Danh mục

Chiều sâu địa đạo Lê Điệp

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 141.91 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chiều sâu địa đạo Lê ĐiệpI. Địa đạo Khi mặt đất cháy đến từng ngọn cỏ Khi làng ta không còn một bóng người Cánh đồng bao năm ông bà đổ mồ hôi Hoang dại như trở về nguyên thủy Khi làng xóm bốn bề xe xích Mỹ Chẳng dễ nhìn ra lối vườn xưa Con gà lạc gáy lầm đêm pháo sáng Bầy heo nuôi quên mất cả hơi người Khi những tên làng quây tròn giữa rào gai Lối xóm nhìn nhau bằng mắt-người-xứ-lạ Từng phút, từng giây nối dài tiếng nổ Không còn nghe cả chính nhịp...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chiều sâu địa đạo Lê Điệp Chiều sâu địa đạo Lê ĐiệpI. Địa đạoKhi mặt đất cháy đến từng ngọn cỏKhi làng ta không còn một bóng ngườiCánh đồng bao năm ông bà đổ mồ hôiHoang dại như trở về nguyên thủyKhi làng xóm bốn bề xe xích MỹChẳng dễ nhìn ra lối vườn xưaCon gà lạc gáy lầm đêm pháo sángBầy heo nuôi quên mất cả hơi ngườiKhi những tên làng quây tròn giữa rào gaiLối xóm nhìn nhau bằng mắt-người-xứ-lạTừng phút, từng giây nối dài tiếng nổKhông còn nghe cả chính nhịp tim mìnhKhi cánh B.52 xóa gọn những bóng làngXáo trộn tương lai, dĩ vãngLũ giặc Hoa Kỳ muốn chế tạo những làng, những xómNhững con người bằng sức đạn bomThì em ơi,Nơi ấy bình yên:Địa đạo.Ta khoét vào đất nàyĐất mở cho ta một chiều sâu thế đứngMột chiều sâu thiêng liêngNhững địa đạo chìm trong đất yêu thươngNhư nếp suy tư trên trán người đánh giặcNhư mạch rễ tìm vào nguồn sốngNhư máu hồng nuôi hồi lại quê hươngĐịa đạo nuôi ta bằng tình yêu của đấtVới trí tuệ ngàn năm dựng nước của cha ôngĐi cùng anh, em đã đi cùng anhNhững tháng, những năm luồn sâu địa đạoNắp trầm dẫn ta qua trăm bom ngàn pháoNắp thượng đưa ta lên mở chiến hàoKhi bóng tối bốn bề chẳng thấy mặt nhauHơi ấm bàn tay truyền qua cây súng thépCây súng đưa ta tìm ánh nắng mặt trờiĐi cùng anh, ta qua những đêm dàiĐêm vành đai lửa trút vào chúng nóNhững chốt Mỹ rùng rùng trong chớp lửaTrong cơn giận dữ trái tim taTrong khát khao đêm ngày một bóng làng xưaĐã cháy khôn nguôi những tháng năm địa đạoMảnh đất dưới chân tím bầm sắc máuXương trắng ông bà cỏ dại phủ đầyKhông thể nào quên những tháng năm nàyTội ác giặc bủa vây tám hướngTừng viên đạn chắt chiu ta bắnBền bỉ cùng thời gian...Đi cùng anh, em đã đi cùng anhVới nước mắt đau thương của máVới hoang tàn đồng trắng vùng venVới ngập đầy những xác giặc khiếp kinhVới máu lửa cho làng xanh trở lạiChẳng thể nào quên dù mai sau, mãi mãiTa đã qua những tháng năm nàyĐi với lửa niềm tin nơi đây:Địa đạo!II. Mạ nonMặt đất rũ dần những dấu bom đauVà tan rữa những nấm mồ xâm lượcGiữa chiều lạnh trắng bông tranhGiữa trưa hoen vàng cỏ MỹTrên những ô đất xưa dành cho tử địaTa gặp như lần đầu tiên:Mạ non!Hạt lúa giống đêm nào vượt ấpHôm nay đã thắp sáng màu xanhThổi bùng lên lửa sống quê mìnhTa lặng ngắm màu mạ non bắt gặpNgỡ ngàng như buổi mới thương nhauAi những năm ăn ngủ hầm sâuMới hiểu lòng ta với từng nhánh lúaVà trời xanh chưa bao giờ xanh thếVà tiếng chim có lúc ngỡ mình quênBỗng chảy về ta trăm con suối êm đềmQua những tháng năm héo mòn sau rào kẽmĐôi mắt trông chờ má đã gặp conĐôi mắt bao năm chưa một giấc ngủ trònVà trong sáng những tiếng cười em nhỏTa bắt gặp mát lành như ngọn gióCả bóng trâu trên đồng xưa, bãi cũCũng bồi hồi trong mỗi bước chân taMỗi mái tranh gầnMỗi mái tranh xaThấp thoáng một nụ cười mới mẻEm ơi em,Chưa bao giờ hiểu thếMạ nonVà mạ non - niềm tin ấy đầu tiênTa đã có từ những ngày địa đạoIII. Pháo sángDù còn những góc trời chưa câm nòng pháoNhững góc trời ngày đêmPháo sáng hằn lênĐỏ ngầu mắt quỷChúng đang còn đóThâm thù từng gié mạ nonNhững họng súng cực nhanhXoay tròn quanh vùng trắngChúng nó sợ giữa bốn bề im lặngĐồng lúa lên xanhNhững kẻ quen sống bằng tàn pháSợ nơi đây một cuộc sống yên lànhPháo giặc nổ xaNơi này em hátAi đến An Nhơn, ai về An Phú...Sân khấu kề bên miệng bố bomTiếng hát em ngỡ từ đó bay lênPháo sáng chờn vờnMà em vẫn hátChúng cháy bùng trước phút giây lụi tắtVằng vặc muôn đời những ánh trăng saoCòn lại đêm nay là tiếng em bay cao...Bữa cơm hôm nay má ăn độn của nầnNhưng cánh đồng này mùa đầu ta sẽ gặtTrường dựng cho em trổ hầm trước nhứtMái trường này em học chữ đầu tiênNhững dòng chữ đi suốt cuộc đời em:Làng - giải - phóngDù còn những chân trời chập chờn pháo sángTrong đêm em ôn bàiNhưng tuổi thơ em tỏa sáng lên rồiTừ tranh sách hôm nay em họcDù còn những họng pháo sáng trong đêm nổ chụpNhưng không xóa nổi đời vuiĐầu trắng khăn tang má đã chịu rồiĐể có được hôm nay em hátNhững đồn bót cô đơnPháo sángKhông soi nổi con đường chúng đếnLụi tàn như ảo tưởngPháo sángVụt mở như mắt sau ác mộngRú dài từng loại đại liênĐêm lại quanh chúng nó bủa giăng...Và còn đây những mìn gạt, trái gàiLàng giải phóng nối nhau như địa đạoNhư buổi nào ta khoét xuống đất nàyĐất mở cho ta một chiều sâu thế đứngThế đứng hôm nayThế đứng màu xanhĐi cùng anh, em đã đi cùng anhNhững tháng, những năm luồn sâu địa đạoNhững địa - đạo - thời - gianNhững địa đạo nối dài lên mặt đấtVẫn vẹn nguyên niềm tin ấy đầu tiênCòn mãi giữa lòng ta thiêng liêngMột chiều sâu địa đạo. ...

Tài liệu được xem nhiều: