Tại ngự thư phòng trong hoàng cung ở kinh thành. "Ha ha." Hạng Nghiễm tay nắm chặt hai phong thư, không nín nổi phá lên cười cuồng dại. "Chân Từ quả nhiên không khiến người khác phải thất vọng, tàng binh hai mươi vạn, một đạo quân hùng hậu như vậy chỉ riêng việc chi tiêu mua bán thôi cũng là con số cực lớn, nếu quả Tần Đức không có lòng tạo phản, thì xây dựng quân đội lớn như vậy làm gì? Thừa tiền sao?" Hạng Nghiễm cười lạnh. Chân Từ phụ trách công tác điều tra tình...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chương 19 - Mưu Toán (2) Chương 19 - Mưu Toán (2) Tại ngự thư phòng trong hoàng cung ở kinh thành. Ha ha. Hạng Nghiễm tay nắm chặt hai phong thư, không nín nổi phá lên cười cuồngdại. Chân Từ quả nhiên không khiến người khác phải thất vọng, tàng binh hai mươivạn, một đạo quân hùng hậu như vậy chỉ riêng việc chi tiêu mua bán thôi cũng làcon số cực lớn, nếu quả Tần Đức không có lòng tạo phản, thì xây dựng quân độilớn như vậy làm gì? Thừa tiền sao? Hạng Nghiễm cười lạnh. Chân Từ phụ trách công tác điều tra tình báo ở ba quận Đông vực, đã được gầnnửa năm, đã nắm được nhiều tin tức đặc biệt. Tâu Hoàng thượng, hiện giờ Tần Đức đã âm thầm chiêu binh được hai mươivạn, nhưng để kiềm chế bọn Hắc Thuỷ sơn tặc, hắn ta sẽ không dám cho toàn quânxuất động, nếu bọn sơn tặc đó vào sào huyệt của hắn làm loạn, căn bản cũng lokhông xuể. Nam tử mũi ưng ở góc khuất phía sau nói. Hạng Nghiễm vứt phong thư trên tay xuống, nói: Ngươi biết gì chứ? Mặc dù Hắc Thuỷ sơn tặc thực lực không tồi, nhưng sơn tặcrốt cuộc vẫn chỉ là sơn tặc, chỉ cần cấp cho chúng một địa bàn tốt, chúng sẽ khônglàm loạn. Lúc đó Tần Đức sẽ có thể đem tám mươi vạn đại quân khai chiến vớiTrẫm. Hoàng thượng anh minh. Nam tử mũi ưng cung kính hô. Chân Từ đã điều tra, lương thảo vật chất tại ba quận Đông vực đang đượcchuẩn bị tích trữ rất nhiều, lại bí mật điều thêm hai mươi vạn đại quân, hơn nữahai mươi vạn đại quân này đã được điều động trên năm năm, còn trước cả tinhbinh của kinh thành. Không cần phải nói cũng biết, Tần Đức đã thực sự muốn tạophản! Hai mắt Hạng Nghiễm tức thì phát ra lãnh quang hung bạo. Nam tử mũi ưng tịnh không dám lên tiếng. Tốt lắm, tạo phản rồi. Sắc mặt Hạng Nghiễm không ngờ lại có chút đắc ý: Truyền lệnh xuống, lập tức phái người đi giao thiệp với Hắc Thuỷ sơn tặc, bancho vô số kim ngân châu bảo hoặc là tài vật…để bọn chúng triển khai đại chiến,tất sẽ làm rúng động hang ổ của Tần Đức! Nam tử mũi ưng không ngừng suy tính: Vạn nhất bọn sơn tặc đó lòng tham vô đáy thì sao? Ngu ngốc! Hạng Nghiễm đột nhiên quay người nhìn thẳng về phía nam tử mũi ưng: Tốn kém bao nhiêu cũng không tiếc, nhất định phải đáp ứng yêu cầu củachúng, thậm chí nếu chúng có thể chiến thắng thì sau đó sẽ ban hẳn cho mộtquận. Ban cho một quận? Nam tử mũi ưng run người một cái, sau đó đã minh bạch: Thuộc hạ đã rõ, thậm chí nếu có ban cho chúng, nhưng cũng phải xem bọnchúng có phúc để hưởng thụ hay không. Đi theo Hạng Nghiễm đã bao năm, đối với tính cách của y, ông ta rõ ràng hơn aihết. Hạng Nghiễm gật đầu hài lòng: Thông minh, sau khi diệt trừ được Tần Đức, đối với bọn tiểu tặc Hắc Thuỷsơn, trẫm sẽ truyền lệnh xuống, diệt trừ tận gốc không còn manh giáp. Hiện tại vẫnđang là lúc cần sự giúp đỡ của chúng. Hoàng thượng anh minh, thuộc hạ đã biết phải làm gì. Nam tử mũi ưng liền đáp lời. Hạng Nghiễm đọc một phong thư khác, nói: Lá thư của Thượng Quan thúc thúc đã chứng thực những gì Chân Từ điều trađược. Nam tử mũi ưng hai mắt chuyển động vòng quanh, hốt nhiên nói: Tâu Hoàng thượng, hay là, bắt giặc phải bắt thủ lĩnh, chúng ta trước hết hãyâm thầm phái người đi ám sát Tần Đức. Đến lúc đó, bọn chúng như quần long vôthủ, nếu chúng ta phái quân đội đến, khẳng định là dễ dàng tiêu diệt Tần gia. Ngu xuẩn! Hạng Nghiễm cười lạnh. Thân thể nam tử mũi ưng tức thì run lên. Nếu hiện tại trẫm phái người đi ám sát, chưa cần nói có thể thành công haykhông, cho dù có thành công đi chăng nữa, Tần gia có thể lập tức đổi chủ, theotrẫm được biết, ba nam tử của hắn, trừ đứa con thứ ba không biết thế nào, còn haiđứa kia có thể nói đều là rồng trong loài người, đến lúc đó Tần gia điên cuồng tấncông, thì tám mươi vạn đại quân Tần gia không phải là chuyện đùa. Hạng Nghiễm lại cười lạnh. Hơn nữa, chỉ cần chúng ta phái người đi ám sát một lần, là Tần gia đã có thểđoán chắc đã bị Thượng Quan Hồng bán đứng. Lúc đó đối với chúng ta thì đượckhông bằng mất. Ngươi hiểu chứ? Hạng Nghiễm trừng mắt nhìn nam tử mũi ưng hỏi. Thuộc hạ ngu đần! Nam tử mũi ưng vội vàng đáp. Trên mặt Hạng Nghiễm có chút đắc ý: Chúng ta hiện tại không ám sát, đến lúc Tần gia tạo phản, sẽ phải nhờ sự giúpđỡ của Thượng Quan gia. Đợi lúc Tần gia sau lưng không có chút phòng bị, trongthời khắc đại chiến diễn ra, Thượng Quan gia đột nhiên quay lại, từ sau lưng choTần gia một đao, hừm, để xem Tần gia có trụ nổi không! Ánh mắt nam tử mũi ưng tức thì phát sáng, vội nói: Hoàng thượng anh minh, trong lúc xảy ra đại chiến, sau lưng bị lãnh một đao,trước mặt lại bị thiết kỵ của chúng ta công kích, tuyệt đối có thể dễ dàng tiêu diệtTần gia. Hạng Nghiễm đối với kế sách của mình vô cùng hài lòng, khẽ gật đầu, lãnh đạmnói: Tốt lắm, bây giờ ngươi hãy đi lo việc đi, dùng mọi phương pháp để lôi kéo chođược bọn sơn tặc tại Hắc Thuỷ sơn mạch, kim ngân, châu bảo, tài vật và mỹ nữ,nhất thiết đều có thể cung ứng, nhất định phải khiến cho bọn chúng trong lúc xảyra đại chiến làm loạn ...