Đông Lam sơn, ở sâu trong tùng lâm, cạnh tiểu hồ. "Mười ngày đã qua." Tần Vũ lưng dựa vào một khối cự thạch, trên môi ngậm một cọng cỏ, mắt nhìn về phía tiểu hồ lộ vẻ không cam tâm. Từ lúc tám tuổi cho đến nay khi đã mười tám tuổi, Tần Vũ mười năm thân thể biến hoá tiến bộ không ngừng, đặc biệt sau khi có được ‘lưu tinh lệ’, Tần Vũ như một bước lên trời. Tuy nhiên một khoảng thời gian trước Tần Vũ phát hiện quá trình tiến bộ của hắn đã bắt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chương 10 - Thạch Trung Thạch Chương 10 - Thạch Trung Thạch (2) Đông Lam sơn, ở sâu trong tùng lâm, cạnh tiểu hồ. Mười ngày đã qua. Tần Vũ lưng dựa vào một khối cự thạch, trên môi ngậm một cọng cỏ, mắt nhìnvề phía tiểu hồ lộ vẻ không cam tâm. Từ lúc tám tuổi cho đến nay khi đã mười tám tuổi, Tần Vũ mười năm thân thểbiến hoá tiến bộ không ngừng, đặc biệt sau khi có được ‘lưu tinh lệ’, Tần Vũ nhưmột bước lên trời. Tuy nhiên một khoảng thời gian trước Tần Vũ phát hiện quátrình tiến bộ của hắn đã bắt đầu chậm lại, cho đến mười ngày gần đây, lại cơ hồmột bước cũng không thể tiến bộ thêm. Xem ra…ta đã đạt đến hậu thiên cực hạn rồi! Tần Vũ bất chợt cười mỉm. Người khác đạt hậu thiên cực hạn thì một tay có thể nâng được bẩy tám trămcân, giờ ta đang mang ba trăm cân phụ trọng, một tay có thể cử được vật nặng mộtnghìn bốn trăm cân, nếu bỏ phụ trọng ra, nâng một nghìn năm trăm cân hẳn cũngcó khả năng. Tốc độ, so sánh với sức mạnh, tốc độ của Tần Vũ đã đạt đến hạng tối cường, từviệc mang vác trọng vật ngộ ra thân pháp, trở lực của gió dưới tốc độ cực hạn đãbị hoá giải, nếu như Tần Vũ toàn lực di động, cả người sẽ tựa như bóng mờ, vớicông lực non yếu sẽ khó lòng thấy được. Sức mạnh, tốc độ, linh mẫn, thân thểmạnh mẽ. Tần Vũ đã đạt đến cảnh giới phi nhân. Chỉ luận về thân thể, tiên thiên cao thủ còn lâu mới bằng hắn, bất quá tiên thiêncao thủ sử dụng tiên thiên chân khí bên trong cơ thể, Tần Vũ muốn thắng đượcquả là khó khăn. Tiên thiên cao thủ được tiên thiên chân khí hỗ trợ, nếu khôngphải vậy sao gọi là tiên thiên. Tiên thiên, hậu thiên bản chất khác nhau. Hậu thiên đạt cực hạn, tối hậu đột phá sang cảnh giới tiên thiên. Nhưng ta tuluyện ngoại công, ngoại công để đạt đến tiên thiên, cần phải làm sao đây? Tần Vũ khẽ lẩm bẩm, nhất thời quên mất rằng từ trước đến giờ chưa từng có aitu luyện thân thể đạt đến tiên thiên cảnh giới. Đột nhiên từ trên trời cao có tiếng đại ưng vang dội, rồi có thanh âm sắc nhọnnhằm hướng Tần Vũ phóng thẳng đến, một con cự đại hắc ưng, từ thiên không hạxuống, xuất hiện cạnh Tần Vũ. Tiểu Hắc, ngươi đến rồi, lần này ra ngoài đã ba ngày, ta tưởng ngươi quên tarồi chứ! Tần Vũ vuốt ve ‘hoàng quan’ của hắc ưng, âu yếm nói. ‘Hoàng quan’ (Hoàngquan: túm lông vàng trên đỉnh đầu) của Tiểu Hắc chỉ có Tần Vũ mới vuốt ve được,người khác không thể chạm vào. Hắc ưng không ngờ chỉ mới hai năm đã to lớn phi thường, khi đứng cao tới gầnhai mét, một khi hai cánh vươn ra, Tần Vũ trên lưng Tiểu Hắc nằm rạp không dámngồi dậy. Trong quá khứ ‘hoàng quan’ đích thị là mầu hoàng kim, hiện tại ở trungtâm nhúm lông vàng đã xuất hiện sắc hồng rực, phảng phất như một đoá hoả diệm. Hắc ưng cau có nhìn Tần Vũ, đồng thời đập cánh đầy vẻ lo âu, Tần Vũ thấy vậycười cười. Bao năm qua, hắc ưng và Tần Vũ ở cùng nhau, Tần Vũ chỉ nhìn ánhmắt hắc ưng là hoàn toàn minh bạch ý tứ của nó. Tốt lắm, tốt lắm, ngươi đã không quên ta, ta hiểu lầm ngươi rồi, hảo. Tần Vũ cười đáp. Đầu hắc ưng gật gật, Tần Vũ lại không nén được cười tủm. Tiểu Hắc, lại đây, đã lâu chúng ta không so tài, thử xem nào. Tần Vũ lời nói chưa dứt, thân hình trong sát na phóng về phía hắc ưng, thủ biếnthành trảo bổ về phía hắc ưng không hề khoan nhượng. Hắc ưng phát hoảng, rồi tựa hồ như rất thống khoái, đưa cánh lên dễ dàng tiếpchiêu của Tần Vũ. Ưng trảo của Tần Vũ vừa chạm tới cánh của hắc ưng, đột nhiêntrong không khí vang lên thanh âm như hai miếng thép va vào nhau. Chỉ lực củaTần Vũ mặc dù đã đạt đến cường đại như trảo thủ của Ưng Trảo Vương, nhưngvẫn không thể làm hắc ưng bị tổn thương. Hắc sắc vũ mao của ngươi có thể sánh với huyền thiết đấy. Tần Vũ thối một bước, mắt thấy cường chỉ lực đã đạt đến tối ngoại tầng củamình công kích lên vũ mao của Tiểu Hắc lại không chút dấu vết, thực sự khôngcam tâm. Vũ mao của hắc ưng, phát ra huyền quang, sắc bén vô bỉ. Hơn nữa trên cánh hắcưng có lớp lông mao dày, Tần Vũ muốn dùng trảo thủ nắm lấy một mảng vũ maocũng là vô phương, có thể tưởng tượng khả năng phòng ngự của hắc ưng khủng bốthế nào. Hắc ưng đắc ý lúc lắc đầu, đập loạn hai cánh. Đừng vội đắc ý, nhìn đây, xem ra phải dùng chiêu này rồi. Tần Vũ trút bỏ huyền thiết hộ tí, huyền thiết hộ thối và hắc kim bối tâm, chỉnhcá nhân tức thì có cảm giác phiêu hốt nhẹ như lông hồng. Khả năng phòng ngự mạnh mẽ của hắc nhất thời rơi vào thế hỗn loạn. Đòn côngkích thật kinh người, song ưng trảo cương mãnh tựa huyền thiết dễ dàng phá vỡtrảo thủ, tuyệt đối có thể so với thần binh lợi khí cấp tiên phẩm. Tần Vũ dùng nhụcthể đối chọi với huyền thiết binh khí, rõ ràng là chịu thiệt thòi, lập tức ly khai ưngtrảo của Tiểu Hắc. Ha ha, ngươi sẽ biết tay ta. Thân hình Tần Vũ vẫn di chuyển cực tốc như thiểm điện. Đúng vậy, đấu pháp duy nhất của hắn là dụng tốc độ. Tại thiên không tốc độ của hắc ưng cực nhanh, xuống đến mặt đất cũng rấtnhanh nhẹn. Tuy vậy so với tốc độ biến thái không ai bì kịp của Tần Vũ, vẫn còncách một khoảng. Tần Vũ đã trút bỏ phụ ...