Tìm được một lúc, Tần Vũ rất tiếc phải đầu hàng, trong Tàng Binh khố chỉ có một cái hộ quyền, cũng hoàn toàn bọc hết cả thủ chưởng, loại hộ quyền đó Tần Vũ cơ bản không thích, đeo loại hộ quyền này trên tay, Tần Vũ không thi triển được một vài loại công kích. "Đành vậy, sau này kiếm được khoáng vật tốt luyện chế sau." Tần Vũ chỉ có thể tự an ủi, sau đó rời Tàng Binh khố.-oOo-Ngựa chạy như bay, hơn trăm người cưỡi ngựa rất nhanh chạy trên đường lớn, người đi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chương 19 - Nhất Nộ Sát Nhân (2) Chương 19 - Nhất Nộ Sát Nhân (2) Tìm được một lúc, Tần Vũ rất tiếc phải đầu hàng, trong Tàng Binh khố chỉ cómột cái hộ quyền, cũng hoàn toàn bọc hết cả thủ chưởng, loại hộ quyền đó Tần Vũcơ bản không thích, đeo loại hộ quyền này trên tay, Tần Vũ không thi triển đượcmột vài loại công kích. Đành vậy, sau này kiếm được khoáng vật tốt luyện chế sau. Tần Vũ chỉ có thể tự an ủi, sau đó rời Tàng Binh khố.-oOo- Ngựa chạy như bay, hơn trăm người cưỡi ngựa rất nhanh chạy trên đường lớn,người đi đầu thân cao gần hai mét là một đại hán man rợ cơ bắp cực kỳ phát triển,trên thân đại hán đó vận một bộ hắc bào, trùm kín cả người, ánh mắt lạnh lùng, rấtâm ám. Dừng! Đại hán man rợ dẫn đầu đột nhiên giơ tay lên, quát một tiếng, lập tức hơn trămkị binh đột nhiên dừng lại. Lão tam, dẫn một đội nhân mã, cướp toàn bổ tiền tài và nữ nhân của thôn đó,cho ngươi năm phút. Ta và lão nhị đi trước. Chờ ngươi tại dốc núi La Đình sơn. Đại hán man rợ dẫn đầu hạ lệnh. Một cái tiểu thôn như thế, năm phút? Thời gian quá đủ rồi, đại ca yên tâm! Cáchuynh đệ, đi. Một nam tử gầy độc nhãn mang loan đao dài hét một tiếng, rồi dẫn năm mươingười phóng tới thôn trang gần đó. Còn tên dã man đại hán cường tráng dẫn theo hai đội nhân mã thẳng hướng LaĐình sơn. Nửa thân trên cởi trần, Thiết Sơn tại đầu thôn cuốc đất, mồ hôi lấm tấm trênlưng hắn, Tiểu Lộ đứng cạnh nhìn hoa hai bên đường, ánh mắt ngó nghiêng, thảhồn theo suy tư. Ca ca, Vũ ca ca lúc nào về? Tiểu Lộ ngước nhìn trời, trên trời một tầng mây đen, hiển nhiên thời tiết khôngtốt lắm. Thiết Sơn cười nói: Tiểu Lộ, yên tâm, Tiểu Vũ hắn không quên đâu. Lúc này tâm trạng Thiết Sơn không kìm được lại nghĩ về chiến đao mà Tần Vũsẽ mua, Thiết Sơn bình thường vẫn thích thương, lộng, bổng, nhưng thích nhất vẫnlà một cây chiến đao sắc bén. A, có tiếng ngựa, Vũ ca ca tới rồi. Tiểu Lộ hưng phấn nhìn ra phía xa. Thiết Sơn cảm thấy mặt đất chấn động kịch liệt: Không phải, không phải một người. Thiết Sơn tử tế quan sát, chỉ thấy xa xa mấy chục bóng người ngựa nhanh chóngtới gần, Thiết Sơn nghĩ đến một khả năng, không tự chủ được sợ đến hồn phiphách tán. Tiểu Lộ, chạy nhanh! Thiết Sơn ôm Tiểu Lộ vội vàng chạy về phía thôn, quay đầu nhìn lại, lúc nàymấy chục tên mã tặc đã tới gần, một tên mã tặc giơ chiến đao trong tay lên, ThiếtSơn lập tức hướng về thôn hét lớn: Mã tặc tới. Mã tặc tới rồi! Mã tặc so với cường đạo bình thường lợi hại hơn nhiều, bọn chúng có ngựa, tớikhông thấy bóng bỏ đi không thấy dấu vết, lại còn khát máu. Cường đạo bìnhthường nhiều lắm cũng chỉ cướp bóc thôn dân. Nhưng mã tặc giết sạch cả thôn thìthật là một chuyện kinh hoàng. Mã tặc tới rồi! Cả thôn hoảng loạn, những người trưởng thành đều lấy vũ khí trong nhà, hoặc làxẻng, hoặc rìu chặt củi, phụ nữ người già trẻ em thì nấp ở phía sau. Hây! Độc nhãn nam tử giục ngựa chạy nhanh, ánh mắt lạnh lùng, tốc độ của ngựa rấtnhanh, đuổi theo Thiết Sơn, người trong thôn đều lo lắng cho huynh muội ThiếtSơn, nhưng không ai dám xông lên phía trước. Cự ly giữa Thiết Sơn tới thôn còn xa khoảng trăm mét, phía sau độc nhãn mantử chỉ cách hắn có mười mét, một tia sáng lóe lên, một thanh loan đao dài xuấthiện trên tay độc nhãn nam tử, ánh mắt độc nhãn nam tử đỏ rực như máu. Dừng tay! Đột nhiên, một người cường tráng xông tới, đó là phụ thân của Thiết Sơn. Độc nhãn nam tử nhếch mép cười lạnh, đột nhiên vung cánh tay, thanh loan đaotrong bàn tay hóa thành một luồng sáng bay thẳng về hướng Thiết Sơn, Thiết Sơnlúc này đang chú ý sau lưng, thấy thế liền lộn mình lăn dưới đất, may là bìnhthường vẫn thường luyện tập nên Thiết Sơn tránh được một đòn đó. Độc nhãn nam tử sắc mặt biến động, hừ một tiếng lạnh lẽo, đột nhiên chân đạpmột cái, trực tiếp từ trên lưng ngựa phi tới, loan đao đột ngột vòng lại, độc nhãnnam tử dễ dàng bắt lấy. Viu! Lại một luồng sáng, Thiết Sơn vội vàng lăn người, thoát được một đao hiểm,nhưng… A! Tiểu Lộ hét một tiếng đau đớn, Thiết Sơn quay đầu nhìn, cánh tay phải của TiểuLộ đã bị chặt đứt, cánh tay đó rơi bên cạnh, Tiểu Lộ sắc mặt trắng bệch. Lúc ThiếtSơn vừa né được, hắn thấy cánh tay của Tiểu Lộ thật sự đã rời thân, bị chặt đứtliền chạy tới đó. Nhưng phụ thân Thiết Sơn xông lên cản, thấy cảnh đó, mở to mắtnhìn như rách khóe mắt. Phốc! Loan đao thiểm động, đầu phụ thân Thiết Sơn bay ra, chớp mắt đã bị giết. Mộtnông phu làm sao có thể so cùng một trong ba tên đầu lĩnh mã tặc đây? Các ngươi nghe đây, có bao nhiêu tiền tài và nữ nhân trẻ tuổi mang hết ra, ta tựnhiên sẽ tha cho tiểu thôn của bọn ngươi, còn không…giết sạch. Độc nhãn nam tử cười lạnh, tay cầm thanh loan đao nhỏ máu. Những tên mã tặccòn lại cưỡi ngựa xông lên, bao vây thôn dân. Chết! Một luồng gió lướt qua, một cái xẻng mang theo một luồng sức mạnh cươngmãnh đập chính giữa đầu một tên mã tặc. Oanh! Âm thanh đó vang vọng vô cùng, đầu tên mã tặc bị đập vỡ, máu chảy đầy đất.Sắc ...