Chung Vô Diệm - Hồi Thứ Ba Mươi Mốt
Số trang: 21
Loại file: pdf
Dung lượng: 180.84 KB
Lượt xem: 7
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Còn Yên Đơn Công chúa vây hãm Trâu bình quan đã lâu cứ ngày đêm đốc quân canh thành, mà chưa phá đặng, xảy đâu có quân thám tử về báo rằng : - Tề Vương phong cho Chung Vô Diệm làm Chinh Yên đại nguyên sóai, thống lãnh hai mươi muôn binh đã tới Trâu bình quan bảo thủ rồi. Công chúa nghe báo bèn nói với Phò mã rằng: - Bấy lâu, đã nghe danh Chung xủ phụ là người bản lãnh cao cường, nay nó đã tới đây, thiếp phải ra binh đánh với nó một...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chung Vô Diệm - Hồi Thứ Ba Mươi Mốt Chung Vô Diệm Hồi Thứ Ba Mươi Mốt Chung hậu một phen đối địch Tôn Tháo hai lượt bị cầm Còn Yên Đơn Công chúa vây hãm Trâu bình quan đã lâu cứ ngày đêmđốc quân canh thành, mà chưa phá đặng, xảy đâu có quân thám tử về báorằng : - Tề Vương phong cho Chung Vô Diệm làm Chinh Yên đại nguyênsóai, thống lãnh hai mươi muôn binh đã tới Trâu bình quan bảo thủ rồi. Công chúa nghe báo bèn nói với Phò mã rằng: - Bấy lâu, đã nghe danh Chung xủ phụ là người bản lãnh cao cường,nay nó đã tới đây, thiếp phải ra binh đánh với nó một hai trận cho biết tài caohạ. Nói như vậy rồi day lại hỏi chúng tướng rằng: - Có ai dám ra đối địch với Chung xủ phụ trước chăng? Tôn Phò mã nói: - Vậy thì để bổn sóai đi cho. Nói rồi liền nai nịt hẳn hoi, cầm thương lên ngựa, phát pháo dẫn theomột ngàn quân, thẳng tới dưới thành mà khiêu chiến. Quân giữ thành vào phi báo cho Chung quốc mẫu hay rằng: - Có tướng nước Yên tới khiêu chiến. Quốc mẫu nghe báo tức thì nai nịt và truyền lịnh, phát hai mươi bốntiếng hiệu pháo, rồi mở cửa thành xông ra trận, Tôn nguyên sóai xem thấythì hỏi rằng: - Tướng ra đó tên họ là gì? Hãy xưng danh cho ta biết. Chung Quốc mẫu đáp rằng: - Ta nay là Đông Tề Chung quốc mẫu, ngày trước đã khảy đặng câyNgẫu tư cầm, ngươi chẳng có nghe danh sao còn hỏi? Vậy chớ ngươi tên họlà gì? Mau khá nói cho ta biết. Tôn nguyên sóai đáp: - Yên bang Phò mã, danh hiệu Tôn Tháo là ta. Chung nương nương nói: - Ta tưởng ngươi là ai, chớ tên ấy thiệt là một đứa vô danh tiểu tốt, cótài cán bao nhiêu, mà dám tới đây khua môi lớn họng. Tôn Tháo nghe khi mình thì cả giận, liền hươi thương xốc tới đâm đùa,Chung nương nương đưa cây Định Tề đao ra đỡ, hai người đánh với nhau cóhơn ba trăm hiệp, một đao, một thương, bên nam, bên nữ hai ngựa xây trònnhư phụng lộn, bốn tay ngăn trở tợ rồng bay, sức hãy cầm đồng, chưa phânthắng bại. Chung nương nương có ý khen thầm, liền lui ngựa lại vài bước,lấy ra một phép, kêu là: Thần tiên phách, giơ lên tức thì thì bốn phía sángngời, Tôn Tháo ngó chẳng thấy Chung nương nương ở đâu, mà mặt mũi lạilừ đừ, tay chân thêm bải hỏai, muốn đánh mà đánh không được. Chung quốcmẫu liền quày ngựa lại phía sau, liệng lên một sợi dây Tư điêu đái và kêunói rằng: - Bớ Tôn Tháo! Sao ngươi không chạy đi, và sao không đánh với ta íthiệp nữa? Quốc mẫu nói vừa dứt lời, thì sợi dây Tư điều đã trói Tôn Tháo lại.Chung quốc mẫu bèn giục ngựa tới cầm đao giá trước mặtTôn Tháo mà nóirằng: - Ta cũng tiếc ngươi là một đứa anh hào lương đống của nước Yên,chớ chi ngươi là người khác, thì ta thưởng cho một đao cho rồi đời, kẻo cònmúa mỏ. Bây giờ ngươi đã bị Ai gia bắt rồi, nếu đó bằng lòng kêu ta ChungQuốc mẫu ba lần, thì ta thả cho về, như không thì chớ có mong trông thấyđặng mặt vợ con nữa. Tôn Tháo nghe bấy nhiêu điều, ngẫm nghĩ hồi lâu, tính thầm trongbụng rằng: - Làm người có kinh, thì phải có quyền, chớ như ta đã làm đến một vịNguyên sóai, lại đi sợ chết hay sao? Ngặt vì nó dùng yêu thuật bắt mình, dầucó chết đi thì cũng uổng, chi bằng ta chịu nhục đi một chút, đặng có tínhmưu kế khác thì hay hơn. Nghĩ như vậy, liền cúi đầu kêu Chung Quốc mẫu ba tiếng, Chungnương nương mở trói thả ra tức thì và dặn rằng: - Nay Ai gia tha cho ngươi vêé trại, mau mau biểu Yên Đơn Côngchúa ra trận đối thủ với ta, cho biết tài cao thấp. Tôn Tháo vưng mạng, liền lên ngựa, lấy làm xấu hổ vô hồi, bèn đithẳng một nước về đến dinh, không ngó tới ai hết. Công chúa khi ấy thấychồng mình về, mà mặt mày có sắc thẹn, thì hỏi rằng: - Chẳng hay sóai gia xuất trận thắng bại lẽ nào mà chẳng bắt conChung xủ phụ về cho tôi, lại mặt mày sầu thảm như vậy? Tôn Nguyên nhung nghe hỏi, thở ra và nói rằng: - Đừng trông sự bắt Chung Vô Diệm mà khó lòng, thôi mau mau thâuhết ba quân trở lại nước nhà, nếu còn lưu luyến tại đây, thì ắt có ngày phảichết. Công chúa nghe chồng mình nói vậy, thì tức giận mà nói rằng: - Rất uổng cho quan gia, làm đến một vị đường đường Nguyên sóai,mới ra đánh với đàn bà một trận, lại biểu rút quân về nước, là làm sao vậy?Còn chuyện xuất trận thế nào, xin thuật lại cho thiếp nghe thử. Phò mã thuật kể hết câu chuyện đầu đuôi đánh với Chung Vô Diệmmột hồi thì Công chúa tâm cang hỏa phát, mắng chửi Chung Vô Diệm omsòm, rồi tức thì sửa soạn nai nịt, vừa muốn xuất chinh kế bốn vị lão tướngtới bẩm rằng: - Chúng tôi tưởng con Chung Vô Diệm không tài phép bao nhiêu, màphiền tới Công chúa thân chinh cho nhọc sức, vậy xin để chúng tôi ra trận,nguyện bắt cho được con Xủ phụ mà rử hờn ch ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chung Vô Diệm - Hồi Thứ Ba Mươi Mốt Chung Vô Diệm Hồi Thứ Ba Mươi Mốt Chung hậu một phen đối địch Tôn Tháo hai lượt bị cầm Còn Yên Đơn Công chúa vây hãm Trâu bình quan đã lâu cứ ngày đêmđốc quân canh thành, mà chưa phá đặng, xảy đâu có quân thám tử về báorằng : - Tề Vương phong cho Chung Vô Diệm làm Chinh Yên đại nguyênsóai, thống lãnh hai mươi muôn binh đã tới Trâu bình quan bảo thủ rồi. Công chúa nghe báo bèn nói với Phò mã rằng: - Bấy lâu, đã nghe danh Chung xủ phụ là người bản lãnh cao cường,nay nó đã tới đây, thiếp phải ra binh đánh với nó một hai trận cho biết tài caohạ. Nói như vậy rồi day lại hỏi chúng tướng rằng: - Có ai dám ra đối địch với Chung xủ phụ trước chăng? Tôn Phò mã nói: - Vậy thì để bổn sóai đi cho. Nói rồi liền nai nịt hẳn hoi, cầm thương lên ngựa, phát pháo dẫn theomột ngàn quân, thẳng tới dưới thành mà khiêu chiến. Quân giữ thành vào phi báo cho Chung quốc mẫu hay rằng: - Có tướng nước Yên tới khiêu chiến. Quốc mẫu nghe báo tức thì nai nịt và truyền lịnh, phát hai mươi bốntiếng hiệu pháo, rồi mở cửa thành xông ra trận, Tôn nguyên sóai xem thấythì hỏi rằng: - Tướng ra đó tên họ là gì? Hãy xưng danh cho ta biết. Chung Quốc mẫu đáp rằng: - Ta nay là Đông Tề Chung quốc mẫu, ngày trước đã khảy đặng câyNgẫu tư cầm, ngươi chẳng có nghe danh sao còn hỏi? Vậy chớ ngươi tên họlà gì? Mau khá nói cho ta biết. Tôn nguyên sóai đáp: - Yên bang Phò mã, danh hiệu Tôn Tháo là ta. Chung nương nương nói: - Ta tưởng ngươi là ai, chớ tên ấy thiệt là một đứa vô danh tiểu tốt, cótài cán bao nhiêu, mà dám tới đây khua môi lớn họng. Tôn Tháo nghe khi mình thì cả giận, liền hươi thương xốc tới đâm đùa,Chung nương nương đưa cây Định Tề đao ra đỡ, hai người đánh với nhau cóhơn ba trăm hiệp, một đao, một thương, bên nam, bên nữ hai ngựa xây trònnhư phụng lộn, bốn tay ngăn trở tợ rồng bay, sức hãy cầm đồng, chưa phânthắng bại. Chung nương nương có ý khen thầm, liền lui ngựa lại vài bước,lấy ra một phép, kêu là: Thần tiên phách, giơ lên tức thì thì bốn phía sángngời, Tôn Tháo ngó chẳng thấy Chung nương nương ở đâu, mà mặt mũi lạilừ đừ, tay chân thêm bải hỏai, muốn đánh mà đánh không được. Chung quốcmẫu liền quày ngựa lại phía sau, liệng lên một sợi dây Tư điêu đái và kêunói rằng: - Bớ Tôn Tháo! Sao ngươi không chạy đi, và sao không đánh với ta íthiệp nữa? Quốc mẫu nói vừa dứt lời, thì sợi dây Tư điều đã trói Tôn Tháo lại.Chung quốc mẫu bèn giục ngựa tới cầm đao giá trước mặtTôn Tháo mà nóirằng: - Ta cũng tiếc ngươi là một đứa anh hào lương đống của nước Yên,chớ chi ngươi là người khác, thì ta thưởng cho một đao cho rồi đời, kẻo cònmúa mỏ. Bây giờ ngươi đã bị Ai gia bắt rồi, nếu đó bằng lòng kêu ta ChungQuốc mẫu ba lần, thì ta thả cho về, như không thì chớ có mong trông thấyđặng mặt vợ con nữa. Tôn Tháo nghe bấy nhiêu điều, ngẫm nghĩ hồi lâu, tính thầm trongbụng rằng: - Làm người có kinh, thì phải có quyền, chớ như ta đã làm đến một vịNguyên sóai, lại đi sợ chết hay sao? Ngặt vì nó dùng yêu thuật bắt mình, dầucó chết đi thì cũng uổng, chi bằng ta chịu nhục đi một chút, đặng có tínhmưu kế khác thì hay hơn. Nghĩ như vậy, liền cúi đầu kêu Chung Quốc mẫu ba tiếng, Chungnương nương mở trói thả ra tức thì và dặn rằng: - Nay Ai gia tha cho ngươi vêé trại, mau mau biểu Yên Đơn Côngchúa ra trận đối thủ với ta, cho biết tài cao thấp. Tôn Tháo vưng mạng, liền lên ngựa, lấy làm xấu hổ vô hồi, bèn đithẳng một nước về đến dinh, không ngó tới ai hết. Công chúa khi ấy thấychồng mình về, mà mặt mày có sắc thẹn, thì hỏi rằng: - Chẳng hay sóai gia xuất trận thắng bại lẽ nào mà chẳng bắt conChung xủ phụ về cho tôi, lại mặt mày sầu thảm như vậy? Tôn Nguyên nhung nghe hỏi, thở ra và nói rằng: - Đừng trông sự bắt Chung Vô Diệm mà khó lòng, thôi mau mau thâuhết ba quân trở lại nước nhà, nếu còn lưu luyến tại đây, thì ắt có ngày phảichết. Công chúa nghe chồng mình nói vậy, thì tức giận mà nói rằng: - Rất uổng cho quan gia, làm đến một vị đường đường Nguyên sóai,mới ra đánh với đàn bà một trận, lại biểu rút quân về nước, là làm sao vậy?Còn chuyện xuất trận thế nào, xin thuật lại cho thiếp nghe thử. Phò mã thuật kể hết câu chuyện đầu đuôi đánh với Chung Vô Diệmmột hồi thì Công chúa tâm cang hỏa phát, mắng chửi Chung Vô Diệm omsòm, rồi tức thì sửa soạn nai nịt, vừa muốn xuất chinh kế bốn vị lão tướngtới bẩm rằng: - Chúng tôi tưởng con Chung Vô Diệm không tài phép bao nhiêu, màphiền tới Công chúa thân chinh cho nhọc sức, vậy xin để chúng tôi ra trận,nguyện bắt cho được con Xủ phụ mà rử hờn ch ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
chung vô diệm truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaGợi ý tài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 288 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 281 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 111 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 109 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 103 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 97 0 0 -
2 trang 78 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 60 0 0 -
378 trang 41 0 0