Danh mục

Chuyện Ngủ Nghê

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 96.13 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mục này chỉ nhằm giải đáp các thắc mắc về sức khỏe có tính cách tổng quát. Cho các vấn đề cụ thể, chi tiết của từng bệnh nhân, xin liên lạc với bác sĩ để được thăm khám trực tiếp.* Hỏi: - Tôi năm nay đã 71 tuổi, mỗi ngày ngủ chỉ khoảng bốn, năm tiếng đồng hồ nhưng khi thức dậy vẫn tỉnh táo, ban ngày không thấy buồn ngủ. Có người thân khuyên tôi nên uống thêm thuốc ngủ để ngủ thêm giờ hầu giữ sức khỏe. Tôi rất sợ uống thuốc ngủ vì nghe nói...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chuyện Ngủ Nghê Chuyện Ngủ Nghê Mục này chỉ nhằm giải đáp các thắc mắc về sức khỏe có tính cáchtổng quát. Cho các vấn đề cụ thể, chi tiết của từng bệnh nhân, xin liên lạcvới bác sĩ để được thăm khám trực tiếp.* Hỏi: - Tôi năm nay đã 71 tuổi, mỗi ngày ngủ chỉ khoảng bốn, năm tiếngđồng hồ nhưng khi thức dậy vẫn tỉnh táo, ban ngày không thấy buồn ngủ. Cóngười thân khuyên tôi nên uống thêm thuốc ngủ để ngủ thêm giờ hầu giữsức khỏe. Tôi rất sợ uống thuốc ngủ vì nghe nói có thể làm lú lẫn và bịnghiện thuốc. Xin cho biết tôi có cần tìm cách để ngủ nhiều hơn hay không?Nếu cần thì có cách nào để ngủ nhiều hơn mà không cần dùng thuốc ngủ haykhông? (ông Lực) - Tôi nghe nói uống thuốc ngủ rất có hại, nhưng mỗi người nói mỗikhác. Tôi bị mất ngủ kinh niên đã nhiều năm nay, uống thuốc hầu như hàngngày, nhưng chưa thấy hại chỗ nào. Tại sao lại bị bệnh mất ngủ? Xin chobiết có đúng là thuốc ngủ có hại không? Hại như thế nào? Trong số các loạithuốc ngủ loại nào ít hại nhất? Thuốc ngủ mua không cần toa và loại cần toa,thường thì loại nào ít hại hơn? Trong các loại thuốc ngủ hiện có, loại nào tốtnhất và uống quanh năm mà không có hại? Có cách nào chữa khỏi hẳn bệnh mất ngủ kinh niên hay không? (bàTâm, bà Nhan, Nathan) - Không biết tại sao mà cả ba lẫn mẹ em bị mất ngủ rất nặng, khôngdùng thuốc thì không cách nào ngủ được. Em rất sợ sẽ bị giống như ba mẹem. Bệnh mất ngủ có di truyền hay không và có cách nào để phòng bệnh nàyhay không? (Nancy) - Mỗi lần đi về Việt Nam hay qua lại đây là tôi lại bị sật sừ, xáo trộnchuyện ngủ nghê đến cả nửa tháng. Có cách nào hay thuốc nào chữa bệnhnày hay không? Có cách nào để phòng chuyện này hay không? (Huy, Thi,bác Mỹ) - Ông chồng tôi mỗi lần ngủ là ngáy muốn sập nhà, đã vậy mà banngày cứ ngủ gà ngủ gật, có khi đang lái xe buồn ngủ quá phải kiếm chỗngừng lại để khỏi bị tai nạn. Ðây có phải là bệnh không và có cách nào chữahay không? (bà Minh) - Tại sao có đêm ngủ mơ, có đêm không mơ? Làm sao để mơ nhữnggiấc mơ đẹp và không bị ác mộng? (bé Vi) - Em thỉnh thoảng lại ngủ mơ thấy chuyện “này nọ” rồi bị xuất tinh,như vậy có là yếu sinh lý hoặc sau này bị bất lực không? Có cách nào chữakhông? (Brian) - Tôi ngủ rất nhiều, nhưng không lúc nào thấy đã cả. Có câu nói “Ănđược ngủ được là tiên,” tôi được cả hai mà chẳng thấy “tiên” chỗ nào cả, chỉthấy người lúc nào cũng uể oải. Ðây có phải là bệnh không, có cách nào đểchữa không? (Thế) Ðáp: Chuyện ngủ nghê là một chuyện rất thường bị trục trặc. Ở Hoa Kỳ,người ta ước lượng có đến hơn một phần ba người lớn gặp các rối loạn nàymột lần nào đó trong đời, và có đến khoảng hơn phân nữa các bệnh nhânthan phiền với bác sĩ gia đình của mình về các rối loạn về giấc ngủ. Trongcác rối loạn về ngủ nghê, thì vấn đề thường gặp nhất là chứng mất ngủ. Như thế nào thì mới gọi là mất ngủ (insomnia), tác hại của chứng mấtngủ. Không phải lúc nào giấc ngủ bị mất thì cũng gọi là mất ngủ. Ví dụ,đang trong mùa World Cup này, nếu gặp những trận đá đêm mà ta cố gắngthức để theo dõi; vào mùa thi, ráng thức để học; hay phải thức khuya để làmviệc; hoặc ngay cả không có chuyện gì cả mà vẫn ngủ ít (thường gặp hơn ởngười lớn tuổi) nhưng khi thức dậy vẫn tỉnh táo, ban ngày không bị mỏi mệt,thì vẫn không gọi là mất ngủ. Mất ngủ là một (triệu) chứng chứ không phải là một bệnh. Ta chỉ gọilà mất ngủ khi cố ngủ mà ngủ không được, không đủ, hoặc không “đã” (kémchất lượng). Người mất ngủ có thể bị trục trặc trong việc dỗ giấc ngủ, duy tr ìgiấc ngủ, hoặc thức dậy quá sớm (ngoài ý muốn). Và sự mất ngủ này làmtổn thương đến sự tỉnh táo và khả năng làm việc của người đó trong ngày Chứng mất ngủ ảnh hưởng đến một phần ba người Hoa Kỳ một lúcnào đó trong đời, và là một vấn đề kinh niên ở khoảng một phần mười cácngười lớn ở Mỹ. Nếu mất ngủ chỉ xảy ra vài ngày hay vài tuần rồi hết, ta gọiđó là mất ngủ tạm thời hay ngắn hạn. Khi mất ngủ kéo dài trên 30 ngày, cácbác sĩ bắt đầu gọi đó là mất ngủ mạn tính (chronic - có người dùng từ kinhniên, có vẽ không thật chính xác, vì chỉ cần bị trên 30 ngày thì được gọi làchronic, chứ không cần phải kéo dài năm này qua năm khác). Phụ nữ thường dễ bị mất ngủ hơn nam giới, và chứng mất ngủ thườngxảy ra hơn ở người lớn tuổi. Những người có nhiều chuyện lo lắng như cóthu nhập thấp, li dị, góa chồng hay vợ, bị căng thẳng, dùng xì ke ma túy,nghiện rượu thường có nguy cơ cao bị mất ngủ. Ngoài việc khó dỗ giấc ngủ hoặc ngủ không yên giấc, hoặc bị tỉnh dậysớm, người bị mất ngủ thường cảm thấy lúc nào cũng thiếu ngủ, mệt mỏi,mất khả năng tập trung tư tưởng, lãng trí, lúc nào cũng thấy như đau rêm cảngười. Ðối với nhiều người, chứng của mất ngủ có thể ảnh hưởng đến quanhệ của họ với người khác, họ cũng dễ bị tai nạn xe cộ hơn so với nhữngngười bị mệt mỏi do ...

Tài liệu được xem nhiều: