Danh mục

CỔ ĐẠO KINH PHONG Phần 10

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 80.57 KB      Lượt xem: 24      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

CỔ ĐẠO KINH PHONG Tác giả: Cổ đạo kinh HồngPhần 10: Sơ thí thân thủVán cờ kết thúc, mọi người tùy theo phân tán đi, Ngụy Đích cùng thanh bào nữ tử kia không biết bao thuở đã ly khai, Sở Phong cùng Mộ Dung cùng nhau xuống núi, hai người vừa đi vừa nói chuyện. Mộ Dung nói: -Sở huynh sơ xuất giang hồ liền phá ván cờ của Quỷ Tử Tiên Sinh, có thể nói nhất cử thành danh a! Sở Phong nói: -Mộ Dung huynh chớ pha trò ta, bản thân ta không có gì, chính là...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CỔ ĐẠO KINH PHONG Phần 10 CỔ ĐẠO KINH PHONG Tác giả: Cổ đạo kinh Hồng Phần 10: Sơ thí thân thủVán cờ kết thúc, mọi người tùy theo phân tán đi, Ngụy Đích cùng thanh bào nữ tửkia không biết bao thuở đã ly khai, Sở Phong cùng Mộ Dung cùng nhau xuốngnúi, hai người vừa đi vừa nói chuyện.Mộ Dung nói:-Sở huynh sơ xuất giang hồ liền phá ván cờ của Quỷ Tử Tiên Sinh, có thể nói nhấtcử thành danh a!Sở Phong nói:-Mộ Dung huynh chớ pha trò ta, bản thân ta không có gì, chính là tự mình biếtmình, nếu như không phải bạch y cô nương kia rút kiếm tương trợ, còn có MộDung huynh thay ta ném thạch, ta đã sớm thành trò cười rồi, Mộ Dung huynh vừarồi một lần ném thạch kia của huynh, thực sự là tiêu sái, thật làm cho ta ước ao!Sở Phong nói xong đem ống tay áo phất một cái, học hình dạng Mộ Dung cuốn áovung thạch.Mộ Dung nở nụ cười, nói:-Chút tài mọn, há để nhắc đến.Sở Phong kinh ngạc nói:-Thế này mà chỉ là chút tài mọn? vậy ta đây tính là gì chứ, tiểu kĩ của tiểu trùngsao?Mộ Dung khì một tiếng, tiếng cười này lại như ẩn chứa sự mềm mại tình hoài củathiếu nữ.Sở Phong hầu như cho rằng Mộ Dung là nữ cải trang nam , nhịn không được nhìnhắn từ trên xuống dưới,, từ đỉnh đầu đến bộ ngực, lại đến thắt lưng, lại đến gótchân, Mộ Dung thân hình thon dài tuấn mỹ, nhưng mà hiển nhiên đúng là thânnam nhi, xem ra kiều thái chợt hiện cùng khí chất tao nhã của hắn có quan hệ.Mộ Dung thấy Sở Phong thẳng nhìn chằm chằm bản thân, vội vã thu liễm dángtươi cười, kiều thái vừa rồi tiêu thất sạch trơn, phục hồi vẻ mặt hào hoa phong nhã.Sở Phong cười nói:-Mộ Dung huynh, vừa rồi ta còn thật nghĩ đến ngươi nữ phẫn nam trang. Ta nghĩngươi là từ nhỏ do nha hoàn tỳ nữ hầu hạ đã quen, cho nên có vài phần dáng vẻ nữnhi.Mộ Dung có chút xấu hổ, Sở Phong nói:-Ta nghe nói gia tộc Mộ Dung thế gia rất lớn, đều là ở tại bên trong Mộ Dung sơntrang, ngươi là đệ tử của một nhà nào?-Ta. . .Mộ Dung thực sự không biết làm sao trả lời, bản thân chính là Mộ Dung gia chủmà.Sở Phong rồi lại nói:-Mộ Dung thế gia thực sự là khó lường, ngươi thân là đệ tử cũng lợi hại như vậy,gia chủ của các ngươi chẳng lẽ không phải thiên hạ vô địch!Mộ Dung thực sự dở khóc dở cười, nếu như nói chính hắn là gia chủ Mộ Dung thếgia, hắn chẳng lẽ không phải muốn nhảy cao lên mấy trượng !Hắn hỏi:-Thân pháp của ngươi là sư phụ ngươi. . . Không, lão đạo sĩ dạy ngươi?-Đúng vậy, thế nào, không tệ chứ?Sở Phong vẻ mặt hơi có chút đắc ýMộ Dung cười cười:-Có chút độc đáo, tuy nhiên chỉ là nội kình hơi kém một chút.-Lão đạo sĩ cũng nói với ta như vậy, lão còn nói ta lười biếng không chăm chỉ tuluyện nội công, kỳ thực lão so với ta còn lười hơn, mỗi buổi sáng ta còn dậy sớmhơn lão!-Mỗi ngày ngươi thức dậy lúc nào?Mộ Dung kinh ngạc hỏi.-Giờ Thìn. ( 7am-9am)Sở Phong đáp.Mộ Dung nở nụ cười, giờ Thìn thức dậy đối với người luyện võ mà nói, xác thựcđúng là rất lười biếng.Sở Phong thấy Mộ Dung cười, bèn hỏi:-Ngươi thì thức dậy lúc nào?-Giờ mẹo.( 5am-7am)Mộ Dung đáp.-A! Sớm như vậy! Thảo nào nội kình lợi hại như thế. Kỳ thực giờ mẹo ta cũng đãtỉnh, chỉ là còn nằm ở trên giường.-Ngươi làm gì ở trên giường mà lâu tới một canh giờ?Mộ Dung kinh ngạc nhìn Sở Phong.Sở Phong gãi gãi đầu, nói:-Cho nên lão đạo sĩ nói ta lười biếng.Mộ Dung nở nụ cười, hỏi:-Thời gian ngươi luyện công dài bao lâu?-Mười năm.Sở Phong đáp.-Mười năm?Mộ Dung rất giật mình.Sở Phong có chút mặt đỏ, nói:-Có phải là rất kém cỏi hay không, mười năm mà tu vi mới có chút như thế?Sở Phong không biết, Mộ Dung giật mình là hắn luyện công mới chỉ mười năm,cư nhiên đã có tu vi như vậy.Hai người bất tri bất giác đi tới dưới chân núi, Sở Phong đột nhiên nói:-Từ khi ta xuống núi tới nay, còn chưa có cùng người khác giao thủ qua, Lão đạosĩ nói ta sau khi xuống núi, phải thường xuyên cùng cao thủ luận bàn so chiêu, nhưvậy mới có thể đề thăng, không bằng ta cùng Mộ Dung huynh luận bàn nha.Nói TranhRút ra trường kiếm.Mộ Dung thấy hắn kiếm cũng rút ra, nghĩ không luận bàn cũng không được, chỉ cónói:-Vậy Sở huynh mời ra chiêu đi.- Ngươi không rút kiếm?Sở Phong thấy Mộ Dung hai tay trống không, hỏi.Mộ Dung hơi cười:-Ta luôn luôn lấy hai tay đối địch, Sở huynh cứ việc ra chiêu.Sở Phong thầm nghĩ: ống tay áo của hắn phất một cái cũng lợi hại nh ư vậy, nếunhư rút kiếm, ta đây còn chống đối thế nào được! Vì vậy nói:-Được rồi, Mộ Dung huynh, mời xem chiêu!Nói một kiếm chém hướng vai Mộ Dung.Mộ Dung hơi nghiêng thân thể không thu, lật ngang thanh kiếm, quét ngang ngựcMộ Dung. Mộ Dung bị cả kinh, thắt lưng cong về phía sau, đầu hầu như chạm mặtđất, thân thể quả thực nh ư không có đầu khớp xương, tránh được một kiếm này.Sở Phong thuận thế hồi kiếm đâm thẳng bụng dưới Mộ Dung, Mộ Dung nhảy raphía sau, mũi kiếm đã cách y phục của hắn không tới một tấc, nhưng vẫn chưachạm vào hắn.Mộ Dung xuất thủ, tả chưởng hướ ...

Tài liệu được xem nhiều: