Danh mục

Chuyện tình ly cà phê muối

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 160.79 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đập vào mắt anh là một không gian ấm cúng với những bức tranh sơn mài được treo rất nghệ thuật trên những tường vôi cũ kĩ. Chủ nhân của nó đã khéo léo kết hợp những bình gốm cũ và những viên đá cuội đặt vào những góc nhỏ khác nhau tạo nên những mảng sáng tối đối lập rất đặc biệt khi ai đó bước vào quán.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chuyện tình ly cà phê muốiChuyện tình ly cà phê muốiAnh tự hỏi, không biết chủ nhân của nó có phải là người thích phong cách cổ điểnkhông? Đập vào mắt anh là một không gian ấm cúng với những bức tranh sơn màiđược treo rất nghệ thuật trên những tường vôi cũ kĩ. Chủ nhân của nó đã khéo léokết hợp những bình gốm cũ và những viên đá cuội đặt vào những góc nhỏ khácnhau tạo nên những mảng sáng tối đối lập rất đặc biệt khi ai đó bước vào quán. Bấtchợt anh có cảm giác rất quen thuộc, mặc dù đây là lần đầu tiên anh đến NhaTrang. Sáng nay anh có cuộc hẹn ở đây với một đại diện của một công ty may mặckhá nổi tiếng để phỏng vấn chuẩn bị cho số báo sắp tới.Cô nhân viên phục vụ dẫn anh tới một cái bàn nằm sâu một góc khuất trong quán -một góc khá yên tĩnh để trao đổi công việc. Có lẽ cô gái mà anh sắp gặp cũngkhông phải là một người bình thường.- Cho tôi một ly cà phê sữa. À, cho xin thêm chút muối nghen!Anh bước từ phía sau tới. Rồi bất giác sững sờ với câu nói mà anh nghe được từxa. Cà phê muối - một cảm giác lạnh toát tỏa ra chạy khắp các dây thần kinh củaanh.- Hoàng Vân? Cái tên bật ra từ miệng anh một cách vô thức. Một cái tên của quákhứ, một cái tên vẫn làm tim anh đau nhói mỗi lần nghe nhắc đến cà phê muối.Và khi mọi cảm giác chưa kịp thức tỉnh anh trở lại với hiện tại thì cô gái kia đãđứng lên và quay về phía anh. Một nụ cười - không phải! Cô sững sờ nhìn anh.- Anh...?- Hoàng Vân? Anh đứng chết lặng. Trước mặt anh, không phải là một Hoàng Vâncủa quá khứ, một Hoàng Vân của những kỉ niệm đã xa mà là một Hoàng Vân rấtthật, rất gần. Đúng là cô ấy, đôi mắt tròn đen láy, đôi mắt vẫn ám ảnh trong từnggiấc mơ của anh 2 năm nay.Anh và nàng học khác trường nhưng đều cùng học ở Huế. Nàng học quản trị kinhdoanh. Anh là dân báo chí. Ngày anh và nàng gặp nhau là một ngày Huế mưa rấtto. Anh là dân Huế, quen lắm với những cơn mưa kéo dài không có điểm cuối thếnày rồi. Nhưng nàng là người nơi khác đến, dù có cố gắng mấy cũng không chịunổi với cái buồn ảm đạm của cơn mưa ở đất cố đô này. Nàng hỏi: “Tại sao Huế lạimưa nhiều như vậy hả anh?” Anh trả lời: “Vì để hoài niệm...”. Nàng lắc đầu khônghiểu. Anh giải thích: “Có lẽ ông trời thương tiếc nơi đây là cố đô của nhiều triềuđại đó mà”. Nàng mỉm cười vì cách giải thích của anh. Vậy là từ đó, anh thườngxuyên giải thích cho nàng nghe về lịch sử của mảnh đất “lắm nắng nhiều mưa”này. Anh kể cho nàng nghe về chín vị Chúa và mười ba ông vua đời nhà Nguyễn,từ vị chúa đầu tiên là Nguyễn Hoàng cho đến ông vua cuối cùng Bảo Đại. Khinghe nhắc đến Bảo Đại, nàng hí hửng:- Ở Nha Trang có một nơi gọi là lầu Bảo Đại. Nhưng tại sao ở Huế lại không có hảanh?Anh mỉm cười:- Vì Bảo Đại là ông vua thích đi du lịch, thích đi ngắm cảnh đẹp. Đi tới đâu cũngxây lầu ngắm cảnh. Không chỉ ở Nha Trang mà Đà Lạt cũng có!- Thế à! - Nàng tiu nghỉu, hóa ra mình chẳng biết gì mà cứ bày đặt.Quê nàng là thành phố biển. Cũng có nhiều thắng cảnh đẹp, cũng có nhiều kháchdu lịch. Lần đầu tiên đặt chân tới đây, cái cảm giác đầu tiên của nàng là bình yên.Sau này đôi khi nàng vẫn tự hỏi tại sao lại như vậy? Vì thành phố có nhiều câyxanh? Vì có một sông Hương êm đềm chảy qua lòng một thành phố yên bình? Vìcon người ở đây thong thả không hối hả, tất bật như những thành phố khác chăng?Cũng không biết nữa, đến bây giờ vẫn là một dấu hỏi đối với nàng.Nhờ thói quen thích lang thang mà nàng phát hiện Huế có rất nhiều quán cà phê,quán nào cũng đẹp với những phong cách rất riêng. Nàng thích ngồi ở Love Storytrên đường Lý Thường Kiệt. Nàng nhận lời tỏ tình của anh cũng ở Love Story. Đólà lần đầu tiên nàng uống cà phê cùng anh. Nàng đã làm anh ngạc nhiên tột độ khigọi “cà phê sữa và thêm một chút muối”. Câu chuyện cà phê muối anh đã nghequa, người đàn bà trong câu chuyện ấy đã uống cà phê muối suốt đời sau khi chồngbà ta mất, đó mà cách người ta muốn chứng minh sự chung thủy với tình yêu củamình. Nhưng thật sự anh chưa gặp ở ngoài đời người con gái nào lại uống cà phêbỏ muối như nàng bây giờ.- Em định làm cô gái trong câu chuyện “Cà phê muối” đó à? - Anh tò mò.Nàng nhẹ nhàng mỉm cười trả lời:- Không! Em và cô gái ấy chẳng liên quan gì nhau cả.- Vậy tại sao em lại có sở thích kì lạ như vậy?- Vì em sinh ra từ thành phố biển. Mỗi lần uống cà phê muối em lại nhớ biển, nhớquê hương...Anh mỉm cười ôm nàng vào lòng. Nàng của anh không đẹp, da nàng không trắngnhư con gái xứ Huế. Hình như màu của nắng biển đã ngấm vào từng thớ thịt củanàng, khiến cho da nàng lúc nào cũng ngăm ngăm. Nhưng nàng lại có một đôi mắttròn và đen láy khiến ai đó nếu một lần chạm phải ánh mắt ấy - ánh mắt chứa cả sựthăm thẳm của biển đều không thể quên được. Nàng nói: nàng thích biển, vì dù khibão tố đến đâu trong lòng biển vẫn bình yên đến lạ kì! Anh nói: Anh sẽ làm biển đểôm trọn nàng mãi mãi trong lòng biển, để nàng luôn được bình yên...Nàng thích ngồi cùn ...

Tài liệu được xem nhiều: