Chung Vô Diệm - Hồi thứ Bảy Mươi Sáu
Số trang: 23
Loại file: pdf
Dung lượng: 192.21 KB
Lượt xem: 8
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Nói về Ngô Trung khi ở trên địch lầu, thấy bên quân Tề có một vị đại tướng, đi xem khắp hết địa cuộc rồi lại lên trên hòn núi cao mà dòm ngó vào trong thành. Ngô Trung thấy vậy bèn kêu chúng tướng lại hỏi rằng: - Có ai biết tướng Tề ấy tên họ là chi chăng? Khi ấy có Hạ Nhơn và Hạ Tri thưa rằng: - Người đó là Điền Đơn tiểu chúa, thiệt là võ nghệ cao cường. Ngô Trung lại nói:- Tề binh tới đây đã có mấy bữa, không thấy hạ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chung Vô Diệm - Hồi thứ Bảy Mươi Sáu Chung Vô Diệm Hồi thứ Bảy Mươi Sáu Chung hậu chinh phục Thanh Châu Bạch Liên phá Quần yêu trận Nói về Ngô Trung khi ở trên địch lầu, thấy bên quân Tề có một vị đạitướng, đi xem khắp hết địa cuộc rồi lại lên trên hòn núi cao mà dòm ngó vàotrong thành. Ngô Trung thấy vậy bèn kêu chúng tướng lại hỏi rằng: - Có ai biết tướng Tề ấy tên họ là chi chăng? Khi ấy có Hạ Nhơn và Hạ Tri thưa rằng: - Người đó là Điền Đơn tiểu chúa, thiệt là võ nghệ cao cường. Ngô Trung lại nói: - Tề binh tới đây đã có mấy bữa, không thấy hạ chiến thư, chắc là cómưu chi, hay là chờ đại binh nó tới? Bữa nay nhân trời tối, phải dùng kếcướp dinh, dẫu cho mấy vạn Tề binh, cũng phải tiêu trong nửa khắc. Nói rồi truyền chúng tướng sửa soạn cơm nước đợi tối trời khởi hành. Lúc lối đầu canh ba, Ngô Trung làm ám hiệu, mở cửa xông ra, thẳngtới dinh Tề và dùng những hỏa công hỏa pháo, bắn vãi vô dinh, tức thì lửađỏ hừng trời, tam quân ùm ùm đua chạy, Tống Vạn, Tống Thiên đà thất vía.Chung Long, Chung Hổ cũng kinh hồn. Điền Đơn dùng kế hồi thương, NgôTrung lại phân hai hoạ kích, đâm trúng Điền Đơn vào vai một vết, nhàoxuống ngựa tức thì, Chung Long, Chung Hổ chạy tới một khi, cứu tiểu chúasanh phương tẩu thoát. Ngô Trung thừa cơ theo rượt, Tống Thiên, Tống Vạnđánh cản giành đường, Chung Long, Chung Hổ mới rảnh tay, phò đặng ĐiềnĐơn thoát khỏi. Hai tướng Tề đánh Ngô Trung hơn sáu chục hiệp, cũng đềubỏ chạy tan tành, Hạ Nhơn với Hạ Trí lại đùa binh, áp tới giết quân Tề vô số. Bóng kim ô vừa gan lố, Ngô Trung mới thâu binh đắc thắng về thành.Vừa sáng ra Điền Đơn và chúng tướng chạy lên núi cao, tra điểm quân sĩ tànthấy hao hơn phân nửa. Thầy trò đang lúc buồn bực, phút đâu thấy ĐiềnNguyên dẫn binh kéo tới đông đầy. Anh em gặp nhau mừng rỡ vui vầy, hiệpbinh lại làm một, đóng dinh đợi lịnh. Qua ngày sau anh em còn ngồi đàm đạo sự Ngô Trung là một tay lợihại trên đời, không biết tính kế chi trừ cho đặng tặc thần, xảy thấy quân thámtử chạy về phi báo rằng: - Nương nương ngự giá đáo lâm, xin nhị vị Vương gia xuất binhnghinh tiếp. Hai an em nghe báo cả đẹp, liền truyền quân sửa soạn ra khỏi dinhtiếp rước. Chung hậu vào rồi, bá quan đều tới triều bái. Điền Đơn mới tâubày các việc bại binh, Chung hậu nói: - Thắng bại binh gia là thường sự, Vương nhi chẳng có sao màphòng lo. Nói rồi bèn truyền quân đưa tù xa Hạ Nghinh Xuân tới dưới cửa thành,kêu Ngô Trung biểu hàng đầu, bằng không thời phân thây Hạ thị. Quân giữthành nghe rõ, vào báo lại cho Ngô Trung với Hạ Nhơn, Hạ Trí hay. Bangười liền dắt nhau lên thành xem thì quả thật. Thảy đều rơi luỵ ngọc, mớicất tiếng kêu binh Tề, bảo đừng hạ thủ, kế đó xảy thấy một trận cuồng phongrất hung dữ, coi rõ là Diên Quảng hiện nguyên hình, tới bên tù xa đòi truyhồn Hạ Nghinh Xuân rằng: - Mi sao dám bội thường nghịch lý, đi thông gian với Ngô Khởi nỡlòng còn lại giết cha, nay ta đã đầu trạng dưới Diêm la, biểu bắt mi xuốngkhảo tra đối cứu. Hạ Nhơn và Hạ Trí nghe nói mấy tiếng như vậy, biết cha mình đã bịthác oan, anh em đều đau ruột thắt gan, bèn kêu Nghinh Xuân mắng, nóirằng: - Loài thú vật còn biết đàng phản bội, huống chi người mà đành đoạngiết cha, tội đã ưng xẻo thịt lóc da, cho rõ tội con nghịch lý. Mắng rồi lại kêu quân Tề nói rằng: - Chúng bây vào tâu cùng Chung quốc mẫu, xin mau tru lục HạNghinh Xuân, rồi chúng ta hiến thành, chẳng mệt công sĩ tốt. Quân Tề nghe rõ, bèn vào tâu lại cho Chung hậu hay, Chung hậutruyền quân trồng một cây cao, bắt treo đầu Nghinh Xuân lên, rồi lóc từngmiếng thịt. Khi ấy huyết lưu mãn địa giây lát hồn xuống hắc thiên, Hạ Nhơn,Hạ Trí xem thấy rất bằng lòng, còn Ngô Trung thời không chịu hiến thànhquy thuận. Lúc đó Chung hậu nổi giận, truyền Đình Nguyên công phá thànhtrì. Vang trời pháo nổ tứ vi, quân sĩ Thanh Châu chết đà vô số. Ngô Trungtính bề cự không nổi, mới rút gươm ra kêu trời và cho rằng: - Xin Hậu Châu vương xét cho rõ, chẳng phải Ngô Trung này khôngđền nghĩa chúa tôi, ngặt vì thế đà chẳng địch rồi, vậy xin liều mình cho trọnnghĩa. Nói vừa dứt tiếng thời đã rơi giọt máu hồng, hồn trung nghĩa thẳngxong lên chín bệ. (Tới sau lại đầu thai qua nước Nguỵ, cùng Bàng Quyênđánh trả với Tề vương). Khi Ngô Trung đã tử trận, quân sĩ đều mạnh ai nấykiếm đường đi, Điền Nguyên thừa thế phá đặng thành trì, Hạ Nhơn, Hạ Trícũng đều bỏ mạng. Chung hậu vào thành rồi xuất bảng an dân, và truyền quân hậu tángthi hài Ngô Trung trọng thể. Nghỉ binh tại đó ba ngày rồi để Chung Long,Chung Hổ ở giữ thành, bổn binh kéo thẳng Lang Da cứu Điền Côn bị hãm. Nói về Hồ Ông khi thấy trận Cô lâu đã bị phá tan, bèn hoá ngũ độnqua bên Đông Hả ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chung Vô Diệm - Hồi thứ Bảy Mươi Sáu Chung Vô Diệm Hồi thứ Bảy Mươi Sáu Chung hậu chinh phục Thanh Châu Bạch Liên phá Quần yêu trận Nói về Ngô Trung khi ở trên địch lầu, thấy bên quân Tề có một vị đạitướng, đi xem khắp hết địa cuộc rồi lại lên trên hòn núi cao mà dòm ngó vàotrong thành. Ngô Trung thấy vậy bèn kêu chúng tướng lại hỏi rằng: - Có ai biết tướng Tề ấy tên họ là chi chăng? Khi ấy có Hạ Nhơn và Hạ Tri thưa rằng: - Người đó là Điền Đơn tiểu chúa, thiệt là võ nghệ cao cường. Ngô Trung lại nói: - Tề binh tới đây đã có mấy bữa, không thấy hạ chiến thư, chắc là cómưu chi, hay là chờ đại binh nó tới? Bữa nay nhân trời tối, phải dùng kếcướp dinh, dẫu cho mấy vạn Tề binh, cũng phải tiêu trong nửa khắc. Nói rồi truyền chúng tướng sửa soạn cơm nước đợi tối trời khởi hành. Lúc lối đầu canh ba, Ngô Trung làm ám hiệu, mở cửa xông ra, thẳngtới dinh Tề và dùng những hỏa công hỏa pháo, bắn vãi vô dinh, tức thì lửađỏ hừng trời, tam quân ùm ùm đua chạy, Tống Vạn, Tống Thiên đà thất vía.Chung Long, Chung Hổ cũng kinh hồn. Điền Đơn dùng kế hồi thương, NgôTrung lại phân hai hoạ kích, đâm trúng Điền Đơn vào vai một vết, nhàoxuống ngựa tức thì, Chung Long, Chung Hổ chạy tới một khi, cứu tiểu chúasanh phương tẩu thoát. Ngô Trung thừa cơ theo rượt, Tống Thiên, Tống Vạnđánh cản giành đường, Chung Long, Chung Hổ mới rảnh tay, phò đặng ĐiềnĐơn thoát khỏi. Hai tướng Tề đánh Ngô Trung hơn sáu chục hiệp, cũng đềubỏ chạy tan tành, Hạ Nhơn với Hạ Trí lại đùa binh, áp tới giết quân Tề vô số. Bóng kim ô vừa gan lố, Ngô Trung mới thâu binh đắc thắng về thành.Vừa sáng ra Điền Đơn và chúng tướng chạy lên núi cao, tra điểm quân sĩ tànthấy hao hơn phân nửa. Thầy trò đang lúc buồn bực, phút đâu thấy ĐiềnNguyên dẫn binh kéo tới đông đầy. Anh em gặp nhau mừng rỡ vui vầy, hiệpbinh lại làm một, đóng dinh đợi lịnh. Qua ngày sau anh em còn ngồi đàm đạo sự Ngô Trung là một tay lợihại trên đời, không biết tính kế chi trừ cho đặng tặc thần, xảy thấy quân thámtử chạy về phi báo rằng: - Nương nương ngự giá đáo lâm, xin nhị vị Vương gia xuất binhnghinh tiếp. Hai an em nghe báo cả đẹp, liền truyền quân sửa soạn ra khỏi dinhtiếp rước. Chung hậu vào rồi, bá quan đều tới triều bái. Điền Đơn mới tâubày các việc bại binh, Chung hậu nói: - Thắng bại binh gia là thường sự, Vương nhi chẳng có sao màphòng lo. Nói rồi bèn truyền quân đưa tù xa Hạ Nghinh Xuân tới dưới cửa thành,kêu Ngô Trung biểu hàng đầu, bằng không thời phân thây Hạ thị. Quân giữthành nghe rõ, vào báo lại cho Ngô Trung với Hạ Nhơn, Hạ Trí hay. Bangười liền dắt nhau lên thành xem thì quả thật. Thảy đều rơi luỵ ngọc, mớicất tiếng kêu binh Tề, bảo đừng hạ thủ, kế đó xảy thấy một trận cuồng phongrất hung dữ, coi rõ là Diên Quảng hiện nguyên hình, tới bên tù xa đòi truyhồn Hạ Nghinh Xuân rằng: - Mi sao dám bội thường nghịch lý, đi thông gian với Ngô Khởi nỡlòng còn lại giết cha, nay ta đã đầu trạng dưới Diêm la, biểu bắt mi xuốngkhảo tra đối cứu. Hạ Nhơn và Hạ Trí nghe nói mấy tiếng như vậy, biết cha mình đã bịthác oan, anh em đều đau ruột thắt gan, bèn kêu Nghinh Xuân mắng, nóirằng: - Loài thú vật còn biết đàng phản bội, huống chi người mà đành đoạngiết cha, tội đã ưng xẻo thịt lóc da, cho rõ tội con nghịch lý. Mắng rồi lại kêu quân Tề nói rằng: - Chúng bây vào tâu cùng Chung quốc mẫu, xin mau tru lục HạNghinh Xuân, rồi chúng ta hiến thành, chẳng mệt công sĩ tốt. Quân Tề nghe rõ, bèn vào tâu lại cho Chung hậu hay, Chung hậutruyền quân trồng một cây cao, bắt treo đầu Nghinh Xuân lên, rồi lóc từngmiếng thịt. Khi ấy huyết lưu mãn địa giây lát hồn xuống hắc thiên, Hạ Nhơn,Hạ Trí xem thấy rất bằng lòng, còn Ngô Trung thời không chịu hiến thànhquy thuận. Lúc đó Chung hậu nổi giận, truyền Đình Nguyên công phá thànhtrì. Vang trời pháo nổ tứ vi, quân sĩ Thanh Châu chết đà vô số. Ngô Trungtính bề cự không nổi, mới rút gươm ra kêu trời và cho rằng: - Xin Hậu Châu vương xét cho rõ, chẳng phải Ngô Trung này khôngđền nghĩa chúa tôi, ngặt vì thế đà chẳng địch rồi, vậy xin liều mình cho trọnnghĩa. Nói vừa dứt tiếng thời đã rơi giọt máu hồng, hồn trung nghĩa thẳngxong lên chín bệ. (Tới sau lại đầu thai qua nước Nguỵ, cùng Bàng Quyênđánh trả với Tề vương). Khi Ngô Trung đã tử trận, quân sĩ đều mạnh ai nấykiếm đường đi, Điền Nguyên thừa thế phá đặng thành trì, Hạ Nhơn, Hạ Trícũng đều bỏ mạng. Chung hậu vào thành rồi xuất bảng an dân, và truyền quân hậu tángthi hài Ngô Trung trọng thể. Nghỉ binh tại đó ba ngày rồi để Chung Long,Chung Hổ ở giữ thành, bổn binh kéo thẳng Lang Da cứu Điền Côn bị hãm. Nói về Hồ Ông khi thấy trận Cô lâu đã bị phá tan, bèn hoá ngũ độnqua bên Đông Hả ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
chung vô diệm truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaTài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 294 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 287 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 130 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 114 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 112 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 107 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 102 0 0 -
2 trang 80 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 63 0 0 -
Ma Đao Sát Tinh - Ngọa Long Sinh
1122 trang 44 0 0