Chương 20 - Linh Khí Thành (1) Trong vương phủ Trấn Đông vương lan can ngọc trạm trổ, đình đài san sát, lầu gác trùng trùng, quả thực là khí thế ngút trời, đám hộ vệ từng người dẫn theo liệt hổ đi tuần tra khắp nơi, canh phòng cẩn mật, lúc đó là giữa đêm khuya, trên mái một tòa lầu, có một cặp người ưng đang ngồi, chúng hộ vệ mặc dù biết rõ, lại coi như không thấy gì. "Ba ngày khổ luyện, sức mạnh của bản thân cũng không tăng được mấy." Tần Vũ trong lòng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chương 20 - Linh Khí Thành (1) Chương 20 - Linh Khí Thành (1) Trong vương phủ Trấn Đông vương lan can ngọc trạm trổ, đình đài san sát, lầugác trùng trùng, quả thực là khí thế ngút trời, đám hộ vệ từng người dẫn theo liệthổ đi tuần tra khắp nơi, canh phòng cẩn mật, lúc đó là giữa đêm khuya, trên máimột tòa lầu, có một cặp người ưng đang ngồi, chúng hộ vệ mặc dù biết rõ, lại coinhư không thấy gì. Ba ngày khổ luyện, sức mạnh của bản thân cũng không tăng được mấy. Tần Vũ trong lòng ngao ngán. Từ sau khi Phong Ngọc Tử bắt đầu luyện khí trong mật thất, bản thân Tần Vũcũng bắt đầu đơn độc khổ luyện, hắn biết Phong Ngọc Tử cần ba mươi lăm ngàyđể luyện khí. Vì thế Tần Vũ ra ngoài ba ngày luyện tập khắc nghiệt rồi quay trởvề, bởi qua ba ngày đó, Tần Vũ đã hoàn toàn đạt đến cực hạn của mình, liều mạngtu luyện, thậm chí cả với sự khôi phục thần kỳ của Lưu Tinh Lệ, thân thể lại hầunhư không có tiến bộ. Hắn đã quá rõ, bản thân quả thật đã đạt đến hậu thiên cựchạn rồi. Tiểu Hắc, khi tu luyện nội công, từ hậu thiên sang tiên thiên có thể học hỏikinh nghiệm của các vị tiền bối, nhưng ngoại công của ta cần đột phá, thì có cáchgì đây? Ta không hề có một phương pháp tiền lệ nào để tham khảo. Tần Vũ nhìn Tiểu Hắc đứng bên cạnh nói, tuy nhiên nếu hỏi Tiểu Hắc, chẳngphải là Tần Vũ đang tự hỏi mình hay sao? Tiểu Hắc giang đôi cánh khổng lồ nhè nhẹ vỗ lên người Tần Vũ, đồng thờigiương mắt nhìn hắn, Tần Vũ cũng cảm nhận được Tiểu Hắc đang an ủi mình, hắnliền mỉm cười, Tiểu Hắc tựa hồ đã thấu hiểu tâm tình của Tần Vũ. Đột nhiên TầnVũ run người một cái. Tham khảo a, phải rồi. Hai mắt Tần Vũ bỗng nhiên phát sáng, vỗ mạnh lên đầu mình một cái. Tần Vũ ngươi thật là ngu ngốc mà, ngươi không thể học hỏi các vị ngoại côngtiền bối, nhưng ngươi có thể bắt chước các vị nội công tu luyện giả, tu luyện nộicông làm thế nào để đột phá sang tiên thiên cảnh giới. Trong đầu Tần Vũ lập tức vang lên những lời trước đây Liên Ngôn đã từng nói: Hậu thiên cao thủ, nếu có phương pháp tu luyện có thể đạt thành, nhưng muốnnhảy vọt sang cấp tiên thiên cao thủ, thực là vô cùng gian nan. Nếu muốn đạt đếnđẳng cấp tiên thiên cao thủ, cần có hai yêu cầu: Thứ nhất, phải đạt đến đẳng cấphậu thiên đại viên mãn. Thứ hai, là có thể cảm ngộ được thiên đạo tự nhiên. Tần Vũ trầm giọng tự nhủ: Hậu thiên đại viên mãn, như tu vi ngoại công của ta bây giờ cũng có thể xem làhậu thiên viên mãn, chỉ có điều đối với việc cảm ngộ thiên đạo, thì thật là khóhiểu. Cái gì gọi là có cảm ngộ đối với thiên đạo, Tần Vũ không hề biết. Điều này cănbản vô phương truyền thụ, nếu có thể truyền thụ, thì số tiên thiên cao thủ tại TiềmLong đại lục cũng không đến nỗi quá ít như bây giờ, cũng không quá trân quý nhưvậy. Tần Vũ trong lòng không ngừng tự hỏi bản thân. Cảm ngộ thiên đạo, cảm ngộ tự nhiên, được, ta phải cảm thụ một lần, xem tựnhiên là cái vật gì. Bỗng dưng, Tần Vũ nhắm mắt lại, phảng phất như cảm thụ cảm giác thu nhậnnội khí lúc trước, tâm thần hoàn toàn rơi vào trạng thái hư không, nhưng không hềhấp thụ chút thiên địa linh khí nào, Tần Vũ như đang trong trạng thái hư khôngthoát tục, cảm nhận sự chuyển động của khí lưu trong tự nhiên. Tĩnh lặng. Từng giây từng phút trôi qua, Tần Vũ vẫn như bất động, thân bất động, tâm bấtđộng. Không nghe, không ngửi, không nhìn. Tần Vũ không hề suy nghĩ, dần dần, sau cùng Tần Vũ hoàn toàn như hoà nhậpcùng vạn vật, từng đạo thiên địa linh khí như có ý thức hướng về tập trung trênthân thể Tần Vũ, hay nói đúng hơn, là tập trung về phía Lưu Tinh Lệ, Tần Vũ trởthành trung tâm của dòng xoáy linh khí. Cảm giác thật mỹ diệu, phảng phất như đang ngâm mình trong dòng nước ấm,thiên địa linh khí xung quanh, Tần Vũ đột nhiên có thể cảm nhận được, một loạicảm giác thân thiết thật khiến người ta không muốn rời xa, khiến Tần Vũ quên đitất cả, sau cùng hoàn toàn đắm chìm trong cảm giác nồng ấm mỹ diệu ấy. Đồngthời, Lưu Tinh Lệ đột nhiên phát xuất một luồng năng lượng ấm áp. Không giống như nguồn năng lượng thanh lưu trong quá khứ, đây là một luồngnăng lượng ấm áp, luồng năng lượng phảng phất như một dòng lưu thuỷ nồng ấmuốn lượn, từ từ nhập vào trong tâm trí của Tần Vũ, ở sâu trong tâm trí, cũng phảngphất như có một dạng năng lượng tròn đầy, xung quanh vòng tròn là từng tia điệnuốn lượn, đó chính là thứ cơ sở nhất của thân thể – linh hồn! Linh hồn cũng theo sự tu luyện của con người, sẽ càng ngày càng mạnh, Tần Vũtừ nhỏ đã quen huấn luyện cực hạn, linh hồn so với người thường mạnh hơn nhiều. Từng luồng năng lượng như nước chảy trong chốc lát đi sâu vào tâm thức, linhhồn vừa tiếp xúc với luồng năng lượng đó dường như vô cùng hưng phấn, thu hútkhông ngừng nghỉ, gần một khắc sau, mầu sắc vòng tròn cũng trở nên đậm néthơn, thậm chí như thêm phần chân thực. Nguyên bản vòng tròn chỉ là một điểm hư vô, hiện tại lại tức thì như có vầngquang mang bẩy sắc chiếu sáng, bản thân cũng có chút chân thực, tia điện chạyquanh vòng tròn bẩy sắc càng mạnh ...