Thông tin tài liệu:
Chiến tranh Krym bắt đầu từ năm 1853 và chấm dứt năm 1856, giữa hai lực lượng quân sự châu Âu, phe đồng minh gồm Đế quốc Pháp, Đế quốc Anh, Đế quốc Thổ Nhĩ Kỳ và Sardinia chống lại Đế quốc Nga. Cuộc chiến tranh này còn được người đương thời gọi là Chiến tranh nước Nga.[13] Phần lớn các trận chiến xảy ra trên bán đảo Krym, những trận nhỏ hơn tại miền tây Thổ Nhĩ Kỳ và vùng biển Ban Tích....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chiến tranh vùng Krym Chiến tranh vùng Krym Tranh của Franz Roubaud Cuộc bao vây Sevastopol..Thời gian 1854–1856Địa điểm Bán đảo Krym, Balkan, Biển Đen, Biển Ban Tích, Thái Bình Dương Đồng minh chiến thắng, HoàKết quả ước Paris (1856) Tham chiếnĐồng Minh: Đế quốc Nga Pháp Đế quốc Ottoman Đế quốc Anh Vương quốcSardinia Chỉ huy Napoléon III Nikolai I † Armand Jacques Aleksandr IILeroy de Saint- MikhailArnaud † Gortchakov François Certain Ivan Paskevich †th Canrobert Pavel Abdul Mejid I Nakhimov † Abdülkerim Eduard TotlebenNadir Pasha Mikhail Omar Pasha Semyonovich James Brudenell, VorontsovBá tước Cardigan Aleksandrthứ 7 Sergeyeich FitzRoy MenshikovSomerset, Nam tước Vasily ZavoykoRagdan thứ nhất † Edmund Lyons,Nam tước Lyons thứnhất Alfonso LaMarmora Lực lượng 700.000 lính Nga[1]300.000 lính Thổ400.000 lính Pháp 4.000 lính Bulgaria250.000 lính Anh10.000 lính Sardinia Tổn thấtTổng số 252.000 tử Khoảng 522.000[7] [8]vong, trong đó bị chết trận, bị70.000 thương vong thương và chết bệnhtrong trận chiến[2] [9] , trong đó chết 60.000[10] tớiPháp: Tổng số tửvong khoảng100.000[3] 110.000[11][12]trong đó 10.240 chếttrận; 20.000 chết vìbị thương; khoảng75.000 chết bệnhAnh: 2.755 chếttrận; 2.019 chết vì bịthương; 16.323 chếtbệnhSardinia: 2.050 chếtvì nhiều nguyênnhân[4]Thổ Nhĩ Kỳ: Tổngsố chết và bị thươngước khoảng200.000.[5] Tổng sốchết ước 50.000[6]. [hiện]x•t•sChiến tranh Nga-Thổ Nhĩ KỳChiến tranh Krym bắt đầu từ năm 1853 và chấm dứt năm 1856, giữa hai lựclượng quân sự châu Âu, phe đồng minh gồm Đế quốc Pháp, Đế quốc Anh, Đếquốc Thổ Nhĩ Kỳ và Sardinia chống lại Đế quốc Nga. Cuộc chiến tranh này cònđược người đương thời gọi là Chiến tranh nước Nga.[13] Phần lớn các trận chiếnxảy ra trên bán đảo Krym, những trận nhỏ hơn tại miền tây Thổ Nhĩ Kỳ và vùngbiển Ban Tích. Một trong những lý do gây ra cuộc chiến là việc chính phủ Ngahoàng bảo hộ cho các thần dân Chính Thống giáo nằm dưới ách thống trị của Đếquốc Thổ Nhĩ Kỳ.[14] Cuộc chiến tranh tàn khốc này mở đầu với việc Thổ Nhĩ Kỳtuyên chiến với Nga vào năm 1853, với trận đánh tại Oltenitza cùng năm đó, khimột cuộc tiến công của quân Nga bị quân Thổ Nhĩ Kỳ đập cho tan nát. Nhưng sauđó, trong trận thủy chiến Sinope, khi thủy binh Nga đập tan nát thủy binh Thổ NhĩKỳ. Tuy nhiên, quân Thổ Nhĩ Kỳ cũng phá tan tành được vòng vây của quân Ngaở Silistria. Vả lại, Anh và Pháp cũng lần lượt tuyên chiến với Nga. [15][16][17]Chiến tranh vùng Krym được xem là chiến tranh hiện đại đầu tiên trong lịch sử,trong đó kỹ thuật quân sự có phần tân tiến hơn những cuộc chiến tranh trước vàthay đổi hình thức của các cuộc chiến tranh sau đó[18]. Cuộc công kích anh dũngcủa Tiểu Lữ đoàn Anh Quốc nhằm vào quân Nga vào năm 1854 tuy thất bại,nhưng trở thành biểu tượng của tinh thần trách nhiệm cũng như kỷ cương cao.[13]Cuộc đấu tranh bảo vệ Sevastopol (1855) của quân Nga trước liên quân Anh - Thổ- pháp cũng vậy, tuy là thất bại của Quân đội Nga nhưng được xem là một chiếnthắng về tinh thần của họ.[19] Vào năm 1856, các nước Anh, Pháp, Thổ Nhĩ Kỳ vàSardinia đã giành được chiến thắng.[17] Quân đội Nga - đội quân tinh nhuệ nhấtcủa châu Âu trong con mắt của Nga hoàng Nikolai I - đã đại bại.[14] Nước Nga bịmất chủ quyền ở biển Đen - một thành quả của Nữ hoàng Ekaterina II Đại Đế nămxưa. [20]Mục lục[ẩ n] 1 Bối cảnh 1.1 Tranh chấp vùng Đất Thánh o 1.2 Những vụ xung đột đầu tiên o 1.3 Cơ hội hòa giải o 2 Chiến cuộc vùng Crimea 2.1 Bao vây Sevastopol o 2.2 Chiến trường biển Ban Tích o 2.3 Thái Bình Dương o 2.4 Ý ủng hộ Đồng minh o 2.5 Chiến tranh kết thúc o 3 Hậu quả 4 Thiệt hại của đôi bên trong chiến tranh 5 Chú thích [ ] Bối cảnh[ ] Tranh chấp vùng Đất ThánhHoàng đế Nga Nikolai I (1825-1855)Sau các cuộc Cách mạng 1848 tại các nước Châu Âu, hoàng đế Nga âm mưu đeođuổi một chính sách hung hăng hơn tại vùng Balkan. Nước Nga hy vọng trục lợitrên sự suy yếu của Đế quốc Ottoman, một cường quốc đã bị hoàng đế Nikolai Icủa Nga mệnh danh là thực thể ốm yếu ở châu Âu, nhưng bị Anh và Pháp phảnđối quyết liệt.Năm 1854, quân Nga vượt sông Danube tràn vào xâm chiếm lãnh thổ của Đế quốcOttoman. A ...