Danh mục

Chuyện ma có thật

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 112.52 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tôi là người rất lỳ lợm, rất thích nghe chuyện ma và tôi củng rất muốn có một lần gặo ma để biết ma là thế nào ,và sự mong muốn của tôi đã trờ thành hiện thực . quê tôi ở một vùng quê nhỏ bé và hẻo lánh ở bình thuận , vùng đườc mệnh danh là vùng đất của thế giới bên kia , là nơi thường xuyên xảy ra sự gặp gỡ của những thành viên giữa hai thế giới. tôi là người sống ở đó từ nhỏ nên ma quỷ củng củng không có gì...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chuyện ma có thậtChuyện ma có thậtTôi là người rất lỳ lợm, rất thích nghe chuyện ma và tôi củng rất muốn có một lầngặo ma để biết ma là thế nào ,và sự mong muốn của tôi đã trờ thành hiện thực . quêtôi ở một vùng quê nhỏ bé và hẻo lánh ở bình thuận , vùng đườc mệnh danh làvùng đất của thế giới bên kia , là nơi thường xuyên xảy ra sự gặp gỡ của nhữngthành viên giữa hai thế giới. tôi là người sống ở đó từ nhỏ nên ma quỷ củng củngkhông có gì đáng sợ đối với tôi. Tôi đã được nghe mấy đứa bạn cùng trang lứa kểvề sự gặp gỡ của chúng với người từ thế giới bên kia , không biết tụi nó có phôtrương không mà tôi nghe rất khủng khiếp nên tôi không mấy gì tin vào lời bọnchúng. rồi vào một đêm nọ khi tôi và nhóm bạn đi chơi về lúc đó khoảng 11h30 tối, chúng tôi vẫn chưa chịu về nhà ngủ ,vì là nghỉ hè nên chúng tôi được đi chơi thoảthích. Tôi và tụi nó ngồi tại một ngã ba đường nơi mà thường sảy ra những vụ tainạn giao thông khóc liệt , có những vụ tai nạn giao thông làm chết đến 5 , 6 ngườivà mùi tanh của máu đến cả một hai tuần sau mới hết. Tụi tôi ngồi nói chuyện mộtlúc thì có mấy đứa cảm thấy buồn ngủ và bỏ về, đến khoảng 12h15 thì chỉ còn lạitôi và một đứa bạn khác nó tên là Thân nó củng là một thằng lỳ lợm không kém gìtôi, nhà nó ở sát nhà tôi nên tôi và nó rất thân nhau và đi đâu chơi thì chúng tôi vẫnđi với nhau. Lúc đó tôi và nó ngồi nói chuyện về mấy nhỏ con gái mà chúng tôi sẽđịnh cua , đang nói chuyện thì tôi cảm thấy như có ai đang lắng nghe chúng tôi , vàcảm thấy lành lạnh mà lúc đó là mùa hè trời đất rất nóng nên tôi hỏi thằng Thân , Ê! mày có nghe lạnh không ? Củng nghe hơi lạnh_ thằng Thân trả lời. nó lại hỏi tôiCó lúc nào chúng mình gặp ma không? mới nghe câu hỏi của nó tôi cảm thấy hơisợ , nhưng tôi chưa bao giờ gặp ma nên tôi củng muốn gặp một lần cho biết. nhưngsao lại lúc này chứ? Nhưng rồi thì tôi và nó củng quên chuyện ma quỷ đi ,vì chúngtôi đang rất tập trung vào chuyện những đứa con gái xóm trên. rồi từ xa tôi thấymột nhóm người đi tới độ ba bốn người gì đó , tôi nói với thằng Thân mấy đứa nàosao chịu khó đi chơi nhỉ? Khuya vậy rồi thì con chơi với ai? Đâu _nó hỏi. tôi nóiđằng kia kìa, nói nhìn lại nhưng nó nói có thấy gì đâu. Nó hỏi tôi ,mày buồn ngủhả? không tụi nó đang đi tới chổ mình kìa. Nó quay lại nhìn và bây giờ thì nó củngthấy , Ê mấy nhỏ nào mà dám đi chơi về khuya vậy mày?_ thằng Thân hỏi tôi. Tôinói , sao tao biết được nó tới đây thì biết là ai mà. Lúc đó mấy người đó cáchchúng tôi cở vài chục mét, nhưng sao mấy người đó không đi nữa mà dừng lại.Thân nói với tôi tới chổ họ xem ai mày, ừh ! . tôi và nó đi tới gần chổ đó thì khôngthấy ai nữa, tôi hỏi nó có phải ma không mày? ừh chắc vậy_Thân trả lời. tôi vàthân quay mặt lại thì thấy mấy người đó đang đi ở chổ mình ngồi hồi nảy, tôi nóihọ kìa mình đi theo họ xem sao. Tôi và Thân đi nhanh đến chổ bọn họ nhưngkhông thể nào đuổi kịp họ, đi được một khoảng đến một cánh đồng nhỏ thì bọn họchỉ còn một người, lúc đó tôi và Thân chạy nhanh đến chổ đó thì người đó dừng lạivà nói không được đến đây. Tôi và Thân đứng ngay sau lưng người ấy , tôi đã kịpnhận ra người đó thật đáng sợ, nếu một mình tôi chắc tôi chết mất. người đó mặcmột chiếc dài áo trắng , mái tóc đen mượt và dài đến lưng quần, đi hổng mặt đấtkhoảng 30cm… tôi không thể nhìn thấy mặt người đó, vì người đó chắc chưa sẳnsàng cho chúng tôi thấy mặt . sau khi nghe câu hỏi của người con gái đó tôi hỏi lạitại sao? Vì các người không thể vào nhà chúng tôi được , nhà tôi ở xa lắm cácngươi đừng đi theo nữa. lúc đó người tôi run lập cập , tôi không dám nói gì thêmnữa, lúc đó thằng Thân hỏi nhà cô ở đâu mà xa? Nhà tôi ở trong kia kìa , hai đứatôi nhìn theo tay của người con gái đó, thì ra đó chính là những ngôi mộ mà cây cốiđã che phủ um tùm. Sao cô lại ra đây? Tôi hỏi . chúng tôi đi kiếm thức ăn cho mẹtôi đang bị bệnh ở nhà. cô gái nói :tôi phải về rồi ngày mai các người có thể vàonhà tôi chơi , nói song thì một làn gió nhẹ bay qua cô gái củng biến mất.Tôi và thằng Thân quay về, đến nhà mà tôi vẫn còn sợ. sáng mai tôi gặp Thân vàhỏi: mày dám vào nhứng ngôi mộ kia không? sợ gì mà không vaò. tối nay chúngmình vào nha_thân nói với tôi. Tôi gật đầu. đến tối nhóm bạn tụi tôi đi chơi về thìtôi với thằng Thân vào nhà lấy mấy cây nhang và ít trái cây mà chúng tôi đã chuẩnbị sẳn. tôi và nó đi đến chổ gặp người con gái ngày hôm qua thì có một làn gió lạnhthổi qua, tự dưng tôi rất sợ và cảm thấy hình như có ai đi theo chúng tôi. ThằngThân củng cảm thấy vậy, nó liền nói :có phải cô ra đón chúng tôi không? Khôngthấy gì, đi được một khoảng tì nó hỏi lại. lần này sau khi vừa dứt lời thì trước mặthiện ra một bóng trắng dẫn đường cho chúng tôi. Chúng tôi cứ theo bóng trắng đóđi đến chổ một ngôi mộ nhỏ, thì bóng trắng đó lại biến mất. tôi nghỉ đây chắc làmộ của cô gái đó nên chúng tôi đằt trái cây ra và thắp nhang tôi củng không quênthắp cho những ngôi mộ gần ...

Tài liệu được xem nhiều: