày mới đến tỉnh thành , vào chùa Tây thiền, thấy Chí thiệnthiền sư, liền quì lạy rồi nhào lăn dưới đất mà khóc, Chí Thiện đở vậy hỏi ramới biết là Huỳnh khôn bị hại còn giam nơi tử khám thì lấy làm thương xót khôn cùng, rồi dắt Phương Thế Ngọc, Hồ Huệ Càngvà Lâm Thắng, thẳng qua Triều châu . Nguyên có học trò của Chí Thiện chỉ có Hồ Huệ Càng biết việc vàthảo thuận với thầy còn Phương Thế Ngọc thì thuở nhờ có tẩm gân cốt, tậpluyện tay chân nhuần nhả , tánh ý thông minh nên Chí Thiện thương hơn đãtruyền dạy các món mầu nhiệm , nên lúc nầy đem theo, còn Lâm Thắng thìdắt đường. Bốn thầy trò đi đến Triều châu trời vừa tối, vào nhà Lâm Thắnglàm lễ ra mắt lão mẫu rồi dùng cơm tối, nghĩ đó một đêm, qua ngày thứ LâmThắng dắt mấy thấy trò đến ngục huyện Hải Dương dọ các nẻo cho biết rồitrở về. Khi ấy Chí Thiện dạy Lâm Thắng cuối giờ ngọ vào ngục cho HuỳnhKhôn hay trước , và đem theo mười lượng bạc mua đồ ăn dọn một tiệc đảiquân coi khám cho say, đặng dễ tính công việc. Qua giờ thân Lâm Thắngvào khám cho thầy hay trước, rồi trở ra nói với quân coi khám rằng : - Thầy tôi cám ơn anh em có lòng tử tế, nên dạy tôi đem mười lượngbạc, mua đồ dọn tiệc đải anh em ăn cho hĩ hạ. Các người coi lao nói : - Như Lâm huynh vậy thật là tử tế, thầy mắc nạn học trò lo lắng nhưthế thật là ít có . Ðang khi ăn uống thì Lâm Thắng lấy lòng nưng đở khuyênmời, lúc gần say lại bõ mông hãn dược vào nên các quân coi khám đều saymê, đến canh hai Chí Thiện leo nóc nhà nhảy xuống bẻ gông và xiềng taychân cho Huỳnh Khôn rồi đồng nhãy lên nóc nhà lẹ như vượn, nhẹ nhàngkhông ai hay , còn Lâm Thắng về đem mẹ đi ở chổ khác. Khi ấy năm người ra khỏi thành nhắm đại lộ thẳng về tĩnh thành. Rạng ngày quân coi khám tỉnh say mới hay Huynh Khôn đã trốn rồi,thất kinh chạy báo quan huyện hay. Quan Huyện quở trách, liền cho tờ tập nả bốn phía, lại tra ra mới biếtlà Lâm Thắng đầu mưu việc ấy , bèn niêm phong nhà cửa Lâm Thắng lại, vàcũng tư tờ cho các Châu Huyện tìm bắt nghiêm nhặt , nhưng mà lúc đómồng một tháng giêng nhằm ngày Tết nên có rộng dễ một chút . Nói về năm người về đến Tây Thiền tự nhằm ngày mồng chín thánggiêng trong chùa đều ra mừng rỡ . Huỳnh Khôn vào lạy tạ ơn thầy cứu mạng rồi làm lễ các đồ đệ. Khi ấy Lâm Thắng nói : - Lũ gian phu dâm phụ ấy rất nên đại ác, phải tính báo cừu mới đặng. Huỳnh Khôn thưa cùng Chí Thiện rằng : - Xin thầy vì đệ tử ra ơn báo cừu giùm , kẻo tôi mắc tờ tập nã nghiêmnhặt, không dám về. Chí Thiện nói : - Ta cũng bằng lòng đi giùm cho ngươi một phen nữa, nhưng mà phảiđình lại trong vài ngày nữa cho nguôi bớt việc tra xét rồi sẽ đi cũng khôngmuộn gì, vậy thì ngươi ở lại đây dạy học trò thế cho ta . (Nhơn Huỳnh Khôncũng là gịáo đầu nên việc võ nghệ sánh với Chí Thiện thì bằng nhau, lại sứclực mạnh hơn, nên các học trò đều bằng lòng). Ngày tháng như thoi đưa, lật bật đã đến mồng một tháng hai , ChíThiện sữa soạn hành lý, dắt Thế Ngọc và Lâm Thắng ra đi, nhằm lúc trọngxuân trời mưa dầm dề , đường đi bất tiện, bèn quá giang ghe Lão Long nhắmđường Kỳ Lãnh thẳng đến Long Xuyên , qua khỏi bải sông , đi hơn nữatháng mới đến Triều châu , thầy trò lên bờ đi đến núi Trưước Chi, chùaThanh Trước. Nguyên chùa này cũng là chùa Thiếu Lâm chia ra, chủ trì tênlà Ngộ Không huề hượng , khi ấy có tiểu sai vào báo , các đồ đệ ra rước ChíThiện vào làm lễ rồi , Ngộ Không hỏi : - Sư huynh ở đâu vân du đến đây , còn hai người nầy có phải là họctrò chăng ? Tôi có nghe rằng : Huỳnh Khôn bị vu cáo về tội chứa ăn cướp,ngày mồng một tháng giêng đã trốn rồi , nên Huyện quan có tư tờ tra bắtphải chăng ? Chí Thiện gật đầu , nói nhỏ các chuyện cho Ngộ Không hay. Ngộ Không cả mừng nói : - Mã Xuyến Quần là đồ cẩu đầu đáng ghét , năm trước nó mong lònggiựt ruộng chùa nầy , may nhờ có quan Thái thú là người thanh liêm có quenvới tôi nên bõ qua việc ấy , như sư huynh muốn giết nó thì phải cẩn thận mớiđặng . Chí Thiện gặt đầu rồi qua ngày sau đi cùng Lâm Thắng đến nhà MãXuyến Quần và Huỳnh Khôn mà dọ đường sau trước cho thuộc , rồi trở vềchùa cơm nước xong xuôi , bèn dắt Thế Ngọc và Lâm Thắng đến nhà HuỳnhKhôn trước rồi ba người nhãy tường đạp vách vào thì nhằm lúc canh ba ,không có Mã Xuyến Quần ở đó , Cam thị và Ngọc Lan đang ngủ nghe thấtkinh lật đật dậy thì Thế Ngọc và Lâm Thắng đã giơ đao ngay đầy , hai nànghồn vía bay mất , cầu xin dung mạng . Lâm Thắng nạt , nói rằng : - Nếu bây nói lớn tao giết lập ...

Tài liệu được xem nhiều: