Chung Vô Diệm - Hồi thứ Năm Mươi Ba
Số trang: 21
Loại file: pdf
Dung lượng: 183.11 KB
Lượt xem: 7
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Nói về Lỗ vương cầu thân chẳng đặng, đã tốn của lại thêm bị đòn, oán thù nặng tợ núi non, hằng ngày cứ lo mưu trông trả. Ngày kia Lỗ vương lâm triều, thừa tướng là Nhan Trinh xuất ban tâu rằng: - Vô Diệm lập kế chiêu phu trá phản, các nước ai cũng đều hờn, ngu thần xin tấu với thượng hoàng phải kiếm kế lo phương trừ nó. Lỗ vương nói: - Trẫm với Chung Vô Diệm thề chẳng đội trời chung vì nước ta chưa cỏ kẻ anh hùng nên cắn răng mà chịu....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chung Vô Diệm - Hồi thứ Năm Mươi Ba Chung Vô Diệm Hồi thứ Năm Mươi Ba Thủy Hoa động ,Ngô Khởi hạ sơn Cô Tô thành Anh vương tấn bửu Nói về Lỗ vương cầu thân chẳng đặng, đã tốn của lại thêm bị đòn, oánthù nặng tợ núi non, hằng ngày cứ lo mưu trông trả. Ngày kia Lỗ vương lâmtriều, thừa tướng là Nhan Trinh xuất ban tâu rằng: - Vô Diệm lập kế chiêu phu trá phản, các nước ai cũng đều hờn, nguthần xin tấu với thượng hoàng phải kiếm kế lo phương trừ nó. Lỗ vương nói: - Trẫm với Chung Vô Diệm thề chẳng đội trời chung vì nước ta chưacỏ kẻ anh hùng nên cắn răng mà chịu. - Nay Lỗ Lâm chánh cung tuổi vừa hai tám, phận lửa hương chưa địnhduyên hài, xin chánh cung hãy kén phò mã một người, chẳng luận là quannhân quỳ tiện. Hễ ai có văn hay võ mạnh, tới Ngọ môn yết bảng chiêu hiền,sẽ phong cho là chiêu thảo binh quyền, như vậy mới trả thù được Chung VôDiệm. Lỗ vương khen phải phán rằng: - Việc ấy phú giao cho thừa tướng, vì quả nhân mà lo cho thành công,họa may có chiều lòng, chốn sơn dã cũng chẳng thiếu chi kẻ anh hùng hàokiệt. Nhan Trinh vâng lời lui ra, thiên tử truyền bãi triều, ai lui về dinh nấy.Qua ngày sau, Nhan Trinh tới Ngọ môn cất một cái đài, trao tấm bảng chiêuhiền mà chiêu dụ thiên hạ. Nói về núi Lạc Vân, động Thủy Hoa có một vị chí tôn lão tổ là QuảnĐức tiên tử, đương khi ngồi tụng kinh Huỳnh đình, bỗng có một trận gió thổiqua quá dữ, liền xem một quẻ biết rõ Đông Tề Chung Vô Diệm ỷ có tiênpháp cao cường nên trấp áp vua các nước. Nay lại có Lỗ vương dựng bảngchiêu hiền, kén một chàng làm phò mã. Học trò ta ngày nay cũng khá, tênNgô Khởi, đích danh võ nghệ thuần thục tinh anh, trí thức lại hơn ngườidưới thế, nếu cho nó hạ san, ắt hội binh trừ Chung Vô Diệm đặng. Nghĩ rồibèn sai đồng tử đi đòi Ngô Khởi tới hầu. Đồng tử vâng mạng ra sau hậuđường nói cùng Ngô Khởi rằng: - Sư phụ có lịnh cho đòi, sư huynh chớ nêntrễ nải. Ngô Khởi nghe nói thầy đòi thì lật đật tới tam thanh đặng quì lạy thưarằng: - Chẳng hay sư phụ đòi đệ tử có việc chi dạy bảo chăng? Lão tổ nói: -Hiền đồ hãy đứng dậy, để thầy nói cho nghe. Con là người ở phủDuyên Châu, tỉnh Sơn Đông. Từ khi mười hai tuổi thầy thâu làm đồ đệ. Đãsáu năm nay, giờ con đã trưởng thành, vậy con muốn hưởng sự thanh phướchay là con muốn sự hồng phước? Ngô Khởi hỏi: - Thưa thầy, làm sao gọi là thanh phước, còn làm sao gọi là hồngphước? Lão tổ nói: - Thanh phước là triều chơn bái đẩu, tọa ngỏa tham thiền, đói thời ănthuốc trường sanh, khát thời uống nước suối, gởi thân cùng tòng bá, bầu bạnvới cỏ hoa, hang sâu núi thẳm là nhà, toán hạc tuổi phi chưa sá kể. Còn hồngphước là mão vàng đai ngọc, cưới vợ sanh con ăn những đồ hải vị sơn trân,xe ngựa dập dìu cửa tướng. Ngô Khởi nghe thầy nói làm thinh nghĩ rằng: như mình muốn bênthanh phước thì lấy làm cực khổ muôn phần, khó bề dưỡng tánh tu thân, màtrông sự thành chánh quả. Còn bên hồng phước thời khá, mà ngặt khôngdám nói ra. Nghĩ rồi bèn rơi luỵ mà thưa rằng: - Đệ tử từ tuổi trẻ sớm mất cha mẹ, lão sư thâu dưỡng đã sáu năm nay,non cao bể rộng ấy ơn thầy, đệ tử khó trông bề báo đáp. Xét thấy phận hènphước bạc, cũng khó bề giữ vào bậc tiên gia, ít lời khờ dại thưa qua, trăm lạyxin thầy tha tội. Lão tổ nghe nói biết ý, bèn nói với Ngô Khởi rằng: - Nay Lỗ vương có bảng chiêu hiền phong làm phò mã, đệ tử xuốngđó thì sẽ gặp lương duyên, vả lại Lỗ vương với Vô Diệm có cừu oán nhưthiên, còn bổn sư cũng có một việc chẳng yên tấc dạ. Vì năm trước bổn sưcông tu luyện cũng còn chưa khá, không bằng thánh mẫu Lê San, đương khithể được du nhàn, vừa đi ngang qua Lê San động phủ, thấy có một con nữđồng canh thủ, nó biểu ta vào ra mắt sư tôn, ai dè đâu thánh mẫu lại nói ta hýhước với nữ đồn, bắt ta ra đánh đòn bốn chục. Sự như vậy thiệt là oan khúc,ngàn năm còn ghi tạc vào lòng. Nay con Vô Diệm là học trò của bà Lê San,chờ ngày ta bắt nó rửa hờn cũng đặng. Bây giờ hiền đồ hạ san làm chức phòmã, lãnh binh quyền phò tá Lỗ vương, tới ngày sau binh năm nước đại hộinơi sông Tương thì phải bắt sống cho đặng Tề vương với Chung Vô Diệm. Ngô Khởi nghe nói cả mừng, cúi đầu tạ ơn. Lão tổ lại khiến đồng tửvào sau hậu đường, lấy những đồ thương mã đem ra giao cho Ngô Khởi. Kếđó thầy trò phân tay từ biệt. Khi Ngô Khởi ra khỏi cửa động, thấy những non xanh nước biếc hìnhnhư vẽ, cỏ tốt hoa tơm kiểng tự nhiên, oanh kêu cụm liễu huyên thiên, gióthổi chòm lau phơ phất. Cũng có chỗ non cao chất ngất, lại có nơi đá lốighập ghềnh, mấy ngày mấy đêm gió mát trăng thanh, đã ngó thấy Lỗ thànhtrước mắt. Bèn xuống ngựa vào nơi quán dịch, để liệu bề cơm nước nghỉngơi, tới canh hai ăn uống xong rồi,Ngô Khởi mới nằm nghe thương khác ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chung Vô Diệm - Hồi thứ Năm Mươi Ba Chung Vô Diệm Hồi thứ Năm Mươi Ba Thủy Hoa động ,Ngô Khởi hạ sơn Cô Tô thành Anh vương tấn bửu Nói về Lỗ vương cầu thân chẳng đặng, đã tốn của lại thêm bị đòn, oánthù nặng tợ núi non, hằng ngày cứ lo mưu trông trả. Ngày kia Lỗ vương lâmtriều, thừa tướng là Nhan Trinh xuất ban tâu rằng: - Vô Diệm lập kế chiêu phu trá phản, các nước ai cũng đều hờn, nguthần xin tấu với thượng hoàng phải kiếm kế lo phương trừ nó. Lỗ vương nói: - Trẫm với Chung Vô Diệm thề chẳng đội trời chung vì nước ta chưacỏ kẻ anh hùng nên cắn răng mà chịu. - Nay Lỗ Lâm chánh cung tuổi vừa hai tám, phận lửa hương chưa địnhduyên hài, xin chánh cung hãy kén phò mã một người, chẳng luận là quannhân quỳ tiện. Hễ ai có văn hay võ mạnh, tới Ngọ môn yết bảng chiêu hiền,sẽ phong cho là chiêu thảo binh quyền, như vậy mới trả thù được Chung VôDiệm. Lỗ vương khen phải phán rằng: - Việc ấy phú giao cho thừa tướng, vì quả nhân mà lo cho thành công,họa may có chiều lòng, chốn sơn dã cũng chẳng thiếu chi kẻ anh hùng hàokiệt. Nhan Trinh vâng lời lui ra, thiên tử truyền bãi triều, ai lui về dinh nấy.Qua ngày sau, Nhan Trinh tới Ngọ môn cất một cái đài, trao tấm bảng chiêuhiền mà chiêu dụ thiên hạ. Nói về núi Lạc Vân, động Thủy Hoa có một vị chí tôn lão tổ là QuảnĐức tiên tử, đương khi ngồi tụng kinh Huỳnh đình, bỗng có một trận gió thổiqua quá dữ, liền xem một quẻ biết rõ Đông Tề Chung Vô Diệm ỷ có tiênpháp cao cường nên trấp áp vua các nước. Nay lại có Lỗ vương dựng bảngchiêu hiền, kén một chàng làm phò mã. Học trò ta ngày nay cũng khá, tênNgô Khởi, đích danh võ nghệ thuần thục tinh anh, trí thức lại hơn ngườidưới thế, nếu cho nó hạ san, ắt hội binh trừ Chung Vô Diệm đặng. Nghĩ rồibèn sai đồng tử đi đòi Ngô Khởi tới hầu. Đồng tử vâng mạng ra sau hậuđường nói cùng Ngô Khởi rằng: - Sư phụ có lịnh cho đòi, sư huynh chớ nêntrễ nải. Ngô Khởi nghe nói thầy đòi thì lật đật tới tam thanh đặng quì lạy thưarằng: - Chẳng hay sư phụ đòi đệ tử có việc chi dạy bảo chăng? Lão tổ nói: -Hiền đồ hãy đứng dậy, để thầy nói cho nghe. Con là người ở phủDuyên Châu, tỉnh Sơn Đông. Từ khi mười hai tuổi thầy thâu làm đồ đệ. Đãsáu năm nay, giờ con đã trưởng thành, vậy con muốn hưởng sự thanh phướchay là con muốn sự hồng phước? Ngô Khởi hỏi: - Thưa thầy, làm sao gọi là thanh phước, còn làm sao gọi là hồngphước? Lão tổ nói: - Thanh phước là triều chơn bái đẩu, tọa ngỏa tham thiền, đói thời ănthuốc trường sanh, khát thời uống nước suối, gởi thân cùng tòng bá, bầu bạnvới cỏ hoa, hang sâu núi thẳm là nhà, toán hạc tuổi phi chưa sá kể. Còn hồngphước là mão vàng đai ngọc, cưới vợ sanh con ăn những đồ hải vị sơn trân,xe ngựa dập dìu cửa tướng. Ngô Khởi nghe thầy nói làm thinh nghĩ rằng: như mình muốn bênthanh phước thì lấy làm cực khổ muôn phần, khó bề dưỡng tánh tu thân, màtrông sự thành chánh quả. Còn bên hồng phước thời khá, mà ngặt khôngdám nói ra. Nghĩ rồi bèn rơi luỵ mà thưa rằng: - Đệ tử từ tuổi trẻ sớm mất cha mẹ, lão sư thâu dưỡng đã sáu năm nay,non cao bể rộng ấy ơn thầy, đệ tử khó trông bề báo đáp. Xét thấy phận hènphước bạc, cũng khó bề giữ vào bậc tiên gia, ít lời khờ dại thưa qua, trăm lạyxin thầy tha tội. Lão tổ nghe nói biết ý, bèn nói với Ngô Khởi rằng: - Nay Lỗ vương có bảng chiêu hiền phong làm phò mã, đệ tử xuốngđó thì sẽ gặp lương duyên, vả lại Lỗ vương với Vô Diệm có cừu oán nhưthiên, còn bổn sư cũng có một việc chẳng yên tấc dạ. Vì năm trước bổn sưcông tu luyện cũng còn chưa khá, không bằng thánh mẫu Lê San, đương khithể được du nhàn, vừa đi ngang qua Lê San động phủ, thấy có một con nữđồng canh thủ, nó biểu ta vào ra mắt sư tôn, ai dè đâu thánh mẫu lại nói ta hýhước với nữ đồn, bắt ta ra đánh đòn bốn chục. Sự như vậy thiệt là oan khúc,ngàn năm còn ghi tạc vào lòng. Nay con Vô Diệm là học trò của bà Lê San,chờ ngày ta bắt nó rửa hờn cũng đặng. Bây giờ hiền đồ hạ san làm chức phòmã, lãnh binh quyền phò tá Lỗ vương, tới ngày sau binh năm nước đại hộinơi sông Tương thì phải bắt sống cho đặng Tề vương với Chung Vô Diệm. Ngô Khởi nghe nói cả mừng, cúi đầu tạ ơn. Lão tổ lại khiến đồng tửvào sau hậu đường, lấy những đồ thương mã đem ra giao cho Ngô Khởi. Kếđó thầy trò phân tay từ biệt. Khi Ngô Khởi ra khỏi cửa động, thấy những non xanh nước biếc hìnhnhư vẽ, cỏ tốt hoa tơm kiểng tự nhiên, oanh kêu cụm liễu huyên thiên, gióthổi chòm lau phơ phất. Cũng có chỗ non cao chất ngất, lại có nơi đá lốighập ghềnh, mấy ngày mấy đêm gió mát trăng thanh, đã ngó thấy Lỗ thànhtrước mắt. Bèn xuống ngựa vào nơi quán dịch, để liệu bề cơm nước nghỉngơi, tới canh hai ăn uống xong rồi,Ngô Khởi mới nằm nghe thương khác ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
chung vô diệm truyện trung quốc văn học trung quốc lịch sử trung quốc qua truyện nhân vật lịch sử trung hoaGợi ý tài liệu liên quan:
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bảy Mươi
7 trang 288 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 281 0 0 -
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 111 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 109 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 103 0 0 -
Phân tích thành ngữ bốn chữ tiếng Trung chủ đề 'tính cách – thái độ con người'
7 trang 97 0 0 -
2 trang 78 0 0
-
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 60 0 0 -
378 trang 41 0 0